Yêu Phải Đại Ca
Chap5: Làm Phiền
- Làm phiền- Sau khi bị vài người vệ sĩ mời ra, cuối cùng nó cũng bước ra khỏi cánh cửa đó, trở lại bàn ngồi mặt nó bơ phờ, dường như mọi chuyện của quâ khứ đang ùa về trong đầu nó - Diệp Ân- nhỏ lo lắng lây người nó - sao- nó không nhìn, chỉ là ánh mắt vẫn hướng về phía căn phòng trên cao - cậu bị sao vậy, sao lại ra như vậy..- nhỏ - bị gì đâu, H..- nó cúi người xuống, dựa đầu vào vai nhỏ vài giọt nước mắt bắt đầu rơi - sao vậy- nhỏ vỗ về, thật sự Hân đang rất lo lắng, có chuyện gì mà sao đi với tên đó xog thì xuống đây nó lại khóc?! - Hạo, hạo Hạo- nó cứ vừa khóc vừa lặp đi lặp lại cái tên đó - Dương Hạo?- nhỏ ngạc nhiên, chẳng phải 2 năm trước nó đã chạy về nói rằng anh ra chết rồi sao - đừng khóc nữa- nước mắt của nó làm ước hết một bên vai nhỏ - được rồi, biết được vậy là được rồi- nó mỉm cười - con nhỏ điên này, vừa khóc xong lại cười- nhỏ nhăn mặt- mà biết chuyện gì cơ- Hân khó hiểu - Hạo còn sống, tớ biết chắc là vậy- nó lây lây vai nhỏ - được rồi, trễ rồi về thôi- có lẽ nó đã quá nhớ Dương Hạo anh ta nên mới vậy.. Bản tính nhỏ cũng không nhiều chuyện gì nên chỉ nghe lướt qua rồi thôi - ừm- nó cười nhẹ rồi cùng nhỏ đi ra ngoài bắt taxi về - anh rất nhớ em, thật rất nhớ, nhưng giờ chưa phải lúc, chờ Anh, anh sẽ thực hiện lời hứa cùng em- đâu ai biết được trên căn phòng đó, ánh mắt của anh ta vẫn đang hướng về phía nó vừa đi... - Hắc Công Tử đi thôi- một cô gái đỗng đãnh đi lại phía người đó, vuốt đôi tay anh rồi nũng nịu... ------- - Ân Ân đi học thôi- nhỏ ngồi dưới nhà, nhăn nhó nhìn đồng hồ, đã 8g rồi đâu còn sớm - rồi rồi- nó đi xuống, xách theo chiếc cặp chạy ào lại phía nhỏ - hai đứa đi mau không lại trễ- mẹ nó mỉm cười - thưa mẹ con đi học- nó cười rồi kéo tay nhỏ chạy đi ngay Chẳng bao lâu sau cả hai đã đến cổng trường... - làm bài tập hết chưa hả- nhỏ quay qua - cậu biết mà, hôm qua chẳg phải chúng ta về trễ s... - lại biện hộ- nhỏ cắt ngang lời nó - hì, vào lớp tớ làm ngay- nó - cô ngốc- hắn đi phía sau nhếch mép - gì- nó đơ mặt- tên biến thái chết tiệt - cô ngốc - tên biến thái - tên biến thái - ngốc - biến thái Cả hai người này một lời người kia một lời, chẳng ai chịu nhường ai - nói cho anh biết, còn kêu tôi là ngốc, tôi sẽ gọi lại là biến thái -ngốc - cái tên này, phiền quá - ngốc- hắn cười nhếch mép - biến thái- nó nói rồi kéo nhỏ đi vào lớp - hì- nhỏ cười nhẹ - cười gì chứ - thì hai người, đẹp đôi quá- nhỏ nhìn nó Nó hơi khựng nhìn qua nhỏ, ánh mắt dường như có chút u buồn Hiểu chuyện nhỏ lây lây tay - xin lỗi không cố ý- hân rút tay lại đi xuống bàn dưới ngồi Nó thì ngồi im, ko nói cũng chẳng nhúc nhích gì - ân, có người cần gặp cậu kìa- một bạn nữ đi lại bàn nó - hả, ai?- nó - hình như là chị Nhi lớp trên- cô bạn cười - ừm, cảm ơn- nó nói rồi đứng dậy, đi ra cửa Một cô gái đã đứng đó sẵn, đúng là đfan chị lớp trên - cô bé, đi nói chuyện chút nhé- chị ta cười nửa miệng - dạ được- nó cũng cười rất vui vẻ, đi theo chị ta xuống đến vườn phía sau trường - ừm, em và Huy nó có quen hệ gì- Nhi - là bạn - bạn sao??- cười - phải - vậy tại sao bé cứ bám theo Huy vậy, có biết là chị là ai của Huy ko - dạ không - là bạn gái- chị ta nhấn mạnh - vậy chị nói em có chuyện gì - chỉ là muốn bé đừng bám theo Huy nữa, nếu không... - chỉ là muốn bé đừng bám theo Huy nữa, nếu không... Nói đến đây, Nhi giơ tay ra hiệu gì đó, từ phía sau bước ra vài tên con trai - họ sẽ dậy dỗ cưng- Nhi cười nửa miệng Đúng là, bồ thì nhìn y như nhau, khó ưa!!! Chị ta nói nhỏ gì đó với một tên rồi quay ra nhìn nó cười cười rồi bước đi, thấy như không còn gì nó cũng toan quay lưng đi - bé gái, tụi anh dậy dỗ em chút- một tên nắm lấy tay phải của nó - xin lỗi, buông tôi ra- nó - gì cơ, bé nói gì - đừng có ở đó gọi tôi bé này bé nọ, buông tôi ra- nó cố giật mạnh - thôi nào, ở đây chơi một chút- tên đó kéo mạnh tay nó làm nó ngã nhào về phía người tên đó - buông ra, cứu với, buô...- nó bị bịt miệng lại, tên nó khẽ vuốt nhẹ trên cánh tay nó - da mịn quá nhỉ- tên đó cười, đồng bọn đằng sau cũng hùa nhau chạy lại xem - hưm hưm...- có tiếng ho khan phái sau đám tụi đó - đi đi, đừng có làm phiền bọn này, mún c... - sao lại dám động vào người của tao- hắn hơi khó chịu, đi lại, môi khẽ tạo thành đường cong dài - mày muốn gì - mày hỏi ai vậy, không biết mình đang đụng đến ai sao- hắn đi lại đấm mạnh vào mặt tên đó, kéo nó ra, mất đà tên đó té nhào xuống đất - là lâm thiếu, đừng đụng đến- một tên khác chạy lại nói với tên vừa rồi - được thôi, ko phải tao sợ mày đâu, đợi đó- tên đó đứng dậy, chỉ tay vào hắn rồi chạy đi - cô có sao không- hắn nhìn nó - ko cần anh quản- nó né người ngồi dậy - cô ngốc vẫn là ngốc, sao lại ra vậy- hắn - là bạn gái anh đấy, đã có bạn gái lại còn cứ đi theo tôi, thật đúg là biến thái lăng nhăng- nó nhăn mặt, quay đi - ko cảm ơn sao... - tôi đâu nhờ anh- nó - à... Sau này cô sẽ hối hận không kịp đấy- hắn nhếch mép - lúc đó, tôi sẽ tự lo- nó đi thật nhanh, thật lẹ - được thôi, xem ai sẽ thắng đây- hắn bỏ tay vào túi, nhẹ xoay người bỏ đi ____
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương