Y Quan Cầm Thú
Chương 63: Vô ưu công chúa
Xích Địch đi rồi, trong Bích Ba Cung hoàn toàn yên lặng. Trung niên mỹ phụ và mười một cung nữ đều cúi đầu đứng hai bên đại điện, không có người nói chuyện, cũng không người nào dám nói chuyện.Kể cả Đường Liệp, mười người dự tuyển vẻ mặt nghiêm túc, bọn họ đều biết phía sau bức rèm che chính là Vô Ưu cung chủ, là chúa tể nắm giữ sinh mạng của bọn họ, ý chí của nàng có thể quyết định sống chết của bọn họ." Uyển Nương, ta đã sớm nói cho Đại Nhân, không thể tiếp tục hồ đồ nữa, vì sao cô ấy còn muốn làm chuyện này?"Trung niên mỹ phụ cung kính nói: " Cung chủ, nữ hoàng bệ hạ sở dĩ làm như vậy, đều là xuất phát từ thâm tình tỉ muội, xin cung chủ ngàn vạn lần đừng nên phụ lòng tốt của nữ hoàng…"Thủy Trí Nhu lạnh lùng ngắt lời của Uyển Nương: " Mẫn nhi, đưa bọn họ toàn bộ tới Bắc Hải!"Lời vừa nói ra, những người dự tuyển tức khắc hỗn loạn, có người bị dọa xụi lơ trên mặt đất, có người gần như không thể khống chế được, tên vừa rồi bị Đường Liệp trị cho một trận liền gào thét hướng bức rèm che vọt tới: " Thủy Trí Nhu, ngươi là con đàn bà biến thái, chúng ta lại không có đắc tội ngươi, tại sao ngươi muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết?"Không đợi hắn tới gần vị trí của bức rèm che, một bóng hình màu xanh biếc xinh đẹp bay ra, một chân đạp lên lồng ngực của hắn, tiểu tử đó kêu thảm một tiếng bay ngược về phía sau vừa vặn hướng thẳng tới Đường Liệp.Đường Liệp nắm được áo hắn, ở trên không trung xoay tròn một cái, làm tan đi lực lượng của thân thể hắn, ném hắn lên mặt đất, tiểu tử đó gặp phải chuyện này, đã bị dọa cả người lạnh run, ngay cả một lời cũng không nói ra được.Đường Liệp nhìn về phía trước, chỉ thấy một lục y cung nữ làn da trắng bệch như người bệnh đang lạnh lùng nhìn hắn, môi anh đào khẽ mở nói: " Ngươi thật to gan!"Đường Liệp thầm nghĩ trong lòng: " Chẳng những chủ nhân điêu ngoa ác độc, ngay cả thủ hạ cũng kiêu ngạo ương ngạnh như vậy." Đường Liệp cười tủm tỉm nói: " Không dám! Không dám! Ta chẳng qua chỉ là thảo dân, nào dám đối kháng cùng hoàng thất."Mẫn nhi hừ lạnh một tiếng, ra dấu cho cung nữ đem những người dự tuyển ra ngoài.Đường Liệp chậm rãi tiến tới bức rèm che, đôi mày thanh tú của Mẫn nhi cau lại, một đôi mắt đẹp băng màu lam gắt gao nhìn thẳng Đường Liệp, chỉ cần Đường Liệp còn dám tiến lên, nàng ta sẽ lập tức ra tay không do dự.Đường Liệp lại đột nhiên dừng chân lại, thở dài nói: " Xem ra nơi bị bệnh nghiêm trọng nhất của cung chủ không phải là thân thể, mà là trong lòng!"" Lớn mật!" Mẫn nhi lớn tiếng quát to.Đường Liệp cười nói: " Bởi vì tật bệnh trên thân thể mình, mà cảm thấy tự ti, tiến tới đem bản thân mình phong bế, đem ý tốt của người khác dành cho mình xem là một loại vũ nhục, một loại khinh bỉ, Vô Ưu cung chủ, ta xem danh xưng này cũng không thích hợp ngươi, hẳn là phải gọi Tự Ti cung chủ mới đúng!"Mẫn nhi giận dữ quát một tiếng, hướng Đường Liệp huy chưởng công tới, lại bị Đường Liệp bắt được cổ tay, Đường Liệp mỉm cười nói: " Ta cũng không đánh đàn bà!"Uyển Nương nhìn thấy tình thế không ổn, hấp tấp mang theo cung nữ vây quanh Đường Liệp.Đường Liệp thở dài thả Mẫn nhi, xoay người đi ra ngoài cửa cung: " Đã nơi này không chào đón ta, ta rời đi thì tốt hơn!" Kỳ thật hắn chỉ làm ra vẻ, sau khi tiến vào Thủy Tinh Cung, muốn rời đi chỉ sợ không dễ dàng như vậy.Quả nhiên không ngoài dự đoán của hắn, Uyển Nương mang theo đám cung nữ chạy tới vây quanh Đường Liệp.Mẫn nhi giận dữ quát to: " Đem hắn mang đi, đưa tới Bắc Hải Hải Nhãn!"Phía sau bức rèm che lại truyền đến âm thanh lạnh như băng của Thủy Trí Nhu: " Lưu hắn lại, đưa đến Vô Ưu Cung gặp ta!"Mẫn nhi kinh ngạc mở to hai mắt, Uyển Nương lại lộ ra tia vui mừng dị thường, nàng ta quả nhiên không nhìn lầm người thanh niên này, vừa mới nhìn thấy hắn liền cảm giác được hắn có một loại khí chất hơn người, sau lại thấy hắn giao thủ với Xích Địch, mới hiểu rõ hắn có vũ lực cao cường, vừa rồi một phen ứng đối đã thể hiện ra trí tuệ xuất chúng của hắn, từ khi tiến hành việc chọn lựa tới nay, người tuổi trẻ này là người xuất sắc nhất, khó trách Vô Ưu cung chủ cũng đột nhiên thay đổi ý niệm trong đầu, để cho hắn trở thành người đàn ông đầu tiên đi vào Vô Ưu cung.Vô Ưu cung nằm ở phía tây bắc của Thủy Tinh cung, từ Bích Ba cung đi tới Vô Ưu cung, đầu tiên phải trải qua một đường hầm băng thật dài, Đường Liệp đơn giản phỏng chừng, nhiệt độ trong đường hầm phải dưới mười độ, với lại còn càng lúc càng hạ thấp, võ sĩ phục mỏng manh của Đường Liệp đã bị rách nát khi quyết đấu với Xích Địch, chỉ bằng vào thân thể rất khó chống đỡ sự giá lạnh này, hắn lặng yên vận dụng năng lượng trong cơ thể ở quanh thân hình thành hộ giáp vô hình, dùng nó chống đỡ sự rét lạnh.Đường Liệp nhìn hoàn cảnh chung quanh thầm nghĩ trong lòng: " Đây mà là Vô Ưu cung gì, rõ ràng là một phần mộ." Hứa Diễm Nương đưa bản đồ cho hắn mặc dù tường tận, nhưng không có bản vẽ của Vô Ưu cung chỉ là một màu trắng xóa, hết thảy cũng chỉ chờ hắn tự mình tìm tòi.Mẫn nhi bởi vì chuyện vừa rồi nên ôm địch ý thật lớn với Đường Liệp, đi vào trước Vô Ưu cung, lại cầm tới một bộ xiềng xích bằng thủy tinh chế tác, xích hai tay Đường Liệp lại.Đường Liệp ngạc nhiên nói: " Đây là đạo đãi khách của các ngươi sao?"Mẫn nhi nói năng hùng hồn: " Đây là phòng ngừa ngươi có lòng gia hại cung chủ, mà áp dụng phòng ngừa mà thôi."Đường Liệp cười nói: " Ngươi chẳng lẽ không lo lắng sau này ta trả thù ngươi?"Mẫn nhi mắt phượng trợn tròn nói: " Chỉ sợ ngươi không có cơ hội như vậy."Đường Liệp hắc hắc cười nói: " Nếu Vô Ưu cung chủ nguyện ý gả cho ta, ta sẽ là trượng phu của cung chủ, sẽ là nam chủ nhân của ngươi."" Phi! Ngươi đừng mơ, dù sao cung chủ cũng sẽ không xem trúng tên vô liêm sỉ ngươi, hay là nên nghĩ coi phải lựa chọn kiểu chết như thế nào đi!"Vô Ưu cung chủ dùng huyền băng để xây một tòa băng cung, cả tòa kiến trúc nhiệt độ cực thấp, ánh sáng cũng không bằng những địa phương khác của Thủy Tinh cung, đi vào trong làm cho người ta cảm thấy âm lãnh áp lực vô cùng.Mẫn nhi và hai cung nữ khác áp giải Đường Liệp đi vào bên trong cung, lướt qua cửa cung, phía trước chính là một bình phong chế tác bằng băng, bên trên được khắc chữ triện: " Kiêm gia thương thương, bạch lộ vi sương. Sở vị y nhân, tại thủy nhất phương. Tố hồi tòng chi, đạo trở thả trường. Tố du tòng chi, uyển tại thủy trung ương. Kiêm gia thê thê, bạch lộ vị hi. Sở vị y nhân, tại thủy chi mi. Tố hồi tòng chi, đạo trở thả tễ. Tố du tòng chi, uyển tại thủy trung trì. Kiêm gia thải thải, bạch lộ vị dĩ. Tố hồi tòng chi, đạo trở thả hữu. Tố du tòng chi, uyển tại thủy trung chỉ."Đường Liệp nhìn bình phong này, trong lúc nhất thời đứng yên tại chỗ, đây là Kiêm Gia Thiên trong Thi Kinh, tại sao lại gặp được trong thế giới này, chẳng lẽ…hắn đột nhiên nhớ tới Khổng Lệnh Thùy và Mặc Cô Uyên, chẳng lẽ vị Vô Ưu cung chủ này lại có quan hệ với bọn họ? Nếu không tại sao tại sao thủ thi ca lại được khắc ở chỗ này?Mẫn nhi cả giận nói: " Nhìn cái gì vậy? Nhìn không hiểu phải không? Đi nhanh lên!"Đường Liệp cười ha ha nói: " Làm sao ngươi biết ta xem không hiểu?"Mẫn nhi hiếu kì nói: " Ngươi nói xem, bên trên khắc cái gì?"