Vương Gia Ngốc Nghếch Trêu Chọc Vương Phi Ngây Ngô
Quyển 2 - Chương 36
Đột nhiên một giọng nói quen thuộc truyền đến, hai người đồng loạt xoay người nhìn Hách Liên Ngọc Nhi đang đứng đó không xa, vô cùng nghi hoặc!"Ngọc Công chúa? Ngươi vào đây bằng cách nào?" Mặc Kỳ Uyên bước nhanh về phía trước, không thể tin là một nơi không có đường ra này lại có người có thể đi vào!Quả nhiên thấy người xoay người lại đúng là Mặc Kỳ Uyên, khuôn mặt Hách Liên Ngọc Nhi lộ ra nụ cười ngọt ngào, dưới chân di chuyển vài bước, chỉ vào một cái hang động lộ ra dưới chân giải thích: "Tuy rằng đáy sông Bàn Niết bị hủy, nhưng ta thầm nghĩ là nó vẫn chưa hoàn toàn bị hủy, nghe nói các ngươi bị nhốt ta liền thầm nghĩ thử chui vào tìm xem, không ngờ thật sự Ngọc Nhi lại tìm được đường thật!""Tình hình hiện tại ở quân doanh như thế nào?" Vân Chỉ tiến lên sốt ruột chen vào nói, nếu đã có đường ra vậy thì không cần phải sợ đại cục bị chiếm nữa rồi.Nhìn thấy Vân Chỉ trước mặt, nhất thời cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng cũng không nhớ ra đã gặp qua ở đâu, cảm thấy hắn cũng có chút vô lễ nhưng tưởng hắn là một tướng lãnh đi theo Mặc Kỳ Uyên nên không so đo với hắn nữa, trả lời: "Lúc ta đuổi đến quân doanh thì nghe thấy các tướng quân đều đang bàn bạc phương pháp giải cứu Vương gia, bọn họ đã chuẩn bị xong phần lớn lương thảo để dùng nếu như không có phương pháp khả thi đối phó với yêu cầu quân địch.""Chúng ta đi về trước rồi tiếp tục nói!" Mặc Kỳ Uyên gật đầu nói.Ba người đi vào cái hang động, rất nhanh đã đi đến quân doanh Mặc Kỳ, nếu mở đường hầm này thêm một lối rẽ thì đánh lén Khâu Lệ sẽ càng đơn giản thuận lợi hơn!Vừa về đến quân doanh, các tướng lãnh trong quân đều đón chào, không ngờ là Công chúa thật sự có thể mang Vương gia và Vương phi trở về.Chân vừa chạm đến mặt đất, Mặc Kỳ Uyên đã xoay người chuẩn bị đi bàn bạc kế hoạch tiếp theo, đột nhiên nghĩ đến phía sau còn một Hách Liên Ngọc Nhi, dù gì cũng là người đã cứu bọn họ trở về nên cũng phải tiếp đón thật tốt: "Người đâu, hảo hảo chiếu cố Ngọc Công chúa, Bổn vương có việc trước hết không thể bồi Công chúa rồi."Nói xong liền xoay người đi về hướng doanh trướng, toàn bộ quá trình cũng chỉ liếc nhìn Hách Liên Ngọc Nhi một cái.Trong lòng có chút không vui nhưng vẫn khẽ cười nói: "Vương gia không cần xem Ngọc Nhi là khách để chiêu đãi, Ngọc Nhi chỉ tuân thủ lời hứa, muốn đến bên người Vương gia làm chút việc nhỏ trong khả năng mà thôi."Mặc Kỳ Uyên nhíu mày, bất an nhìn về Vân Chỉ bên cạnh, lại thấy nàng không lộ ra biểu cảm không vui nào, nhất thời cảm thấy có chút mâu thuẫn khó chịu, kì lạ nàng lại không lên tiếng cự tuyệt Hách Liên Ngọc Nhi, cũng không quay đầu lại đi về phía trước.Vốn dĩ tưởng rằng Mặc Kỳ Uyên có tính giác ngộ cao, hoàn toàn từ chối triệt để hoa đào này, giờ lại thấy hắn tùy ý nhận như vậy, hắn đây là có ý gì!Tức giận tỏa ra, trong nháy mắt sắc mặt Vân Chỉ lạnh xuống, cũng không nhiều lời nữa, nếu hắn đã cam chịu để cô gái này đi theo sát thì nàng cũng muốn xem bọn hắn có thể làm được cái gì!