Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 38: Bạch Tiêu chấn kinh (1)



Edit: ThienDa

Trên đường phố, Bạch Tiểu Thần đương nhiên không biết Bạch Nhan xuất hiện, tay nhỏ bé của hắn ôm bắp đùi Bạch Tiêu, trên khuôn mặt phấn điêu ngọc trác lộ ra nụ cười sàn ngời.

"Cữu cữu, Thần Nhi thích ngươi, nếu có thể, ngươi theo Thần Nhi về nhà đi."

Bạch Tiêu nhìn Bạch Tiểu Thần ôm bắp đùi không buông, ánh mắt trầm xuống.

Tiểu gia hỏa này mềm mềm, manh manh, trên thân thể còn mang theo mùi hương sữa nhàn nhạt, giống như một cái bánh bao nhỏ, để cho người ta hận không thể ôm lấy cắn một cái.

"Nhà ngươi ở chỗ nào, ta đưa ngươi về?" Bạch Tiêu nhẹ nhàng vỗ đầu Bạch Tiểu Thần, cười ấm áp.

Từ khi bắt đầu nhìn thấy bánh bao nhỏ này, trong lòng Bạch Tiêu liền thích hắn.

"Ta..." trong lòng Bạch Tiểu Thần vui mừng, vừa định trả lời Bạch Tiêu, lại ngẩng đầu lên, thấy Bạch Nhan sắc mặt đen thui ở giữa đi tới.

Hắn lập tức giật nảy mình, nới lỏng tay ôm Bạch Tiêu, bước giật lùi về phía sau.

Xong!

Mẫu thân sao lại ở chỗ này?

"Tỷ, ngươi tại sao lại ở đây?" nét mặt Bạch Tiêu hiện lên ý cười, hỏi.

Bạch Nhan mặt đen lại, liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thần, lại dời ánh mắt lên người Bạch Tiêu: "Mang vật nhỏ này đi theo ta!"

"Cái này..." Bạch Tiêu rõ ràng ngây ngẩn cả người, hắn cuống quýt gãi gãi ót, " Tỷ, bắt cóc trẻ em có vẻ không tốt lắm."

Bạch Nhan không nói một câu, quay người đi về phía trước.

Bạch Tiêu chần chờ nửa ngày, một tay gánh lấy Bạch Tiểu Thần, ha ha cười hai tiếng: "Tiểu gia hỏa, mặc dù ta rất thích ngươi, nhưng trời đất bao la, tỷ ta lớn nhất, cho nên chỉ có thể mạo phạm ngươi."

Lúc đầu hắn nghĩ Bạch Tiểu Thần sẽ giãy dụa, ai ngờ bánh bao nhỏ này ngoan ngoãn ghé vào vai hắn không nhúc nhích, ngay cả tiểu miêu lúc nãy còn chí khí giương oai, cũng giống như phạm sai lầm cúi đầu đi theo.

....

Trong sân viện sạch sẽ.

Bạch Tiêu đi phía sau Bạch Nhan, tròng mắt thanh tịnh đầy hiếu kỳ, thời điểm đang định hỏi một chút gì đó, nữ tử phía trước đã dừng bước, ngồi trên ghế đá.

"Đã biết sai chưa?"

Nàng khẽ nâng đùi phải, hai ngón tay đan vào nhau đặt trên bàn, một thân hồng y, khí phách tẫn hiện.

"A?"

Bạch Tiêu trợn tròn mắt, hôm hắn đã phạm phải sai lầm gì để tỷ tỷ tức giận như thế?

Thời điểm Bạch Tiêu dốc toàn lực tự hỏi hắn rốt cuộc làm sai chuyện gì, thì thấy Bạch Tiểu Thần bị hắn khiêng trên vai đã nhảy xuống.

Bạch Tiểu Thần xách Tiểu Mễ đanh né ở một bên lên, vẻ mặt giận dữ chất vấn: "Tiểu Mễ, ngươi đã làm gì để cho mẫu thân tức giận như vậy? Còn không tranh thủ thời gian nhận lỗi! Thẳng thắn sẽ khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị."

Edit: ThienDa

Tiểu Mễ hoàn toàn ngốc, trên đời này làm sao có người so vô sỉ với tiểu chủ tử? Quả nhiên trong các loài yêu thú, hồ ly âm hiểm xảo trá nhất!

"Mẫu thân," Bạch Tiểu Thần cười tủm tỉm nhìn Bạch Nhan, "Tiểu Mễ nói hắn đã biết sai, lần sau sẽ không tái phạm, người tha thứ cho Tiểu Mễ đi."

Mẫu thân?

Cả người Bạch Tiêu như xiêu vẹo trong gió, trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc, ánh mắt khiếp sợ nhìn Bạch Tiểu Thần, lại nhìn Bạch Nhan.

Cái này, bánh bao nhỏ lại là chất tử của hắn?

"Bạch Tiểu Thần!" Bạch Nhan vỗ một chưởng lên bàn thạch, "Những lời trước đó ta nói với ngươi, ngươi có phải đều đã quên?"

"Mẫu thân, là Tiểu Mễ xúi giục ta, ngay cả Bạch Chỉ cũng là Tiểu Mễ cào, không liên quan đến Bảo Bảo."

Hắn vì sao lại kéo theo Tiểu Mễ? Còn không phải muốn Tiểu Mễ gánh tội thay? Dù sao, hắn cũng không thừa nhận đây là chủ ý của hắn.
Chương trước Chương tiếp
Loading...