Yêu Em! Tomboy Lạnh Lùng!

Chương 15: Song sinh?



Back sớm...

___________________________________

Mùa hè nào rồi cũng kết thúc...

Chẳng có thứ gì là mãi mãi cả...

Mọi thứ rồi cũng sẽ trôi qua...

Luôn là một cách nhẹ nhàng và vô vị...

______________________________________

Sau kì nghỉ hè,lớp Gold Star đã chuyển thành Crystal Star...cô và nhỏ bắt đầu bước vào tuổi 18,anh và cậu thì bước đến bậc tuổi 19...thanh xuân của họ trải qua bên cạnh nhau như thế...

-Các em trật tự!-vẫn là tiếng nói thân thuộc của cô giáo chủ nhiệm ngày nào

*Hờ*

Cả lớp thở dài,xem ra năm nay khó sống rồi...

-Năm nay chúng ta sẽ đón một thành viên mới của lớp!-cô giáo vừa nói hết câu,lớp rần rần như chợ...

Chỉ có cô và anh là ngồi chống cằm mệt mỏi...

-TRẬT TỰ!-cô giáo hét rồi lại nhẹ giọng xuống-Mời em vào!

Bước vào lớp,cô,anh,cậu và nhỏ sững sờ...

-Đó chẳng phải...-nhỏ chỉ lên phía cô gái

-Giống...giống hệt...-cậu run tay

-Đây là Từ tiểu thư,con gái của người sở hữu Từ gia, tập đoàn thứ 9 Châu Á!-cô giáo đưa tay giới thiệu

-Đó không phải Từ Ngọc Nhi!-cô nhìn đăm đăm về phía cô gái,nói tỉnh bơ

-Em song sinh của Từ Ngọc Nhi-Từ Ngọc Nhiên!-anh trợn mắt...

-Chào các bạn! Mình là Từ Ngọc Nhi!Hân hạnh được làm quen!-cô gái vẫy tay chào

-Từ Ngọc Nhi?là cô ta đang mạo danh chị mình sao?-cô nhếch mép

-Hãy cẩn thận khi ở cạnh cô ta! Cô ta không đơn giản như Từ Ngọc Nhi đâu!-anh nghiến răng

Cô nhìn anh,sao anh lại tức giận thế chứ?...

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT

Vì Từ Ngọc Nhi không xuất hiện nữa nên tác giả sẽ gọi bằng ả...

-Ả-Từ Ngọc Nhiên-song sinh của Từ Ngọc Nhi, giả danh chị mình,sắc đẹp dao kéo,ngoan hiền thế thôi nhưng ác độc gấp đôi chị mình,cũng yêu anh.Anh vô cùng căm thù ả...

HẾT

Ra chơi,

Ả bước đến gần bốn người,vẫy tay chào,cười tươi:

-Chào Bạc tiểu thư, Trương thiếu và Lục thiếu...còn vị này là...-ả chỉ vào cô, vì cô đang mặc đồng phục nam,còn đội tóc giả nam nên khó ai có thể nhận ra, trong mắt người khác khi nhìn thấy cô thì chỉ hiện lên hai từ "Soái ca"...

Đáp lại ả là tám con mắt khinh bỉ liếc qua người...

Từ khi nhìn ả,nhỏ và cậu đã không ưa rồi,gì chứ? Từ Ngọc Nhiên? Đi giả danh chị gái mình là Từ Ngọc Nhi để trả thù sao?Lại còn giả vờ như không quen biết anh...Chậc!...

Ả tức lắm, nhưng ráng nhịn, cười gượng:

-À! Hóa ra mọi người không thích tôi à! Không sao!

-Này Băng Băng! Có muốn xuống canteen không?-nhỏ bơ luôn ả,diễn kịch...

-Ừ!-cô biết nhỏ đang làm gì,chỉ nói vài từ dễ hiểu mà ngắn gọn

-Anh cũng sẽ đi cùng!-cậu cũng diễn chung-Đi không?Trương-thiếu?-không những thế cậu còn mỉa mai lời nói của ả

Anh nhếch mép, đã phóng lao thì theo lao vậy,đã drama thì nhập bọn, cũng vui mà...

-Ừ!-giống cô,anh chỉ nói vài từ cho có lệ

Cả bốn người cùng dắt tay nhau đi xuống canteen,bỏ ả ở lại với gương mặt trắng bệch...

Ở nơi bốn người đang đi...

-Hahaha!Các người có thấy khuôn mặt của cô ta lúc đó không?Hahaha! -nhỏ ôm bụng cười

-Phải phải!Mặt cắt không còn giọt máu hahaha!-cậu cười ra nước mắt

Cô và anh đi cạnh nhau chỉ biết lắc đầu mỉm cười...

Đi một lát sau...

*Bộp*

Ả từ đâu chạy tới đẩy cô ra,đu vào tay anh...

