Đại Thần Ôm Vào Lòng: 101 Nụ Hôn Sâu

Chương 22: Cám Ơn Cô Đã Hào Phóng Như Vậy!(2)



Edit: Quyên Moon

Beta: Stuki^^

Quý Ức vặn mở nắp chai, nhưng không có uống nước, mà nghiêng đầu nhìn Lâm Nhã một cái: “Làm sao vậy?”

“Cái đó của tôi đến rồi…”

Quý Ức đầu tiên không hiểu ý của Lâm Nhã, cho đến khi nhìn thấy trên má Lâm Nhã lướt qua một màu hồng nhạt, cô mới chậm chạm phản ứng. Lâm Nhã đây là tới kinh nguyệt.

Lý Đạt ở cách đó không xa, Lâm Nhã đại khái là sợ bị hắn nghe vội đưa tay che kín môi, tiến đến bên tai Quý Ức thấp giọng, nói tiếp: “… Tôi chính là mới vừa cảm thấy có cái gì đó không đúng, mới đi mua nước, kết quả quẹo vào phòng vệ sinh, phát hiện kinh nguyệt đến rồi. Tháng này cũng không biết là chuyện gì xảy ra, lại đến trước thật nhiều ngày, tôi căn bản không có chuẩn bị. Hơn nữa tôi có thể là bởi vì ngâm suối nước nóng mà bị ra hơi nhiều, siêu thị lại đang ở phòng tiếp khách trong cái tòa nhà bên kia, ôn tuyền cùng chỗ ở của chúng ta đều hơi xa. Chúng ta ở đây một đêm, tôi cũng chỉ mang theo có một cái quần thôi, bởi vậy tôi sợ dính lên quần. Cho nên, Tiểu Ức, cậu có thể giúp tôi đi mua một gói băng vệ sinh được không?”

Chuyện Lâm Nhã nhờ vả căn bản không phải chuyện lớn gì, Quý Ức không suy nghĩ nhiều, “Ồ” một tiếng, liền từ trên ghế nằm đứng lên.

“Tiểu Ức, cám ơn cậu! Thật là làm phiền cậu rồi” Lâm Nhã nở nụ cười xán lạn.

“Không có gì đâu.” Quý Ức trả lời một tiếng liền đi về phía phòng thay quần áo

Cô đi còn không được mấy bước, Lâm Nhã giống như là bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, chạy theo hai bước, đuổi tới trước mặt Quý Ức: “Đúng rồi, Tiểu Ức! Cậu không cần đưa đến nơi này, tôi tới kinh nguyệt cũng không thể ngâm suối nước nóng rồi! Tôi chuẩn bị chờ chút liền trở về phòng nghỉ ngơi, cho nên cậu giúp tôi đưa đến phòng khách sạn đi.”

“Ừ, đc được rồi.” Quý Ức đáp lại.

“Cảm ơn.” Lâm Nhã nói, lúc Quý Ức chuẩn bị cất bước rời đi, Lâm Nhã lại mở miệng nói thêm một câu: “Thiếu chút nữa quên mất, Tiểu Ức, tôi chuyển tới phòng 1808, không ở cách vách cậu nữa rồi.”

Quý Ức gật đầu một cái, không nói nữa, cũng không tiếp tục dừng lại, trực tiếp đi vào phòng thay quần áo.

Sơn trang chiếm diện tích hơn ngàn mét vuông, ban đêm không có xe đưa đón nên Quý Ức đành đi bộ đến sảnh tiếp đãi.

Đến siêu thị, cô trước chọn giúp Lâm Nhã một bịch băng vệ sinh, sau đó nghĩ đến mọi người còn chưa ngâm ôn tuyền xong, đợi lát nữa phỏng chừng sẽ đói, vì vậy lại chọn lựa một giỏ quà vặt, mới tính tiền rời khỏi phòng tiếp đãi.

Quý Ức trở lại khách sạn của sơn trang, trực tiếp đi thang máy, lên lầu mười tám.

Tầng chót đều là phòng kín, khoảng cách giữa các phòng có chút xa, Quý Ức đi mất tới hai phút mới tìm được phòng 1808 Lâm Nhã nói tới.

Nhấn chuông cửa, Quý Ức đợi một lát. Cách cửa phòng, nghe thấy bên trong truyền đến tiếng bước chân, ngay sau đó cửa mở ra.

Quý Ức cho là Lâm Nhã, mới vừa muốn mở miệng nói chuyện thì người mở cửa nhìn cũng chưa từng nhìn một cái đứng ở cửa, trực tiếp hời hợt để lại một câu “Đem đồ vật cầm vào đi ” liền xoay người tiến vào phòng vệ sinh.

Mặc dù Quý Ức căn bản không thấy rõ là người nào mở cánh cửa, nhưng lại nghe được thanh âm của hắn, nhận ra hắn là ai.

Cô còn tưởng rằng Lâm Nhã là đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, ở không quen phòng bình thường, tự trả tiền ở phòng tốt hơn, nghĩ nửa ngày, hóa ra đây là phòng Hạ Quý Thần…
Chương trước Chương tiếp
Loading...