Đường Liệp nói: " Đây là một thiên tình ca xinh đẹp. Nhờ cảnh sắc bờ sông biểu đạt tâm cảnh của mình, hi vọng người yêu, mong muốn mà không thể thành, bao hàm vô hạn tình ý…"Mẫn nhi trầm mặc xuống, cùng lúc đó ở phía sau bình phong huyền băng truyền đến một tiếng " di!" kinh ngạc.Khóe môi Đường Liệp nổi lên một tia mỉm cười, nếu hắn không đoán sai, Thủy Trí Nhu nhất định là đang ở một nơi bí mật gần đó quan sát từng cử động của hắn, không khỏi đối với vị cung chủ thần bí sinh ra hứng thú nồng hậu.Sau bình phong, một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng nhẹ giọng nói: " Ngươi đã từng gặp qua? Biết xuất xứ của nó sao?"Đường Liệp gật gật đầu, hắn mỉm cười nói: " Thủ thơ ca này thời đại đã rất lâu, hình như là xuất từ Thi Kinh? Quốc Phong? Tần Phong."Sau bình phong lại phát ra tiếng than sợ hãi.Đường Liệp biết mình đã thành công làm cho Thủy Trí Nhu chú ý, hắn liền tiến thêm một bước nói: " Từng có người cải biên nó làm thành một bài tình ca, ngươi có muốn nghe không?"" Ân!"Đường Liệp mưu đồ khoe khoang, hắng giọng xướng lên một ca khúc chủ đề của nữ sĩ Quỳnh Dao " Tại Thủy Nhất Phương": " Cỏ xanh bàng bạc, sương trắng mang mang, có vị giai nhân, tại thủy nhất phương, ta nguyện nghịch lưu mà đến, y ôi ở bên cạnh của nàng…" Ca khúc này là ca khúc biểu diễn của Đặng Lệ Quân, bị thanh âm hùng hậu mà tràn ngập từ tính của Đường Liệp thể hiện, càng phát ra thâm tình động lòng người.Ba cung nữ kể cả Mẫn nhi ngơ ngác nhìn đôi mắt thâm thúy mê người của Đường Liệp, tất cả đều bị tiếng ca của hắn hấp dẫn thật sâu.Đường Liệp xướng xong hồi lâu, chung quanh vẫn hoàn toàn yên tĩnh, những cô gái vẫn đang bị đắm chìm trong không khí do tiếng ca của Đường Liệp dựng lên. Trong lòng Đường Liệp thầm đắc ý, xem ra tiếng ca của mình đã chiếm được sự rung động của bọn họ.Mẫn nhi ba người mang theo Đường Liệp đi qua khỏi bình phong, đi vào trước một bình phong điêu khắc phía đông của cung điện, ra hiệu cho Đường Liệp quỳ xuống.Thanh âm của Thủy Trí Nhu khôi phục vẻ lạnh như băng: " Các ngươi lui ra đi, ta có mấy câu muốn nói riêng với hắn."Mẫn nhi tràn ngập kinh hãi nhìn Đường Liệp: " Cung chủ…"Thủy Trí Nhu lạnh lùng hừ một tiếng, Mẫn nhi không dám khuyên nữa, chỉ phải hướng Đường Liệp hung hăng trừng hai mắt, lúc này mới mang theo hai cung nữ lui ra.Đường Liệp kêu lên: " Uy! Mở còng tay cho ta!"Mẫn nhi căn bản không để ý tới lời hắn, trong nháy mắt đã dẫn người rời khỏi Vô Ưu cung.Đường Liệp thấp thỏm nhìn phương hướng của bình phong, thầm nghĩ trong lòng: " Chẳng lẽ vừa rồi ta biểu hiện quá mức xuất sắc, để cho xuân tâm của Thủy Trí Như thật sự rung động, nếu cô ta thật sự thích ta thì chẳng phải là chuyện phiền phức lớn hay sao." Nghĩ tới đây trong lòng ngầm hối hận, có câu cửa miệng tốt quá hóa xấu, tại sao mình lại xúc động như vậy?Đang trong lúc buồn phiền, nghe được Thủy Trí Nhu nói: " Có biết vì sao ta gọi một mình ngươi đến đây?"Đường Liệp trả lời thật xảo diệu: " Thảo dân trước khi tới đây đã hiểu rõ dụng ý của nữ hoàng bệ hạ."Thủy Trí Nhu lạnh lùng nói: " Ngươi không cần quanh co ở trước mặt ta, ta gọi ngươi tới đây không liên hệ gì đến nhiệm vụ mà nữ hoàng giao cho."Đường Liệp giả vờ hỏi: " Cung chủ có thể nói rõ ràng hơn một chút không?"" Lúc ngươi và Xích Địch tướng quân so kiếm, vận dụng chính là Mặc Tử kiếm pháp?"Trong lòng Đường Liệp kinh hãi thật sự là khó thể diễn tả bằng lời, kết hợp với bản thơ ca nhìn thấy trên bình phong vừa rồi, càng cảm thấy thân phận của Thủy Trí Nhu thần bí, nói không chừng lại có liên lạc với Mặc thị bộ tộc. Ở trước mặt nàng hay là nên thành khẩn một chút cho thỏa đáng, Đường Liệp thoáng nghĩ, rốt cuộc gật đầu nói: " Không sai!"Thủy Trí Nhu nhẹ nhàng " nga" một tiếng: " Khó trách ngươi có thể đọc hiểu thơ ca trên bình phong."Đường Liệp thấp giọng nói: " Bản thơ ca này là ai điêu khắc?"Thủy Trí Nhu trầm mặc, hồi lâu mới nói: " Bình phong này là mẫu phi để lại cho ta…nhưng bà đã sớm từ trần nhiều năm rồi…"Đường Liệp áy náy nói: " Xin lỗi, ta không nên hỏi việc này."Thủy Trí Nhu đột nhiên nói: " Ngươi vào đi!"Đường Liệp nghe được lời mời của nàng, nội tâm cũng đập bình bịch, chẳng lẽ Thủy Trí Nhu thật sự là nhìn trúng mình, quyết định dùng mình làm thuốc dẫn, trời ạ! Loại chuyện tình hoang đường này không ngờ lại rơi vào trên người mình.Đường Liệp chậm rãi đi ra phía sau bình phong, nhìn thấy dưới ánh đèn thủy tinh yếu ớt, một cô gái điềm đạm gầy yếu đáng yêu đang ngồi trên xe đẩy, nàng mặc áo điêu cừu màu đen, càng hiện ra vẻ sáng bóng lộng lẫy của làn da trắng như tuyết, mái tóc màu đen chải ngược thập phần chỉnh tề, buông xuống đầu vai thon gầy, đôi mắt đẹp mang nét u oán, ánh mắt uyển như khói sương thật thê lương, đôi môi thật đẹp, nhưng đã sớm mất đi huyết sắc.Trong lòng Đường Liệp không khỏi run lên, cô gái còn trẻ như thế lại bị ma bệnh quấn thân, thật là làm người đồng tình, để cho hắn càng bội phần ngạc nhiên chính là cô gái này điển hình chính là bộ dáng của phụ nữ Trung Quốc, không chút nào mang theo đặc thù của nữ tử Hải tộc, càng xác minh phán đoán nàng cùng Mặc thị có quan hệ.Thủy Trí Nhu lạnh nhạt nói: " Ta tê liệt nhiều năm, không thể đứng dậy đón chào, ngươi tự tìm chỗ ngồi xuống đi."Đường Liệp nhìn quanh bốn phía, chỉ có một ghế đá thủy tinh, hắn đi tới ngồi xuống, lúc này thị lực của hắn dần dần thích ứng hoàn cảnh tăm tối, đã nhìn thấy vách tường chung quanh có khắc vô số thơ ca, trong đó có rất nhiều bài hắn biết rất rõ.Thủy Trí Nhu nhẹ giọng nói: " Thơ ca trên đó, tất cả đều lấy ra từ Kinh Thi, khi ta nhàm chán, tự mình khắc lên, vốn tưởng rằng kiếp này cũng không có ai hiểu được những câu thơ trên đó."Đường Liệp nao nao, hắn đột nhiên nhớ tới lần đầu khi cứu Huyền Ba thì gặp đại hiền giả thần bí kia, nàng ta cũng có thể nhận ra được lai lịch kiếm pháp của mình, không biết lại có quan hệ gì với Thủy Trí Nhu?Cánh tay phải Thủy Trí Nhu di động bánh xe, xe hướng phía trước lăn tới, Đường Liệp hấp tấp đi theo phía sau, đi vào phía góc phòng phía tây trước một mặt phù điêu, nhìn thấy bên trên phù điêu được khắc một bức họa có nước từ trên núi chảy xuống, còn có nam canh nữ chức(nam trồng ruộng nữ dệt vải), từ kết cấu và đồ án xem ra thuộc loại kỹ xảo truyền thống của Trung Quốc.Thủy Trí Nhu nói: " Bức phù điêu này được mẫu phi lưu lại, ta thủy chung không nhận ra lai lịch trong đó, ngươi có thể nói cho ta biết không?"Đường Liệp yên lặng lắc đầu, đôi mắt ôn nhu của Thủy Trí Như tức khắc mất đi tia hy vọng. Đường Liệp đột nhiên cảm thấy không đành lòng, đối với cô gái nhu nhược này mà nói, phá hư mỗi hy vọng của nàng đều là chuyện cực kì tàn nhẫn. Đường Liệp thấp giọng nói: " Ta nhận thức hai vị tiền bối, có lẽ bọn họ có điều kiện nhận ra ý tứ bao hàm của bức phù điêu này."Thủy Trí Nhu có chút mê võng nhìn Đường Liệp: " Ngươi không phải con cháu của Mặc thị?"Đường Liệp lắc lắc đầu." Vậy vì sao ngươi lại hiểu được Mặc Tử kiếm pháp?" Trong đôi mắt đẹp của Thủy Trí Nhu đã tràn ngập địch ý.Đường Liệp thành khẩn nói: " Mặc thị cự tử từng thu ta làm đồ đệ, ta theo thầy học được Mặc Tử kiếm pháp."" Nói bậy! Mặc Tử kiếm pháp không truyền cho người ngoài!"Đường Liệp mỉm cười nói: " Mặc Tử kiếm pháp cho tới bây giờ không truyền cho đàn bà, ngươi từ đâu biết được ta sử dụng Mặc Tử kiếm pháp chứ?"Thủy Trí Nhu nhíu mày nói: " Mẫu phi của ta từng học qua vài thức Mặc Tử kiếm pháp, cho nên ta mới nhận được…"Đường Liệp nói: " Nếu có cơ hội ta sẽ dẫn ngươi đi tìm sư phụ, ta nghĩ ông ấy có thể giải được mê hoặc trong lòng của ngươi."Thủy Trí Nhu buồn bã lắc đầu nói: " Chỉ sợ không có cơ hội nữa…" Nàng ngẩng đầu nhìn Vô Ưu cung lạnh như băng, nhẹ giọng nói: " Kiếp này ta nhất định không thể đi ra khỏi bầu trời này…"Trong lòng Đường Liệp dâng lên một trận thương hại, vị Vô Ưu cung chủ này cũng không giống như lời đồn đãi không chút nhân tính, tại sao lại tàn nhẫn giết chết những người dự tuyển được đưa tới?Thủy Trí Nhu nhẹ giọng nói: " Ngươi đi đi, ta sẽ bảo Mẫn nhi đưa ngươi tới Bắc Hải."Đường Liệp ngạc nhiên nói: " Ngươi muốn giết ta?"Thủy Trí Nhu lắc lắc đầu: " Ta chưa bao giờ giết người, sau khi đưa ngươi tới Bắc Hải, ngươi ngàn vạn lần không nên trở về, mau rời khỏi cảnh giới của Hư Hải, đi nơi khác mà sống…"Đường Liệp rốt cuộc hiểu được, nguyên lai Thủy Trí Nhu đem những người dự tuyển đi Bắc Hải, thực sự không phải là đưa họ vào Hải Nhãn, mà là để cho họ lặng lẽ chạy trốn, trong lúc nhất thời đối với vị nữ tử vận mệnh thê thảm này sinh ra một chút hảo cảm. Hắn đi nhanh tới trước mặt Thủy Trí Nhu nói: " Cung chủ, tại hạ mặc dù y thuật cũng không đến đăng phong tạo cực, nhưng chứng bệnh thông thường vẫn có thể ứng phó, nếu ngươi cho phép, để cho ta bắt mạch cho ngươi?"Thủy Trí Nhu vốn định cự tuyệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt chân thành tha thiết của Đường Liệp, lời nói tới bên miệng liền nuốt trở vào, nhẹ gật đầu, bàn tay gầy yếu đặt lên tay vịn của xe đẩy.Đường Liệp thầm hít sâu một hơi, vứt bỏ tạp niệm trong đầu, ba ngón tay phải nhẹ nhàng đặt lên mạch môn của Thủy Trí Nhu, lặng yên thúc đẩy năng lượng trong cơ thể, dọc theo kinh mạch của Thủy Trí Nhu từ từ đi lên, năng lượng lưu hành đi vào đan điền của Thủy Trí Nhu thì gặp trở ngại, chỉ cảm thấy đan điền của Thủy Trí Nhu giống như bị tầng tầng bao bọc, không thể đột phá, Đường Liệp chưa từng thấy qua hiện tượng kì quái như thế, vòng qua đan điền, năng lượng dò xét trạng huống kinh mạch nơi khác trong cơ thể Thủy Trí Nhu, nhưng lại phát hiện trong thân thể nàng không hề giống nhau, kinh mạch dưới chân cũng cùng loại như đan điền, kinh mạch bế tắc bất đồng, thông qua năng lượng lưu chuyển Đường Liệp thậm chí có thể cảm giác được trong cơ thể Thủy Trí Như không nơi nào không có khí âm hàn.Đường Liệp cau chặt mày, chậm rãi thu năng lượng trở về, sau khi hỏi ý Thủy Trí Nhu, cởi hài của nàng, từ huyệt Dũng Tuyền cố gắng rót năng lượng vào cơ thể Thủy Trí Nhu, kết quả cũng giống như vùng đan điền, kinh mạch dưới chân Thủy Trí Nhu như bị đóng băng, nếu chọn dùng tăng cường năng lượng mạnh mẽ rót vào để thông kinh mạch, vô cùng có khả năng khiến cho kinh mạch của nàng bị bạo liệt.Đường Liệp ngầm thở dài, cẩn thận mang lại hài cho Thủy Trí Nhu, đứng dậy.Thủy Trí Nhu từ vẻ mặt Đường Liệp đã đoán được kết quả, dịu dàng cười nói: " Ngươi không cần khổ sở cho ta, quái bệnh này đã sớm quấn lấy ta nhiều năm, bây giờ ta đã quen rồi."Đường Liệp gật gật đầu, đột nhiên nhớ tới Vạn Cổ Xuân từng đưa cho Thủy Trí Nhu một hộp gỗ vuông, thấp giọng nói: " Không biết Vạn thần y đưa phương thuốc cho ngươi còn ở đây không?"Thủy Trí Nhu nghe được Đường Liệp đề cập tới phương thuốc, gương mặt không khỏi ửng đỏ, nhẹ nhàng cắn môi dưới nói: " Phương thuốc đó là do lúc Vạn thần y hấp hối đưa ra, chỉ sợ đều là lời nói bậy thôi."Đường Liệp thấp giọng nói: " Có thể cho ta mượn xem! Có lẽ có thể tìm hiểu được, cũng chưa chắc không đúng."Thủy Trí Nhu do dự một chút, rốt cuộc gật đầu, lăn bánh xe đi tới trước giá sách, từ chỗ ngăn cách của tầng hai tìm ra tấm da dê, đỏ mặt đưa tới trong tay Đường Liệp, nàng cũng không rõ vì sao hôm nay lại nói chuyện thẳng thắn thành khẩn với một nam tử xa lạ như thế, trong vận mệnh của nàng, còn chưa bao giờ phát sinh qua. Thủy Trí Nhu lặng yên hướng bản thân mình giải thích, có lẽ bởi vì hắn hiểu được Kinh Thi, có lẽ bởi vì hắn và mình đều có quan hệ với Mặc thị.Đường Liệp cầm tấm da dê đưa tới trước đèn thủy tinh, nhìn thấy bên trên viết: " Băng thiên huyền nữ thân, phương pháp trị tận gốc, phải phá kỳ trinh!" (Thân băng thiên huyền nữ, phương pháp trị bệnh, phải phá trinh tiết).Ý nghĩ của Đường Liệp vừa hiện lên hai chữ lang băm, thì lập tức mừng rỡ như điên, Vạn Cổ Xuân cũng không phải lang băm, vừa rồi mình thăm dò kinh mạch của Thủy Trí Nhu tìm được kết luận, không thể dùng năng lượng truyền vào trong kinh mạch của nàng để đả thông khí huyết đã sớm ngưng kết, trong cơ thể Thủy Trí Nhu tràn ngập năng lượng âm lãnh kì quái, muốn đánh thông khí huyết của nàng, phải trung hòa năng lượng âm lãnh, từ y lý mà nói phải dùng năng lượng dương cương đến đối phó thân thuần âm xử nữ của Thủy Trí Nhu, chẳng trách Vạn Cổ Xuân lại đưa ra phương thuốc kì quái như thế.Đường Liệp cầm tấm da dê, thả lại chỗ cũ, trong lòng đã nghĩ ra được kế hoạch hoàn mỹ cứu trị cho Thủy Trí Nhu. Nhưng đối mặt với cô gái ốm yếu như vậy, mình vô luận thế nào cũng không biết làm sao nói ra yêu cầu cùng nàng hoan hảo, dù hết thảy là vì nàng mà suy tính. Huống chi Đường Liệp từ lâu đã sớm chán ghét sự quan hệ nam nữ không có sự nuôi dưỡng cảm tình.Thủy Trí Nhu cũng không rõ tâm sự giờ phút này của Đường Liệp, nhẹ giọng nói: " Nếu không phải vì Đại Nhân dùng phương thức này tuyển ngươi vào cung, có lẽ chúng ta có thể trở thành bằng hữu."Đường Liệp ha ha cười nói: " Chúng ta đã là bằng hữu rồi!"Thủy Trí Như tỏa sáng ánh mắt ôn nhu: " Ngươi thật sự đã xem ta là bằng hữu?"Đường Liệp gật đầu, hướng Thủy Trí Nhu vươn tay ra: " Ta gọi là Đường Liệp!"Bàn tay thon gầy của Thủy Trí Như nhẹ cầm lấy bàn tay của Đường Liệp, trong lòng cảm thấy một tia ấm áp đã lâu không thấy.Ngoài cửa cung đột nhiên truyền đến tiếng thông báo của Mẫn nhi: " Nữ hoàng bệ hạ giá lâm!"Đường Liệp nao nao, nhìn thấy trên mặt Thủy Trí Nhu cũng hiện ra vẻ bối rối, nàng chỉ vào bình phong phía sau tỏ ý cho Đường Liệp tránh vào, sau đó sửa sang lại áo điêu cừu, lẳng lặng chờ đợi Thủy Đại Nhân đến.Trong nội tâm Đường Liệp đối với vị Hải tộc nữ hoàng này đã tràn ngập tò mò, nghe bên ngoài tràn ngập tiếng bước chân, sau đó liền nghe được một thanh âm tuyệt vời như chim oanh hót: " Toàn bộ đều lui ra đi!"Thủy Trí Nhu lạnh nhạt cười nói: " Muội muội, ngươi đã đến rồi!"Thủy Đại Nhân vóc người cao to, mái tóc màu lam búi lên thật cao, vương miện hột xoàn tượng trưng địa vị vương giả cao quý gắn vào trên búi tóc, da thịt trong suốt nhẵn nhụi, để lộ ra vẻ sáng bóng lộng lẫy, tay chân cao lớn, đôi mắt đẹp băng màu lam thâm thúy giống như hải dương, tràn ngập trí tuệ. Nàng đi vào trước mặt tỷ tỷ, nhẹ nhàng cầm tay của nàng, nhẹ giọng nói: " Tỷ tỷ…ngươi gầy rất nhiều, Đại Nhân quanh năm bận rộn quốc sự, không thể ngày đêm ở lại bên người tỷ tỷ, mong rằng ngươi tha thứ ta."Thủy Trí Nhu lộ ra lúm đồng tiền ôn nhu, nhẹ nhàng vuốt ve lên mái tóc của Thủy Đại Nhân, ôn nhu nói: " Đại Nhân, quốc sự làm trọng, tỷ tỷ chưa bao giờ trách ngươi."Thủy Đại Nhân cười nói: " Tỷ tỷ, ta nghe nói hôm nay trong Vô Ưu cung, tiến vào một vị nam tử."Thủy Trí Nhu hấp tấp phủ nhận: " Không thể nào." Trong lòng nàng đập bình bịch, tựa hồ có cảm giác làm kẻ trộm bị bắt quả tang.Thủy Đại Nhân cười nói: " Không cần gạt ta, ta vừa nghe Uyển Nương nói, có điều kiện tiến vào Vô Ưu cung trò chuyện với tỷ tỷ nhất định là một nhân vật nổi tiếng, ta thật muốn nhìn."Nàng đứng dậy hướng phía sau bình phòng đi đến, Thủy Trí Nhu bởi vì kinh hoảng phát ra một tiếng kêu lên.Thủy Đại Nhân cười đi vào sau bình phong, nhưng lại phát hiện phía sau rỗng tuếch, ngay cả một bóng quỷ cũng không có, lúc này Thủy Trí Nhu cũng lăn xe đến, giải thích: " Muội muội…ngươi…" Khi thấy rõ tình hình sau bình phong, nàng cũng trợn tròn hai mắt, không thể tin nhìn tình cảnh trước mắt.Kỳ thật từ lúc nữ hoàng Thủy Đại Nhân đi vào Vô Ưu cung, Đường Liệp liền nhanh chóng mặc vào Ẩn Thân Y, khoảng cách chỉ xa chừng nửa thước với Thủy Đại Nhân, Thủy Đại Nhân lại không hề phát hiện, hoàn toàn xem như Đường Liệp trở thành không khí. Trong lòng Đường Liệp không khỏi ngầm đắc ý, mượn cơ hội này vừa lúc có thể xem được dung nhan của vị Hải tộc nữ hoàng này.Thủy Đại Nhân cao chừng một thước tám, mặc dù đứng trước mặt Đường Liệp cũng không thấp hơn bao nhiêu, thân thể của nàng lả lướt đầy đặn, cả thân thể tràn ngập nữ tính, ở cùng một chỗ với Thủy Trí Nhu, làm sao cũng không làm cho ai tin được hai nàng là tỷ muội.Đường Liệp chú ý khống chế tiết tấu và phạm vi hô hấp, sợ bị Thủy Đại Nhân nhận ra được sự tồn tại của mình.Thủy Đại Nhân tràn ngập mê hoặc nói: " Hắn quả nhiên không ở chỗ này…"Trong lòng Thủy Trí Nhu mặc dù cũng tràn ngập mê hoặc, nhưng lại không hề biểu lộ, mỉm cười nói: " Ta đã sớm nói cho ngươi rồi, ngươi lại không tin ta."Thủy Đại Nhân hiển lộ sự thất vọng, đẩy xe của Thủy Trí Nhu đi tới bên giường, nhẹ giọng nói: " Tỷ tỷ, kỳ thật ngươi tự mình phong bế lại, như vậy tiếp tục đối với bệnh tình của ngươi không có lợi."Thủy Trí Nhu nói: " Ngươi đã biết ta không thích, vì sao cứ miễn cưỡng ta?"Thủy Đại Nhân u nhiên thở dài nói: " Tỷ tỷ, ta là vì lo lắng cho bệnh tình của ngươi."Thủy Trí Nhu vỗ vỗ vào mu bàn tay của Thủy Đại Nhân: " Đáp ứng ta, từ này về sau không nên làm thêm loại chuyện nhàm chán này, tình ý của ngươi đối với ta, ta vĩnh viễn ghi nhớ trong lòng."Thủy Đại Nhân do dự một chút, rốt cuộc gật gật đầu. Nàng tựa hồ còn có việc khác cần hoàn thành, nhẹ giọng nói: " Tỷ tỷ, ta đi!"Thủy Trí Nhu ngăn nàng, nói: " Đại Nhân, ta mặc dù rất ít đi ra ngoài, nhưng chuyện của ngươi cũng có nghe nói một chút."Thủy Đại Nhân vẻ mặt xấu hổ quay đầu đi.Thủy Trí Nhu nói: " Mặc dù ngươi là Hải tộc nữ hoàng, nhưng có một số việc dù sao không hợp với truyền thống Hải tộc, đừng làm quá mức mới thỏa đáng."Thủy Đại Nhân đương nhiên hiểu rõ tỷ tỷ nói chuyện gì, gương mặt nóng rần lên gật gật đầu, trong Hải tộc, cũng chỉ có Thủy Trí Nhu mới có tư cách lên tiếng nhắc nhở chuyện này.Thủy Đại Nhân cáo từ tỷ tỷ, hướng ngoài cửa cung đi đến.Đường Liệp làm sao có thể buông tha cơ hội tốt hiếm có này, đi theo Thủy Đại Nhân nhất định có thể tìm được địa phương Huyền Ba bị giam cầm, hắn lặng yên đi theo phía sau Thủy Đại Nhân.Đi ra khỏi cửa lớn của Vô Ưu cung, Uyển Nương nghênh đón, nhẹ giọng nói: " Bệ hạ, như thế nào?"Thủy Đại Nhân lạnh lùng nói: " Cái gì mà như thế nào? Từ nay về sau những tin tức này, tốt nhất chớ nói bậy ở trước mặt ta!"Uyển Nương bị dọa quỳ sụp trên mặt đất, không biết đã đắc tội vị nữ hoàng vui giận bất thường này chỗ nào.Thủy Đại Nhân tựa hồ bị tỷ tỷ dạy dỗ làm tâm tình xấu đi, phất phất tay hướng cung nữ điều khiển long xa nói: " Ta tự về!" Đây đúng hợp tâm ý của Đường Liệp.Một vị cung nữ phủ thêm điêu cừu màu bạc cho Thủy Đại Nhân, nàng dọc theo đường huyền băng ở phía đông Vô Ưu cung đi tới.Đường Liệp lo lắng bị bại lộ hành tung, bảo trì một khoảng cách, đi theo phía sau các nàng.Thủy Đại Nhân thở dài một hơi nói: " Tâm địa của tỷ tỷ thật sự quá mức thiện lương, nàng cứ tưởng ta không biết, chính mình lén lút thả những nam tử đưa vào cung."Cung nữ bên cạnh nhẹ giọng nói: " Tính tình cung chủ từ bé đã là như thế, bệ hạ đã biết, sao không thuận theo tự nhiên? Sau này tự nàng…"Thủy Đại Nhân bỗng nhiên dừng lại, đôi mắt đẹp màu lam nhìn thẳng vị cung nữ, nhộn nhạo hai điểm lệ quang: " Không thể!"Đường Liệp hấp tấp ngừng chân, trong lúc nhất thời đã quên bản thân đang mặc Ẩn Thân Y, hấp tấp tránh vào sau băng nham, dưới chân vừa trợt, suýt nữa té ngã xuống đất.Nhưng động tĩnh gây ra đã kinh động Thủy Đại Nhân: " Người nào?"Vị cung nữ cất bước hướng chỗ phát ra tiếng vang đi đến, Đường Liệp ngay cả hít thở cũng không dám phát ra, lúc này vừa vặn có một con nai màu trắng nhỏ chạy qua bên cạnh hắn.Thủy Đại Nhân thở dài một hơi nói: " Nguyên lai là súc sinh ngươi, quản lí ngự uyển làm sao lại lỏng lẻo như thế, mặc cho linh lộc này chạy loạn?"Cung nữ cười nói: " Bệ hạ đã quên, con nai này là do ngài ân chuẩn nuôi thả ở nơi này."Đôi mày thanh tú của Thủy Đại Nhân cau lại, cố gắng nhớ một chút, rồi cười nói: " Đích xác có chuyện như vậy, suốt ngày ta bận rộn, vậy mà đã quên."Cung nữ nhỏ giọng nói: " Bệ hạ, có lẽ ngài phải nghỉ ngơi nhiều hơn một chút."Thủy Đại Nhân u nhiên thở dài một hơi, đột nhiên nói: " Phiêu Phiêu thế nào?"Đường Liệp nghe được nàng ta rốt cuộc nhắc tới tên Phiêu Phiêu, trong nội tâm kích động cực kì, cẩn thận lắng nghe nàng ta nói gì.Cung nữ gật đầu: " Chiều nay đã tỉnh, đang trong Lạc Anh cung đọc sách."Thủy Đại Nhân ngưng nhìn một tòa cung điện thủy tinh màu hồng phương xa, nhẹ giọng nói: " Tử Yên, đêm nay ta đi Lạc Anh cung nghỉ ngơi." Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULLTrong lòng Đường Liệp thầm mắng: " Tiểu bà tám biến thái này, sẽ không thừa dịp Huyền Ba mất đi trí nhớ, phá hủy trinh tiết của nàng đi?" Nhưng nghĩ lại, Thủy Đại Nhân này mặc dù dâm đãng biến thái, dù sao cũng chỉ là một người đàn bà, nàng ta làm sao mà đoạt đi được tấm thân xử nữ của Huyền Ba chứ? Trong lúc nhất thời trong đầu loạn thành một đoàn.Tử Yên nhẹ giọng nói: " Bệ hạ, có chuyện ta muốn nói đã lâu, vị Phiêu Phiêu cô nương tướng mạo hẳn là người của Cách Lan Đế Á đại lục, ta nghe nàng ăn nói cao quý, khí độ ung dung, hẳn không phải là nữ tử tầm thường. Bệ hạ còn chưa hiểu rõ thân phận của nàng trước, liền đem nàng nạp vào cung có phải có chút…"Thủy Đại Nhân lạnh lùng ngắt lời Tử Yên: " Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm!"Tử Yên bị dọa cúi đầu xuống, Thủy Đại Nhân hừ lạnh một tiếng, bỏ lại Tử Yên một mình hướng Lạc Anh cung đi đến.Đường Liệp lặng yên đi theo phía sau Thủy Đại Nhân, có Ẩn Thân Y trợ giúp, hết thảy đều thuận lợi rất nhiều, hắn vừa yên lặng nhớ kỹ đường xá đi qua, vừa lưu ý tình huống bố phòng chung quanh, lặng yên đặt quyết tâm, tối nay vô luận thế nào cũng phải cứu được Huyền Ba rời khỏi Thủy Tinh Cung.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương