(Edit) Đăng Phong (Giới Giải Trí)

Chương 13



Edit: sady

( Khụ khụ, mình rất xin lỗi mọi người nhé, vì mình vừa đọc vừa edit nên cũng có 1 số lỗi, giờ cảm thấy cái từ “diễn đàn” không hợp cho lắm nên sẽ thay bằng từ “nhóm” nhé.

Một bên khác, vẻ mặt buổi sáng của Nhiếp Lạc Vũ rất tiều tụy, giống như cả đêm không ngủ.

Trên thực tế, xác thật là cả đêm hắn không ngủ, gần như không ngủ.

Đêm qua, Nhiếp Lạc Vũ về đến nhà, thoải mái dễ chịu đi tắm rửa, sau đó liền chuẩn bị lướt di động rồi ngủ. Không thể chơi quá lâu, bởi vì ngày hôm sau còn có việc khác cần làm.

Nghĩ như vậy, hắn mở điện thoại lên, muốn vào hậu hoa viên của Đoạn Thần Dật, cũng chính là nhóm fans. Làm nhiệm vụ, kiếm kinh nghiệm gì đó, có lợi cho thăng cấp, còn có thể thả lỏng tâm tình.

Nỗ lực khôi phục suy nghĩ sáng tạo cách thân thiết fans, Nhiếp Lạc Vũ chuẩn bị vui sướng, lại bán manh. Tất cả mọi người đều nóng vội vì Đoạn Thần Dật, thời gian lâu như vậy không có xuất hiện, lúc này 《 Đoạn Ảnh 》 công chiếu, khẳng định sẽ có rất nhiều đề tài đi ~ haha ~

Kết quả hắn phát hiện cái gì? Vô số người giải thích, còn có cái gì mà “Như thế nào mà tôi lại hâm mộ loại thần tượng này, thật không đáng” các bình luận linh tinh.

Thấy một màn như vậy, Nhiếp Lạc Vũ lập tức phản ứng lại, Đoạn Thần Dật bị ném đá. Bộ phim đầu tiên diễn đã hợp tác cùng Kỷ đạo diễn, hơn nữa không phải vai phụ, mà là nam chính thứ hai, bị người phê bình là hiện tượng rất bình thường.

Thiện chính không sợ bóng tà, có người bàn luận chứng minh bạn có danh tiếng, đối với minh tinh mà nói, không ai bàn luận mới đáng sợ, ý vị này có nghĩa là rất có khả năng bạn đã qua. Đương nhiên, Đoạn Đoạn khẳng định không thèm để ý đến những cái đó, hắn là cái loại chân chính một lòng chỉ ở trên diễn kịch.

Nghĩ đến đây, Nhiếp Lạc Vũ nhịn không được lại tán thưởng một chút ánh mắt xem người của mình.

Biết đến người lợi hại như vậy, lúc đối phương không lộ ra mũi nhọn* liền cùng đối phương làm bạn.

* Chắc cái này có nghĩa là lúc chưa nổi tiếng.

Loại cảm giác này có điểm phức tạp, giống như cái loại này, lúc người khác cho rằng đây là một cục đá phế thải, mình liền phát hiện nó kỳ thật là một khối thiên thạch, sau đó vụng trộm cảm thấy. Có điểm tự hào, có điểm may mắn.

Ban đầu mình cũng chỉ là nhìn trúng cảm giác diễn xuất ở đối phương, muốn cùng Đoạn Thần Dật làm bạn bình thường, không có việc gì thảo luận một chút kỹ thuật diễn. Kết quả thời gian quen biết càng dài, Nhiếp Lạc Vũ càng cảm thấy đối phương hợp với mình, liền muốn cùng đối phương tiến thêm một bước, không muốn làm bạn bình thường, phải làm bạn thân với người như vậy!

Đoạn Thần Dật bình thường không hiện sơn không lộ thủy*, sẽ không nổi bật, cũng sẽ không quá khiêm tốn, sẽ đem phận sự của mình làm tốt nhất giống nhau, nhưng cũng sẽ không hướng ra phía ngoài tuyên dương. Bình thường có khả năng bạn sẽ không chú ý đến hắn, ấn tượng chỉ là một người trung lập không tốt cũng không xấu, nhưng đột nhiên có một ngày bạn chú ý và lưu ý hắn, bạn sẽ phát hiện, đối phương đã đi đến lộ trình rất lớn.

Bất hiện sơn bất lộ thuỷ (不显山不露水): mình nghĩ cái này có nghĩa là không lộ mặt, kiểu như ẩn cư ý.

Hắn không phải không nổi bật, mà là căn bản hắn không để bụng, căn bản thứ hắn muốn không phải là sự nổi bật nho nhỏ.

Đoạn Thần Dật tích lũy, ấp ủ, giống như đại bàng, chờ cơ hội có thể một bước lên trời. Nghĩ đến biểu hiện của đối phương ở đoàn phim, nghĩ lại khi đóng phim, vẻ mặt của và ánh mắt của hắn, trong lòng Nhiếp Lạc Vũ nhịn không được run một chút.

Bất quá rất nhanh, hắn liền bị nhiều người thấy được. Tựa như vàng không thể vĩnh viễn che dấu được mình, một ngày nào đó sẽ bị những người khác nhìn đến giá trị.

Ảnh hưởng từ các fan, không biết từ khi nào, Nhiếp Lạc Vũ đã âm thầm đem xưng hô với Đoạn Thần Dật đổi thành Đoạn Đoạn.

Nhìn người không ngừng rời khỏi, có chút kỳ lạ.

Cái nhóm này kỳ thật là có ngạch cửa*, bên trong nhóm, không phải tất cả mọi người có thể xin vào. Bên trong cũng đều là một ít fans trung thành, bởi vì thích Đoạn Thần Dật, thích thái độ hàng ngày của Đoạn Thần Dật mới tụ tập. Hầu hết tính cách bọn họ đều bình thản, theo lý thuyết, khả năng nơi này bị lan đến sẽ không lớn.

* Cái này giống như trên facebook ý, vài nhóm khi xin vào sẽ có những câu hỏi để mình trả lời, câu trả lời được duyệt mới được vào nhóm, cái này tương tự như vậy.

Nghĩ như vậy, Nhiếp Lạc Vũ không lập tức lựa chọn mạo phao, mà là rời khỏi giao diện, đi tìm hiểu một chút chuyện.

Ân...... Không cần hắn phải đi tìm, đề tài đã khuếch tán ra.

Bao dưỡng, có hậu đài, có quan hệ, bình hoa, nhân phẩm tốt, kỹ thuật diễn tốt, mắt đạo diễn mù, chống lại bộ phim...... Lăn ra giới giải trí?

Đây đều là cái quỷ gì.

Nhiếp Lạc Vũ nhìn một cái lại một cái, phổi cần cấp khí.

Hiện tại đầu óc mọi người đều bất động sao? Người nào đó tuỳ tiện nói có hậu đài có quan hệ, chửi bới bôi nhọ gì cũng dám nói!

Nhiếp Lạc Vũ làm diễn viên đang nổi danh, tự nhiên cũng từng có rất nhiều người bị gạch đá. Trước kia người đại diện không cho phép chính hắn ra trận, khống chế tài khoản của hắn. Hắn liền trực tiếp đăng ký tài khoản phụ đối nghịch với những cái rác rưởi đó, ngay từ đầu sẽ không nói, lăn qua lộn lại liền vài câu như vậy, còn bị cười nhạo là bạn nhỏ ở nhà trẻ. Sau lại bóp véo, liền có kinh nghiệm, lời lẽ chí lý thuận miệng liền nói cái gì, một đoạn Minh triều ám phúng không có một câu thô tục.

Đến sau này, Nhiếp Lạc Vũ phát hiện những người đó chỉ là hổ giấy, bạn lợi hại đối phương liền mềm. Cảm thấy làm như vậy quả thực rất lãng phí thời gian, hắn học cách làm lơ.

Nhậm cậu đánh ra câu quỷ dị ly kỳ như thế nào, trải qua hư cấu khúc chiết như thế nào, kinh thiên động địa quỷ thần khiếp như thế nào, tôi giống như không nghe không xem không để ý tới. { cự tuyệt ba lần }

Đây mới là cảnh giới cao nhất!!

Sau khi hiểu đại khái sự tình, Nhiếp Lạc Vũ trở lại nhóm fans, nói chuyện với chủ diễn đàn, ý bảo đem tất cả giao cho mình. Lần đầu hắn cảm thấy may mắn vì lúc trước mình làm quản lý viên, như vậy lược ra rất nhiều phiền toái.

Mở ra chức năng cấm bình luận.

Nhóm quay cuồng ầm ĩ rốt cuộc yên tĩnh.

Nhiếp Lạc Vũ cũng lười duy trì hình dạng đáng yêu, bùm bùm đánh ra một đoạn văn đai, sau lại nhìn xem, lại xóa bớt, làm cho ngữ khí của mình có thể bình tĩnh một chút. Đồng thời tồn tại một ít lý trí, cũng làm hắn cố tình đem ngữ khí của mình nữ tính hóa một ít.

【 chuyện này rõ ràng là giả, có tổ chức có kế hoạch vu khống bịa đặt. 】

【 trong nhóm có một ít người mới, nhưng bởi vì Đoạn Đoạn lựa chọn yên lặng đi quay bộ phim của Kỷ đạo diễn《 Đoạn Ảnh 》, một năm này không lộ diện, cho nên đại bộ phận đều là người cũ. Một ít việc tôi cũng lười nói đến, Đoạn Đoạn là người như thế nào trong lòng mọi người đều hiểu rõ. Tất cả mọi người đều biết, lúc Đoạn Đoạn vừa mới vào giới giải trí, đã đóng hơn một năm vai phụ, trong lúc có rất nhiều cơ hội có thể nổi, cũng có rất nhiều công ty mời hắn, nhưng vì Đoạn Đoạn cảm thấy kỹ thuật diễn của mình vẫn chưa tốt, trực tiếp cự tuyệt. Nếu các bạn thật sự cảm thấy Đoạn Đoạn chính là loại người như trên mạng nói cái, cảm thấy mình đã bị lừa gạt muốn ra khỏi nhóm, liền trực tiếp lui đi, không ai ngăn cản bạn, không thú vị.

Chỉ là hy vọng trước khi chân tướng xuất hiện, muốn mọi người giữ lý tính và bình tĩnh. Tin tưởng tất cả mọi người đều hiểu rõ, chúng ta không bịa đặt, lan truyền, lẳng lặng chờ sự thật bày ra không tốt sao? Chuyện này nháo đến như vậy, tin tưởng Đoạn Đoạn sẽ cho một lời giải thích thoả đáng.

Tạm thời cấm bình luận, chờ sự việc yên lặng lại, lại giải trừ. Cảm ơn mọi người đã hiểu. 】

Điểm bóp cò đưa.

Nhiếp Lạc Vũ thở ra một hơi, ngã vào trên giường phát ngốc, không biết suy nghĩ cái gì.

Không đợi hắn tự hỏi một chút, di động liền kịch liệt rung lên.

【 oa! Vừa ngọt ngào vừa khí phách! Quả thực tôi đã trở thành fan não tàn của cậu rồi!! 】by Đàn Trung Thư

【 quá đáng sợ!! Điên cuồng like cho cậu!!! 】by Đàn Trung Thư

【 tôi vẫn luôn tin tưởng cách làm người của Đoạn Đoạn, lúc này thật là đáng sợ. Đoạn Đoạn có thể xảy ra chuyện gì không, có hơi lo lắng...... A 】by Đàn Trung Thư

Là chủ diễn đàn fans, Nhiếp Lạc Vũ nhìn đến lời này, ngón tay gõ vài cái trên màn hình.

【 không có việc gì, yên tâm đi. Đừng nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi tốt đi ~】by Điền Trung Tư Niết

Nói xong Nhiếp Lạc Vũ đăng xuất tài khoán, chính là có tài khoản chính của Nhiếp Lạc Vũ.

Người đại diện đều là suy nghĩ kỹ rồi mới làm, lúc làm việc bình tĩnh đến dặn dò linh tinh ném sang một bên, hắn lựa chọn trực tiếp làm!

Bình luận, đánh chữ, gửi!

Dám động bạn bố mày? Bố cho mày quỳ xuống gọi ông nội!!

Hầu lôi tắc!!!

Làm xong tất cả, mặc kệ mình tạo thành oanh động, Nhiếp Lạc Vũ vui sướng bỏ qua di động, ẩn sâu công cùng danh.

Hắn đem chính mình bọc thành một đoàn, dốc lòng mơ đẹp.

Lúc trước Đoạn Thần Dật nói mình trở về liền ngủ, hiện tại khẳng định đang ngủ, liền không đi quấy rầy hắn, ngày mai khoe khoang một chút ~ hắc hắc hắc ~ tiểu tử này thiếu mình một ân tình, cho hắn mời ăn cơm hay là mời ăn BBQ đây?

Nhiếp Lạc Vũ có chút rối rắm.

Sau đó hắn ở trong mơ......

Nhiếp Lạc Vũ xuất hiện ở một chỗ, bốn phía sương mù mênh mông, không rõ chung quanh có cái gì.

Đột nhiên, sương mù tan đi, bốn phía trở nên rõ ràng.

Chung quanh rộn ràng nhốn nháo, mỗi người dựa theo kế hoạch bắt đầu làm việc của mình.

“Tiểu Nhiếp tử, cậu sững sờ ở kia làm gì đấy? Mau đến chuẩn bị, chúng ta sắp bắt đầu rồi!” Kỷ Tiểu Xuyên gào lên, ý bảo hắn chạy nhanh lại đây.

“Nga, tới!” Nhiếp Lạc Vũ nghĩ tới, hắn còn đang đóng phim! Lúc này cũng không nghĩ cái gì, nhanh chạy tới.

Lúc tới chỗ Kỷ Tiểu Xuyên, hắn nhìn thấy một người đứng ở bên cạnh, tóc dài thúc khởi, hình dáng rõ ràng, trong mắt lại không nhìn rõ thần sắc, đen như mực. Đối phương lẳng lặng đứng, không nói gì, lại có cảm gics tồn tại, làm người ta không thể bỏ qua.

Đây là……

“Ba hai một, action!!”

Thư ký trường quay nói một tiến, toàn bộ đoàn phim lập tức tiến vào giai đoạn cao tốc.

“Nghe nói, ngươi muốn cưới nàng.” Ngữ khí nhàn nhạt, không phải nghi vấn, mà là khẳng định.

“Là. Chúng ta làm huynh đệ lâu như vậy, ta hy vọng ngươi có thể hiểu rõ.” Nhiếp Lạc Vũ nghe được mình nói như vậy, trong mắt lại bình tĩnh nhìn về phía đối phương, lúc chạm đến đôi mắt hắn, lại giống như điện giật mà dời đi.

Đối phương không để ý Nhiếp Lạc Vũ trốn tránh, lập tức đi về phía trước vài bước, không cho Nhiếp Lạc Vũ có cơ hội trốn tránh.

“Ngươi muốn ta hiểu rõ cái gì?”

“Ngươi nói đi……”

Vẻ mặt của hắn tựa như ẩn nhẫn, như là khát vọng nghe được cái gì, lại như là sợ hãi nghe được cái gì.

Nhiếp Lạc Vũ cảm thấy tâm của mình bị nhéo một chút, đột nhiên nói không ra lời.

Ngươi muốn ta hiểu rõ cái gì?

Ta…… Ta muốn ngươi hiểu rõ cái gì……

Hình ảnh xoay chuyển, Đoạn Thần Dật đối diện mình, hai người đang ngồi trong một nhà hàng.

Đối phương cùng nam nhân ẩn nhẫn kia có khuôn mặt tương tự khuôn mặt, biểu tình động tác lại hoàn toàn không giống nhau.

“Lần này thật sự cảm ơn cậu.” Đoạn Thần Dật nhìn chăm chú vào Nhiếp Lạc Vũ, ngữ khí không tính kích động, mang theo sự bình tĩnh, nhưng lại có thể từ cảm giác được sự chân thành.

“Ha ha ha, đây là điều tôi nên làm! Là bạn mà ~ cậu có chuyện, như thế nào tôi lại có thể ở kia ngốc?” Nhiếp Lạc Vũ nói, ha ha cười rộ lên.

“Nếu cậu thật sự muốn cảm ơn, lần sau mời tôi ăn BBQ và tôm hùm đất đi! Sau đó chúng ta cùng nhau tìm cảm giác diễn!!”

“Được. Lúc diễn kịch, tôi sẽ không nhân nhượng.” Đoạn Thần Dật không hề lễ phép xa cách từ đầu, mà bắt đầu nói lời trong lòng mình ra, biểu hiện ra vui giận chân thật của mình. Hơn nữa, Đoạn Thần Dật thật có loại mị lực làm người ta bị hấp dẫn.

Hắn đối với mình không có phòng vệ.

Cái này làm cho Nhiếp Lạc Vũ thập phần có cảm giác thành tựu, muốn càng cùng hắn thân cận, muốn càng thêm quý trọng một đoạn tình cảm này.

Hai người sau khi ăn xong trở lại khách sạn, Nhiếp Lạc Vũ lấy ra kịch bản, chuẩn bị tập diễn.

Chỉ thấy Đoạn Thần Dật nhìn kịch bản, cúi đầu suy tư một lát, hơi điều chỉnh thân hình, hơi hơi nghiêng đầu, nhướng mắt nhìn về phía Nhiếp Lạc Vũ.

Ngũ quan anh tuấn, mặt mày không giống ngày thường lễ phép xa cách, rõ ràng không có thay đổi gì, lại làm người ta cảm thấy, trong mắt đối phương giống như có……

Phong tình vạn chủng*.

Phong tình vạn chủng: đủ loại phong tình.

Oanh ————

Trái tim Nhiếp Lạc Vũ bỗng dưng dừng lại.

Người nằm trên giường đột nhiên ngồi dậy, trái tim đập thình thịch hiển thị cảm giác tồn tại của mình, làm như hấp hối ra sức giãy giụa, nhảy lên dị thường mạnh mẽ.

Vừa nhìn thời gian, hai giờ sáng.

Đây là tình huống như thế nào…… Như thế nào mình lại mơ loại giấc mơ này. Quá cảm thấy thẹn đi……

Nghĩ như vậy, Nhiếp Lạc Vũ che mặt hít sâu, nỗ lực bình phục hô hấp dồn dập, cố gắng làm cho mình bình thường một chút.

6 giờ, Nhiếp Lạc Vũ nhận được một tin nhắn, là của Đoạn Thần Dật.

Buổi sáng 6 giờ rưỡi, Nhiếp Lạc Vũ nằm ở trên giường, mắt giống như cá chết, lấy di động ra nhìn thời gian, do dự một lúc, đối phương đã gửi tin nhắn thăm hỏi.

Edit: 10/8/2019
Chương trước Chương tiếp
Loading...