Bé Ngốc! Làm Vợ Anh Được Không?

Chương 21



Emi đã rút học bạ.Ở nhà nằm nghỉ thấy chán quá.Còn về phần Diệp Chi, cô ta tìm được và biết rằng, Duy Hoàng đã thầm thương trộm nhớ Emi từ hồi cấp hai, khi biết Emi đã có chồng và đang mang thai, vẻ bề ngoài thì không quan tâm nhưng trong lòng chắc đang rất tức giận, vì vậy, anh ta đã đồng ý hợp tác với hai chị em nhà "sói".Kế hoạch đầu tiên là phải...bỏ cái thai ấy đi.Khi đấy, Diệp Chi sẽ có kế hoạch để Yumi phải tự rời bỏ Ellen, đi đến một vùng đất mới xa thật xa...

Duy Hoàng hẹn gặp Linda và Diệp Chi.Họ bạn bạc, và bắt đầu làm theo kế hoạch...

"A lô.Anh" Emi mỉm cười

"Mình hẹn nhau được không?"

"Được anh.Địa chỉ ở đâu?" Emi hỏi

"Em đến Sun Garden đi.Anh sẽ đợi ở xxx" Duy Hoàng nói

"Okie" Emi cúp

máy.Emi rón rén bước ra khỏi cửa, nói nhỏ với các cô hầu vài câu rồi phóng xe đến Sun Garden.

Duy Anh không hiểu thằng em lại có quỷ kế gì nữa đây.Duy Hoàng gọi Duy Anh ra đây chỉ để nói chuyện phiếm và uống ca-phê quả là hết sức kì lạ..kì lạ.Trong câu chuyện, Duy Hoàng chỉ hỏi về Emi và Ron.

-Em hỏi làm gì-Duy Anh tuy trong lòng rất khó chịu nhưng cũng không để lộ ra ngoài khiến ai cũng khó lòng mà đoán được.

-Emi với em là bạn cũng thân nên em muốn biết chút ít về gia đình cô ấy thôi-Duy Hoàng nghịch nghịch muỗng khuấy cà-phê.Duy Hoàng có nước da trắng hồng, vóc dáng chuẩn không cần chình,nụ cười đẹp chết người nên cũng được "liệt" vào danh sách hotboy Việt Nam.Chỉ có điều...anh ta hơi quỷ quyệt mà cũng không đúng, rất quỷ quyệt là đằng khác, ai mà làm cừu non trong tay anh ta và được anh ta nhắm thì chỉ có không thoát được 1 con "sói nham hiểm" như Duy Hoàng.

-Em xin phép đi vệ sinh-Duy Hoàng đứng dậy.Anh ta vừa đi khỏi, điện thoại đã báo có tin nhắn.Duy Anh tò mò, hiếu kì cầm lấy nó và nhấn view messenger....

"Toi da den Sun Garden.Con nho Emi xem ra ki nay vao hang cop roi.Haha" (Tôi đã đến Sun Garden.Con nhỏ Emi xem ra kì này vào hang cọp rồi.Haha) người gửi đề tên là Linda...LINDA.Duy Anh không dám tin vào mắt mình nữa.Vội chạy đi...

Tại Sun Garden

Emi bước vào chỗ đỗ xe và bước trên từng bậc thềm lên khu VIP.Đi đến bậc cuối cùng, một bóng người quay lưng lại với cô.Bỗng nhiên, người đó quay mặt lại....Emi ngạc nhiên đến tột cùng..không phải chứ, Linda đứng bằng xương bằng thịt trước mặt cô, nở một nụ cười nham hiểm hết mức có thể.

-Trùng hợp...-Emi chưa kịp nói hết câu

-Không phải trùng hợp mà bắt buộc tôi phải đến đây-Linda cười càng nham hiểm hơn.

-Cô..-Emi lắp bắp

-Sao?-Linda nói giọng đầy khiêu khích

-Anh Duy Hoàng đâu.Sao lại là cô.Cô muốn làm gì-Emi kiên cường nói

-Tôi không ngờ lại có con nai tơ như cô.Anh ta chỉ muốn phá bỏ cái thai của cô thôi.ANh ta yêu cô từ lâu rồi chẳng nhẽ cô không biết.Tôi thì muốn trừ khử cô tận gốc-Linda nói một tràng, không quên nhấn mạnh từ TRỪ KHỬ.(lộ hết rồi)

-Tôi không tin-Emi kiên quyết

-Không tin thì cũng phải tin-Linda lấy cái điện thoại ra.Cô ta đã đề phòng và ghi âm lại cuộc bàn bạc với Duy Hoàng."Đây đúng là giọng Duy Hoàng..." Emi khẽ Run lên, lùi lại phía sau.Linda cười đắc thắng, tiến về phía Emi.Càng lùi, Linda càng tiến.Emi quên mất, dưới kia là một con sông nhân tạo.Cùng lúc đấy, Duy Anh chạy đến nhưng quá muộn rồi...

"Bõm..." Emi rơi xuống

-Khônggggggg.Emiiiiiiiiii-Duy Anh cúi xuống gọi.Hội Boys cũng đến cùng Ron.Nhìn thấy cảnh tượng đấy, Ron đau lòng chạy xuống con sông.

-Mẹ ơi.Cứu connn-Giọng của một cô bé trong trẻo vang lên.

-Cố lên con.Anh Duy xuống rồi-Giọng một bà mẹ đi với từng tiếng nấc.1 lúc sau...

-Khụ..khụ..-Cô bé ấy là Emi.Vì tai nạn hồi nhỏ mà cô đâm ra sợ nước vô cùng.Cô không biết bơi, đơn giản là thế.

Đây là lần thứ hai Emi phải vào bệnh viện.Ron gục đầu xuống, vuốt mặt, hối hận vì đã không bảo vệ được cho người mình yêu.Cánh cửa

phòng cấp cứu bật mở...

-Tôi rất xin lỗi khi phải nói điều này...-Vị bác sĩ ngoài 30 ngừng lại

-Cô Emi thì còn sống được nhưng còn đứa bé...-Ông lại ngừng tiếp

-Đứa bé làm sao thưa bác sĩ-Mama Ron hỏi, trong mắt bà tóe lên niềm hy vọng nhỏ nhoi.

-Tôi thành thật rất xin lỗi, đứa bé đã...chết-Vị bác sĩ nói giọng nhỏ dần.Chữ chết sao lại khổ tâm đến vậy.

-Ông..ông nói sao?-Papa Ron không dám tin vào một sự thật như vậy.

Đó mới chỉ là một sinh linh bé nhỏ

Mà..trong chốc lát..sinh linh ấy đã "bay" theo gió.

Rời xa nhân gian đầy hiểm nguy...

-Tôi xin lỗi-Vị bác sĩ nói đi nói lại từ xin lỗi rồi bước đi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...