Đám người Công Ngọc chú ý từng biểu cảm rất nhỏ của cả ba người, trong lúc đó ngay cả Công Ngọc và Mang Lãng đều có chút choáng váng, chỉ trong thời gian ngắn như vậy biểu cảm của ba người này đều thay đổi liên tục, rốt cuộc đây là tình huống gì đây!Thu biểu cảm kì quái của Vân Chỉ vào trong đáy mắt, Hách Liên Ngọc Nhi có chút nghi ngờ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao hiện tại Vân Chỉ vẫn đang mặc một thân nam trang, một người được giáo dục tốt như nàng không thể nghĩ đến cái tình huống đó được. Nhìn mấy người lần lượt đi vào trong doanh trướng, nàng cũng yên lặng đi vào theo.Khi mấy người còn chưa kịp ngồi xuống hết thì đã bắt đầu bàn bạc việc quân sự, còn Hách Liên Ngọc Nhi thì do dự đứng ở đó, không biết nên lùi hay nên tiến, dù sao nàng cũng là Công chúa Hách Liên, quang minh chính đại đứng trong quân doanh Mặc Kỳ nghe bọn hắn bàn bạc việc quân là một điều tối kị.Mặc Kỳ Uyên ngồi ở vị trí trên cùng, nhìn thấy Hách Liên Ngọc Nhi đứng ở đó có chút bối rối, đành phải mở miệng: "Ngọc Công chúa bảo Bổn vương không cần để ý đến ngươi nhưng ngươi cứ như vậy rất khó khiến người ta không thể không để ý, vẫn nên ngồi xuống trước đã."Một câu nói ngay lập tức liền hóa giải xấu hổ, Hách Liên Ngọc Nhi cười cảm kích với hắn, rồi tìm một nơi yên lặng ngồi xuống, vừa đúng lại ngồi bên cạnh Vân Chỉ.Người nào đó bất mãn bĩu môi, nhưng vẫn không thèm nói chuyện, hiện tại nàng lại cảm thấy mình mới là trung tâm mọi người để ý đến!"Hiện tại lương thảo Khâu Lệ bị hủy, dĩ nhiên là muốn tốc chiến tốc thắng, nhưng chúng ta sẽ cứ không theo ý bọn họ, đã nhiều ngày qua quân ta chủ yếu dùng chiến thuật phòng thủ, thường xuyên ngăn cản được binh lính đột kích, làm nhiễu loạn quân tâm, đây là lúc thời cơ chín muồi, quân ta có thể một lần mà tiêu diệt quân địch!"Lời nói, cử chỉ kiêu ngạo, ý chí mạnh mẽ được bộc lộ hoàn toàn, Hách Liên Ngọc Nhi ngồi phía dưới càng nhìn càng chăm chú, quả nhiên nàng không hề nhìn lầm, nam nhân này tuyệt đối không kém hơn so với Vương huynh của nàng!"Vương gia nói có lý, nhưng Khâu Lệ có nhiều trận pháp, lão phu sợ tiến đánh bất ngờ binh lính sẽ không có đường đi về!" Vũ lão tướng quân thở dài một hơi nói, đây chính là điểm mạnh trong chiến thuật của Khâu Lệ, mà trong bọn họ lại không có ai am hiểu phá giải trận pháp."Vốn dĩ không có cách nào, nhưng hiện tại thì có rồi!" Mặc Kỳ Uyên tin tưởng cười, mặt nhìn về phía Hách Liên Ngọc Nhi ôm quyền nói: "Đại chiến khẩn cấp, thầm nghĩ muốn mượn sông Bàn Niết của quý quốc dùng một chút, không biết Ngọc Công chúa có thể hỗ trợ truyền thư thỉnh cầu với Vương huynh?"Cuối cùng cảm thấy nàng có chút hữu dụng rồi mở miệng yêu cầu hỗ trợ, Hách Liên Ngọc Nhi thoải mái đứng dậy: "Vương gia đã mở lời, Ngọc Nhi há có thể không theo, Vương huynh bên kia đã nói với Ngọc Nhi, tác chiến của Vương gia quan trọng hơn!""Ha ha, Ngọc Công chúa quả là hào phóng, là quý nhân của đại quân Mặc Kỳ ta, trước tiên Bổn vương ở trong này tạ ơn Công chúa!"Vốn dĩ chỉ là một đoạn đối thoại giao thiệp khách sáo nhưng Vân Chỉ ngồi một bên càng nghe càng nghe càng tức giận, căn bản không nghe thấy lời đối thoại của hai người, chỉ biết hai người kia nói chuyện cực kì náo nhiệt!Trong lòng đã xỉa rói Mặc Kỳ Uyên từ đầu đến chân một lần, tiếng cười sang sảng của hắn truyền vào bên tai lại càng thêm chói tai. Mùa xuân đã qua đi, cười ha hả như vậy để làm cái gì cơ chứ! Ngón tay nắm chặt lấy tay vịn, ghế dựa yếu ớt bắt đầu phát ra âm thanh, giống như chỉ một khắc sau sẽ sụp xuống luôn vậy."Tuy nhiên trận pháp ma thuật thật sự là nhược điểm khó có thể phá được của quân ta, sư muội của Bổn vương tinh thông ngũ hành trận, có lẽ có biện pháp phá giải chiến thuật của quân địch." Nhìn vài Tướng quân bên dưới đều lộ ra vẻ mặt vui sướng, thầm than một tiếng rồi trầm giọng giao phó với Mặc Hình bên người: "Ngươi đi đưa Băng Tuyết đến đây, càng nhanh càng tốt!""Thật sự quá tốt rồi, nói như vậy thì nhất định quân ta có thể đánh bại quân Khâu Lệ, nhưng mà Vương gia có một sư muội như vậy mà vì sao không chịu nói sớm, ha ha!" Các tướng lĩnh hưng phấn mãi không thôi, tình thế bây giờ quả nhiên cực tốt nha!Vân Chỉ đang tức giận nghe thấy tin tức quan trọng này càng trở nên chán nản!Cái gì chứ? Một Công chúa hào phóng mỹ lệ còn chưa đủ giờ lại còn muốn mang cả một thanh mai yểu điệu trong nhà đến nữa sao?! Người này chẳng lẽ muốn hưởng tề nhân chi phúc a!Không thể áp chế được lửa giận nữa, ngay khi mọi người đang vui vẻ thảo luận thì giọng nói nhẹ nhàng lạnh lẽo của Vân Chỉ âm thầm phát ra: "Trong quân doanh cấm nữ tử xâm nhập, nếu không kỷ cương của quân đội Mặc Kỳ còn đâu nữa! Trường hợp đặc biệt cũng chỉ có một là đủ!"Lời nói ôn hòa ngay lập tức khiến không khí vốn dĩ đang vui vẻ đông cứng lại, chẳng lẽ Vương phi quên mình cũng là một nữ tử sao? Vậy thì ý của nàng chính là trong quân chỉ có thể tồn tại nàng chính là trường hợp đặc biệt sao?Hách Liên Ngọc Nhi cái hiểu cái không nhìn thoáng qua Vân Chỉ bên cạnh, trong lòng kinh ngạc, không phải bên trong quân đội điều quan trọng nhất chính là kỷ cương, cấp bậc sao, người này rõ ràng ngồi ở vị trí dưới nhưng sao lại có thể dùng giọng điệu này để nói chuyện? Tuy nhiên vấn đề này cũng không phải chuyện nàng cần để ý, cho rằng Vân Chỉ nói trường hợp duy nhất chính là muốn nói bản thân mình nên cũng không nói nhiều nữa.Mà Mặc Kỳ Uyên đợi mãi mới thấy Vân Chỉ lại vô cùng cao hứng, thì ra là nàng cũng chỉ kìm nén đến bây giờ mà thôi, thu hồi tâm tình vui vẻ xong kế tiếp ngồi thẳng thân mình lên tiếp tục xem diễn biến tiếp theo."Nhưng mà Vương......"Chữ "phi" trong miệng Mặc Hình còn chưa kịp nói ra thì Vân Chỉ đã mở miệng ngăn lại: "Nhưng trong quân doanh này đều do Vương gia làm chủ, kỷ cương quân đội cái gì đó cũng là do Vương gia định ra, thuộc hạ cũng chỉ nói miệng tùy tiện mà thôi, Vương gia không cần quá để ý!"Nói xong cũng không thèm để ý đến mọi người, một mình đi ra ngoài. Mặc Hình không biết vì sao Vương phi lại ngăn cản hắn nói ra thân phận của nàng hơn nữa lại còn tự xưng là thuộc hạ? Nhưng mà có thể nhìn ra được Vương phi đang mất hứng, nên đành đem lời muốn nói nuốt vào bụng.Nhìn thấy Vân Chỉ bỏ ra ngoài như vậy, Mặc Kỳ Uyên thầm nghĩ không tốt, xem ra thật sự tức giận rồi, hắn vẫn nên chạy nhanh đuổi theo thỉnh tội vẫn hơn!"Việc này cứ quyết định thế đi, cụ thể công việc thế nào do Vũ lão Tướng quân an bày, Bổn vương đi trước