Yêu Thầm! Thầm Yêu!

Chương 10: Ôm ngủ



Buổi học kết thúc,Giang Triết Khoa vui vẻ tạm biệt nó rồi đi về,chỉ có Trần Manh Khê là dài dòng,lo nói chuyện,chủ yếu là về chuyện tình yêu của hắn và cô ta thời cấp hai khiến nó đã mệt mỏi còn thêm buồn ngủ:

"Không tiễn nữa!"-hắn lạnh lùng định vào nhà

"Cảm ơn anh hôm nay đã giúp đỡ em"-Manh Khê nói to

"Triết Khoa cũng có phần mà!"-hắn liền bỏ vào trong nhà

"Tạm biệt cậu!"-nó thấy hắn bước vào nhà thì cũng hấp tấp chạy vào theo

"Tạm biệt!"-đợi lúc nó và hắn đã khuất bóng,nụ cười trong trẻo của Trần Manh Khê liền thay đổi

`Kiều Thanh Vy à Kiều Thanh Vy,cậu quá ngu ngốc rồi!`-cô ta nghĩ thầm trong lòng mình,nụ cười nham hiểm không hiểu sao cũng xuất hiện trên gương mặt cô.Còn trong lúc này nó mệt mỏi liền đi đến giường là nằm xuống ngủ,nhưng hôm nay có gì đó khác lạ,có hương bạc hà quen thuộc phản phất đâu đây làm nó đỏ mặt,ai lại có được loại nữ nhân tương tư người ta đến nỗi ngửi được luôn cả mùi hương của người ta,thật mất mặt mà.Nhưng không đúng,nó nhẹ nhàng thở từ từ quay mặt sang nơi có hơi nóng,a là hắn,nó giật mình xém chút đã la lên cho mọi người cùng biết thì liền bị hắn bịt miệng lại:

"Im lặng,là tôi!"-hắn từ từ bỏ tay ra

"Là cậu thì càng phải la.Sao cậu lại sang phòng tôi?"-tim nó đập mạnh đến mức khiến hắn nghe thấy mà cười khẽ,hại nó ngại không dám ngẩng đầu lên vì xấu hổ

"Hôm nay tôi không ngủ được lại không thể làm phiền ba mẹ Kiều nên liền nghĩ đến cậu!Hôm nay làm vật cho tôi ôm nhé!"-hắn nhẹ nhàng ôm lấy nó,đầu dụi vào vai nó phả từng hơi ấm nóng khiến nó không khỏi giật mình run người vài cái

"Hôm nay tôi thấy cậu rất lạ."

"Ừm!"

"Cậu...là do chuyện của Manh Khê?"-nó mím môi khó chịu hỏi

"Một phần"

"Vậy phần còn lại?"

"Không liên quan đến cậu!"

"Ây da,cậu keo kiệt quá đấy!"

"Ừm,ngủ đi!"-hắn kéo chặt nó lại rồi dụi đầu ngủ,không hiểu sao tên cao này lại thích cúi đầu vào nấm lùn như nó đến thế,chỉ hiểu là tên nam nhân này hôm nay sẽ ngon giấc.

"Ngủ ngon"-nó nhẹ nhàng nhắm mắt ngủ,tuy việc 1 nam 1 nữ ngủ cùng nhau là không tốt nhưng nó tin tưởng hắn,chỉ là...nó không tin tưởng bản thân mà thôi,dù sao thì chỉ cần nằm ngủ thôi mà,chắc sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra đâu nhỉ?...

*CÒN TIẾP*
Chương trước Chương tiếp
Loading...