Yêu Phải Đại Ca
Chap 18: Hiểu Lầm
- là của Tiêu liên, chị Tiêu Hàm - Tiêu Liên sao!?! - ừm..- hắn cúi mặt xuống, trên tay cầm cây kẹp , ánh mắt mang chút u buồn gì đó - cô ấy?! Là bạn của anh sao?!- nó khó chịu, nó hằn hộc, nó bực vì cái gương mặt đó của hắn, tại sao lại phải buồn vì một cô gái khác chứ, cô ta đặc biệt đến vậy à?! Còn hơn cả nó nữa sao?! - là bạn thưở nhỏ thôi!!- hắn cười buồn, lắc đầu, vuốt nhẹ chiếc kẹp - tại sao anh lại có gương mặt đó chứ?!- nó tức giận, đứng dậy đi ra đóng mạnh cửa. Hắn thật không hiểu đang có chuyện gì, tại sao nó lại tức giận với hắn, hắn đã nói hay làm gì sai à?! Nó đang ghen chăng?! ----- Nó tức thật, đi ra đường, dạo quanh khu phố với bộ đồ ngắn, chỉ có chiếc áo khoác dài nhưng mỏng, trời lại đang lạnh, xung quang khá ít người. Vừa đi vừa lảm nhảm trong miệng - tên đáng chết, đồ đáng ghét, tại soa lại buồn vì đứa con gái khác chứ, cô ta mà ở đây, em sẽ cào nát mặt cho xem đúng là đáng ghét, đáng ghét quá mà!!! - nè, vừa đi lại còn nói jk nữa vậy?! Không thấy lạnh à!!!- Là cái tên bạn trời đánh của hắn, sao giờ này anh ta lại đi ngoài đây?! Chẳng phải vừa nãy đã về rồi sao?! - mặc kệ tôi, không đến lượt anh quan tâm- đến lúc này nó mới chợt nhận ra bộ đồ mình đag mặc trên người, nó cảm thấy lạnh và run nhiều hơn cả lúc đầu. - cô lên xe đi, tôi đang định đến black bar có ý đến đó không?!- anh ta cười nghiêng đầu, nụ cười toả nắng :> - ...- nó tròn mắt nhìn tên đang nói chuyện với mình, cúi mặt xuống, nhìn mũi giày - nếu không thì tôi đi vậy, ôi tối nay chắc coa tuyết mất, lạnh như thế này có mà ngồi bị đóng băng luôn không chừng?!- anh ta cười, xoay kiếng lên chuẩn bị phóng xe đi thì cửa ghế phụ mở ra, nó ngồi vào, hai tay xoa vào nhau - lạnh quá đi mất- nó thoẻ đều, miệng không khỏi phì phò :> - cô cũng biết lạnh sao?! Cứ tưởng cô là quái vật rồi chứ!!- nói rồi anh ta phóng xe chạy đi, khuất sau khúc rẽ Hắn ... Hắn đứng trơ người nơi góc khuất, từ lúc nó vừa ra khỏi nhà hắn đã đi theo, trên tay còn mang theo cả chiếc áo lạnh mà nó với hắn cùng lựa, trong đầu hắn đang có rất nhiều câu hỏi, mà hắn muốn biết " họ tại sao lại đi với nhau?!" " họ tại sao lại đi với nhau?!" ~ - à anh tên gì nhỉ?! Lúc nãy còn chưa kịp biết - Hữu Phong- anh ta nói khá nhỏ bị át bởi tiếng nhạc sập sình - gì cơ?!- nó không nghe rõ nên cố nhíu mày, đưa gần mặt đến bên tai anh ta - là Hữu Phong- anh ta nói lớn vào tai nó, lúc này nó mới gật gù, cười cười, cầm ly rượu vang trên tay nhấp từng đợt - cô không biết say à- Phong nhìn nó Hiếu kì - say?! Tôi mà say sao?!- nó cầm chai rượu, rót vào ly - đừng uống nữa! Trễ rồi về thôi- phong cầm lấy chai rượu để sang một bên, nhíu mày nhìn nó - anh ta nghĩ mình là ai chứ!? Sao lại đi quan tâm lo lắng cho cô gái khác, có biết tôi giận không chứ!- nó nói, mặt mếu - cô say rồi, về thôi - anh và Huy đúng là rất giống!!- nó mở mắt ko lên, người nó ngồi được hoàn toàn nhờ vào người Phong đỡ, chỉ chỉ được vài cái rồi bất tỉnh - nè! Rồi ngủ luôn- cậu bất lực, để người nó dựa vào mình, nhấc bổng nó lên đi ra xe - tôi đưa cô về- đóng cửa lại, tay để trên vô lăng, tay còn lại kéo lại tóc cho nó, mặt nó lúc ngủ trông cứ như con nít nhưng cái mùi rượu nồng nặc như vậy thì ... ---- Ting toong Nge tiếng chuông, hắn đi ra mở cửa, vừa mở thì đã thấy nó đan nằm im lạng trên tay Phong, mùi rượu nồng nặc, khó chịu, nhíu mày hắn nhìn Phong, đằng đằng sát khí - cô ấy say rồi, cậu đưa cô ấy lên lầu đi- hắn nhìn Phong nhưu chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cậu Hắn chờ từ lúc nó đi với cậu đã là gần 3 tiếng, trễ vậy mà vẫn chưua thấy về, hắn đứng ngồi không yên, không biết có chuyện gì, vậy mà lúc ra mở cửa, nó lại nằm trong tay Phong, người toàn mùi rượu khiến hắn khó chịu, hắn ghét con gái uống rượu, lại ghét hơn khi đó là người hắn yêu thương Lên đến phòng để nó nằm xuống giường, đắp chăn xong xui cho nó, Phong quay lưng toan ra lấy khăn lau mặt cho nó thì thấy hắn đi lên, trên tay là thau nước ấm - cậu cũng biết lo cho người khác sao?! Cứ nghĩ chỉ có... - cậu cũng biết lo cho người khác sao?! Cứ nghĩ chỉ có... Bốp Hắn đánh vào mặt Phong, một cú đấm mạnh làm mặt cậu có phần hơi sưng và đỏ lên - chẳng phải tôi đã nói đừng nhắc nữa sao?! Còn bây giờ thì giải thích tại sao cậu lại đi với Ân, nói!!- hắn sốc cổ áo Phong - chữ bạn thân cậu ném đâu rồi, vì một cô gái mà lại đánh bạn sao?! -..- hắn thả lỏng tay, nhíu mày nhìn cậu- vậy chữ tín của cậu ném đâu rồi, sao lại vẫn cứ nhắc đến cô ấy - thôi đủ rồi, không cãi với cậu chỉ tốn hơi - cậu... - sao?! Bây giờ đến tôi hỏi cậu- phong gạt tay hắn sang môt bên- cậu đã làm gì để cô ấy đi một mình giữa đêm như vậy, lại còn không bận áo khoác- phong nhìn hắn, tay chỉ về phía nó lộ rõ vẻ tức giận của cậu - tôi chẳng làm gì cả - chẳng làm gì sao?! Quan tâm cô gái khác vui lắm phải không - tôi chẳng quan tâm ai ngoài Ân - vậy Tiêu Liên?! -...- hắn cứng đờ, người hơn ươn ướt mồ hôi - sao?! Trả lời tôi đi chứ?! Tôi đang hỏi cậu đấy - phải, Ân nhìn thấy chiếc kẹp của Tiêu Liên chỉ là một phút nhớ lại Liên thôi - nhớ lại?! Nhớ lại trông khi cậu đã có Ân rồi à ......
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương