Buổi Tối Không Muốn Tăng Ca
Chương 21: Nước Ấm
Lang Giai Âm mới vừa rồi còn đang hưng phấn, Tiểu Sở nói, tuy không phải là cố ý đổ một thau nước lạnh, nhưng cũng làm cho tâm Lang Giai Âm trầm xuống một chút."Tiểu Đông?" Lúc trước Lang Giai Âm cũng có cùng Tiểu Sở nói qua Tiểu Đông, khi đó quan hệ của Diêu Tinh cùng Tiểu Đông còn chưa có thân, nên nhờ nàng hỏi thăm một chút. Trước đó cũng không hỏi thăm được cái gì, bây giờ Tiểu Sở lại đột nhiên nhắc đến Tiểu Đông. Nàng cảm giác Tiểu Sở hẳn phải biết gì đó."Lúc trước ta sợ ngươi suy nghĩ nhiều, nên không có nói cho ngươi. Tiểu Đông là bị sa thải, không có dấu hiệu nào thì bị sa thải. Trước khi bị sa thải, cũng giống ngươi lúc này, nàng cùng quản lý đi ra ngoài cũng không kém ngươi như vậy. Mỗi lần đi tới văn phòng của quản lý, đều rất xinh đẹp. Chúng ta đã nghĩ, nếu nàng chuyển sang làm chính thức, thì chắc chắn sẽ là một đồng nghiệp rất mạnh. Ta thì không có vấn đề gì, năng lực của ta không so với nàng được, ngược lại lão Điền có nhắc tới mấy lần. Lão Điền đã muốn thăng chức từ lâu." Tiểu Sở lại nói: "Có thể là ta suy nghĩ nhiều, nhưng ta xem ngươi cùng lão Điền chung đụng còn rất tốt đẹp. Có thể là tình huống không giống nhau.""Ta rốt cuộc đang nói cái gì đây?" Tiểu Sở vừa nói vừa lắc đầu."Ngược lại, ta chính là cho ngươi nhắc nhở một chút. Ngươi nghe được thì nghe, cảm thấy không có đạo lý thì coi như ta chưa từng nói."Kỳ thực khi làm trong môi trường viên chức, giữa người với người luôn có khoảng cách. Rất nhiều lúc, đều là chuyện ai nấy làm, tới khi có hạng mục mới sẽ tụ tập cùng làm chung. Tiểu Sở nói như vậy, đã là vô cùng nhiệt tình. Những đồng nghiệp khác, kể cả lão Điền, nếu biết thì cũng sẽ không nói, nhiều lời thì nhiều lỗi, sợ nói rồi lại gây phiền toái. "Ừm, ta biết rồi."Tiểu Sở đã nói hết sức rõ ràng, lúc trước quan hệ của Tiểu Đông và quản lý là "Không tầm thường", hơn nữa trong khoảng thời gian này, Tiểu Sở cũng có nhìn ra được, nàng là bị quản lý "Đặc biệt chiếu cố". Tiểu Sở không nói gì, nàng đưa tay lãng qua ôm bả vai của Lang Giai Âm. Trên vai Lang Giai Âm vỗ hai lần."Các ngươi lúc nào thì khai giảng a?""Khai giảng còn một khoảng thời gian nữa mới đến." Nghỉ đông còn chưa kết thúc, học kỳ nghỉ của sinh viên đại khẳng định so với công tác dài hơn. Lang Giai Âm lần này đến, là đặc biệt trở lại đi làm. Diêu Tinh cùng Lý Nhân là người địa phương, Diêu Tinh nghe nói Lang Giai Âm trở về, cũng theo trở về ký túc xá. Một mặt là bồi Lang Giai Âm, mặt khác là tránh né thân thích trong nhà. Nhà của Diêu Tinh là tay trắng dựng nghiệp, thân thích trong lúc đó giàu nghèo chênh lệch có chút lớn, hiện tại Diêu Tinh lên năm tư, không ít thân thích đều lại đây làm mai. Trước kia Diêu Tinh vừa lên năm nhất năm hai đại học, thì có chút tang bệnh thân thích muốn xem mắt. Khi đó cha mẹ nàng từ chối nói nữ nhi vẫn còn đang đi học. Hiện tại mắt thấy Diêu Tinh muốn tốt nghiệp, những thân thích này thừa dịp đến tết lại nhắc tới. Gia gia nãi nãi có lúc sẽ về ở nông thôn, ba mẹ cũng không thể từ chối quá ác, sợ thân thích ở nông thôn sẽ cùng lão nhân gia nhắc tới cái gì 'hiềm bần yêu phú'."Ta nhớ, ngươi hình như là tháng mười năm ngoái một nhận việc." Tiểu Sở bấm bấm đầu ngón tay."Hiện tại qua năm mới, kiểm tra thực tập sinh sắp bắt đầu rồi."Lang Giai Âm gật gật đầu."Vì lẽ đó mà ngày hôm nay trường học ta cũng không có về.""Giai Âm, đầu óc ngươi so với ta thông minh hơn nhiều. Ban đầu ta cũng không biết chính mình tại sao mà lẫn vào tập thực kỳ." Tiểu Sở nói.Tiểu Sở người này, Lang Giai Âm là hiểu rõ. Có một số phương diện, khá là giống Diêu Tinh, chính là vô cùng "Khiêm tốn" . Nàng nói mình không tốt, không nhất định là không tốt, chỉ là đem mình thả đến mức rất thấp. Thật ra thì làm ở chức tràng thế này, cũng có thể học được rất nhiều, tỷ như phong cách hành sự người khác. Kỹ năng thứ nhất, không có xã giao thì không có kỹ năng. Kỹ năng thứ hai, là tha sơn chi thạch.(nguyên câu là Tha sơn chi thạch, khả dĩ công ngọc, dịch là đá từ núi khác có thể dùng đánh bóng ngọc thạch, ý chỉ ý kiến của người khác giúp mình sửa đổi khuyết điểm, hiểu đại khái là: Lấy núi đá khác về mài dao ta.)Cùng Tiểu Sở hàn huyên vài câu, Tiểu Sở liền đi bận rộn công tác của mình. Lang Giai Âm cũng ngồi xuống, bắt đầu bận bịu làm nhiệm vụ mới mà quản lý giao cho nàng. Vấn đề trước làm cùng Khương luật sư, Lang Giai Âm cũng vẫn còn đang làm. Ngay cả ở nhà, cũng không ít lần cùng Khương luật sư đàm luận qua điện thoại. Nếu như Khương luật sư đang ở nhà, Lang Giai Âm cũng không tiện quấy rầy người ta như thế. Nhung là Khương luật sư tựa hồ so với nàng còn muốn bận rộn hơn, tết đến nàng cũng không có về nhà, vẫn ở sở sự vụ của Chính Đại. Khương luật sư là trợ lý của luật sư Khương Tiên, Có lúc Lang Giai Âm tán gẫu, Khương Quyển Bách cũng cười nói: "Học muội, ta cùng ngươi đều giống nhau. Ngươi ở Thi Đạt tình huống như thế nào, ta ở Chính Đại tình huống cũng giống vậy."Lang mẫu xem Lang Giai Âm điện thoại gọi nhiều lần như thế, còn tưởng rằng nàng có cái gì "Tin tức" . Nói bóng gió vài câu, thì Lang Giai Âm phải về công ty, Lang mẫu đều là mặt mày hớn hở."Ừ, công tác quan trọng."Lại giống như lần trước mẫu thân hiểu lầm nàng với Trương Lạp, mẫu thân ở phương diện này "Giáo huấn" thế nào cũng không ăn thua, lại cho rằng nàng đang nói chuyện yêu đương. Làm xong báo cáo trong tay, Lang Giai Âm liền thu được tin nhắn của Diêu Tinh."Tiểu bảo bối của ta ơi, ngươi lúc nào xuống a? Nhân gia nhanh chết đói." Diêu Tinh tìm nàng ăn cơm trưa."Nhanh thôi, ta tắt máy vi tính. Ngươi gọi món ăn trước đi."Ngày nghỉ Diêu Tinh cùng Khương Quyển Bách cũng không ít lần hẹn ra ngoài, các nàng khu vực các nàng đi ăn cơm, đã "Lan tràn" đến công ty của Lang Giai Âm bên này. Lang Giai Âm cũng không biết xung quanh công ty nàng có nhiều chỗ ăn cơm như vậy."Tiểu Giai Âm của ta." Lang Giai Âm còn chưa xuống tới, Diêu Tinh liền sờ soạng lại đây, nàng khiêu cằm của Lang Giai Âm một cái."Một cái tết không gặp, ngươi lại đẹp lên rồi."Diêu Tinh xem ra cũng không phải rất đói, cảm giác còn đang rất vui vẻ, âm điệu có chút giương lên. Lang Giai Âm cũng tùy ý Diêu Tinh đùa giỡn, nàng mím mím môi."Ngươi chọn món xong chưa?""Chọn được rồi. Chọn vài món ngươi thích ăn." Diêu Tinh nói: "Ta hầu như đều thưởng thức qua, nhất định rất phù hợp khẩu vị của ngươi.""Ngươi rốt cục đến trường học, ta nhanh buồn chết rồi." Diêu Tinh nói."Không phải còn có Lý Nhân sao?""Lý Nhân làm sao có thời gian để ý tới ta, lần trước hẹn nàng đi ra đánh bowling, học muội liền tìm tới đến rồi." Diêu Tinh sách đến mấy lần."Học muội lại mập lên, sắp bằng hai cái Lý Nhân to như vậy. Ngươi nói Lý Nhân khẩu vị này, cũng thật là, học tỷ còn là càng ngày càng có nữ nhân vị.""Đúng rồi." Chờ món ăn lên, Diêu Tinh bái một chén cơm lại nói: "Ta gặp được bằng hữu của Khương luật sư, chính là 'Đối tượng yêu đương trên mạng' của Lý Nhân.""Không phải nói bạn trên mạng sao?""Có khác nhau sao?""Ngươi cùng Khương luật sư còn là cơm hữu."Diêu Tinh ngửi một cái."Không được, ta muốn đem đầu bếp kêu lên đến.""Làm cái gì?""Nhất định là thả dấm hơn nhiều, ta nếm thấy có chút chua." Diêu Tinh nói.Lang Giai Âm cũng phối hợp theo Diêu Tinh, "Xấu hổ" hừ một tiếng. Diêu Tinh chống đầu, lại ôm lấy bả vai Lang Giai Âm."Ta cũng là hai ngày trước gặp được, thật sự, vô cùng trong trẻo lạnh lùng. Ta xem nàng thì cảm giác là, tựa như nhìn thấy một người sẽ yêu trên mạng. Thật là khiến cho người ta kinh ngạc. Ngươi nói xem, Lý Nhân đến cùng thích gì dạng a?""Có thể người ta chỉ là bạn trên mạng.""Chỉ có ngươi mới đem Lý Nhân nghĩ đến ngây thơ như thế." Diêu Tinh nói.Lang Giai Âm liên tưởng tới hình ảnh Lý Nhân cười một cái liền lộ má lúm đồng tiền."Chúng ta không có bắt gặp được 'Hiện trường', hơn nữa giống như đều là người khác chủ động đến với nàng."" Tiểu Giai Âm của ta ơi. Ngươi làm sao có thể đem 'Chủ động' hiểu thành tứ chi hành động." Diêu Tinh nói: "Rất nhiều chủ động, đều không nhất định là câu bả vai của ngươi.""Như là khiêu cằm của ngươi." Diêu Tinh chọc lấy cằm của Lang Giai Âm."Ngươi a, ở trên bàn cơm, chỉ có người khác đem chân câu lên bắp chân của ngươi, ngươi mới có phản ứng." Diêu Tinh nói."Nào có, ta phản ứng không có trì độn như vậy." Lang Giai Âm cảm thấy Diêu Tinh nói quá khoa trương."Giai Âm, ta cảm thấy ngươi rất xinh đẹp. Khuôn mặt lại đỏ hồng hồng, lúc ngươi đi tới, ta còn đang suy nghĩ, con đường này sao lại có người có dáng dấp đẹp mắt như vậy. Ngươi kéo cao nhan trị của cả con đường.""Thật khoa trương a." Lang Giai Âm nhai kỹ nuốt chậm, nuốt thức ăn trong miệng."Con đường trước công ty của ta,cũng rất là đẹp a.""Thật sự?""Diêu Tinh, ngươi lúc nào thì đối với nữ sinh cảm thấy hứng thú?""Có sao? Tiểu thư xinh đẹp, không phải người nào cũng thích sao?" Diêu Tinh nói: "Bỏ đi Tống quản lý đối với ngươi có ý đồ bất chính, ta còn rất thưởng thức giá trị nhan sắc của nàng đây. Rất ít người, giống nàng như vậy, lại quyến rũ lại trong trẻo. Khí chất phi thường thoát tục, đừng nói quản lý bộ tiêu thụ, ngay cả nói nàng là lão tổng, ta cũng tin tưởng.""Không đúng, đề tài lại bị ta nói sang chuyện khác. Ta muốn nói là, dáng dấp đỏ hồng hồng này của ngươi, khẳng định câu đến quản lý. Ta cá với ngươi, buổi chiều nàng nhất định sẽ gọi ngươi tới phòng làm việc.""Ta vốn là muốn lên đi báo cáo công tác.""Ngươi về nhà đều không để ý đến ta, không phải là cùng Tống quản lý tán gẫu đó chứ?""Không có. Ở nhà có chút bận rộn, giúp mẹ thu dọn việc nhà. Đúng rồi, vẫn luôn đàm luận công tác cùng Khương luật sư của ngươi." Lang Giai Âm nói.Lang Giai Âm đùa giỡn với Diêu Tinh, nhưng làm sa mà mở được Diêu Tinh. Diêu Tinh chống gò má, lại ngắt mặt Lang Giai Âm một cái."Ta nếu như yêu thích cô gái, khẳng định yêu thích ngươi a."Lang Giai Âm luôn mím môi cười cười, đối với chuyện cười của Diêu Tinh, không thèm để ý."Ngươi xem nụ cười thẳng như tấm thép của ngươi." Diêu Tinh nhẹ gõ nhẹ lên đầu của Lang Giai Âm một cái."Chẳng trách Tống quản lý sẽ chọn nước ấm luộc ếch."Trở lại công ty, Lang Giai Âm lại thu được tin nhắn của Lạc Uy. Tết đến, bọn họ ở trên đường chạm mặt một lần, dù sao mười tám tuyến thành thị quá nhỏ, tới tới đi đi cũng chỉ có mấy cái địa phương có thể đi dạo. Vì để tránh cho lúng túng, lúc mẹ nàng tới nhà của Phàn a di, cũng không có kêu nàng đi. Kết quả vẫn ở trên đường gặp phải. Lạc Uy ở rìa đường, cùng mẹ nàng hàn huyên một hồi, Lang Giai Âm không làm sao mở miệng nói được. Buổi tối Lạc Uy liền hỏi nàng có phải là không thoải mái hay không. Hỏi lên như vậy, Lạc Uy lại cùng nàng tán gẫu lên."Tới trường học sao?""Không có. Đi làm.""A? Công ty của các ngươi sớm như thế đã đi làm?"Khi Lạc Uy không còn cảm giác với nàng, thì cùng Lạc Uy tán gẫu rồi, Lang Giai Âm mới có thể cảm nhận được rõ ràng nhân sinh của mình. Đại khái chính là gợn sóng không sợ hãi, điềm đạm hướng nội. Buổi chiều mau tới giờ tan việc, quản lý mới kêu nàng lên. Buổi sáng quản lý tới công ty, buổi trưa liền đi ra ngoài, mãi cho đến bây giờ mới trở về. Lúc Lang Giai Âm đi tới, Tống Nguyên Minh liếc mắt nhìn thời gian."Bây giờ coi như là thời gian tăng ca."Thi Đạt có trả thêm thù lao tăng ca. Lang Giai Âm báo cáo hơn nửa canh giờ, hơn nửa canh giờ này, Tống quản lý cũng chỉ ngẩng đầu lên hai lần. Nàng tựa hồ có chút bận rộn, vẫn đang lật xem văn kiện. Phỏng chừng tết đến quản lý cũng là bận rộn như vậy. Lang Giai Âm mới vừa nói xong, quản lý liền ngẩng đầu."Các ngươi học kỳ này còn có lớp sao?"Thi Đạt có mấy cái ban thí nghiệm tài chính, quản lý đại khái là biết tình huống chuyên ngành của các nàng. Học kỳ này,đã không còn khóa học trọng yếu. Trường học cũng biết, trong khoảng thời gian này học sinh vội vàng làm nghiên cứu, thi tốt nghiệp hoặc làm tựu nghiệp. Ban của các nàng, ngoại trừ tiếp tục đi học, hầu như đều đi tìm công tác. Mặc dù là nghiên cứu sinh, cũng đã đi thực tập ở một ít đầu hành cơ cấu chứng khoán."Không có, chỉ có luận văn tốt nghiệp." Lang Giai Âm nói.Nhất định phải nói mình có thời gian, thực tập chuyển sang làm chính thức, chính là xem xét hai tháng này."Vậy thì tốt, ta sợ ngươi quá cực khổ." Quản lý theo lệ an ủi."Không có không có." Có nên hay không chân chó thêm vào một câu "Không bằng quản lý khổ cực, quản lý cực khổ rồi" ? Cũng không biết tại sao, nếu nói như vậy, rõ ràng ở trước mặt lão sư nói rất khá, vậy mà đến trước mặt quản lý, nửa ngày đều nói không ra một chữ. Lẽ nào là bởi vì quản lý không có lớn hơn nàng bao nhiêu, nên nàng mới không thể xem quản lý như trưởng bối mà tôn kính? Không nên, miệng là phải ngọt một chút, cấp trên chính là trưởng bối. Tống Nguyên Minh hẳn là không biết trong đầu Lang Giai Âm hiện tại đang thả hồn bay cong cong lượn lượn không thấy đường về, nàng ngẩng đầu lên nhìn Lang Giai Âm đang thẩn thờ."Ăn cơm chưa?""Cùng nhau ăn cơm đi." Nàng lấy phong thái của cấp trên, thả văn kiện trong tay xuống, cầm lấy áo khoác trên giá.Lang Giai Âm vô cùng có quán tính đi lên trước, giúp cấp trên lấy áo khoác, chờ cấp trên mặc vào sau đó, nàng còn giúp cấp trên phủi vai một cái. Ở nhà, nàng chính là như thế giúp mẫu thân nàng. Ở trường học, nàng cũng là như thế giúp bạn cùng phòng. Tống Nguyên Minh câu lên khóe môi, vô cùng tự nhiên địa duỗi ra ống tay áo, Lang Giai Âm cúi đầu, lại giúp quản lý sửa lại ống tay áo một chút. Ngón tay đụng tới da thịt trắng nõn của quản lý, da dẻ của quản lý vừa trắng vừa mịn màng. Ngẩng đầu liền đụng phải ánh mắt mỉm cười của quản lý. Quản lý cao hơn nàng, giày cao gót còn cao hơn nàng một tấc. Cái chiều cao này, Lang Giai Âm căn bản là phải ngẩng đầu."Xem ra, ngươi rất thích đôi hoa tai này." Quản lý giơ tay lên, điểm lỗ tai Lang Giai Âm một cái."Đợi lát nữa cơm nước xong, chúng ta lại đi dạo một chút?"Bị quản lý đụng vào như vậy, Lang Giai Âm cả người như bị đóng đinh một chỗ. "Ngươi không phải còn làm việc sao?"Quản lý khóe môi có chút sâu."Bận bịu cả kỳ nghỉ xuân, cũng nên thả lỏng một chút.""Bồi theo ta?" Quản lý nói.-------------------------p/s: Lang Giai Âm sắp bị quản lý "ăn"!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương