Xuyên Sách: Phu Nhân Hào Môn Bị So Sánh Không Nhận Thua

Chương 16:



Bên này Tần Tuyển cũng không biết có người đang lén lút tán gẫu hôn nhân của mình, anh nói chuyện phiếm với một vài đối tác làm ăn, nhưng một lúc sau, anh không nhịn được mà phát tán sự chú ý, thừa dịp lúc uống rượu đảo mắt xung quanh, rất dễ mà thấy được người có đầu tóc hồng bên kia.

Diệp Lai lúc này đang cùng Khúc Minh Châu lôi lôi kéo kéo mà nói cái gì đó, chắc cô ấy đang nói đùa nhưng sắc mặt của Khúc Minh Chậu thật sự không được tốt lắm, Tần Tuyển cũng không quan tâm, anh nhìn quanh Diệp Lai, cũng không thấy thân ảnh vợ mình, không chỉ riêng bên cạnh Diệp Lai không có, anh đưa mắt quét qua hết sảnh tiệc cũng không thấy.

Đây là…đi ra ngoài? Chắc đã đi được một thời gian?

Tần Tuyển đặt ly rượu xuống, quay người sang, duỗi tay phải lấy áo vest của mình, mò vào túi thấy hai chiếc điện thoại, lúc này mới nhớ ra Trần Hòa Nhan có nói cô không có chỗ để nên đem di động để chỗ anh.

Hai tay anh cầm điện thoại, đang suy nghĩ cái gì, trong lòng bỗng nhiên hoảng hốt, lập tức rối loạn suy nghĩ của anh.

Anh không biểu hiện gì trên mặt, chỉ có ngón tay nắm chặt di dộng bỗng căng thẳng.

Mà đúng lúc này, điện thoại của anh vang lên, Tần Tuyển thấy tên cuộc gọi là Lily trợ lí sinh hoạt của vợ mình, bình thường có việc cần gọi cũng là thông qua trợ lý của anh…

Tần Tuyền nhanh tiếp điện thoại, đặt di động bên tai, không biết bên kia di dộng nói cái gì, nhưng người bên cạnh thấy sặc mặt người người đàn ông này trong nháy mắt thay đổi.

“Người hiện tại đang ở đâu?”

“Được, tôi lập tức đến.”

Người bên cạnh đang trò chuyện cùng Tần Tuyển thấy người này vốn trầm ổn điềm tĩnh điềm đạm mà sắc mặt trong nháy mắt đã thay đổi, sắc mặt lập tức trắng vài phần, đoán được đầu bên kia nói chuyện gì đó rất nghiêm trọng, thấy Tần Tuyển cúp máy anh ta định mở miệng quan tâm hỏi một câu, không ngờ vừa cúp điện thoại anh đã trực tiếp xoay người, bước nhanh rời đi, một lời anh cũng chưa kịp nói.

Tần Tuyển mím chặt môi, quai hàm vừa căng chặt vừa sắc bén chạy về phía cửa, anh bước thật nhanh đi về hướng cửa, vì đi quá nhanh nên bị va phải một người phục vụ bưng rượu đột nhiên quay người sang. Đồ uống đều bị đổ xuống đất, cả anh và người phục vụ đều một thân đầy rượu, động tĩnh lớn liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong sảnh.

Người phục vụ thậm chí còn lảo đảo vài bước rồi ngã xuống đất nhưng Tần Tuyển hòan toàn không quan tâm, anh trực tiếp tránh sang, tiếp tục đi về phía trước.

Sau đó, dưới ánh mắt tò mò của tất cả mọi người ở đây liền thấy vị luôn thận trọng tự chủ Tần đại thiếu gia vội vàng đi ra cửa, sau khi ra ngoài, mọi người đều nhìn, thấy anh bước đi ngày càng nhanh sau đó nếu không nhầm thì là chạy rất nhanh…

Trần Hòa Nhan cũng không rõ mình có phải đang nằm mơ không.

Cô cũng không biết làm thế nào mà cô ấy lại đến một nơi xa lạ như vậy—

Bốn phía đều là một mảnh mênh mang u ám, không có giới hạn, không có vật chất, không có âm thanh, trừ cô thì không có bất cứ thứ gì.

Trần Hòa Nhan cứ vô định bước đi trong bóng tối, cô không biết mình đi đâu, làm gì nên cứ bước đi như thế này mà không thấy mệt.

Không biết đã đi bao lâu, cô phát hiện ra phía trước có một tia sáng yếu ớt chiếu tới, đặc biệt sáng trong bóng tối vô biên.

Trần Hòa Nhan ý thức vốn đã có hơi hỗn loạn, nhưng sau khi nhìn thấy ánh sáng rực rỡ, cả người cô đều rung lên, ra sức bước đi về hướng có ánh sáng rực rỡ.

Cũng không biết đã đi bao lâu, rốt cuộc cũng đến gần ánh sáng kia, Trần Hòa Nhan lúc này mới phát hiện ở đây thực sự là có một cuốn sách đang phát sáng, trên đó viết bốn chữ to —- 《 Mật ngọt như ý 》

Trần Hòa Nhan không biết nghĩa của bốn chữ này, nhưng cô cảm giác có một sức mạnh đang không ngừng thúc giục cô, muốn cô đi đọc cuốn sách này.

Như bị dụ hoặc, Trần Hòa Nhan lật mở trang đầu tiên cuốn sách, đọc kĩ từ trái sang phải, ngay từ dòng đầu tiên của đoạn văn—

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của Khương Hân và Tần Ngạn không tính là vui vẻ.

Là một nữ diễn viên đình đám trong làng giải trí, cô ta cũng rất được chiều chuộng.

Một người là thiên chi kiêu tử xuất thân hào môn, không coi ai ra gì.

Nhưng sau này…

【 Vở kịch nhỏ 】

Một ngày nọ, hai người mới xảy ra mâu thuẫn, không ai xuống đài cúi đầu nhận thua, Khương Hân đang phát sóng trực tiếp ở nhà giao lưu cùng người hâm mộ, Tần Ngạn cố tình để trần đi qua phía sau máy quay khi đang phát sóng trực tiếp, phòng phát sóng nháy mắt bùng nổ, mọi người đều hỏi có phải đó là vị hôn phu anh rể trong truyền thuyết kia hay không.

Khương Hân vừa mới phủ nhận là mình đang sống cùng em trai, bên kia đã nghe thấy giọng nói lười biếng của người đàn ông nào đó phát ra từ một góc máy quay, “Tiểu Hân, quần lót của anh để chỗ nào?”

Phòng phát sóng trực tiếp nháy mắt nổ mạnh.

Kết thúc phát sóng, Khương Hân lập tức bị nam nhân nào đó ấn trên tường, véo eo mà hung hăng hôn, “Em trai sao? Có loại em trai như vậy sao?”

Nhân vật chính : Khương Hân, Tần Ngạn.

Nhân vật phụ : Trần Hòa Nhan, Tần Tuyển.

Trần Hòa Nhan nhìn dòng chữ trên trang sách, cố gắng mở to hai mắt.

Này…là cái quỷ gì?
Chương trước Chương tiếp
Loading...