-Cô!...-anh bất ngờ, nhìn ả đăm đăm

-Em?-ả làm mặt ngơ ngác

-Buông ra!-anh liếc ả bằng nửa con mắt

Ả nhếch môi,đây mới đúng là con người thực sự của ả:

-Anh đừng quên hôn ước giữa Trương gia và Từ gia!

-Đó là hôn ước giữa tôi và chị cô! Từ Ngọc Nhi, chứ không phải một kẻ mạo danh như cô! Từ Ngọc Nhiên!-anh nghiến răng

-Anh biết em là Từ Ngọc Nhiên rồi sao?-ả cười một nụ cười gian xảo-Từ khi chị em đi khỏi đây,cha đã thay em vào vị trí là hôn thê của anh rồi! Trương Minh Phong!

-Hôn ước đó tôi đã giải trừ rồi,không phiền cô!-anh đẩy ả ra

-Vậy sao?-ả cười bằng giọng cười ác quỷ,chỉ vào bốn người-Vậy thì các người nên nhớ!Tôi là Từ Ngọc Nhiên, không ngu xuẩn như cô chị Từ Ngọc Nhi của tôi đâu!

Nói rồi ả xoay người đi...

-Trước sau thì Từ gia cũng sẽ có một cái kết là ăn mày! Cần cô tốn công sao?-cô nãy giờ im lặng mới lên tiếng, không thèm quay mặt nhìn ả

-Anh!-ả nghe nói,tức giận xoay đằng sau hét-Rốt cuộc anh là ai?

-Tôi là ai không phiền cô quan tâm!-cô dắt tay vào túi quần rồi đi tiếp

Ả cắn răng,nắm chặt hai tay,mặt đỏ ngầu lên vì tức giận...

______________________________________

Bốn người xuống đến canteen,chọn chiếc bàn ở góc khuất...

-Sao cô ta lại làm anh tức giận đến thế? -vì mặc đồ nam sinh,cô gác hai chân lên bàn,anh và cậu cũng thế, riêng nhỏ mặc đồ nữ sinh là...váy thì tất nhiên sẽ không dám gác rồi...

-Cô ta đã từng giết người!-anh nhấp nháp ly cafe

-Sao cơ? -cậu và nhỏ bất ngờ, đứng phóc dậy

-Mọi chuyện thế nào? -cô cầm ly capuchino, mặt như không có việc gì xảy ra...

-Từ Ngọc Nhiên cô ta đã từng giết một người thân trong Từ gia,là mẹ kế của cô ta...Bà đối xử với hai chị em rất tốt, nhưng cả hai với bản tính ác quỷ,luôn tìm cách hãm hại bà,rồi một ngày bà đang tưới cây trong vườn,cô ta liền dùng súng giảm thanh để bắn bà,nhưng lần đầu tiên cô ta sử dụng, tất nhiên sẽ không trúng,súng giảm thanh không có âm thanh, nên cho dù bắn bao nhiêu đối phương cũng không thể nghe được, đến phát thứ tám thì trúng bà,bà chết tại chỗ, tình cờ người trong bang King đi qua, thấy được tất cả nên đến bang báo cho tôi biết...-anh kể,rồi lại nhấp nháp ly cafe nóng

-Nhưng tại sao tao lại không biết?-cậu ngơ ngác, dù sao cậu cũng là phó bang King cơ mà...

-Vì mày ít tiếp xúc với cô ta và Từ gia! Nên tao không muốn cho mày biết!

-Sau đó thì sao?-nhỏ nắm chặt hai tay để lên bàn

-Từ Ngọc Nhi biết,nhưng không nói gì, cả hai đắc chí, che đậy bí mật này! Một năm sau,người làm phát hiện hai người đang nói về cái ngày mà hai người giết mẹ kế của mình bằng giọng cười hả hê,họ báo với công an, nhưng vì gia thế của Từ gia quá lớn nên không thể bắt họ...-anh càng nói càng tức giận,điều anh sợ là ả sẽ quay về để trả thù cô vì dám đuổi chị của ả ra khỏi thành phố,và điều đó đã sắp xảy ra...

Anh sợ ả sẽ dùng cách đã giết mẹ kế của mình để hại cô,nhưng có lẽ...anh đã nhầm...cô đâu đơn giản đến thế...

-Chỉ cần Bạc gia, Lục gia, Trương gia và Nguyễn gia rút phần cổ phiếu của Từ gia. Thì chẳng phải Từ gia sẽ làm ăn mày sao?Sau đó thì bắt họ vào tù dễ như chơi!-nhỏ đập bàn

-Như vậy chẳng phải vô vị quá sao?-cô chống cằm

-Băng Băng! Em còn muốn làm gì nữa?Từ Ngọc Nhiên không đơn giản,em sẽ bị thương mất!-cậu nhìn cô

Cô nhếch môi:

-Trò chơi chỉ mới bắt đầu...vẫn chưa game over đâu!...
Chương trước Chương tiếp
Loading...