Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải
Chương 61: Đoan ngọ 6
Sáng sớm hôm sau, sau khi Mèo Con thỉnh an Nhan thị xong, Nhan thị liền đến phật đường niệm kinh, Tạ thị cũng đi cùng, Mèo Con vốn cũng muốn đi, Nhan thị cười nói: “Đứa trẻ này đi đến phật đường với chúng ta làm gì, cùng đi chơi với mấy đứa cháu của con đi!” Tạ thị cười gật đầu nói: “Đúng vậy, đại chất nữ của muội hình như đang tìm muội đấy!” Đại cô nương nắm cả tay Mèo Con nói: “Nhị thẩm, con có một tấm vải gấm hai mặt màu đỏ, muốn làm hai đôi giầy cao, đang muốn nhờ nhị thẩm giúp con, nên thêu hoa văn gì lên trên !” Mèo Con nghe xong cũng không chối từ, liền cười đáp ứng, cùng Tùng Nương đến phòng của đại cô nương. Ba người lấy ra kim chỉ, thương lượng nên thêu cái gì lên trên mặt hài. Mèo Con biết đại cô nương xuất giá đã nhiều năm, vẫn chưa có con, không chỉ có là đại cô nương sốt ruột, ngay cả Nhan thị cùng Tạ thị cũng phi thường sốt ruột, liền đề nghị nhiều con cá chép hai đôi đang bơi, kiểu dáng xinh đẹp không nói, ngụ ý cũng tốt, cá chép hàm ý có nhiều con. “Thật đẹp!”. Không chỉ có đại cô nương thấy bức thêu sống động của Mèo Con mà khen không dứt, ngay cả Tùng Nương nhịn không được muốn làm một đôi: “Thiên Mạch, Thiên Mạch, đi lấy cho ta một khối vải đến đây, ta cũng muốn làm một đôi”. Nàng liên thanh gọi nha hoàn của mình. Đại cô nương nói: “Khối vải này của ta đừng nói là làm hai đôi, do dù có làm nhiều hơn cũng đủ”. Nàng nói với Mèo Con: “Nhị thẩm, nếu không người cũng làm một đôi đi? Dù sao cũng còn dư nhiều vải, vừa lúc làm cho đại tẩu một đôi” Mèo Con chần chờ một chút, liền cười nói: “Cũng tốt, không bằng thêu ba bức khác nhau, để giầy chúng ta không giống nhau, ta không làm giầy cao, ta muốn làm giầy đế bằng”. Ở hiện đại, nàng cũng không quen mang giày cao gót, càng không cần nói lúc đến cổ đại. “Dạ!” Đại cô nương cùng Tùng Nương cực kỳ vui sướng, Mèo Con vẽ hoa văn, ba người ngồi cùng một chỗ vừa nói vừa cười. “Mọi người đang làm cái gì ?”. Mèo Con mới vừa làm xong một cái đế giầy, thanh âm Tô thị vang lên, đại cô nương cùng Tùng Nương đứng dậy gọi một tiếng “Đại tẩu”, Tô thị tiến lên thỉnh an Mèo Con, bốn người lại ngồi xuống. Tùng Nương nói với Tô thị chuyện làm giầy, còn bảo Mèo Con đem giầy cho Tô thị xem, Tô thị nhìn cũng vui mừng không thôi, liên thanh nói lời cảm tạ. Gần đây Tô thị, Tùng Nương liền không có hưng trí thiêu thùa may vá, lôi kéo Tô thị chơi cờ, Tô thị nói: “Chơi cờ không làm gì có ý nghĩa, không bằng chúng ta cược tiền đi. Thua thì xuất ra năm ngân lượng, ba lượng mua rượu Kim Hoa, còn lại hai lượng thì đưa cho phòng bếp, bảo bọn họ chuẩn bị một bàn đồ ăn” Tùng Nương nghe xong liên thanh nói được, đại cô nương cười nói: “Cái này không công bằng, muội cùng nhị thẩm không biết chơi cờ, chẳng phải là hai người bọn muội luân phiên trả tiền sao?” Tô thị nghe xong, suy nghĩ một hồi nói: “Không bằng chúng ta không đặt cược, hiện tại là tháng không tốt, không tiện xuất môn, cứ ở trong nhà ngây ngốc, còn không bằng mọi người chuẩn bị một bàn tiệc, cùng nhau ngắm hoa uống rượu, chỉ cười nói như thế nào?” Đại cô nương cùng Tùng Nương nghe xong gật đầu nói: “Chủ ý này tốt” Mèo Con thấy mọi người đều không phản đối, cũng đáp ứng. Tùng Nương phân phó nha hoàn đem quân cờ mang tới, cùng đại cô nương và Tô thị bắt đầu đánh cờ. Mèo Con chỉ ngồi bên cạnh xem, nàng không biết chơi cờ, huống chi mấy loại cờ ở cổ đại này, cũng chỉ là mấy ngày hôm trước lúc cùng Vân Nương nói chuyện, mới học một chút, dù sao cũng là thua, không nên để bị bêu xấu. Vì bối phận của Mèo Con lớn nhất, đầu tiên bảo Xuân Nha xuất ra năm ngân lượng, nói với nàng: “Muội đem tiền này đến phòng bếp, bảo họ mua một bình rượu Kim Hoa, chuẩn bị một bàn thức ăn” Xuân Nha dạ một tiền liền ra ngoài, Tùng Nương nói với Mèo Con: “Nhị thẩm quả nhiên biết dạy hạ nhân, con nghe nha hòa của con nói Xuân Nha này, ngay cả Ngôn mụ cũng khen nàng lanh lợi ! Nhất là khả năng thêu thùa may vá, chậc chậc, thật sự là xuất sắc !” Mèo Con cười nói: “Nàng có lanh lợi gì chứ, so với Thiên Mạch của người, kém xa !” Tô thị ở một bên hỏi: “Nhị thẩm, hai nha hoàn bên cạnh người, kỹ năng may vá thật sự rất xuất sắc, cả Nhiếp gia không có mấy người so được với hai người họ!” “Đúng vậy! Nói đến thêu thùa, chúng con cũng không dám so với nhị thẩm”, đại cô nương cười nói: “Ta nghe nói nhị thẩm thêu cái gì cũng trông như thật, người thêu hoa mẫu đơn trên hà bao của đại tẩu, đặt ở trong hoa viên, con ong còn tưởng là thật mà đậu lên !” Mèo Con nghe xong lời của đại cô nương không khỏi buồn cười, trừ phi hà bao của Tô thị có tẩm đường, bằng không ong mật như thế nào có thể đậu trên hà bao: “Làm sao mà giống như người nói chứ!” Tô thị nói: “Nhị thẩm, người đừng khiêm nhường, hai bức bình phong trong của hồi môn của người thật sự là tuyệt kỷ ! Lần này xem như chúng con được đại khai nhãn giới” Mèo Con nghe ba người kẻ xướng người hoạ, nhất thời đoán không ra trong hồ lô của ba người bán thuốc gì, nhưng mà chỉ mỉm cười không nói. Ba người vốn cũng không muốn ăn chùa của Mèo Con, liếc hắt nhìn nhau một cái, đại cô nương mở miệng hỏi nói: “Nhị thẩm có muốn mở tú phường không?” “Tú phường?” Mèo Con nao nao. Đại cô nương nói: “Đại tẩu cùng con, tiểu muội đã sớm muốn mở một tú phường, có thể giúp chúng ta thêm chút tiền mua son, thứ hai cũng có thể giết thời gian. Nhưng mà vẫn chưa tìm được tú nương thích hợp, con thấy nhị thẩm có thời gian, có thể giúp chúng con dạy một vài tú nương không?” Mèo Con lặng im không nói, dạy người khác thêu hoa? Nàng thật sự chưa từng nghĩ đến việc này nha! Cuộc sống hiện tại của nàng rất thoải mái, lại không lo ăn uống, không đáng làm việc vất vả này đi? Lại nói nàng dạy thêu thùa là chuyện nhỏ, nhưng vạn nhất sau này lại phát sinh chuyện gì, vậy nàng phải làm sao đây? Tô thị mở miệng nói: “Nhị thẩm, chúng con biết việc này cũng làm khó cho người! Người xem nếu người giúp đỡ chúng con dạy vài tú nương, nếu tú phường làm ăn được, hàng năm chúng con đều chia cho người ba phần lợi tức được không?” Mèo Con nghe xong cười nói: “Các người nói vậy là sao? Tất cả mọi người là người một nhà, cần gì phải nói khách khí thế chứ! Nhưng mà việc này…” Đại cô nương thấy Mèo Con vẫn bộ dạng do dự như cũ, vừa định mở miệng, Tô thị nhẹ nhàng kéo nàng một chút, đại cô nương đành nuốt xuống lời sắp thốt ra, Tô thị cười nói với Mèo Con: “Dù sao việc này chúng con cũng không gấp, không bằng nhị thẩm trở về ngẫm lại?” Mèo Con thở dài nhẹ nhõm một hơi, mỉm cười gật đầu nói: “Được!”. Trong lòng hạ quyết tâm, trở về liền hỏi Nhiếp Tuyên việc này có được hay không. Lại nói Xuân Nha cầm năm lượng đến phòng bếp giao cho quản sự ở đó là Ngưu tẩu, Ngưu tẩu kia tiếp bạc cười nói: “Nhị phu nhân cùng thiếu phu nhân muốn ăn cái gì cứ việc phân phó, chỉ một bàn tiệc nhỏ, cần gì phí nhiều bạc như vậy?” Xuân Nha cười nói: “Nhị phu nhân nói, mọi người ở đây cũng phải làm việc, bạc còn lại, thưởng cho mọi người mua chút đồ” Ngưu tẩu nghe xong vội ngàn ân vạn tạ, Xuân Nha cùng nàng hàn huyên vài câu, liền ra khỏi phòng bếp. Vừa vặn thấy Thu Thực đang ngồi ở trên bãi đá, cùng một thiếu phụ nói chuyện. Thấy Xuân Nha, liền ngoắc nàng lại. Xuân Nha đến gần mới thấy rõ vị thiếu phụ này bất quá chỉ mới mười lăm, mười sáu tuổi, đầu đội bạc trâm, mặc áo lam, váy màu hồng đào, vừa không giống nha hoàn, cũng không giống bà tử, không khỏi hỏi: “Sao tỷ lại ở đây? Đang làm gì vậy? Vị tỷ tỷ này là…?” Thu Thực nói: “Đây là Kiều Nhi tỷ tỷ ở trong viện của Hành tam gia. Ta đang cùng Kiều Nhi tỷ nói chuyện, muội sao lại đến đây?” Xuân Nha giật mình, nguyên lai là thông phòng của Hành tam gia, nàng bước lên phía trước hành lễ, thân thiết gọi một tiếng: “Kiều Nhi tỷ”, Kiều Nhi cũng hoàn lễ. Xuân Nha nói: “Nhị phu nhân cùng thiếu phu nhân, đại cô nương, tam cô nương đang chơi cờ, bảo ta đến phòng bếp phân phó chuẩn bị cho các vị ấy một bàn tiểu yến a!”. Ngừng một chút, nàng lại nói: “Ai, ta đi về trước, hai người từ từ nói chuyện” Thu Thực gật đầu nói: “Biết rồi!” Kiều Nhi nói: “Ai yo, hai chúng ta đã nói chuyện lâu như vậy rồi sao? Có phải trì hoãn công việc của muội không?”. Nói xong liền muốn đứng dậy, thúc giục Thu Thực trở về phòng. Thu Thực lôi kéo tay Kiều Nhi nói: “Không sao, hôm nay thân thể ta không thoải mái, nhị phu nhân thương ta, bảo ta nghỉ một ngày” Kiều Nhi nói: “Phu nhân nhà muội thật sự là người tốt!”. Nàng nhớ tới con cọp mẹ trong nhà, không tự chủ được sờ sờ hai má còn có chút sưng, hắt xì một cái nói: “Ăn hạt dưa nhiều như vậy, bụng ta đã đói, muội đói bụng không?” Thu Thực nói: “Ta nơi này có chút điểm tâm, Kiều Nhi tỷ muốn ăn không?” Kiều Nhi nói: “Ta muốn uống chút canh” Thu Thực nói: “Thời tiết nóng như vậy, ăn thứ này tỷ không cảm thấy nóng!” Kiều Nhi hắt xì một cái nói: “Tối hôm qua ta bị tam phu nhân đuổi ra khỏi thư phòng, lúc trở về phòng thì bị cảm lạnh, hôm nay thân thể còn có chút không thoải mái, muốn ăn một chút canh nóng, uống hai chén lại nằm ngủ cho ra mồ hôi là tốt rồi!” Thu Thực cười nói: “Tối hôm qua tỷ làm cái gì mà bị phu nhân đuổi ra khỏi thư phòng?” Kiều Nhi tức giận nói: “Phi, ta còn chưa làm chuyện gì, bà ta liền chạy vào”. Nói xong nàng cảm thấy vui sướng khi người gặp họa cười nói: “Hung dữ với nam nhân thì thế nào? Còn không phải sáng hôm nay bị đá ra ngoài?” Thu Thực cười nói: “Tỷ chắc nói bậy, tam gia làm sao có thể đem tam phu nhân…” nàng nói một nửa, liền đỏ mặt che miệng cười không ngừng. Kiều Nhi nói: “Ta cũng không lừa muội!”. Nàng nhìn xung quanh, dựa sát vào Thu Thực thấp giọng nói: “Ta nghe người trong phòng tam gia nói, tam gia đã lâu rồi chưa ngủ chung với tam phu nhân, nghe nói tam gia ở bên ngoài có một tiểu tình nhân a!” Thu Thực nghe xong kinh ngạc che miệng lại: “Thật sự?” “Đương nhiên!”, Kiều Nhi lại hắt xì một cái: “Ta sẽ không lừa muội!” Thu Thực nói: “Nhưng mà nếu ở bên ngoài có tình nhân, sao lại không chịu đón vào trong nhà a?” Kiều Nhi nói nhỏ với nàng: “Muội chưa từng nghe, thê không bằng thiếp, thiếp không bằng ăn vụng bên ngoài sao?” Thu Thực nhất thời mặt đỏ lên, Kiều Nhi kinh ngạc nói: “Muội như thế này có vẻ còn chưa biết gì ư? Chẳng lẽ nhị gia còn chưa thu muội vào trong phòng?” Thu Thực mặt càng đỏ lợi hại hơn, vội nói sang chuyện khác: “Tỷ tỷ muốn uống canh đúng không? Cần gì phải ra ngoài mua? Bảo phòng bếp nấu một chén là được rồi” Kiều Nhi nghe xong cười nói: “Vừa nghe liền biết là đại nha hoàn, ta còn không phải là nha hoàn sai bảo trong phòng bếp sao?” Thu Thực vừa nghe mặt càng đỏ hơn, vội nói: “Ta giúp tỷ nấu” Kiều Nhi nghe xong vui mừng nói: “Làm phiền muội giúp ta, chỉ cần một chén là được rồi!”. Nói xong, lấy trong hà bao bên hông ra ba, bốn bạc vụn đưa cho Thu Thực. Thu Thực đẩy tay nàng ra nói: “Chút việc nhỏ thế này, không cần tỷ đưa bạch” “Được!”, Kiều Nhi gật đầu, lại hắt xì một cái, nàng nhăn nhăn cái mũi nói: “Thật sự là cảm lạnh!” Thu Thực nói: “Nếu không tỷ về trước nghỉ ngơi đi, một hồi ta bảo người đem canh qua cho tỷ!” Kiều Nhi gật đầu nói: “Được!” Sau khi Thu Thực cùng Kiều Nhi nói lời từ biệt, liền đứng dậy trở về sân. Mèo Con cùng đám người Tô thị, đại cô nương đánh cờ xong, đang muốn đi đến chỗ Nhan thị, hầu hạ Nhan thị dùng cơm trưa, thì Nhan thị phái người đến truyền lời, nói là hôm nay ở phật đường dùng cơm bố thí, không cần mọi người qua đó hầu hạ. Mọi người liền bảo phòng bếp đem thức ăn dọn vào trong đình, vừa uống rượu vừa ngắm hoa. Ăn cơm xong, Tô thị đứng dậy đầu tiên rời đi, bảo là còn có việc. Mèo Con cũng uống hai chén rượu, đầu có chút váng, liền sớm trở về phòng. Thu Thực sớm đã ở trong phòng, thấy Mèo Con liền đem tin tức hôm nay nàng thám thính được báo lại cho Mèo Con Sau khi Mèo Con nghe xong, cảm thấy tin tức hữu dụng không được nhiều lắm, đơn giản là một kẻ ăn chơi trác táng hơn nữa còn có một thê tử mạnh mẽ bưu hãn mà thôi, nàng nghĩ nghĩ nói: “Về sau muội gặp được người trong viện của tam gia, tránh đi một chút, đỡ phải mang phiền phức” “Dạ!” Thu Thực gật đầu, lập tức lại hỏi: “Phu nhân có phải muốn cùng đại thiếu phu nhân, đại cô nương hợp tác mở tú phường hay không?” Mèo Con nghe xong hỏi: “Làm sao muội biết?” “Lúc muội trở về gặp được Thiên Mạch, Thiên Mạch nói với muội”, Xuân Nha nói: “Muội còn nghe Kiều Nhi nói, của hồi môn của tam phu nhân nguyên lai cũng có một tú phường, sinh ý nghe nói vô cùng tốt, lại nói của hồi môn năm đó của tam phu nhân cũng rất dầy, nhưng mà sau đó đều bại trong tay tam gia hết” “Bại hết?” Mèo Con nghiêng đầu hoài nghi hỏi: “Hắn làm sao để bại hết?” Xuân Nha nghe xong lắc đầu nói: “Muội không biết, cái này cũng là Kiều Nhi trong lúc vô ý nói ra, còn cho rằng là bởi vì tiểu tình nhân bên ngoài của tam gia” Mèo Con mặt nhăn mày nhíu nghi hoặc hỏi: “Kiều Nhi này có thân phận gì? Một thị thiếp, như thế nào lại biết nhiều chuyện như vậy?” Thu Thực nói: “Cái này muội có biết chút ít, nghe nói Kiều Nhi này cũng mệnh khổ, trong nhà có tám huynh đệ tỷ muội, cha lại thích cờ bạc, thiếu nợ rất nhiều, liền đem tám đứa con, ngay cả vợ mình đều đem bán đi, lại nói tiếp Kiều Nhi này xem như là mệnh tốt nhất trong số mấy đứa trẻ kia, bán được…” nàng đỏ mặt dừng một chút nói: “Nàng ta sinh ra ở ngoài phố, cho nên nghe được không ít chuyện bên ngoài của tam gia?” Mèo Con nghe xong âm thầm líu lưỡi, xem ra vị tam gia này bên ngoài công tích vĩ đại không ít ! Không biết lão thái gia có biết hay không? Nàng nói với hai người: “Việc này chỉ có ba người chúng ta biết, ngàn vạn lần không thể truyền ra ngoài” Hai người nghe xong liên thanh đáp ứng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương