Chú À! Em Yêu Anh!

Chương 33: Cá Không Cắn Câu!



Hứa Sơ Sơ bị Thời Cảnh Thường hỏi, cô há miệng bối rối trả lời:

- À, không, không, cháu không nóng... chỉ là.... cháu... cháu...nóng thôi!

Thời Cảnh Thường: "..."

Con bé đang nói cái gì vậy? Sao nó lại hoảng hốt như vậy?? Còn trả lời lúng túng nữa? Rốt cuộc là nóng hay không nóng??

- Vậy cháu bị sốt à? - Nói rồi, Thời Cảnh Thường đưa tay lên sờ trán cô, chứng thực xem có phải là cô đang sốt hay không.

Hứa Sơ Sơ cảm thấy mặt mình sắp biến thành quả táo luôn rồi, cô vội hất tay của Thời Cảnh Thường ra, lên tiếng lấp liếm:

- Không phải, cháu ổn, không sao đâu ạ! Chú ... đừng lo lắng quá!

Thời Cảnh Thường nhìn cô, cũng không suy nghĩ nhiều, liền đứng dậy, nói:

- Cháu nghỉ ngơi đi, một lát có cơm tối chú sẽ gọi cháu!

Nói xong, anh quay người, định đi ra ngoài. Nhưng, ngay lúc đó, Hứa Sơ Sơ liền đưa tay kéo anh lại:

- Chú! Chờ một chút đã!

Thời Cảnh Thường quay đầu lại, hỏi:

- Còn có chuyện gì sao?

Hứa Sơ Sơ nhìn anh, bặm môi nói:

- Bây giờ... cháu tạm thời không muốn về nhà, chú.... cho cháu ở lại đây một thời gian được không?

Vừa hỏi, Hứa Sơ Sơ vừa thăm dò nét mặt của anh, một bộ dáng vô cùng sợ sệt nếu anh không đồng ý.

Thời Cảnh Thường nhìn cô, không trả lời mà hỏi ngược lại:

- Cháu có phòng kí túc xá ở trường mà? Đến đó ở đi!!

Hứa Sơ Sơ: "..."

Sao chú biết hay vậy? Có điều tra tôi không đó -.-

Hứa Sơ Sơ nghe liền cắn môi, đảo mắt trả lời:

- Ừm, ở kí túc xá trường rất phức tạp, những hôm có hai buổi học cháu mới ở lại thôi, còn hầu như đều về nhà cả... Với lại, cháu có cho một bạn nữa ở ghép phòng kí túc xá với cháu, bạn ấy nhà xa lắm nên dùng phòng khá thường xuyên, ở hai người.... một giường.. bất tiện lắm chú ạ....

Hứa Sơ Sơ dùng hết vốn liếng cô học xưa nay ra, bỏ mồi câu Thời Cảnh Thường, nhất định, bắt anh cắn câu mới thôi!!

Thời Cảnh Thường híp mắt nhìn cô, im lặng không nói ngay, tựa như đang cân nhắc việc gì đó!

Một hồi, anh mới lên tiếng:

- Vậy để chú đăng kí phòng mới cho cháu!

Hứa Sơ Sơ: "..."

Quách tờ!!!! Chú không cắn câu hả?? Quê? Sao vậy? Đã nói hết nước sao không cắn câu vậy? Cho cô ở lại đây khó lắm sao???

Còn bày đặt suy nghĩ nữa chứ, cái tên khốn này! Làm người ta tưởng bở không à!!!!!!!

Hứa Sơ Sơ khó khăn muốn nói thêm, nhưng Thời Cảnh Thường căn bản không cho cô nói, một mạch đi ra khỏi phòng.

Cô nằm ì ra trên giường, tức giận vùng vẫy, mẹ kiếp nhà chú!!! Sao chú không cho tôi ở lại chứ?

Tôi cũng đâu có ăn ngay chú, chỉ đợi chờ " thượng" chú thôi mà!!!!!!! T.T

Lần này, Hứa Sơ Sơ lại thả câu dài mà không câu được con cá to nào, ngược lại.... đến cắn câu cá cũng không thèm cắn~~~
Chương trước Chương tiếp
Loading...