Xuyên Việt Chi Luyện Thạch Giả
Chương 47
Sau khi xác nhận suy đoán của mình, Mạc Hoài Song liền cố nén lạnh giá vỗ Diên Thiệu Bách, ra hiệu hắn thả mình xuống.Lúc này tuy là mùa hè, nhưng bởi vì đặc thù của thế giới, sau khi mặt trời lặn, nhiệt độ rơi xuống rất nhanh.Toàn thân Mạc Hoài Song ướt đẫm, nhiệt độ xuống đến mười độ khiến cho tim hắn cũng phát lạnh. Ngược lại, nước sông vẫn duy trì nhiệt độ nhất định làm cho hắn lưu luyến mà không muốn rời xa.Diên Thiệu Bách là chiến sĩ cấp bảy, tố chất thân thể không phải là người như Mạc Hoài Song có thể so sánh, nhưng hắn vẫn tri kỉ cân nhắc đến chỗ này một chút, sau khi tiếp nhận tín hiệu của Mạc Hoài Song, hắn nhanh chóng cúi xuống, hai người liền quay về giữa sông.Độc giác thú bờ phía nam vừa mới thấy liếc mắt một cái bảo bối cứ như vậy đã không còn, gấp đến độ “Thu——thu——“ thét lên không ngừng, mấy phần tử cấp tiến không cam lòng bắt đầu xoay quanh mặt sông.Đội hộ vệ thành chủ từ lúc Mạc Hoài Song lộ đầu ra đã bắt đầu tản ra xung quanh, chỉ chờ hai người không chịu đựng được lên bờ chịu chết.Dưới cái nhìn của bọn họ, hành động kéo dài thời gian của hai người trước mắt không có ý nghĩa gì hết, dưới tình huống không có đồ ăn, sớm muộn gì cũng chỉ có chữ chết, khác nhau chỉ là cách chết thôi.Trở lại trong nước, Mạc Hoài Song run rẩy xoa xoa người đã lạnh cóng.Diên Thiệu Bách bơi đến làm thay việc của hắn, bàn tay ấm áp dán váo áo sơ mi đem nhiệt độ truyền đến da thịt, dưới phần ấm áp này, Mạc Hoài Song có loại cảm giác sống lại lần thứ hai. Tay mạnh mẽ xoa xoa bóp bóp, cả người Mạc Hoài Song dường như đã đông cứng dần dần ấm lên, người cũng linh hoạt lên. Hắn quay người ôm lấy Diên Thiệu Bách đã cởi thạch giáp ra, ra hiệu chính mình không có chuyện gì.Lúc này Diên Thiệu Bách mới dừng tay lại, nặn nặn mũi của hắn.Lúc này trong bóng đêm, ánh trăng chiếu vào mặt nước trên sông, chiếu xạ ra những điểm sáng nhỏ vụn.Người và động vật ở hai bên bờ sông trong lòng vẫn không hề lay động mà nhìn chằm chằm mục tiêu trong sông.Trên xe Cửu Bác, Hồ lão cửu ngó dáo dác nhìn mặt sông, trong miệng nói thầm cái gì không rõ.Trên xe một mảnh vắng lặng, bầu không khí ngưng đọng giống như có thể nhỏ ra nước.“Tiểu tử kia đến cùng là có ý định gì?” Cuối cùng là pháo thủ không chịu dựng được liền sốt sắng phá vỡ vắng lặng trên xe.Đáng tiếc không ai có thể trả lời hắn, trên mặt mọi người đều trầm trọng. Xem trước mắt, có độc giác thú cấp tám hộ tống, hai người bọn họ có thể tạm thời không chết, nhưng sau đó thì sao? Cái kết cục không xa có thể dự kiến được khiến cho mọi người trên xe cảm thấy không thở nổi.“Nếu không… Ta đi dẫn bọn họ ra?” Sau một hồi trầm mặc, pháo thủ do dự lên tiếng, “Nói không chừng có thể cho đoàn trưởng thừa cơ đi.”“Phóng thí!”“Đánh rắm!” Tiêu Táp như bị đá vào mông kêu to, “Động cái đầu óc của ngươi, đừng có mà đi chịu chết!”Bọn họ vì thiếu niên không giải thích được kia đã bị tổn thất còn chưa đủ sao. Lại còn muốn ném thêm một người nữa!“Vậy phải làm sao!” Pháo thủ không phục quát hỏi lại.Không khí bây giờ bởi vì mọi người quá mức căng thẳng, quả thực chỉ cần một chút cũng đủ để bùng nổ.“Tin tưởng bọn hắn sẽ có biện pháp.” Có thể Tiêu Táp cũng ý thức được sự thất thố của mình, thái độ liền mềm xuống, trầm giọng nói.Tuy nói vậy, nhưng cuối cùng sẽ thế nào, trong lòng nàng cũng không chắc chắn.Sự tình đã đến nước này, nàng không thể trách đoàn trưởng cùng vào sinh ra tử, không tránh khỏi đem tất cả oán hận ném vào người Mạc Hoài Song chưa từng thấy qua lần nào.Người ngoại trừ tướng mạo thì không còn gì khác người, dựa vào cái gì mà lại làm liên lụy đoàn trưởng ưu tú của bọn họ!Theo tia sáng đầu tiên xuất hiện trên bầu trời, những người, động vật giằng co suốt đêm ở bờ sông liền nghênh đón một ngày mới.Mạc Hoài Song cũng rốt cục thấy được hi vọng sống sót.Buổi tối ở trong nước cũng không tốt, mới đầu nhiệt độ còn có thể chịu đựng, nhưng bóng đêm càng mờ mịt, nhiệt độ trong nước cũng dần lạnh xuống, tay chân của hắn cũng bắt đầu trở nên cứng ngắc, cái lạnh bắt đầu xuyên thấu qua làn da lần thứ hai xâm nhập vào tim.Diên Thiệu Bách vì để cho hắn dễ chịu hơn, đạp trụ đá, đem hắn bê ra mặt nước.Có thể vẫn là lạnh cóng đến tim đau lãnh, cả đêm hắn đều dùng sức xoa bóp tứ chi không nói tiếng nào cố gắng chịu đựng, hắn không dám lười biếng, lại không dám nhắm mắt, chỉ sợ sau khi mình nhắm mắt sẽ thất bại dưới khí trời này, cuối cùng là không tỉnh lại nữa.Diên Thiệu Bách vì hắn mà hi sinh nhiều như vậy, hắn sao dám phụ lòng tâm ý của hắn.Hai người bọn họ nhất định phải bình an bước lên bờ phía bắc.Ánh bình minh vừa hé sáng chiếu khắp mặt đất, nhiệt độ bắt đầu tăng trở lại, trái tim Mạc Hoài Song vừa đị đông cứng kia cũng dần dần ấm áp lên.Hắn thoáng hoạt động tứ chi cứng ngắc, đặc biệt là ngón tay, sau khi xác định có thể làm việc được, nhanh chóng tháo túi trên lưng mình xuống, lấy bút cấp bảy cố ý mua để chế tạo thuốc chữa trị cho Lương Ngu cùng giáp nguyên thạch, dùng đầu của Diên Thiệu Bách làm bàn bắt đầu chế tạo thạch giáp.Hành trình hư không mỗi đêm mấy tháng nay của hắn không phải là công cốc, tuy rằng bởi vì trí thông minh cùng thiên phú có giới hạn, cho đến bây giờ vẫn không tìm được bí mật của kim nguyên phù, nhưng cũng không phải không có điểm tâm đắc nào, ít nhất hắn đã có thay đổi giáp nguyên đồ lần thứ hai.Lần này hắn muốn vì Diên Thiệu Bách chế tạo ra thạch giáp vượt cấp chân chính, trên phương diện phòng ngự không chịu bất kì ảnh hưởng nào của thạch giáp vượt cấp nào.Hắn tin tưởng, bằng vào thực lực của Diên Thiệu Bách, bọn họ nhất định có thể diệt sạch kẻ địch, bình an bước lên bờ phía bắc.Trên xe bọc thép của Cửu Bác, Hồ lão cửu thò đầu nhìn Mạc Hoài Song đang viết nhanh như rồng bay trên giáp nguyên thạch, không ngừng vẽ ra nguyên đồ.Hai phút sau, một đạo linh quang hiện lên trong lòng, hắn quay đầu lại nhìn về phía Tiêu Táp.Tông Tần có thể chọn những người này tiếp ứng Mạc Hoài Song, đương nhiên là do lòng trung thành không thể nghi ngờ của bọn họ với Cửu Bác. Mà người như vậy, đương nhiên có cơ hội tham gia buổi đấu giá nội bộ của Cửu Bác mấy tháng trước.Thạch giáp vượt cấp trên người Tiêu Táp này chính là dùng 80 triệu bắp cải thảo mua trong buổi đấu giá kia mới đoạt được. Mà nàng có thể kiếm được cái tiện nghi như vậy chủ yếu là bởi đàn ông Cửu Bác thoải mái quen rồi, từ trước đến giờ đều là hôm nay có rượu hôm nay say, trong tay hầu hết đều không có tiền dư.Bất quá cũng bởi vì trận đấu giá này kích thích, hiện tại các thành viên trọng yếu của Cửu Bác đều liều mạng làm nhiệm vụ dành dụm tiền, thạch giáp vượt cấp này, đoàn trưởng có thể lấy ra lần thứ nhất nhất định sẽ có lần thứ hai, bỏ qua một lần, bọn họ cũng không muốn bỏ qua lần thứ hai!Thạch giáp vượt cấp đột nhiên xuất hiện, động tác lúc gặp khó khăn của Mạc Hoài Song, những nhân tố liên tiếp xảy ra, một ít suy đoán mơ hồ dần dần xuất hiện trong lòng mọi người.“Về Dư Kha.” Tiêu Táp quyết định thật nhanh, “Sau khi chiến đấu nếu ở lại sẽ thành con tin!”Hồ lão cửu nghe vậy, liền đạp lên ga phóng nhanh ra ngoài, tâm lý kích động giống như tiểu tử mười tám tuổi vắt mũi chưa sạch tự đắc vì cưới được vợ.Lần này, có khả năng Cửu Bác thực sự phát đạt.Không nói đến thạch giáp vượt cấp, ngay cả luyện thạch giả cấp bảy chính là nhân tài triệu kim cũng không thể cầu được! Một đoàn đội có luyện thạch giả cấp bảy liền có nghĩa là có nhiều máu mới hơn, càng nhiều sức chiến đấu mạnh mẽ hơn, đương nhiên chỉ cần Mạc Hoài Song mà nói, cũng mang ý nghĩa sức chiến đấu đứng đầu.Chế tác thạch giáp vượt cấp, khiến cho chiến sĩ cấp bảy nắm giữ sức chiến đấu của cấp tám, nghĩ đến loại khả năng này, Hồ lão cửu lái xe cũng run cả ngón tay.Có một vị luyện thạch giả như vậy tồn tại, Cửu Bác lo gì không thể quật khởi! Hiện tại bọn họ phải làm, chính là làm tốt mọi công tác tiếp ứng sau này.Sau chín tiếng, giáp nguyên thạch liền co lại một hồi rồi hóa thành giáp nguyên hạt.Trên mặt Mạc Hoài Song đã không còn chút huyết sắc nào, dưới ánh mặt trời chói trang phơi nắng ra một thân mồ hôi, nhiệt độ vừa nóng vừa lạnh chênh lệch từ lâu đã phá hủy sức khỏe của hắn, mà ở thời khắc quan trọng này, hắn không muốn để cho Diên Thiệu Bách nhìn ra rồi phân tâm, nỗ lực giữ vững thân thể muốn ngã xuống, dùng sức cắn môi của mình, khiến cho nó hiện ra một chút hồng hào, sau đó nặn nặn mũi, thu bút luyện thạch lại, ra hiệu Diên Thiệu Bách đem mình thả vào trong nước.Trên bờ phía bắc, tròng mắt trưởng đội hộ vệ co lại, hắn nhậm chức nhiều năm tại phủ thành chủ, kiến thức không phải người bình thường có thể so sánh được, chín tiếng chế thành thạch giáp, tốc độ như thế này phải nói là tuyệt đối đứng đầu thế giới, ngay cả thánh giáo cũng phải chịu khuất phục.Thạch giáp này nhất định có chỗ hơn người.“Chuẩn bị chiến đấu!” Trưởng hộ vệ lời ít ý nhiều.Dưới đáy nước, Mạc Hoài Song nỗ lực nâng cao tinh thần, kéo một cái khuôn mặt tươi cười, đứng thẳng bên trên trụ đá, kéo Diên Thiệu Bách qua viết lên tay hắn mấy chữ đây mưới thực sự là cấp tám, cũng ra hiệu hắn thay đổi thạch giáp sau đó từ trên vai mình mượn lực nhảy lên khỏi mặt nước.Diên Thiệu Bách ôm lấy eo Mạc Hoài Song, đụng đụng môi hắn, trong ánh mắt đầy vẻ làm cho hắn kiên trì chờ đợi.Mạc Hoài Song cười chỉ trỏ.Diên Thiệu Bách quả quyết bóp nát giáp nguyên hạt.Hai giây, kim loại màu bạc bao trùm lấy toàn thân Diên Thiệu Bách.Sau một khắc, một đạo tia sáng màu bạc như tia chớp mà nhảy ra khỏi mặt sông, nhằm vào phía bắc.Năng lượng liền dệt thành một cái quang võng bay phủ tới, Diên Thiệu Bách vặn người tránh né công kích của trưởng hộ vệ, không nhìn cái khác bắt đầu đánh trả.Một vị chiến sĩ cấp bảy đánh giá thấp uy lực của thạch giáp thời điểm đỡ đòn liền bị hỏa lực hung mãnh trực tiếp bắn xuyên thấu qua thạch giáp.Máu tươi từ tim phun ra, thạch giáp trở về nguyên dạng, hắn trợn to mắt không thể tin nhìn về phương hướng Diên Thiệu Bách chậm rãi ngã về giữa sông, cái này —— làm sao có khả năng?Một màn kinh người này xuất hiện khiến cho hỏa lực vốn dày đặc thưa thớt hơn một chút, Diên Thiệu Bách bước lên bờ có chút sững sờ nhìn hộ vệ phủ thành chủ.“Vượt cấp!” Thần sắc trưởng hộ vệ vạn phần ngưng trọng nói ra hai chữ này, sau đó hắn lớn tiếng mệnh lệnh, “Toàn bộ thành viên lùi về phía sau!”Lần này chỉ cần không đến một giây, trong nháy mắt Diên Thiệu Bách lại lần thứ hai giết chết một hộ vệ nữa.Trưởng hộ vệ động thân ngăn chặn trước người Diên Thiệu Bách.1.5 giây, Đạt Mã trong tay Diên Thiệu Bách liền hóa thành kiếm dùng “Đa tần” hướng về yết hầu của trưởng đội hộ vệ.Thần sắc trưởng đội hộ vệ hoảng hốt lui về phía sau, tràn đầy sợ hãi nhìn chằm chằm thạch giáp của Diên Thiệu Bách.Bộ thạch giáp này ngoại trừ vượt cấp, tốc độ biến hóa của vũ khí cư nhiên nhanh hơn gấp đôi, có thể tưởng tượng được chiến sĩ tuyệt đỉnh này sẽ chiến đươc địa vị nào trong lúc giao chiến.Thiếu niên dùng chín tiếng đồng hồ để chế tác thạch giáp này, đến tột cùng là yêu nghiệt phương nào! Người này không chết, có thể tưởng tượng được Cửu Bác sẽ dùng tư thế nào quật khởi ở trên thế giới này!Thân pháp của trưởng hộ vệ linh hoạt, tránh thoát được đợt công kích thứ nhất của Diên Thiệu Bách,vũ khí trong tay lúc này mới hóa hình thành công, trog mắt cũng lộ ra chiến ý ngập trời.Ở trong mắt hắn, thiếu niên chế tạo thạch giáp nhất định là thiên tài kinh tài tuyệt diễm, mà lựa chọn cận chiến với Diên Thiệu Bách thực sự ngu không thể nói.Coi như đẳng cấp thạch giáp của hai người giống nhau, nhưng cường độ cơ nhục cũng có điều khác biệt. Cái này giống như trẻ con giơ kiếm của người trưởng thành, vũ khí không phải là mấu chốt quyết định thành bại.Hộ vệ trưởng giơ kiếm vung về hướng Diên Thiệu Bách, Diên Thiệu Bách xì cười một tiếng, giơ kiếm nghênh đón.Hai thanh đại kiếm chứa đựng sức mạnh tuyệt đối, trên không trung trạng thái hung hăng nhất, mang theo niềm tin tất thắng của mỗi người va chạm vào nhau.Không có tan tác cùng lùi về sau như trong tưởng tượng của trưởng hộ vệ, thể lực hoàn toàn ngang nhau!Nhất thời một đạo ý nghĩ chợt lóe trong óc hắn —— cấp tám! Diên Thiệu Bách tuyệt đối là chiến sĩ cấp tám thực sự, hạn chế hắn trưởng thành chỉ là thạch giáp mà thôi!Nhận thức này, khiến cho công kích của trưởng hộ vệ càng sắc bén hơn, đại kiếm bị hắn múa gió thổi không lọt, tuy rằng trước đó không có tiền lệ, thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu lâu dài nói cho hắn biết, trong cuộc chiến đấu này nếu như không thể tốc chiến tốc thắng, cuối cùng thất bại nhất định là hắn!Vũ khí giống nhau, cường độ của cơ nhục giống nhau, nếu kéo dài trận chiến, sức chịu đựng của cơ nhục sẽ quyết định thành bại của trận chiến, hắn tuyệt đối không thể làm cho mình rơi vào hoàn cảnh kia!Thời điểm Diên Thiệu Bách ra sức đánh giết chiến sĩ cấp tám, Mạc Hoài Song đang ở dưới nước liền mất đi sức lực toàn thân, lúc này hắn vẫn chịu đựng ôm lấy cột đá bất quá chỉ là do ước định nhất định phải sống.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương