Cô Hầu Gái Của Tôi

Chương 9



- cậu đang làm cái gì vậy hả...mau buông tớ ra ngay ik đau lắm...

nhỏ vẫn cố gắng kéo tay mình ra nhưng vẫn không đc

- cậu nói chũng ta chỉ có quan hệ giữa chủ tớ thôi sao?....vậy cũng được...

` vậy cũng được sao....` nhỏ ngạc nhiên khi nghe câu nói của cậu...nhưng đó không phải điều nhỏ mong muốn sao, đúng rồi cuối cùng cậu cũng nhận ra rồi nhỉ nhỏ và cậu vốn dĩ đã k thể là bạn bè rồi....

- Với tư cách là cậu chụ của cậu...tôi ra lệnh tôi phải là bạn của tôi...

Câu nói của cậu vừa dứt thì nhỏ liền ngẩng ngay mặt lên...có thật không vậy....cậu vẫn cố chấp như vậy sao? nhưng sao khi nghe câu nói đó của cậu nhỏ cũng lại vui đến thế nhưng đó đâu phải ý của nhỏ....cảm xúc của Nguyệt lúc này chính nhỏ còn không thể hiểu được nó...

- Cậu không định tuân lệnh sao?

Cậu ghé xuống nở 1 nụ cười vs nhỏ. Nếu nhỏ cứ khăng khăng nói rằng mối quan hệ giữa 2 người chỉ là chủ tớ thì cậu cũng k thể nói nổi nữa nhưng...chuyện nhỏ muốn chấm dứt tình bạn này thì cậu không cho phép...chính tình bạn này đã giúp cậu vs nhỏ đến gần nhau hơn bởi vậy cậu sẽ không để cho bất kì thứ gì chen ngăn vào tình bạn này.

- Cái...cái đó là sao chứ?? sao lại có cái kiểu mệnh lệnh như vậy chứ...mình đi về....

nhỏ vẫn cố tránh né câu hỏi của cậu.

- cậu đúng là khó bảo mà...

Phong cốc vào đầu nhỏ rồi bỏ đi, nhỏ đúng ôm đầu ngơ ngác...` khó bảo ...là sao chứ...` nhỏ mím môi quay lại chỉ thẳng về phía cậu...

- được rồi tớ sẽ chấp nhận yêu cầu đó....lúc đó đừng có mà hối hận khi cậu có người bạn như tớ đấy nha

Cậu mỉm cười rồi bước đi tiếp.•°*”˜˜”*°•

¸.••.¸¸.•• Một buổi sáng nữa lại đến, ánh nắng chiếu qua từng kẽ lá, những chú chim lại hót líu lo trên cành cây, nhưng bông hoa đua nhau khoe sắc trước ánh nắng. Công việc buổi sáng của nhỏ cũng đã xong xuôi nhỏ chạy lên phòng thay đồng phục rồi đi học. ¸.••.¸¸.•• khi vừa ra đến cổng...

- Chào buổi sáng!

Một giọng nói vang lên nhỏ quay lại thì ra người đó là cậu.

- Chào...chào buổi sáng cậu chủ...

- Thôi nào thôi nào...chẳng phải chúng ta là bạn bè sao vì vậy cậu không cần gọi là cậu chủ đâu...

cậu mỉm cười đi đến

- Nhưng nếu làm như vậy tớ sẽ lại bị các dì la mất...rồi thể nào cũng lại được nghe 1 bài ca dài 2 tiếng đồng hồ mất...

Vì hồi nhỏ, Nguyệt luôn gọi cậu bằng tên và đôi lúc 2 người còn gọi nhau bằng biệt danh tự đặt chính vì vậy mà nhỏ hay bị la, mà mỗi lần như vậy là nhỏ lại được thưởng thức 1 bài ca dài 2 giờ đồng hồ.

- Vậy thì chỉ khi nào có những người khác thì cậu mới gọi mình là cậu chủ còn không thì cứ gọi bằng tên mình.

- Như vậy ổn không đây...

nhỏ vẫn còn lo lắng

- Mà cậu đang chuẩn bị đi học hả?

- um.

- Đi bộ sao?

- đúng vậy, mình đâu có xe để đi đâu thây vì vậy đi bộ lại rất tốt cho sức khỏe đây.

nhỏ tươi cười.

- vậy...để mình đi cùng cậu.

Có thật không vậy thiếu gia của 1 tập đoàn lớn mà cũng có lúc đi bộ sao...yêu cầu này của cậu khiến nhỏ rất ngạc nhiên...ak không phải nói là rất bất ngờ ấy chứ.

- Sao...sao có thể chứ...cậu là cậu chủ cơ mà...

- Chẳng phải cậu nói là đi bộ rất tốt cho sức khỏe sao...

- uk thì đúng vậy..nhưng...

- vậy thì đi thôi

nhỏ chưa kịp nói hết câu thì cậu đã kéo tay nhỏ chạy ra cổng. Bỗng nhiên có 1 chiếc ô tô đi tới rồi dừng ngau trước cổng. Cậu và nhỏ ngơ ngác đứng nhìn. Cửa xe mở ra, một cô gái bước xuống.

- Mỹ Lệ!...

cậu bớt ngơ khi người con gái đó chính là cô- tiểu thư Mỹ lệ.

- Anh phong!

Cô khi nhìn thấy cậu thì liền chạy đến ôm ngay.

- Sao..cô lại ở đây?

Cậu cố đẩy cô ra rồi hỏi.

- Thì êm đến để đón anh đi học này.

cô nũng nịu bấu vào tay cậu.

- đi học?

Cậu cau mày khó chịu hỏi cô. nói thế chứ nhìn cái bộ đồng phục mà cô đang mặc là biết liền. Trước khi về nước cô đã đăng ký vào học viện Ngôi Sao rồi. Cô muốn nhập học vào học viện Ngôi Sao là có 2 mục đính. thứ nhất là cô muốn thực hiện ước mơ của mình là trở thành 1 người người mẫu, thứ 2 là cô muốn được ở bên cạnh cậu. 1 phát đập chết 2 con ruồi.

- Anh nhìn xem nek em đã đăng kí vào học viện Ngôi Sao rồi đấy vì vậy mà h chúng ta đã được học cùng nhau rồi, sẽ không ai chia cách được chúng ta nữa. vậy giờ chúng ta di học thôi nhỉ.

cô nhanh chóng kéo tay cậu vào xe...vẫn như lúc trước nhỏ vẫn luôn là người bị cho ra rìa. Cậu đứng lại giật tay cô ra.

- Xin lỗi nhưng tôi đang đi cùng Như Nguyệt rồi.

Cô quay lại nhìn về phía nhỏ, cũng không ngờ lại gặp mặt nhanh đến như vậy cô còn tưởng là nhỏ không còn ở đây nữa ai ngờ....

- Chào buổi sáng tiểu thư Mỹ Lệ. Cậu chủ cậu cứ đi cùng tiểu thư mỹ Lệ đi mình có thể tự đi được mà.

- Nhưng...

- Anh thấy rồi đấy cô ấy bảo là có thể tự đi được rồi còn gì. giờ chúng ta đi thôi không kẻo muộn giờ.

Rồi cậu cùng cô đi lên xe. chiếc xe từ từ lăn bánh rời khỏi căn biệt thự, nhỏ đứng đó nhìn 1 lúc rồi cũng đi luôn. thấy cậu đi cùng cô thì tim nhỏ thắt lại ` lại nữa...lại là cái cảm xúc này...mọi thứ càng ngày càng trở lên khó hiểu. cứ lúc nào Phong ở cùng cô gái khác là mình lại cảm thấy khó chịu. AK có khi nào....đây là tình cảm...bạn bè không nhỉ?`

- Chào

hắn đang trên đường đến trường thì thấy nhỏ vậy là miệng hắn cứ thế tự động nói. Người như hắn là kiểu lạnh lùng, chả bao h quan tâm tới cô gái nào cả vậy mà cũng có ngày hắn chủ động nói chuyện với 1 cô gái mà người đó lại là nhỏ.

- Chào buổi sáng.

nhìn thấy hắn nhỏ cũng chào lại. hắn cũng chỉ vừa mới đến cả 2 nguwoif đều đang đứng ở ngoài cổng trường. 1s...2s..3s..và giây tiếp theo.

- Cô không định vào trường hay sao?

Hắn hỏi nhỏ vì thấy từ nãy tới h nhỏ cứ đứng ở ngoài.

- Tôi...Tôi...đang chuẩn bị vào đây mà..

nghe hắn nói nhỏ mới giật mình nhận ra mình vẫn đang đứng ở ngoài.

✴ ❄ ❉ chuyển cảnh✴ ❄ ❉

---Trên chiếc xe của cô----

- A lô

giọng nói của 1 phụ nữ phát ra từ đầu dây bên kia.

- Mẹ thế này là sao vậy? tại sao cô ta lại ở đây?

Đó là cậu, thắc mắc không hiểu vì sao cô lại về đây và vẫn còn đàn tức vì chuyện ban nãy nên cậu đã gọi điện cho bà Phương.

- con bé ở bên này cô đơn và nó cũng rất nhớ con nữa nên ta đã bảo nó về đây. ak thời gian sau con bé sẽ chuyển về nhà ta vì vậy con hãy chăm sóc cho nó nha!

- Về đây, học cùng trường rồi lại sống cùng nhà còn cái gì sẽ xảy ra nữa đây.

không phải là cậu ghét cô nhưng vì cách cư xử của cô khiến cậu rất khó chịu. cậu quya sang nhìn cô thở dài 1 tiếng, còn cô thì vãn ngồi đó quấn lấy tay cậu k chịu rời.

- Thôi nào con trai của mẹ đừng có tức giận vậy chứ. Dù sao thì hãy chắc sóc tốt cho con bé nha!

`` tút...tút..tút...`` cậu chưa kịp nói thêm câu nào thì Bà Phương đã tắt máy.

---------------vài phút sau--------------

Chiếc xe của cô cuối cùng cũng đến truuwongf, đi qua cổng trường nhìn sang phia scuwar sổ cậu bắt chợt nhìn thấy nhỏ đang đi cùng hắn. chiếc xe dừng ngay trước cổng, cậu vội mở cửa xe đang định chạy đến phía nhỏ thì cậu lại bị cô kéo lại.

- Nguyệt...

- Anh Phong ơi, anh mau đưa em đi thăm quan trường đi dù sao thì ms đến nên chưa bk gì.

- cô không tự đi được hay sao.

cậu cáu gắt.

- Anh không nhớ má Phương đã bảo gì rồi hả?

Cô nũng nịu đung đưa cánh tay đòi cậu đưa đi. Cạu cũng chẳng còn cách nào đành phải đưa cô đi. nhỏ và cậu từ phía xa cũng đã nhìn thấy.

- Cô gái đó là ai vậy?

Hắn hỏi nhỏ và nhìn về phía cậu và cô.

- ak cô ấy là tiểu thư Mỹ Lệ của tập đoàn Hoàng Gia.

- thì ra là vậy...có vẻ cô ta và Phong rất thân nhau nhỉ..

Rồi Nhỏ và hắn cùng đi vào trường. vì hôm nay là ngày đầu tuần nên tất cả học sinh đều tập trung ở đại sảnh. sau khi tất cả đều tập trung đầy đủ thì cô hiệu trưởng đi ra.

- Chào các em, hôm nay là tuần thứ 2 của năm học mới và sắp tới đây chúng ta cũng có 1 cuộc thi dành cho các học viên năm nhất.

- Cuộc thi sao?- hs1

- không bk sẽ thế nào nhỉ?-hs2

tiếng bàn tán của mọi người xôn xao. còn nhỏ trông có vẻ rất hào hứng tất nhiên nhỏ sẽ không bỏ qua cuộc thi lần này. Cũng không khác gì nhỏ cô cũng sẽ tham gia cuộc thi vì cô tin rằng cô sẽ là người chiến thắng.

- nếu em nào muốn tham gia cuộc thi thì hãy đến gặp giáo viên lớp mình rồi đăng kí.

sau lời thông báo của cô hiệu trưởng tất cả mọi người đi về lớp của mình. nhỏ cũng nhanh chóng chạy nhanh về lớp để đăng kí tham gia.
Chương trước Chương tiếp
Loading...