[12 Chòm Sao] Sắc Thanh Xuân

Chương 2



Nhân Mã cũng không biết mình đứng thất thần bên bờ tường bao lâu, mãi đến khi một trận gió lạnh ào tới, cơ thể run lên vì lạnh cậu mới giật mình bừng tỉnh.

Nhân Mã quay lại, dỏng tai lên nghe, thấy phía bên trong rất yên lặng không còn tiếng nói chuyện thì mới lấy đà bật tường rồi tiếp đất một cách đẹp mắt. Nhân Mã là dân thể thao lại còn là cái tên quen thuộc trong danh sách đi muộn, nên mấy chuyện trèo tường vượt cổng này quá đơn giản với cậu.

Cậu cúi đầu nhặt cặp.

“Chuyên nghiệp đấy, Nhân Mã.”

Nhân Mã “…”

Giọng nam lười biếng, mang đến cho người nghe một cảm giác người này đang vừa cười vừa nói. Giọng nói như thế sẽ khiến người đối diện hơi khó chịu vì sự gợn đòn còn có chút trêu đùa, nhưng Nhân Mã cũng không bất ngờ gì. Bởi người này vẫn luôn như vậy.

“Hội trưởng quá khen rồi.”

Bị hội trưởng hội học sinh bắt được đi học muộn nhưng Nhân Mã vô cùng bình tĩnh, giống như việc đi học muộn là chuyện vô cùng hiển nhiên, không có gì sai vậy.

Nhân Mã và hội trưởng của D.S có một điểm khá giống nhau, đó là lúc nào cũng khiến cho người ta cảm thấy bản thân đang cười. Lăng nhăng và lãng tử, đó phần lớn là ấn tượng đầu tiên của mọi người dành cho Nhân Mã. Đôi mắt đào hoa thoạt nhìn đa tình cùng với một khuôn mặt dù không có biểu cảm gì cũng giống như cậu đang rất vui vẻ.

Hội trưởng của D.S-Hoàng Bạch Dương có phong thái lười biếng và bất cần, khóe miệng lúc nào cũng hơi nhếch lên cùng một đôi mắt luôn ẩn chứa nét cười không nghiêm túc.

“Đây là thái độ nên có của người vừa bị bắt lỗi à?”

Nhân Mã thản nhiên phủi phủi chiếc cặp của mình nhún vai đáp:

“Dù tôi có cười hay khóc thì cậu cũng bỏ qua thôi, thế thì tôi cần gì phải lo lắng.”

Hội trưởng và hội phó của D.S là hai thái cực đối lập nhau. Nếu như Bạch Dương luôn cười cợt dễ tính bao nhiêu thì Ma Kết lại nghiêm khắc có phần lạnh lùng và khó tính bấy nhiêu. Đây có lẽ là một phần lý do khiến hai con người đó luôn tranh chấp và thường xuyên cãi nhau.

Học sinh ở D.S truyền tai nhau rằng, với cùng một lỗi, bạn cười hay mếu hoàn toàn là do nhân phẩm. Nếu như gặp Bạch Dương thì có thể thở phào vui vẻ dời đi mà không làm sao cả. Còn nếu như gặp Ma Kết thì hãy chuẩn bị tinh thần để chịu phạt thôi.

“Tôi vừa thấy Thiên Yết đi sau Ma Kết, hình như cậu ta không may mắn được như cậu.”

Nhắc đến Thiên Yết cậu lại buồn cười:

“Ai bảo cậu ta đen chứ, mà thôi tôi lên lớp đây.”

[…]

Cuộc đời học sinh đau khổ nhất là gì? Là các bài kiểm tra và kỳ thi? Là những môn học và đống bài tập làm mãi không hết? Hay là chuyện yêu đương, bạn bè phức tạp?

Những thứ trên với Lâm Cự Giải chẳng đáng kể gì. Ở D.S cô cũng chính là một trong các nữ sinh nổi tiếng nhất, thành tích học tập nổi bật, ngoại hình xinh đẹp và đang là thần tượng của rất nhiều con gái trong trường.

Thay vì băn khoăn xem khi nào mới có người yêu thì ngày nào Cự Giải cũng tự hỏi một câu, làm sao để ngủ được nhiều hơn?

Đúng thế, vấn đề duy nhất mà Cự Giải gặp phải chính là tình trạng thiếu ngủ. Cô luôn cảm thấy một ngày dù ngủ tám tiếng hay mười tám tiếng vẫn không đủ. Đặc biệt việc thức dậy sớm vào mùa đông chẳng khác nào cực hình với cô.

Hôm nay chính là một ngày như thế, Cự Giải ngồi trên đầu bờ tường gật gù ngáp ngắn ngáp dài, đôi mắt vẫn còn mờ mịt chưa tỉnh táo hoàn toàn.

Cùng với Thiên Yết và Nhân Mã thì Cự Giải cũng chính là khách quen của hội học sinh vì cái tội suốt ngày đi muộn. Thường ngày Cự Giải luôn đi học sát giờ, trống vừa đánh thì cô cũng đặt chân đến cổng trường.

Với mức độ nổi tiếng và được yêu thích của mình nếu chỉ đi muộn một hai phút thì Cự Giải chắc chắn sẽ được bỏ qua. Nhưng với điều kiện người bắt cô không phải là học sinh của 12A1 nằm trong hội học sinh.

Thế nên sáng nay Cự Giải đã buồn ngủ, đi học muộn, lại còn phải trèo tường để vào trường nữa. Tóm lại cô có cảm giác hôm nay không phải một ngày may mắn.

Cự Giải ngáp thêm một cái nữa, vươn vai lúc này mới nhìn xuống dưới thấy Bạch Dương cũng đang cười nhìn cô.

Cự Giải “…” Biết ngay mà! Xui thế chứ.

“Trên đấy hóng gió mát không, Cự Giải?”

Nhìn thấy nụ cười của Bạch Dương cơn buồn ngủ của Cự Giải như bị thổi bay ngứa răng đáp lại:

‘Mát cái đầu cậu ấy, cậu có thể lên đây để thử đảm bảo có thể sửa được nụ cười gợi đòn của cậu.”

“Đánh đá.”

Bờ tường có vài viên đá nhỏ, Cự Giải nhặt lấy một viên thẳng tay ném xuống chân Bạch Dương trừng mắt với cậu:

“Có giỏi thì nhắc lại tôi xem.”

Bạch Dương lùi lại dễ dàng tránh được viên đá kia, khóe miệng vẫn là nụ cười đáng ghét:

“Cậu còn không xuống, hội phó mà đi qua tôi cũng không cứu được cậu đâu.”

Học chung với nhau từ năm lớp 10, điều Cự Giải khâm phục nhất ở Bạch Dương chính là trong bất cứ hoàn cảnh nào cậu ta đều có thể cười cợt chọc tức người khác được.

"Biết rồi."

Nói gì thì nói chứ gặp Ma Kết thì phiền lắm, cô vẫn nên nhanh chóng lên lớp rồi tranh thủ ngủ thêm chút nữa mới là hợp lý.

Thoáng nhìn xuống phía dưới, gương mặt xinh xắn giống như búp bê khẽ biến sắc, không thể che giấu sự sợ hãi, cao quá. Mà phía bên dưới cậu trai cao lớn vẫn chưa đi, trong đầu lóe lên một vài hình ảnh lãng mạn thường thấy. Vì một chút bất cẩn mà cô rơi xuống được cậu đón lấy, hai người cứ thế nhìn nhau rồi cô ngượng ngùng bảo cậu thả cô xuống.

Đương nhiên sẽ chẳng hề có tình huống nào như thế cả.

Cự Giải làm như không nhìn thấy ánh mắt thích thú của Bạch Dương, đưa mắt tìm một khoảng đất bằng phẳng, nhảy xuống, tiếp đất một cách hoàn hảo.

Bạch Dương có thể hiểu được lý do tại sao Cự Giải ở D.S lại được nhiều người con gái ngưỡng mộ như thế, cái phong thái này, cá tính này đúng là rất hiếm thấy. Bờ tường cao mét tám được bao nhiêu người có thể nhảy xuống dễ dàng như thế, cậu thật lòng khen một câu:

“Giỏi.”

Cự Giải cũng không để tâm Bạch Dương khen thật hay đang mỉa mai mình, phủi tay kiêu ngạo đáp:

“Đương nhiên.”

Cự Giải mắt nhắm mắt mở, xiêu vẹo đi lên lớp, hôm qua đi ngủ muộn hơn thường ngày càng làm biểu hiện buồn ngủ của cô thêm rõ ràng. Đi đến ngã rẽ của hành lang thì chút nữa đâm vào một người. Cự Giải vẫn còn mơ màng nhưng đối phương phản ứng rất nhanh, lùi lại một chút nên Cự Giải mới không đập mũi vào người ta.

Tuy chưa va phải nhau nhưng khoảng cách đã gần đến mức Cự Giải có thể ngửi được mùi hương nam tính ở người đối diện. Cự Giải mơ hồ không thể nói chính xác mùi hương này như thế nào nhưng cô cảm thấy nó rất dễ chịu, rất nhạt nếu không đứng sát vào thì sẽ không phát hiện ra.

Lúc này Cự Giải mới miễn cưỡng mở to mắt lùi một bước ngước mắt nhìn, đúng là ngước mắt vì người này cao hơn cô nhiều.

“Kim Ngưu?”

Nói thật, vừa rồi bị Bạch Dương bắt được đi học muộn cũng chẳng sao nhưng giờ bị Kim Ngưu nhìn thấy cô có hơi xấu hổ.

Vũ Kim Ngưu lớp trưởng 12A2, bạn thân của Hoàng Bạch Dương. Nhưng mà hai con người này chẳng có liên hệ gì với nhau. Trong khi đám con trai lúc nào cũng nghịch ngợm bừng bừng sức sống thì sự điềm đạm của Kim Ngưu thật đáng ngạc nhiên. Cậu ta có một loại khí chất trầm ổn và xa cách, tách biệt với phần còn lại đến mức khó hiểu cùng với khả năng học tập hơn người.

Đây là lý do tại sao Cự Giải cá tính thậm chí là hơi ngang ngược nhưng vẫn luôn nể mặt Kim Ngưu. Cô đi học muộn lại bị lớp trưởng bắt được, da mặt của cô có dày đến mấy thì vẫn thấy hơi ngượng.

May mà Kim Ngưu không giống như Bạch Dương, cậu gật đầu rồi chỉ nói:

“Cậu lên lớp đi, vào giờ truy bài rồi.”

Cự Giải vừa đi vừa thấy băn khoăn, với cách quản lớp như thế này sao mà lớp cô vẫn đi vào nề nếp và có thứ hạng cao được nhỉ?

[…]

“Ê, Nhân Mã đứng ngu người ở đây làm gì, còn không mau vào lớp đi. Lại muốn để Ma Kết bắt được à?”

Thiên Yết sau một hồi hứa hẹn ồn ào ở phòng hội học sinh thì cũng được Ma Kết thả về. Đi tới gần lớp học nhìn Nhân Mã đứng tựa vai vào bờ tường ánh mắt vô cùng kỳ quái.

“Ê, ê có nghe thấy tao nói gì không đấy? Điếc rồi à?”

Nhân Mã lúc này mới giật mình quay sang nhìn Thiên Yết nhăn nhó đáp:

“Tao không điếc, mày phiền thế nhề.”

“Ơ cái thằng điên này, bố lại đập cho trận bây giờ”

Nếu đây không phải hành lang lớp học thì chắc chắn Thiên Yết sẽ ấn đầu Nhân Mã xuống mà đập cho một cái. Sau đó cậu phát hiện ra có cái gì đó không đúng, cậu nhìn thằng bạn thân rồi dựa theo đó nhìn về phía trước. Chỗ cậu đứng vừa vặn nhìn được một số bàn học của 12A1, rồi quay lại săm soi Nhân Mã thêm một lúc nữa.

Nhân Mã cuối cùng không chịu được ánh mắt của Thiên Yết quay sang cười:

“Tao biết tao đẹp trai nhưng mày cũng không cần ghen tỵ nhìn tao chằm chằm thế đâu.”

Thiên Yết dùng ánh mắt khinh thường nhìn Nhân Mã:

“Mày vừa bị điên lại còn bị ảo tưởng thì bao giờ thế. Mà đang nhìn ai đấy?”

“Người trong lòng của tao.”

Thiên Yết trợn mắt, vô cùng khoa trương mà ngoáy tay một cái nhìn Nhân Mã không khác gì nhìn thấy người ngoài hành tinh:

“Nói lại tao nghe, cái gì của mày?”

Nhân Mã vô cùng nghiêm túc, giọng nam đầy từ tính rành rọt nói ra ba chữ:

“Người tao thích.”

Bây giờ Thiên Yết sợ luôn rồi, cậu hoang mang lặp lại:

“Người mày thích? Ai? Từ bao giờ? Sao tao lại không biết?”

Nhân Mã chỉ dùng đúng một câu để kể lại chuyện tình mới chớm nở của mình, mắt vẫn nhìn về phía người con gái ngồi trong lớp. Thiên Yết nghe xong chuyển từ hoang mang sang khó hiểu rồi lại phá lên cười.

“Mày trúng tiếng sét ái tình? Mày tưởng mày đang đóng phim ngôn tình đấy à?"

Nhân Mã thấy bực nhưng không phản bác gì được vì Thiên Yết nói đúng. Cậu từng tiếp xúc với rất nhiều con gái xinh đẹp nhưng chưa từng để bất cứ ai ở trong lòng. Vậy mà hôm nay cậu thậm chí còn thích một người khi còn chưa kịp nhìn thấy hết gương mặt của người ta.

Sau khi đã cười đủ và thấy Nhân Mã bắt đầu có xu hướng nổi nóng, Thiên Yết cố nhịn cười, một lần nữa nhìn lại người con gái khiến thằng bạn mình thích từ cái nhìn đầu tiên.

“Cũng biết chọn ghê nhờ, xinh đẹp như vậy. Nhưng tao tưởng cậu ta có người yêu rồi.”

Nhân Mã sửng sốt, cảm xúc ngọt ngào của thiếu niên lần đầu biết rung động bị một câu nói của Thiên Yết dội một gáo nước lạnh. Cậu… chưa từng nghĩ đến việc đó?

“Hả?”

Thiên Yết hết cách, người con gái này nổi tiếng như vậy mà bạn cậu giờ mới biết cơ đấy.

“À thì học sinh trong trường đều đồn như thế. Tao không biết có thật hay không nhưng đúng là bên cạnh cậu ta luôn có một người con trai khác đi cùng. Mày cứ chuẩn bị tinh thần đi.”

“Ê!”

Giọng nữ ở ngay sau lưng khiến Thiên Yết đứng hình. Nhân Mã phản ứng nhanh hơn, quay lại nở một nụ cười thương hiệu:

“Lại đi học muộn.”

“Cậu cũng thế mà cũng dám nói tôi à? Mà hai cậu đứng đây làm gì, không vào lớp à?”

Nhân Mã hất cằm về phía Thiên Yết:

“Vừa được hội phó mời đi uống nước, được thả về sớm quá nên khó chịu.”

Cự Giải phì cười:

“Sướng nhé, Thiên Yết lúc nào cậu cũng được Ma Kết ưu ái. Như tôi với Nhân Mã có muốn cũng không được này.”

Nhân Mã cũng gật đầu lia lịa rất biết phối hợp với Cự Giải:

“Đúng đúng, ghen tỵ với mày chết đi được.”

Thiên Yết chỉ muốn cốc cho Cự Giải một cái, cuối cùng nâng tay huých mạnh vào Nhân Mã nhưng mà Nhân Mã đã nhanh chóng nhảy qua đứng sau Cự Giải, vừa nói vừa dùng ánh mắt thách thức nhìn lại Thiên Yết.

“Cự Giải cậu ta là đồ bạo lực.”

Thiên Yết nghiến răng nghiến lợi có cảm giác mình vừa bị đứa bạn thân của mình bán đứng.

Bộ ba đi học muộn sẽ còn tiếp tục nếu như không có sự xuất hiện của người thứ tư.

“Các cậu không định về lớp à?”

Giọng nam lạnh băng không một chút độ ấm làm nên thương hiệu của lớp trưởng 12A1-Vương Sư Tử. Sư Tử chẳng có cảm xúc gì nhưng những người ngồi gần cửa của 12A1 thì đang nhìn ba người đầy thù hằn. Cũng đúng thôi, cả ba đứng ồn ào ngay cạnh cửa lớp người ta mà.

Thế nhưng chẳng ai thấy áy náy gì cả, Thiên Yết thay mặt dõng dạc đáp lại:

“Có chứ giờ về ngay đây.”

Việc này là bọn họ không đúng lại thêm hội phó của D.S là học sinh của 12A1 đấy nên là vẫn nhanh chóng về lớp thì hơn. Nhân Mã không quên nhìn vào lớp 12A1 thêm một lần nữa.
Chương trước Chương tiếp
Loading...