Chim Sẻ Ban Mai

Quyển 1 - Chương 44: Cô gái dũng cảm từ Luyện Ngục trở về



Toàn thể thành viên nam giới của Hồng Kiều Động Thiên, một đám vẻ mặt nghiêm túc đang tập trung ngồi thành vòng tròn bên ngoài lều

Bên trong lều trại

Tôi cẩn thận thừa dịp Bắc Nguyên Ái tỷ xoay người, liền vụng trộm cầu xin Bính thúc cho cắn một miếng táo

Ô ô ô……………….nếu biết rằng sinh mệnh là quan trọng nhất khi đưa ra cái quyết định kia , sẽ làm cho Bính thúc nửa tháng nay giám sát tôi ko cho tôi dính vào dầu mở, Bắc Nguyên Ái tỷ mỗi ngày lại đè tôi ra bắt học lễ nghi, Mông Thái Nhất đúng giờ lại đem tôi đi ra ngoài vận động, đến tôi còn bị Mộc tiên sinh phụ đạo bằng mấy thứ sách cổ. Tôi có chết cũng sẽ ko nói ra!!!

Ở trước mắt tôi thoáng qua cảnh tượng bi thảm……………..

“Ma Thu Thu, cứ xem tôi như một con mèo biết nói, cô sẽ ko căng thẳng , mau a!” Mông Thái Nhất hướng tôi kêu to

“Đúng đúng, Thu Thu, cô ko được đem lời nói dấu trong lòng, phải dũng cảm nói ra!” Mộc tiên sinh ở bên cạnh cổ vũ

“Có chuyện mau nói, có rắm thì phóng!” Bính thúc cũng một phen hoa chân múa tay vui sướng

“Đúng , đúng, nếu cái tên kia ko giống như mèo, em cứ xem hắn như một con tinh tinh!” Bắc Nguyên Ái tỷ ko quên thêm mắm thêm muối

“Mông……………..Thái Nhất………….đồ…………..đồ…………..chết tiệt!” Tôi căng cổ la to làm cho mọi người sợ tới mức phải đem tai bịt lại

“Sẻ con, cô dám đem tôi mắng! Muốn chết a!”

“Đang luyện tập, không cho ngươi uy hiếp Thu Thu, mau……………..tiếp tục cùng tinh tinh luyện tập!”

“Mông Thái Nhất……….đồ………..chế tiệt!”

“………………..”

“Mông ………….Thái Nhất…………là đồ chết tiệt!!!!!”

“Mông Thái Nhất………..là đồ chết tiệt!!!!”

……………..

“Thu Thu, cô hiện tại muốn làm cái gì nhất?” Mộc tiên sinh đang ở tiết dạy tư tưởng chính trị , vẻ mặt tươi cười hỏi

“Ăn luôn một đầu trâu………” Tôi lệ rơi đầy mặt trả lời

Mộc tiên sinh sững sốt một chút, lại hỏi tiếp

“Vậy cô muốn nói cái gì nhất?”

“Mộc tiên sinh, xin ngài cho tôi một cái đầu trâu………….” Tôi đau khổ nói

Mộc tiên sinh bất đắc dì lắc đầu

“Thu Thu, những lời này cô đã nói suốt 1 tuần nay……………”

…………………..

“Bắc Nguyên Ái tỷ, tôi đi ko được!” Tôi đáng thương vẻ mặt hồng hồng theo Bắc Nguyên Ái tỷ đi dạo trung tâm thương mại

“Kiên trì một chút đi Thu Thu! Gì? Sau đống đồ này em lại xách theo! Mông Thái Nhất!! Cái tên tiểu tử chết tiệt này chạy đi đâu?!” Bắc Nguyên Ái tỷ nổi giận đùng đùng kêu to

Cái tên Mông Thái Nhất kia đã sớm chuồn mất!

…………………..

Nhưng mà……………ô ô ô………mọi người ở Hồng Kiều Động Thiên đều ko quên đi lời nói trước kia của tôi, còn kiên quyết thực hiện “Công trình cải tạo Ma Thu Thu” , làm tôi phải cố gắng sống sót qua địa ngục suốt nửa tháng nay

“Ma Thu Thu! Em đã ăn nửa quả táo! Sao vẫn ăn tiếp!?” Bắc Nguyên Ái tỷ xoay người tàn nhẫn cướp đi quả táo của tôi

“Nhưng mà , Bắc Nguyên Ái tỷ, em đói………..” Tôi đau khổ cắn môi van xin

“Nào, đến đây chị day em cách đeo kính sát tròng”…………….

“A, lại giúp cho em trang điểm trang nhã 1 chút”…………

“Đừng nhúc nhích, để chi chỉnh sửa lại tóc!”

……………………

“Được rồi! Mệt chết đi!” Bắc Nguyên Ái tỷ thở ra 1 hơi, sau đó lại hưng phấn hướng tôi vẫy vẫy tay, kết quả của kế hoạch cải tạo đã được công bố trước gương

“Em………………”

“Sao lại nói chuyện ấp a ấp úng giống trước kia a, cẩn thận Mộc tiên biết được sẽ mất vui nha!”

Tôi bị Bắc Nguyên Ái tỷ một tay đẩy lên tấm gương truớc mặt

Trời ạ……….đây…………….đây là tôi sao? Đây thật là tôi sao?

Khuôn mặt trái xoan , mắt to, mũi thẳng tắp, miệng xinh xắn, dáng người đều đặn, tinh tế thắt lưng, còn cả mái tóc uốn xinh như búp bê, rất phù hợp với hình tượng của một búp bê dễ thương, quả thực, quả thực………….

Tôi ko tin được vỗ vỗ khuôn mặt đáng yêu, đúng vậy, đúng là tôi! Cô gái trong gương cũng bắt chước làm theo hành động……….

“Được, được rồi! Nhanh nhanh để cho đám con trai bên ngoài nhìn thấy mỹ nữ đi!”

Bắc Nguyên Ái tỷ xông lên phía trước, 1 tay vén rèm, ánh mặt trời bên ngoài đâm vào mắt, khiến tôi có chút mở mắt ko ra, đợi đến lúc tôi quen với hoàn cảnh thì cũng là thời điểm tôi phát hiện mình đã đứng giữa mọi người

“Xinh đẹp, xinh đẹp!” Bính thúc hưng phấn vỗ vỗ tay vào đầu gỗ

“Thu Thu, chúc mưng cô a, rốt cuộc cũng thực hiện được mục tiêu của mình” Mộc tiên sinh cười cười nhìn tôi

“Đúng vậy, đúng vậy a , thì ra Sẻ con của chúng ta là một tiểu mỹ nứ” Bắc Nguyên Ái tỷ đẩy đẩy Mông Thái Nhất vẫn ngẩn người từ lúc tôi đi ra “Ê, ngươi ko nói được câu nào a”

“So với lần đầu tiên tôi nhìn thấy con đẹp hơn……………”

“Cái gì mà lần đầu tiên, ngươi đang nói cái gì a……………”

“Chính là lúc thử quần áo tham gia Party, lần đó………..” Mông Thái Nhất đột nhiên ý thức được lời mình nói ra, lập tức lấy tay bịt miệng lại

“Đúng vậy………..” Người bán hàng miệng lưỡi ko xương vẫn tiếp tục cổ vũ

“Xấu……….xấu chết được! Cô còn ko mau thay đồ trở lại, muốn hù chết người a!”

…………………………..

Tôi ngẩng đầu nhìn Mông Thái Nhất hơi hởi đỏ mặt, chẳng lẽ…………….

“Nhìn nhìn cái gì, cẩn thận coi chừng tôi đánh cô a!” Mông Thái Nhất bất mãn hướng tôi giơ giơ nắm tay

“Ê, tiểu tử này, ko được ăn hiếp Thu Thu, ngươi muốn chết a!” Bắc Nguyên Ái tỷ lập tức lên tiếng

“Bà già, bà mới muốn chết!”

“Muốn chết, muốn chết! Bà già……….bà già…………..” Bính thúc ở bên cạnh vui vẻ nói như vẹt

“Được rồi, được rồi, mấy người đừng làm ồn nữa, tôi có chuyện muốn nói” Lời nói của Mộc tiên sinh làm cho cục diện đang hỗn loạn trở nên yên tĩnh lại

“Thu Thu, tôi rất vui cô trở nên xinh đẹp hơn so với lúc trước, càng vui hơn khi cô quyết định trở về”

“Mộc tiên sinh, tôi rất cảm ơn ông, đã cho tôi sáng tỏ rất nhiều. Tôi nghĩ thứ thay đổi lần này ko chỉ có bề ngoài của tôi, mà còn có tâm tôi! Sau này tôi có thể trở về Hayakawa hay ko, đã ko còn quan trọng………………”

“Nếu là trung học Hayakawa, tôi thật ra vẫn có cách!”Mộc tiên sinh mỉm cười nhìn mọi người

Mộc tiên sinh có cách?! Tất cả mọi người đều cực kì kinh ngạc, mọi tầm mắt đều tập trung lên người hắn

“Chuyện của cô Bắc Nguyên Ái tỷ đã nói ra hết, tôi có một người ở đó có lẽ có khả năng giúp đỡ ………………”

“Cảm ơn ông !! Mộc tiên sinh!! Cảm ơn chị!! Bắc Nguyên Ái tỷ! còn cả…..cảm ơn anh…….Mông Thái Nhất……….” Tôi cảm động nhìn mọi người

“Chúc mừng cô Sẻ con! Ít nhất hiện tại nhìn qua cô cũng ko giống như trước kia khiến tôi đau dạ dày!”

“Mông Thái Nhất! Anh nói cái gì?!” Tôi tức giận la to

Tôi bị phản ứng của mình nhất thời làm cho giật mình, trời ạ! Tôi vừa nói gì vậy…………Trước đây cho đến tận bây giờ tôi cũng ko dám làm như vậy a……………

Tôi cắn cắn ngón tay, có chút sợ hãi ngẩng đầu nhìn Mông Thái Nhất,,,,,,,,,,,,,

A! Hắn đang cười! Hắn đang nhìn tôi cười!! Hắn không tức giận sao?!!

Tôi lại nhìn nhìn về Mộc tiên sinh và Bắc Nguyên Ái tỷ đứng bên cạnh hắn

Bọn họ đều tươi cười đầy mặt nhìn tôi, Bắc Nguyên Ái tỷ còn hướng tôi giơ tay chữ “V”

Tôi thay đổi………….

Tôi cảm giác được…………

Tôi thật sự thay đổi!! Thay đổi một cách hoàn toàn triệt để……………..

“Oa a………………….”

Tôi hưng phấn kêu to, nhào lên người Mông Thái Nhất, bám lấy cổ hắn ra sức xoay

“Ma Thu Thu!! Cô muốn chết a!!!” Mông Thái Nhất bị tôi bám lấy cổ hổn hển chửi ầm lên

“Ha ha ha ha ha!”

Tiếng cươi của chúng tôi truyền ra từ lều trại, vang vọng đến tận bờ sông của Cầu Hồng……………
Chương trước Chương tiếp
Loading...