Anh Là Lẽ Sống Của Em
Chương 19
Phù.. cuối cùng cũng về tới nhà rồi sao hôm nay tôi yêu nhà tôi thế không biết sao hom nay tôi yêu nhà tôi ghê hi hi . Hắn từ từ dắt xe vào nhà , nhìn tôi và hắn giống như hai vợ chồng cùng nhau đi làm về . Lưng hắn ướt đẫm mồ hôi , chắc tại trời nắng quá mà . Tôi bật máy lạnh , mở tung các cánh cửa sổ cho không khí vào nhà thông thoáng hơn . Không hiểu sao hôm nay tôi không muốn nói gì với hắn , tôi không muốn xóa đi cái không khí yên lặng giữa tôi và hắn . Tôi chỉ muốn yên lặng ngắm nhìn hắn , không hiểu sao hôm nay tôi lại có cảm giác như thế . Hắn nhìn tôi cũng không nói gì , không gian trở nên thật yên lặng . Nhìn kĩ hắn thật đẹp …. Không phải nói là hắn quá tuyệt , ít nhất là trong mắt tôi .Làn da ánh lên một màu nâu bóng nhìn vào tràn đầy sức sống , vầng trán cao và rộng, chiếc mũi thẳng và hơi hếch lên trông thật đáng yêu , đôi mắt luôn mang một nỗi buồn man mác khiến ng đối diện cảm thấy thật lạnh lùng . Nhưng tôi yêu ở hắn nhất là cái miệng , với chiếc răng khểnh mỗi lần hắn cười trông thật đáng yêu , chà đôi môi của hắn thì khỏi chê nha : đôi môi không quá dày cũng không quá mỏng , môi dưới luôn mọng lên và hồng hồng …….đúng là đối với hắn tôi không thể nào chê được bất cứ cái gì. _ Eh đứng đó làm gì thế , đi nấu cho tui gói mì ăn coi …. Hắn lên tiếng ,uhm có lẽ điều mà tôi ghét nhất ở hắn chính là cái thái độ của hắn với tôi . _ Mơ hả cưng , tui cho vô nhà tui thì Tùng phải đi nấu cho tui ăn chứ , tui là chủ nhà mà đâu phải osin . Đừng có ăn hiếp tui hoài , xí Chẳng hiểu hôm nay ,hắn bị cái gì nữa sao lại ngoan ngoãn nghe lời tôi xuống bếp thế nhỉ, thôi kệ hắn nghe lời thế là tốt wa rồi hihi . Không nỡ để hắn ở dưới bếp một mình , tôi đi xuống dưới coi hắn đang làm gì . Trời hắn làm đồ ăn một cách thành thạo nào là nấu canh rồi quay sang chiên thịt , đúng là đảm đang thật …. _ Sao giỏi quá dạ , vậy là mốt có tương lai rồi đó nha ….- tôi đẩy nhẹ tay hắn _ Thấy làm thì nhảy vô phụ đi đứng đó mà nhiều chuyện , ủa mà mốt tui có tương lai gì? Hắn nhíu mày suy nghĩ rồi hỏi tôi . _ Chài tương lai gì mà cũng không biết hả ? thì mai mốt lấy vợ về rồi làm mọi cho vợ…. – tôi cười gian trá . _ Haha lấy vợ hả , được như thế cũng mừng nha , yên tâm đi tui không lấy vợ đâu , tui ở vậy nấu ăn cho Kha chịu không ?? Hắn nháy mắt với tôi một cái , nhìn thật đáng yêu…….. _ Điên hả liên quan gì đến tới tui … – gương mặt tôi thoáng đỏ lên _ Kha có chắc là không liên quan gì đến Kha không ??…- hắn vừa hỏi vừa áp sát vào tôi, đẩy tôi kẹt cứng ngắc vào bức tường . Gương mặt của hắn gần đến mức tôi có thể nghe cả hơi thở nồng nàn đậm mùi đàn ông trong hắn . Và có thể chỉ cần tôi xích thêm một chút nữa , chỉ thêm một chút nữa thôi thì môi hắn sẽ nằm gọn trong môi tôi ,và chắc chắn lúc đó dù cho trời có sập xuống thì tôi vẫn hôn hắn , vẫn khát khao được nuốt trọn đôi môi đó. Dù cho hắn có đánh chửi tôi và đã hôn hắn thì tôi vẫn muốn như thế , tôi muốn được nằm gọn trong lòng hắn như lần trước , muốn được nghe hơi thở nồng nàn của hắn và quan trọng hơn hết là tôi muốn được một lần sỡ hữu đôi môi kia . Nhưng hình như chỉ có tôi là người đang mơ mộng …. _ Cái này là khăn nhà bếp hả ? Sao mà sạch thế….- Hắn hỏi rồi với tay lấy cái khăn được treo sau lưng tôi , trời hắn ép sát tôi vào tường là chỉ để lấy một cái khăn hả , hắn có bị điên không trong khi tôi thì lại tưởng tượng chuyện khác đúng là ngốc thật . _ Ở nhà hình như không bao giờ làm bếp hả sao tôi thấy nhà bếp có nhiều đồ dùng còn mới quá ….- Hắn hỏi lớn …. Làm bếp ư ? mẹ tôi có bao giờ làm một nữa ăn cho tôi đâu lúc nào tôi cũng ăn cơm hộp mà . Nếu tôi không ăn thì mẹ cũng không bao giờ hỏi đến vì trách nhiệm của mẹ là ngăn chặn để tôi không có cơ hội làm cho mẹ mất mặt .. chỉ có thế thôi . Còn những chuyện khác thì không liên quan gì đến mẹ .. Mẹ tôi là như thế . _ Uhm nhà Kha không như Tùng có mẹ chăm sóc nên biết nấu ăn mẹ của Kha bận lắm… _ Haha được mẹ chăm sóc hả ? Thôi đừng nhắc đến chuyện này nữa ….. – lại thêm một lần nữa hắn cười lên chua chát và nghe có phần thật hoang dại ; đôi mắt của hắn hơi đỏ lên tôi cũng không biết đó là sự tủi thân tức giận hay là đau buồn . Chỉ biết là trong đôi mắt đó hình như có cả bầu trời xám xịt . Tôi cũng không biết nói gì hơn , có lẽ bây giờ hắn cần yên lặng hơn là một đứa hay hỏi như tôi . Thế nên chắc tôi lên nhà xem ti vi quá . _ Đi đâu thế phụ , chờ chút có cơm ăn nè còn phụ tui dọn lên nữa . Ở đây đi tui không thích ở một mình vào lúc này … Tôi cũng chẳng biết nói gì ngoài việc đứng nhìn hắn làm đồ ăn . Nhìn bờ vai của hắn tôi chợt cảm giác hắn thật cô đơn tôi muốn ôm chặt hắn , hỏi han hắn những chuyện buồn rồi an ủi hắn . Tôi muốn là nhiều điều cho hắn lắm nhưng mà tôi sợ sẽ đánh mất tình bạn này. Tôi biết bây giờ hắn cũng đang nghĩ đến những chuyện buồn của riêng hắn và tôi thì chẳng thể giúp gì ngoài việc đứng đây và nhìn hắn một cách bất lực.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương