(Edit) Đăng Phong (Giới Giải Trí)

Chương 14



Edit: sady

Editor: Khụ khụ, dạo này sửa nhiều quá, chương này lại sửa xưng hô của ĐTD với KTX thành con - chú nhé.

【 những lời trên mạng đó cậu không cần để ở trong lòng! Sự thật sẽ chứng minh tất cả ( khóc ) 】

Đoạn Thần Dật nhận được tin tức của Nhiếp Lạc Vũ là lúc vừa mới ăn xong bữa sáng, bát đũa đặt ở trong phòng bếp còn chưa rửa.

Thông qua tin nhắn tựa hồ có thể tưởng tượng được bộ dạng đối phương tràn đầy sức sống.

Vẫn khá tốt.

Nghĩ như vậy, Đoạn Thần Dật trực tiếp gõ ra một tin nhắn, một lát sau, đối phương xem được.

“Hiện tại tôi đang rửa bát, không rảnh đánh chữ.” Đoạn Thần Dật nói, xem như giải thích.

“Ân……” giọng Nhiếp Lạc Vũ có chút kỳ lạ.

“Vẫn chưa rời giường?” Đoạn Thần Dật nghe phản ứng này của đối phương, hỏi, “Nếu không nhớ lầm, hôm nay có việc nhỉ. Ngày mai, ngày kia, một thời gian dài sau đó đều có công tác.”

“Dừng, cậu đừng nói nữa! Tôi chỉ muốn ngủ một giấc ngon thôi, như thế nào lại khó như vậy!! _” nghe được lời này, Nhiếp Lạc Vũ nhịn không được kêu ra tiếng.

Khôi phục?

Nghe âm thanh truyền ra từ trong điện thoại, Đoạn Thần Dật nhìn thoáng qua thời gian, nhịn không được thúc giục nói: “Nhanh dậy đi, bằng không bị muộn rồi. Mang theo bịt mắt với nút bịt tai, sau khi lên trên xe ngủ một giấc. Đừng bị cảm.”

“Đã biết…… Tối hôm qua căn bản tôi không ngủ được…… Ai thế này khó có buổi tối a…… Chờ tôi một lúc……”

Kế tiếp, Đoạn Thần Dật liền nghe điện thoại truyền đến âm thanh lạch cạch.

Ước chừng năm phút đồng hồ sau, âm thanh Nhiếp Lạc Vũ mới một lần nữa xuất hiện: “Hôm nay buổi tối tiếp tục tập diễn không? Cùng cậu nói, gần đây tôi đều có được cảm xúc của nhân vật, yêu đương gì đó…… Ai……”

“Có thể, buổi tối tôi đều có thời gian. Chủ yếu là cậu, hành trình đều kín hết, cũng phải chú ý nghỉ ngơi, sinh bệnh thì không tốt lắm.” Đoạn Thần Dật trả lời.

Không thể không nói, hiệu suất hai người hiệu đúng thật so một người nhanh hơn rất nhiều. Đặc biệt đồng đội là một người chơi cao cấp, sinh ra hiệu quả không thể dùng một góc nhìn với hai góc nhìn mà nói, không thể nói tới, nhưng cảm giác thì thập phần thư thái.

Đáng tiếc video rốt cuộc không được, nếu có thể mặt đối mặt đối thoại, hiệu quả sẽ tốt hơn.

Đây là sau khi ở đoàn phim một năm, Đoạn Thần Dật rút ra kinh nghiệm.

“Liền nói như vậy đi! Cùng cậu diễn căn bản không phải công tác, đó chính là nghỉ ngơi, quả thực còn thả lỏng hơn chơi trò chơi ~ tôi đi đây, buổi tối gặp!”

“Ừ, cố lên.” Đoạn Thần Dật nói xong, thu được một tiếng cười như ánh mặt trời từ đối phương, cắt đứt cuộc gọi.

Còn chưa kịp nghỉ ngơi một chút, một cuộc gọi khác đã đến, người gọi là Kỷ Tiểu Xuyên.

“Buổi sáng tốt lành, Kỷ đạo diễn.” Đoạn Thần Dật chủ động chào hỏi.

“Ai, Đoạn ngắn* à! Cậu đừng vội lên mạng! Tối hôm qua khẳng định cậu ngủ nhỉ, nên tôi không có gọi điện thoại cho cậu.” Cảm nhận được Đoạn Thần Dật trầm mặc, lúc này Kỷ Tiểu Xuyên mới phản ứng lại.

* Mình cũng không hiểu Đoạn ngắn là gì, hay tại ảnh thấp quá nên bị gọi vậy nhỉ?????

Hiện tại chuyện đầu tiên sau khi người trẻ tuổi tỉnh lại chính là mở ra di động lên mạng. Đến, nói câu vô nghĩa.

“Ha, cậu lên mạng cũng không có việc gì làm! Những cái trên mạng đó không cần để ở trong lòng, biểu hiện của cậu thế nào, tất cả mọi người chúng ta đều biết. Không phải có một câu gọi là gì, người nổi tiếng nhiều thị phi? Người như cậu vậy, không có người chê, đều làm người ta cảm thấy đáng tiếc!” Kỷ Tiểu Xuyên chậm rì rì nói, kết thúc quay phim, ông lại khôi phục thành bộ dáng hiền hoà bình thường.

“Người sống trên đời, nếu không có người nào cho cậu lời chê, bình thường thành cái dạng gì?”

Nghe lời an ủi như vậy, Đoạn Thần Dật có chút dở khóc dở cười, không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể im lặng.

“Được rồi, xem ra cậu cũng không có việc gì, như thế là tôi nhiều chuyện, tôi kệ đây! Có một số việc không thể nóng vội, đến lúc, sự tình liền sáng tỏ.”

Câu cuối cùng tựa hồ nếu có điều gì đó, làm Đoạn Thần Dật không tự chủ suy nghĩ một lúc.

“Cảm ơn Kỷ đạo diễn, con đã hiểu.” Cuối cùng, Đoạn Thần Dật nói như thế.

“Ha ha ha, cậu không cần cảm thấy tôi ngăn cản cậu là tốt. Khó được hưu nhàn nha, không có việc gì nghỉ ngơi nhiều đi. Qua thời gian, phỏng chừng liền phải hoài niệm hiện tại!”

“Kỷ đạo diễn là giới thiệu việc làm cho con sao?” Đoạn Thần Dật dò hỏi.

Trải qua đoạn thời gian ở chung, hắn xem như hiểu rõ. Chỉ cần Kỷ đạo diễn không phải ở phim trường, bất luận việc gì đều có kiên nhẫn vô hạn, như thế nào cũng không phát giận, liền chờ bạn nhịn không được. Nếu như bạn không đem sự việc nói thẳng ra, như vậy việc này ông ấy có thể vòng đi vòng lại cho bạn vòng vài vòng.

“Ai, tiểu tử tuổi còn trẻ, như thế nào liền thiếu kiên nhẫn như vậy? Như vậy không thể được. Xã hội này có thể nóng nảy, người khác có thể nóng nảy, nhưng chính mình không được. Ai, cậu tuy rằng cáo già xảo quyệt, nhưng còn cần học nhiều thứ lắm.”

Đoạn Thần Dật không có nói chen vào, mà lựa chọn lẳng lặng đem lời Kỷ đạo diễn nói ghi tạc trong lòng.

Kỷ đạo diễn không phải là cái loại người bắn tên không đích, có chút lời nói hiện tại không quá hiểu rõ, về sau cũng sẽ hiểu rõ, chỉ là vấn đề thời gian.

“Tôi có một bạn già, ông ấy muốn đóng phim, còn thiếu nam chính. Tìm ta tìm cái kiến nghị. Đoạn tiểu tử, cậu muốn đi thử xem không?” Cuối cùng, Đoạn Thần Dật nghe được Kỷ Tiểu Xuyên nói như vậy.

Đoạn Thần Dật trầm tư một hồi, đầu bên điện thoại kia cũng không có quấy rầy, cho đủ thời gian.

“Kỷ đạo diễn, nam chính, là cái dạng người gì?”

“Cái này tạm thời không vội. Đoạn tiểu tử, tôi muốn nói với cậu chính là, đề tài bộ phim này rất tốt, nhân vật cốt truyện cũng không có vấn đề gì. Thành công, chính là huy hoàng vạn trượng. Thất bại, liền thất bại thảm hại. Việc này tôi không thể cho ý kiến gì, cậu cố suy xét rõ ràng đi.”

“Phim văn nghệ?”

Phim văn nghệ không cần lợi nhuận và phòng bán vé, khác với phim thương mại.

“Không sai biệt lắm nhỉ. Chủ yếu là thông báo trước một tiếng cho cậu, cho cậu chuẩn bị tâm lý trước. Việc này thế nào còn không chắc chắn đâu, cũng là ở trước mặt cậu tôi mới nói như vậy. Tiểu tử kia cũng không có khuyết điểm gì, chính là thích kéo. Ha ha ha, chính thức bắt đầu quay thì nói, thế nào cũng phải ba bốn năm sau!” Kỷ Tiểu Xuyên nói đến đây, lại nhịn không được cười ra tiếng.

“Kỷ đạo diễn, nguyên lai chú là loại chê trước khen sau? Ngay từ đầu biểu hiện nghiêm túc như vậy, làm cho con có chút hoảng loạn a.” Có chút đùa nói ra những lời này.

“Thôi đi, tiểu tử cậu mà cũng sẽ kinh hoảng? Ở phim trường lâu như vậy, vẫn chưa thấy cậu từng có cái biểu hiện hoảng loại gì, giống tiểu lão đầu*, trừ diễn kịch, cái gì cũng không xem ở trong mắt. Vốn dĩ cho rằng tuổi của cậu với Nhiếp Lạc Vũ kia tiểu tử không sai biệt lắm, có thể chơi một chút. Vẫn là Nhiếp tiểu tử trêu đùa lên vui vẻ.”

Tiểu lão đầu: nó giống như “ông cụ non” với “bà cụ non” ở nước mình.

Tiếp thu ghét bỏ đến từ Kỷ Tiểu Xuyên, Đoạn Thần Dật cũng không để ở trong lòng, chỉ là vui tươi hớn hở cười vài tiếng, nhớ tới biểu hiện buổi sáng cuả Nhiếp Lạc Vũ, không khỏi tán đồng cách nói này.

“Được rồi, cũng nói xong rồi, tôi cúp máy trước đây ~ tối ngày hôm qua như vậy, Nhiếp tiểu tử còn gọi điện thoại nói chuyện này với tôi. Thật là...... Không biết người già cần nghỉ ngơi sao.” Kỷ Tiểu Xuyên mặt ngoài ghét bỏ, cảm xúc trong giọng nói lại thiên hướng trêu chọc.

“Lạc vũ gọi điện thoại cho chú?” Đoạn Thần Dật mở di động ra, nhờ hệ thống hỗ trợ tra cái tư liệu, lúc hỏi ra lời này cũng bất động thanh sắc.

“Đúng vậy. Giới giải trí này, ngươi lừa ta gạt xem nhiều rồi, các cậu như vậy cũng coi như khó được.”

“Theo cách nói này của Kỷ đạo diễn, chú cũng là đạo diễn tốt khó có thể gặp được.”

Đoạn Thần Dật nói lời này không phải nịnh hót, hắn thật sự cảm thấy như vậy. Đặc biệt ở chung đã hơn một năm, cho nhau có chút hiểu biết, loại cảm giác này càng rõ ràng hơn.

