Bán Quỷ

Chương 35: Tôi Đã Sớm Không Muốn Sống



Sau khi Lâm Trần tiễn Diệp Tiểu Nhu về nhà, một mình hắn đi tới trước máy tính ngồi xuống.

Hắn dự định tìm một bộ phim truyền hình mới để giết thời gian.

"Yo... Bộ này không tệ nha! Người quỷ tình chưa dứt, cái tên vừa nghe đã cảm thấy rất thú vị rồi.”

Lâm Trần lập tức hứng thú mở ra phim truyền hình, sau khi nhìn sơ qua phần mô tả một chút thì không khỏi ngẩn người.

“Ồ! Dường như phim này là cùng một đạo diễn bộ phim trước đó?”

“Cái này cho dù là như thế nào thì nhất định cũng phải thưởng thức một chút mới được.”

Lâm Trần hứng trí bừng bừng mở tập đầu tiên, say sưa xem.

Bài hát chủ đề nhanh chóng kết thúc và cốt truyện chính thức bắt đầu.

“Đinh Linh Linh…”

Lúc này, một hồi chuông điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.

“Đã là nửa đêm mười hai giờ rồi, ai còn gọi điện thoại cho mình đây nhỉ?”

Lâm Trần khẽ nhíu mày, không khỏi oán giận nói: "Thật sự là người không có biết điều chút nào.”

Hiển nhiên, hắn tựa hồ đã quên bản thân hắn làm thế nào khiến cho vị trợ lý kia đang ngủ ngon thì bị giày vò cho tỉnh lại.

Lâm Trần đầu tiên tạm dừng phim truyền hình, sau đó ấn nút trả lời.

Đầu dây bên kia, cực kỳ an tĩnh, không có nửa điểm âm thanh truyền đến.

"Này? Sao không nói chuyện hả?”

Lâm Trần thấy đối phương chậm chạp không trả lời, không khỏi nhíu mày nói: “Nếu không nói lời nào, tôi cúp máy đây!”

Đầu dây bên kia, vẫn là một mảnh tĩnh mịch.

"Ba!"

Lâm Trần cúp điện thoại đập xuống bàn, trong lòng oán thầm nói: "Hơn nửa đêm gặp phải một tên bị bệnh thần kinh như vậy, thật sự là xui xẻo mà!”

“Đinh Linh Linh…”

Bỗng nhiên lúc này, điện thoại di động một lần nữa đổ chuông.

Lâm Trần có chút khó chịu, đem điện thoại lại nhấc lên, nói: "Nếu không nói lời nào, đừng có gọi tới nữa!”

“Rèn rẹt, rẹt rẹt…”

Đầu dây bên kia, truyền đến từng hồi thanh âm quỷ dị.

Giống như một cái đài radio kiểu cũ đang phát, âm thanh vừa khó nghe lại chói tai.

“Chờ một chút…”

Lâm Trần cảm giác cảnh này hình như có chút quen thuộc, hắn cúi đầu nhìn điện thoại di động, phát hiện id người gọi không có dãy số như thông thường.

“Mình nhớ, lúc trước vị trợ lý có gửi cho mình danh sách những sự kiện linh dị ở khu Lâm Hải, hình như cũng có nhắc tới điện thoại quỷ.”

“Cụ thể tin tức về điện thoại quỷ chính là hành tung của nó rất quỷ dị, tất cả nạn nhân liên quan đến nó, trên điện thoại di động sẽ có một cuộc gọi bí ẩn không rõ nguồn gốc. Trong nhật ký cuộc gọi cũng phát hiện thường là ba đến bốn lần có cuộc gọi đến.

"Nói cách khác, mình… Bị điện thoại quỷ theo dõi?”

Lâm Trần đột nhiên có chút buồn cười.

Hiện giờ, cả hai thuộc tính của hắn đều đã đạt tới 440 điểm, cho dù đối mặt với cấp ác quỷ thì cũng là một tồn tại tương đối mạnh mẽ.

Huống chi, trong tay hắn còn nắm giữ các đạo cụ, đối phó với quỷ vật cùng cấp bậc, căn bản không có bất kỳ lo lắng nào.

Lâm Trần nghĩ đến đây, lập tức lên tiếng thúc giục nói: “Mày có phải muốn giết chết tao không? Vậy thì nhanh lên đi! Mấy cái quá trình dài dòng này bỏ qua được thì bỏ qua đi, đừng lãng phí thời gian của nhau nữa.”

Đầu dây bên kia, âm thanh đột nhiên dừng lại.

Có lẽ ngay cả điện thoại quỷ cũng là lần đầu tiên gặp phải… người muốn chết nhanh như vậy.

Ước chừng an tĩnh được một hồi lâu, trong điện thoại truyền đến một giọng nói khàn khàn: "Anh... vì sao anh không sợ hãi?”

“Tôi sợ quá! Thực sự là sợ hãi đó!”

Lâm Trần mặt không chút thay đổi nói, sau đó lại thêm một câu: "Nhanh nhanh tới đây đi!”

Điện thoại quỷ im lặng một lát, chậm rãi nói: "Tôi không cảm nhận được nỗi sợ hãi của anh.”

“Sao anh lại nói nhảm nhiều như vậy hả?”

Lâm Trần có chút không kiên nhẫn, trong nháy mắt trở mặt nói: "Nhanh chóng tới đây, bằng không lát nữa tôi sẽ… đi ngủ!”

“Hừ, thì ra mày chọn cái chết.”

Điện thoại quỷ từ trước tới giờ chưa từng gặp được gã nào như thế này? Trong lúc nhất thời giọng nói của nó trở nên cực kỳ phẫn nộ.

"À! Đúng đúng đúng!”

Lâm Trần vội vàng gật đầu nói: “Tôi đã sớm không muốn sống, nhanh nhanh đến giết tôi đi, nhanh lên nào!”

“Bệnh thần kinh!”

Điện thoại quỷ nhịn không được mắng một câu, sau đó trực tiếp cúp điện thoại.

“???”

Lâm Trần có chút khó có thể tin được, nhìn màn hình điện thoại di động: "Nó vậy mà cúp máy với mình?”

"Không được! Phải gọi lại cho nó!”

“Con vịt đã đưa tới tận miệng, mình không thể để cho nó chạy mất được!”

Lâm Trần không chút do dự, tìm ra nhật ký cuộc gọi, tiếp đó thì gọi lại.

......

Ở phía bên kia, một nơi nào đó trong khu vực Lâm Hải.

Điện thoại quỷ sắc mặt âm trầm nhìn điện thoại di động, thật lâu không nói nên lời.

Nó cũng không phải là không muốn giết chết Lâm Trần, mà là căn bản không cách nào làm được!

Lúc trước, điện thoại quỷ quả thật là đã giết không ít người.

Nhưng tất cả những người đó đều có cùng một đặc điểm.

Đó chính là nỗi sợ hãi.

Điện thoại quỷ thông qua điện thoại di động, làm cho những người này trong lòng sinh ra sợ hãi. Như vậy nó có thể theo cỗ khí tức này để dễ dàng tìm được đối phương.

Nhưng hôm nay, nó đã thất bại.
Chương trước Chương tiếp
Loading...