Vợ Ma Thật Đẹp: Án Mạng Đêm Tân Hôn

Chương 27: Thuê Nhà



Ông chủ Vương cố nhét mấy lần, thấy tôi thực sự không muốn nhận tấm chi phiếu này thì cũng không nói gì nữa.

Sau khi cơm no rượu say, ông chủ Vương xin phương thức liên hệ của tôi, sau đó hỏi tôi sau này có dự định gì? Muốn đi theo ông ấy không? Ông ấy hứa hẹn chỉ cần là ở trong công ty ông ấy thì chắc chắn sẽ cho tôi chức vị rất cao. Nói trắng ra là ông ấy coi trọng bản lĩnh bắt quỷ của tôi, cho dù tôi không làm gì cũng được, chỉ cần làm cố vấn trên danh nghĩa cho công ty của ông ấy là đủ.

Tôi cười từ chối, nói mình muốn chịu khổ một chút. Nếu lập tức tới công ty ông ấy ngồi trên địa vị cao, lên quá nhanh thì ngã cũng đau. Tóm lại tôi không từ chối triệt để, chỉ nói người trẻ tuổi muốn ra ngoài thăm dò. Ông chủ Vương là người thông minh, chỉ cười chứ không tiếp tục cưỡng cầu.

Sau khi rời khỏi khách sạn, ông chủ Vương đi trước, tôi thở dài một hơi. Kế tiếp nên làm gì? Đương nhiên là tìm chỗ ở tạm thời.

Tôi đi loanh quanh trong nội thành, đến một con đường ở khu đông nội thành. Nơi này có một tấm biển thông báo rất lớn, hầu hết đều là thông tin về phòng cho thuê. Bây giờ tôi cũng coi như có chút tiền, trong thẻ còn hơn một tỷ hai trăm triệu, mua nhà ở nội thành thì đừng mơ, cùng lắm chỉ có thể trả được đợt đầu.

Tôi tìm thật lâu trên biển thông báo, cuối cùng được một nhà. Hai phòng ngủ một phòng khách, cách trung tâm thành phố không xa, là một tòa chung cư. Tuy nhiên đây là tin tức tìm người ở ghép, nhưng tôi cũng không có ý kiến gì.

Tôi gọi số điện thoại để lại, chờ một lát sau, điện thoại được bắt máy, là giọng nữ, nghe có vẻ vẫn còn tré.

"A lô, ai đấy?” Giọng nói trong trẻo mềm mại, có hương vị của con gái miền nam.

Tôi nói rõ mục đích của mình, bên kia điện thoại hơi chần chờ một chút, sau đó khẽ nói: “Vậy thì anh lại đây một chuyến đi, tôi chờ anh”

Sau khi cúp máy, tôi đến chung cư ở gần trung tâm thành phố trước. Dựa theo địa chỉ, tôi đến trước cửa nhà, bấm chuông cửa. Mấy giây sau, một cô gái xinh đẹp xuất hiện trước mặt tôi. Cô ấy khoảng chừng hai mươi tuổi, vóc dáng cân đối, nhất là bộ ngực rất to, cực kỳ dễ khiến người khác chú ý. Cô ấy mang dép lê, bàn chân trắng muốt xuất hiện trước mặt tôi, còn sơn móng chân màu đỏ, rất hoạt bát. Cô ấy nhìn tôi có vẻ cảnh giác. Tôi nói rõ mục đích của mình, cô ấy lại quan sát tôi mấy lần, sau đó gật đầu nói: “Vào đi”.

Cô ấy xoay người đi vào phòng khách, cặp mông tròn trịa lắc lư khiến tôi hơi nóng người.

Sau khi vào phòng khách, tôi ngồi xuống sofa đối diện với cô ấy, bắt đầu trò chuyện với cô ấy. Cuối cùng thỏa thuận hàng loạt vấn đề như tiền thuê nhà vân vân... mặc dù hơi đắt, nhưng đối với tôi bây giờ thì cũng không đáng là bao. Tôi không mặc cả với cô ấy mà dứt khoát đồng ý.

Sau đó cô ấy lấy hai tờ hợp đồng cho tôi xem. Nếu không có vấn đề gì thì có thể ký tên.

Nhìn điều lệ trên hợp đồng, mặc dù hơi gò bó, nhưng tôi cũng không cảm thấy có vấn đề. Chung quy ghép với một mỹ nữ, người ta đặt ra chút quy tắc cũng là bình thường. Tôi ký tên, mỗi người cầm một tờ hợp đồng.

Cô ấy cho tôi chìa khóa nhà, lại trò chuyện với tôi mấy câu, sau đó xem đồng hồ, nói là phải đi làm, rồi vội vàng rời đi.

Từ trò chuyện vừa rồi, tôi biết cô ấy tên là Hoàng Lan, sinh viên năm ba, ban ngày đi học, buổi tối sẽ đi làm thêm, nói là làm nhân viên phục vụ ở quán bar, còn quán bar nhà ai thì tôi không hỏi. Cô ấy muốn tìm người chia sẻ tiền thuê nhà, vốn chỉ muốn tìm khách trọ nữ, tiếc rằng đăng tin đã lâu mà không có nữ khách trọ nào tìm đến, ngược lại có mấy người nam tới đây, nhưng cô ấy đều không hài lòng, bởi vì

đám đàn ông đó đều nhìn cô ấy bằng ánh mắt như muốn ăn cô ấy.

Theo lời nói của cô ấy thì ánh mắt của tôi rất sạch sẽ, đây mới là nguyên nhân chủ yếu khiến cô ấy đồng ý cho tôi ở trọ.

Ai cũng có lòng yêu cái đẹp. Nhưng tôi không phải là kẻ háo sắc. So với Hoàng Lan, tôi càng có cảm giác với Lục Tâm hơn.

Vừa nghĩ tới Lục Tâm, tôi khó tránh khỏi nghĩ tới những chuyện khác. Tôi lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ vẩn vơ ra khỏi đầu.

Tôi rời khỏi chung cư, ra khỏi hỏi thăm một chút, sau đó bắt taxi đến khu tây. Khu tây là một con phổ hoang vu, có một cửa hàng nhỏ bán chu sa, bùa vàng vân vân... rất không chớp mắt. Lúc tôi chạy tới, chủ quán đang chuẩn bị đóng cửa. Tôi mua không ít, chắc chủ quán chưa từng thấy ai sảng khoái như tôi nên giảm giá 20% cho tôi. Tốn hơn một triệu, tôi xách hai cái túi bự rời đi.

Lúc chung sống với sự phụ, lá bùa và chu sa cho tôi dùng đều có số lượng, không dám tùy ý lãng phí. Mặc dù tôi đã ghi nhớ phù văn chú pháp trong nhật ký của Giang Hàn, nhưng không có nghĩa là đã học được, còn cần phải luyện tập nhiều lần. Bây giờ đã tạm thời thoát khỏi sự khống chế của sư phụ, tôi không cần cố kỵ nữa, có thể làm thoải mái, mau chóng nắm giữ những phù văn chú pháp trong nhật ký.

Tôi xách hai túi chu sa và lá bùa trống về chung cư, sau đó mua chút đồ dùng cá nhân ở trong siêu thị nhỏ gần chung cư. Thu dọn hết một lượt, đến tám giờ hơn mới xong xuôi.

Tôi còn khá hài lòng với không gian nhỏ của mình. Tôi cầm hai túi đồ ra, mài chu sa, cầm bút lông bắt đầu tập trung tinh thần vẽ.

Mấy tiếng sau, bên chân tôi đã chất đầy bùa vẽ hỏng. Đôi mắt tôi hiện lên chút tơ máu, tập trung tinh. thần vẽ bùa khiến tinh thần lực của tôi tiêu hao không ít. Tôi thở dài một hơi, dừng bút lại, nhìn năm lá bùa thành công trên bàn, lại nhìn một đống bùa vẽ hỏng dưới chân, không khỏi cười khổ. Không nói tới xác suất thành công quá thấp, vấn đề là cứ vẽ theo cách này thì một tỷ hai trăm triệu của tôi có thể cầm cự được bao lâu? Thứ này đúng là đốt tiền.

Tạm thời không nghĩ nữa, kiểm tra tác dụng trước đã!

Tôi hơi kích động nhìn nắm lá bùa trên bàn. Đây là phù văn được ghi lại trên nhật ký của Giang Hàn, nhưng không phải là phù văn đối địch hay phòng ngự gì, mà là kiểu phù văn pháp chủ giúp đỡ người làm phép. Có thể nói loại bùa này quan trọng nhất, bởi vì chỉ có giúp khí trong người làm phép càng mạnh thì mới có thể thi triển những phù văn chú pháp khác mạnh hơn.

Trong cơ thể con người đều có hại khí âm dương, loại phù văn này chính là mượn lực lượng từ bên ngoài, tăng cường hai khí âm dương trong cơ thể người làm phép. Đây là phương pháp huyền ảo, sư phụ chưa bao giờ đề cập, nhưng tôi đoán chắc ông ta cũng biết phương pháp này.

Tôi đã hơi khẩn cấp, đi đến bên cửa sổ, kéo tấm rèm ra để ánh trăng chiếu vào phòng. Ngồi dưới ánh trăng, tôi dán năm lá bùa lên hai chân, hai vai và trên trán, ngồi khoanh chân dưới đất, bắt đầu tụng theo pháp chú.

“Thiên địa huyền tông, vận khí bổn căn.”
Chương trước
Loading...