Vương Gia Bản Phi Muốn Độc Sủng

Chương 22



Hai nha hoàn kia đang muốn tiến lên dẫn đường cho Mục Đồng Đồng, nhưng mời vừa đi đến bên người Mục Đồng Đồng, đã thấy nhãn tình nàng sáng lên, đột nhiên cước bộ nhanh hơn. Nghi hoặc quay đầu theo hướng Mục Đồng Đồng đi nhìn lại, nhất thời mở to hai mắt nhìn, mở miệng nhắc nhở: “Phu nhân, bên kia là phòng bếp.”

“Thừa lời.” Quay đầu lại liếc mắt nhìn nha hoàn nói ra, Mục Đồng Đồng bĩu môi, nàng đương nhiên biết là phòng bếp. chính là bởi vì trong không khí ngửi được hương thơm đồ ăn truyền đến, mới hướng bên này đi.

Căn cứ vào hiểu biết của nàng, triều đại này phòng ốc xây xựng đều na ná giống nhau, bình thường là chú ý nhà, phòng bếp lại càng là xa xôi, thứ nhất là tránh cho khói dầu xông đến chủ nhân, thứ hai là bởi vì là người lui tới phòng bếp tương đối nhiều, khoảng cách cổng càng gần càng tốt, miễn cho người tạp vụ va chạm chủ tử.

Không đi bao lâu, quả nhiên nhìn thấy phía trước nóc nhà bốc lên một đống lớn khói bếp, nhìn thấy bên ngoài bày phóng một khuông khuông đồ ăn cùng con gà vịt ngan ngỗng, Mục Đồng Đồng nở nụ cười, còn tưởng rằng viện này có bao nhiếu lớn chứ, không nghĩ tới mới đi vài bước, đi ra cổnng, không khỏi ngẩng đầu nhìn phía tường vây ngoài bầu trời, bầu trời trôi nổi những đám mây tự do giốnh như hướng về nàng vẫy chào.

Thấy Mục Đồng Đồng hướng phòng bếp đi đến, hai nha hoàn nhất thời trợn tròn mắt, phu nhân này, sáng sớm chạy đến phòng bếp làm cái gì, hiện tại chính là thời điểm bên ngoài đưa thực phẩm, bên trong đều là người tạp vụ, vạn nhất có va chạm phu nhân làm sao bây giờ

Đã ngăn cản không được cước bộ vậy phải chạy nhanh đi tới phòng bếp tiếp đón, làm cho người ở bên trong chú ý người này.

Đã ngăn cản không được cước bộ vậy phải chạy nhanh đi tới phòng bếp tiếp đón, làm cho người ở bên trong chú ý người này.

Muốn xen vào cả vấn đề mọi người Mặc trang ăn cơm, mỗi ngày buổi sáng ngủ dậy, muốn nhận đồ ăn đều phải vài xe ngựa, quản sự phòng bếp đang bận việc, chớp mắt nhìn thấy ba nữ nhân hướng bên này đi tới, không khỏi hơi hơi nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia bực mình.

Nhìn đến Mục Đồng Đồng ăn mặc không giống như là người bình thường, nhất thời đè nặng hơi thở, tiến lên ngăn cản cước bộ các nàng: “Hiện tại phòng bếp đang kiểm tra rau dưa thịt cầm thú vừa bẩn lại vừa loạn, cô nương không nên tới gần, mời đi đường vòng.”

Nghe quản sự phòng bếp nói như vậy, Mục Đồng Đồng nhất thời giương mi lên, lướt qua thân thể cường tráng của hắn, nhìn một loạt xe ba bánh đậu, mỉm cười: “Ta biết ngươi vội, ngươi yên tâm, ta đây là nhìn xem, sẽ không cho ngươi thêm phiền phức.”

Mà hai nha hoàn phía sau Mục Đồng Đồng nghe được quản sự phòng bếp đối với Mục Đồng Đồng trong lời nói không khách khí, cũng là cấp cái trán ứa mồ hôi, chờ Mục Đồng Đồng tiếng nói vừa dứt, vội hương quản sự phòng bếp kia hơi hơi thi lễ: “Lưu quản sự, đây là tân phu nhân, còn không nhanh hành lễ?”

Vừa nghe nha hoàn kia nói là phu nhân, Lưu quản sự nhất thời trợn tròn mắt, quay đầu nhìn Mục Đồng Đồng cười mịch mịch, vội cúi đầu khom lưng mặt cười xòa: “Tiểu nhân có mắt như mù, không biết là phu nhân đại giá quang lâm, vừa rồi thất lễ, vẫn xin phu nhân giáng tội.”

Buông mâu quét mắt nhìn Lưu quản sự a dua nịnh hót, Mục Đồng Đồng cười khoát tay chặn lại, “Không có việc gì không có việc gì, người không biết không có tội, ngưoi cũng là tận chức trách của ngươi, ta như thế nào lại trách tội ngươi.” Nói xong mâu quang vừa chuyển, liếc mắt nhìn hia nha hoàn phía sau, mỉm cười: “Hiện tại, ta là không phải có thể đi qua nhìn xem?”

Buông mâu quét mắt nhìn Lưu quản sự a dua nịnh hót, Mục Đồng Đồng cười khoát tay chặn lại, “Không có việc gì không có việc gì, người không biết không có tội, ngưoi cũng là tận chức trách của ngươi, ta như thế nào lại trách tội ngươi.” Nói xong mâu quang vừa chuyển, liếc mắt nhìn hia nha hoàn phía sau, mỉm cười: “Hiện tại, ta là không phải có thể đi qua nhìn xem?”

“Phu nhân mời.” Khó có được cơ hội tiếp xúc đến chủ nhân Mặc trăng, nhất là tân phu nhân, Lưu quản sự làm sao có thể bỏ qua cơ hội này, vội khom người hướng Mục Đồng Đồng làm cái động tác mời.

Không nghĩ tới Lưu quản sự cư nhiên mời phu nhân đến phòng bếp? Hai nha hoàn hơi hơi không hờn giận nhăn mày, tiến lên từng bước: “Lưu quản sự , phòng bếp lộn xộn, nếu như thất lễ phu nhân, ngươi gánh vác nổi sao?”

Thật vất vả đạt được cơ hội, há dung người dễ dàng phá hư? Lưu quản sự hơi hơi nhíu mắt lại, quét mắt nhìn nha hoàn mở miệng: “Tiểu Đào, phòng bếp của ta làm sao thì lộn xộn? Có thể hay không thất lễ phu nhân, ta tự có chủ trương. Ngươi cũng đừng quên, ngươi cũng là nha hoàn từ phòng bếp này đi ra.”
Chương trước Chương tiếp
Loading...