Cô Dâu 30 Ngày

Chương 51



Cảm nhận chuyện không lành, Băng Châu vội quay lại Hạ Giới và biết tin Kỳ Vy đã bị Vô Thần bắt mất, nàng ta vô cùng tức giận không kém gì An Phong.

“ Ta chỉ còn cách…” An Phong đang ngồi trên chiếc giường mà Kỳ Vy vẫn ngủ ngày nào, chợt bật dậy, kế đó là nàng Băng Châu đang chau mày ủ dột.

“ Cách? Cách gì? “ Nàng ta chú ý lắng nghe An Phong

“ Ta sẽ làm cho nguyên thần của Thủy Thần xuất ra, cô ấy sẽ giúp ta diệt trừ Vô Thần…”

“ Sao ? “ Nguyên thần” ?” Nàng ta thẫn thờ, hình như đã nghe đến.

Đó là một phần linh hồn từ kiếp trước, đại diện cho ký ức của kiếp trước.

“ Người làm được sao ?” Băng Châu hơi hoài nghi khả năng của An Phong, nhưng chàng thì lại chắc nịch.

Chẳng còn cách nào, An Phong vội đi tìm cô bé Trân – kiếp sau của Thủy Thần.

Cô bé tuy còn nhỏ nhưng vẫn luôn tin những gì An Phong kể, cô bé vô cùng lanh lợi và thông minh, đúng là Thủy Thần tái thế có khác.

An Phong dùng một ít phép cho cô bé ngủ, sau đó cùng Băng Châu đánh bật nguyên thần của Thủy Linh ra.

Sau một hồi, cuối cùng công sức vất vả của cả hai đã được đền đáp.

Từ cơ thể bé nhỏ của cô bé xuất hiện một cô gái xinh đẹp tuyết trần, với trang phục màu xanh dương trong suốt như pha lê, quyến rũ mà xinh đẹp vô cùng.

Cả An Phong còn ngỡ ngàng “ Đây là… Thủy Thần trong truyền thuyết ư?”

Cũng phải, Thủy Linh đã làm Thủy Thần hàng triệu năm và luôn được nhân gian lưu truyền cũng như Thiên Giới về vẻ đẹp và tài năng.

Cô ta mang một nét đẹp thông minh và thánh thiện

“ Đã lâu không gặp…” Thủy Linh lên tiếng, đôi mắt hướng về Băng Châu.

Băng Châu không khỏi bất ngờ trước kết quả đạt được, nàng ta khẽ mỉm cười, một nụ cười của hạnh phúc khi gặp lại bạn cũ.

“ Ta đã làm cho nàng lo lắng, thật có lỗi…” Nàng ta khẽ mỉm cươi, rồi chợt quay sang nhìn An Phong với ánh mắt dò xét mà pha lẫn tò mò “ Vị này là…”

“ Ta là An Phong, Phong Thần và là Thái Tử của Thiên Giới…”

“ Thái Tử?” Nàng ta to mắt bất ngờ, khẽ hơi khụy gối chào An Phong, một hành động vô cùng kính trọng với người có chức quyền cao hơn “Lúc trước ở Thiên Giới, thần vì quá bận nên không thể gặp và trò chuyện với Người mà chỉ có thể thấy người từ xa. Không ngờ người đã lớn nhanh đến vậy rồi, trong Người thật tuấn tú quá, thần xém nữa không nhận ra…”

“ Không sao đâu “ An Phong khẽ mỉm cười, không ngờ Thủy Thần lại phép tắt đến vậy, đúng là không hổ danh một vị thần có tiếng tăm lừng lẫy. Nhưng chàng chưa bao giờ có ý nghĩ vượt quá tình cảm của mình cho phép, trong tim chàng đã có một bóng hình ngự trị, đó là Kỳ Vy…

“ Ta cần nàng giúp một chuyện… “

Ở đây, An Phong gọi Thủy Thần là “ nàng” có lẽ sẽ có chút rối rắm và hiểu lầm. Nếu như tính về tuổi tác, Thủy Thần vượt xa An Phong, thậm chí có thể tính gần gần với Thiên Đế, nhưng cho dù vậy An Phong không thể gọi Thủy Thần bằng “ tỷ”, vì so với quyền lực, An Phong là người lớn nhất.

Vã lại, ở Thiên Giới, sự trưởng thành không phụ thuộc vào ngoại hình và thời gian tồn tại, mà nó phụ thuộc vào cách nghĩ, nên chia ra “ suy nghĩ trưởng thành” và “ suy nghĩ trẻ con”. Suy cho cùng, bất cứ vị thần nào ở Thiên Giới cũng không khác nhau lắm vế vấn đề này, chỉ trừ cho Thiên Đế và Thiên Mẫu, vì hai người là người tạo ra Thiên Giới, là những người vượt hẳn tất cả các vị Thiên Thần khác về mọi mặt.

“ Thưa Thái Tử! Thần luôn sẵn lòng…” Nàng ta nói rồi chợt ngưng một lát, ngước mặt lên nhìn An Phong rồi nói tiếp “ Có phải là đánh bại Vô Thần?”

“ Đúng vậy…”

Dường như họ đã có cách để đối phó với Vô Thần, vì rõ biết Vô Thần là một tên tham lam, đó là điểm yếu lớn nhất của hắn. Đành phải “ mượn tạm” băng châu.
Chương trước Chương tiếp
Loading...