một bước!" Nói xong rồi dùng tốc độ nhanh nhất đi ra ngoài cửa, thậm chí mọi người còn không nhìn thấy rõ bóng dáng hắn di chuyển thì thế nào thì đã biến mất không thấy đâu nữa rồi.Hách Liên Ngọc Nhi nhìn thấy hành động kì quái của bọn họ, hơn nữa xung quanh cũng đều lộ ra vẻ quái dị, trong lòng do dự không biết có nên ra ngoài xem như thế nào hay không.Sau khi đuổi theo ra, Mặc Kỳ Uyên đã nhanh chóng tìm thấy duy nhất một bóng dáng màu trắng đặc biệt ở bên bờ sông, khóe miệng khẽ cười, chậm rãi tiêu sái đi qua muốn ôm lấy Vân Chỉ từ phía sau, nhưng vừa mới đi đến phía sau nàng thì đột nhiên người phía trước đánh một chưởng đến, Mặc Kỳ Uyên nhanh chóng tránh thoát nhưng gò má vẫn bị dính chưởng.Đáng thương tội nghiệp ôm lấy khuôn mặt tuấn tú, lúc này Mặc Kỳ Uyên lại giả ngu diễn hết sức hăng say: "Nương tử, nàng đây là muốn mưu sát chồng sao!""Ta chính là muốn hủy đi khuôn mặt yêu nghiệt này, để ngươi không thể dùng khuôn mặt đi trêu chọc hoa đào khắp nơi!" Vân Chỉ đang tức giận, một cái tát cảm thấy vẫn còn chưa đủ, tay kia lại tiếp tục đi lên.Nguy hiểm bắt được lấy tay Vân Chỉ, trong lòng kêu khóc, nàng thật sự tức giận nha! Quả nhiên không thể đắc tội với phụ nữ, cuối cùng người chịu tội vẫn là bản thân hắn mà thôi."Chỉ nhi, người ta là Công chúa một nước, với thân phận của ta thì không nên làm mất mặt nàng ta trước mặt mọi người, hơn nữa bây giờ còn cần nàng ấy hỗ trợ nữa!" Nhẹ nhàng nắm chặt lấy hai bàn tay không an phận của nàng, Mặc Kỳ Uyên ấm giọng giải thích: "Cho nên, việc chắn bông hoa đào này thay cho vi phu là việc làm danh chính ngôn thuận mà nương tử nên làm mà!"Chắn hoa đào cho hắn? Hắn coi nàng như bảo mẫu sao?Nhìn thấy nụ cười yêu nghiệt trên khuôn mặt tuấn mĩ, Vân Chỉ càng tức giận hơn.Nhưng giận quá hóa cười, Vân Chỉ liếc mắt nhìn hắn cười nói: "Đây là do ngươi bảo ta đến đuổi hoa đào, cho nên ngươi đừng có hối hận!""Không hối hận không hối hận, chỉ cần Chỉ nhi vui vẻ thì thế nào cũng được!" Dù sao nàng cũng sẽ không đến mức phải giết người ta nên chỉ cần Chỉ nhi cao hứng mà kết quả lại đạt được thì quá trình như thế nào hắn cũng không thèm để ý."Tốt lắm, từ giờ trở đi, ta chính là thiếu úy cận vệ của ngươi, bảo bọn họ không được gọi ta là Vương phi nữa!" Vân Chỉ cười đầy ẩn ý, dường như nghĩ đến chuyện gì cao hứng nên tâm tình cũng trở nên vui vẻ hơn.Trong lòng có dự cảm không tốt, dè dặt cẩn thận hỏi: "Vì sao không gọi là Vương phi nữa?""Ngươi không cần xen vào, chỉ cần bảo bọn họ phối hợp thật tốt với ta là được!" Vân Chỉ keo kiệt không lộ ra một chút chiêu bài nào, đột nhiên ngước mắt lên thấy Hách Liên Ngọc Nhi đang đứng ở phía xa xa nhìn về hướng này, khóe miệng cong thành một nụ cười tà ác đầy thú vị: "Mau ôm lấy ta!"Mặc Kỳ Uyên không hiểu gì nhưng vẫn ngoan ngoãn dùng tay nhẹ nhàng ôm chặt lấy Vân Chỉ.Hách Liên Ngọc Nhi đứng cách đó không xa nhìn thấy một màn như vậy, cảm thấy vô cùng kinh hãi, chẳng trách vừa rồi khi người này nói những lời bất kính như vậy mà không ai dám quản, Dự Vương lại còn đuổi theo, xem ra quan hệ của hai người hẳn là, cái loại quan hệ này??
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương