Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 6 - Chương 5: Nội tiết mất cân đối



Sau khi phát hiện có thể tìm hiểu những vấn đề gặp phải khi tu luyện thiên ma quyết thì Cổ Diêu liền nơi này để tim hiểu mỗi khi có vấn đề xảy ra trong quá trình tu luyện, tư liệu của nơi này mặc dù huyền ảo, nhưng sau khi đọc thì có thể phát hiện được nhiều diệu dụng, mỗi lần đều có phát hiện mới.

Tạp La cũng là khách quen của tầng chín, Cổ Diêu cũng mơ hồ cảm giác được vị bạn cùng phong của mình cũng không phải là một nguyên tố luyện kim thuật sư bình thường, đồng dạng, trong lòng của Tạp La cũng nghĩ rằng Cổ Diêu đang có dấu hiệu bị điên, cả ngày đến tầng chín của thư viện để hành hạ não bộ của mình.

Lại nói, cả hai người đều khác nhau, nhưng đều mặc giáo huy của đệ tử bình thường, nhưng lại có đọc những điển tịch mà ngay cả các học viên ưu tú cũng khó có thể hiểu được.

Xế chiều, hai người lại đi đến tầng chín, khi nhìn thấy đối phương thì cũng không lạ vì đã quá quen thuộc, nên đều sau một hồi nói chuyện thì trực tiếp làm tiếp chuyện của mình.

Tạp La thì vẫn ôm một quyển tư liệu về luyện kim thuật cúi đầu nghiên cứu, lông mi cũng nhíu lại hợp thành một , còn Cổ Diêu thì cầm một quyển điển tịch liên quan đến Phục Hợp Đấu Khí lẳng lặng mà nghiên cứu.

Chỉ là Cổ Diêu không cách nào tập trung tinh thần được, bởi vì hắn luôn có cảm giác là có người đang nhìn trộm mình.

Rất nhanh Cổ Diêu liền phát hiện đó không phải là ảo giác.

Người nhìn trộm đó là một nữ học viên ở cách đó khoảng bảy tám thước, xác nhận mà nói là không phải nhìn trộm mà là nhìn kỹ, vì nàng đang nhìn chằm chằm vào Cổ Diêu.

Nữ tử có một mái tóc dài màu đỏ, hơn nữa người có mặt ở tầng thứ chín đều là những người nổi tiếng nên Cổ Diêu liền nhận ra nàng.

Một trong tám đại cổ tộc, dùng ám khí danh trấn thiên hạ, chính là đông phương gia tộc, Đông Phương Lộ, tân sinh năm nhất, là một trong số các học viên vô cùng nổi tiếng.

Là một nhân vật phong vân trong thần thánh học viện, nàng không những có dung mạo xinh đẹp, lại có dáng người bốc lửa, cùng với tính cách và thực lực , gia thế của nàng nên càng khiến cho nhiều người chú ý.

Tuyệt đại đa số nam học viên đối với nàng đều là vừa sọ vừa thích.

Cổ Diêu cũng biết đây chính là một đóa hoa hồng có gai, tốt nhất là không nên đụng đến nàng, lúc đầu hắn cũng không để ý lắm, nhưng ánh mắt của Đông Phương Lộ vẫn không rời khỏi người hắn, điều này làm cho Cổ Diêu vô cùng mất tự nhiên, giống như là có hàng ngàn hàng vạn con kiến bò trên mình hắn vậy.

Không thể nào tập trung tình thần được, cuối cùng hắn nhịn không được đi đến chỗ Đông Phương Lộ:”Đông Phương Lộ đồng học, có chuyện gì sao?”

Ngày đó khi Đoan Mộc Tình lần đầu tiến vào học viện đã cùng nam sinh xa lạ này bắt chuyện, đã để lại cho Đông Phương Lộ một ấn tượng rất sâu, bởi vậy khi Đông Phương Lộ đến tầng chín thì không bao lâu đã chú ý đến Cổ Diêu.

Quan sát hồi lâu nhưng nàng vẫn chưa phát hiện ra nam sinh này có điểm gì đặc biệt, bề ngoài thì không đẹp trai, nhiều nhất thì chỉ có thể gọi là mi thanh mục tú, nhìn qua cũng không phải là một cường giả.

Người như thế thì hẳn là không có lý do gì để hấp dẫn chú ý của Đoan Mộc Tình.

Ngày Đoan Mộc Tình nhập học thì Cổ Diêu đã nhìn chằm chằm vào ngực của Đoan Mộc Tình, chuyện đó Đông Phương Lộ vẫn còn canh cánh trong lòng, không lâu trước đó Đoan Mộc Tình đã trải qua một cơn ác mộng bi thảm, mọi người đều biết chuyện này, nhưng tên này lại không hề biết điều, mà còn vô cùng không có ý tứ.

Đương nhiên Đông Phương Lộ không biết lúc đó Cổ Diêu chú ý chính là sợi dây chuyền mộc mị, bởi vậy cho nên trực tiếp gắn cho hắn danh hiệu sắc lang, trong lòng cực kỳ chán ghét, nghe vậy thì tức giận nói:”Không có gì!”

Cổ Diêu ho khan hai tiếng:”Nếu vậy, thì vui lòng đừng nhìn ta như thế, được không?”

“Ai thèm nhìn ngươi? Ngươi tưởng rằng ngươi tuấn tú lắm sao?” Đông Phương Lộ nghe thế thì trong lòng bạo hỏa, tên tiểu tử ác tâm háo sắc này lúc đó không hề câu nệ gì mà cứ nhìn chằm chằm vào ngực của Tiểu Tình, bây giờ lại giả bộ nghiêm chỉnh đến chỉ trích bổn tiểu thư!

Cổ Diêu nhíu mài, hắn có thể cảm nhận rõ ràng địch ý của Đông Phương Lộ, cũng không biết là đã mạo phạm nào khi nào. Nếu nói thì hai người chỉ từng tiếp xúc khi gặp Đoan Mộc Tình, nhưng chưa từng nói với nhau một câu nào.

Kỳ thật Đông Phương Lộ cũng không phải là cố tình thích sinh sự, chỉ là vì sự hiểu lầm ngày đó cho nên nàng cảm thấy Cổ Diêu không vừa mắt, càng nói chuyện thì ác cảm ngày càng tăng, cơn bạo hỏa trong lòng vẫn chưa tan, chỉ vào giáo huy của học viên bình thường trên người Cổ Diêu nói:”Ngươi có thể hiểu được điển tịch ở trên tầng chín này sao? Tên gia hỏa Trang B!” <@Chả biết tên Trang B này là gì>

<@Đã thụ giáo qua huntercd huynh: Trang B là một câu chửi dạng tiếng lóng, giống như là tên khốn kiếp!>

Cổ Diêu nghe thế thì thiếu chút nữa té xỉu, Trang B? cái từ thô tục này không ngờ lại xuất ra từ miệng của một nữ sinh, con mụ này đúng là “Cực Phẩm”! Mặc dù đã sớm nghe qua đại danh của Đông Phương Lộ nhưng bây giờ mới chính thức chứng kiến.

Không ngờ nàng lại xem mình như một tên Trang B? Chẳng lẽ chỉ có người xuất thân từ dang môn đại tộc mới có thể là nhân tài có thể lên tầng chín thôi sao? Nghĩ đến đó thì Cổ Diêu vô cùng khó chịu, hắn cũng là một người quật cường, lập tức không lạnh không nóng nói:”Ta thích làm gì, đó là tự do của ta, không quan hệ gì đến đại tiểu thư. Coi như ta là một tên Trang B đi, giáo quy của học viện có điều nào quy định học viên không thể là Trang B sao? Xen vào chuyện của người khác đúng là một tiểu đại bác!” <@Nhân vật Borah-đại bác chính là nữ đạo sư đã xuất hiện ở buổi lễ khai giảng có biệt hiệu là đại bác!>

Tiểu đại bác?

Đông Phương Lộ ngây người một chút mới nghĩ ra được, đại bác vốn chính là lão vu bà của huyễn thuật hệ, tên này nói thế thì chính là mắng mình là một tiểu vu bà, một mụ đàn bà cay độc.

Thực tế thì cá tính của Đông Phương Lộ cũng mạnh mẽ như gia tộc của nàng, Nam học viên trong học viện không dám tùy tiện trêu trọc nàng, Cổ Diêu chính là người đầu tiên châm chọc nàng, Đông Phương Lộ trợn tròn cặp mắt, chỉ vào Cổ Diêu nói:”Ngươi nói cái gì?”

Cổ Diêu ấn cánh tay nàng xuống:”không nên chỉ vào người khách như vậy, đây là một hành vi bất lễ! Đông Phương Lộ tiểu thư, tiểu thư cùng vỡi bình dân chúng ta bất đồng, nàng là xuất thân từ một đại gia tộc, như thế nào lại không có giáo dục như vậy chứ? Nếu như rãnh rỗi không có việc gì làm thì trước khi quản chuyện của người khác thì tốt nhất là xem lại chuyện của mình đi!”

Không đợi Đông Phương Lộ phản bác, hắn lại tiếp tục nói:”Còn nữa, dễ dàng nổi nóng là điều tối kỵ đối với dung mạo của nữ nhân, nàng xem, trên mi tâm đã có một hạt đậu khó coi nổi lên rồi kìa!”

Mỹ nữ đều như nhau, xem dung mạo còn muốn quan trọng hơn cả tính mạng của mình, Đông Phương Lộ cũng không ngoại lệ, theo tiềm thức mà đưa tay lên vuốt ve trên mi tâm, sau đó nàng liền phát hiện ra, mình đã bị true rồi.

Cổ Diêu thờ dài nói:”Dung mạo quả thật là đẹp nhưng đáng tiếc não lại không to, còn nữa Đông Phương Lộ tiểu thư, ta mãnh liệt đề nghị nàng nên tìm một dược sư để hạ hỏa đi, bởi vì rất có thể nội tiết của nàng có khuynh hướng mất cân bằng!”

Miệng lưỡi của Đông Phương Lộ mặc dù rất lợi hại nhưng nếu như so với một người từ nhỏ đã quen thuộc với các tửu điếm kỹ viện, học được không biết bao nhiêu kinh nghiệm mắng chửi ngườ như Cổ Diêu thì làm sao có thể so sánh được, nàng bị ép một hơi thiếu chút nữa thở không nổi, tức giận đến mức cả người phát run, cơ hồ nói không nên lời:”Ngươi, ngươi …’

Cổ Diêu thấy thế thì trong lòng vẻ, hắn ghét nhất chính là những thiếu gia tiểu thư quý tộc dùng cẩu nhãn để đánh giá người khác, xem ra hôm nay không thể tiếp tục nghiên cứu rồi, nên phất tay nói:”Gặp lại sau Đông Phương Lộ tiểu thư!”

Cổ Diêu liền xuống cầu thang nhanh chóng biến mất khỏi tầm mắt của Đông Phương Lộ, mà lúc này thì tầng chín của thư viện vốn đang yên tĩnh thì đột nhiên phát ra một tiếng thét chói tai …

=========

Hết hàng luôn!
Chương trước Chương tiếp
Loading...