“Ha ha ha, lời nói này của cậu đến từ trong lòng nhỉ, tôi thích! Được rồi được rồi, không nói nữa, khó được lúc không có việc gì, tôi muốn bồi bạn già đi ra ngoài một chút. Cậu cũng quý trọng hiện tại đi. Đúng rồi, cuộc gọi này là tôi đại biểu toàn bộ đoàn phim, bọn họ đều la hét muốn nhìn cậu một chút bị toàn võng hắc sau đó nghèo túng, bị tôi cản. Sớm biết như vậy đã không nói nhiều, tiểu tử cậu này một bộ dáng dầu muối không ăn, cậu bị các cuộc điện thoại bao phủ cũng khá tốt. Ai, cúp máy đây. Gặp lại sau.”

“Gặp lại Kỷ đạo diễn sau.”

Chờ đối phương cắt đứt cuộc gọi, Đoạn Thần Dật trở lại phòng, bắt đầu cầm lấy tư liệu hệ thống tra được nhìn.

Vội quá, luôn muốn tìm chút việc để làm. Mình còn rất thích cảm giác bận rộn.

【 ký chủ, đây là thư mời nhận được từ công ty. Ký chủ muốn suy nghĩ đến việc tiến vào công ty sao? 】

“Cậu tưởng tôi muốn ký hợp đồng công ty?”

【 xem ký chủ an bài. 】

Thời gian dài ở chung như vậy, hệ thống hiểu rõ, trong lòng ký chủ vẫn luôn có một kế hoạch, có nguy hiểm, nhưng hồi báo lại khả quan.

Nhớ tới lúc trước liên hệ cùng đồng bọn hệ thống khác, từ chúng nó nghe được bát quái.

Có hệ thống nấu cơm rửa bát giặt quần áo cho ký chủ, cái gì cũng làm, đem mình biến thành bảo mẫu.

Có người rõ ràng đạt được đủ chỗ tốt, lại muốn nhiều hơn, cuối cùng sống sờ sờ đem mình và hệ thống cùng nhau tìm đường chết. Còn có người ở một hoàn cảnh tương đối kỳ lạ, bị trực tiếp bắt lại làm thực nghiệm nghiên cứu, làm hệ thống và người đều lâm vào hoàn cảnh thập phần nguy hiểm.

Có người rõ ràng là chính mình gặp rắc rối, lại đem tất cả đều ăn vạ trên người hệ thống, kết cục sau đó cũng không thế nào tốt được.

Rõ ràng hệ thống và ký chủ là cộng sinh, hai người vì ích lợi nên ở bên nhau, một vinh đều vinh, nhất tổn câu tổn*. Lại luôn là có một ít người muốn càng nhiều.

Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn (一荣俱荣, 一损俱损) : có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu (chắc là tác giả viết nhầm thành “đều”, chứ nó phải là “câu” mới đúng).

Nhìn xem, mình thật sự may mắn.

Tuy rằng không phải rất hiểu ý tưởng của ký chủ, nhưng là ký chủ làm ra vấn đề lớn gì, cũng có thể nghe ý kiến của mình, như vậy là đủ rồi. Ký chủ làm việc có đạo lý của ký chủ, việc hệ thống cần làm, chính là không cho ký chủ chết, điểm này thì thập phần đơn giản.

Đúng rồi, ký chủ còn cho hệ thống thêm cơm nữa, mang hệ thống đi ăn đủ loại đồ ăn ngon. Ân, quả nhiên ta ký chủ thập phần tốt.

Đi theo ký chủ, có hi vọng sống.

【 bất quá hệ thống kiến nghị ký chủ ký hợp đồng công ty giải trí. Đại hình công ty giải trí đại biểu cho tài nguyên phong phú, có nhiều quan hệ xã hội, giúp ký chủ tiến thêm một bước. 】

“Ừ.”

【 thật vui vẻ khi ký chủ nghe ý kiến của hệ thống, kế tiếp hệ thống sẽ sàng chọn công ty cho ký chủ......】

“Tôi không ký hợp đồng công ty.” Đoạn Thần Dật cầm lấy một cái cái cốc, rót một cốc nước cho mình.

【??? 】

Hệ thống cảm thấy mình hẳn là nên thu hồi câu nói lúc trước, ký chủ bớt lo ở chỗ nào, phải làm cái gì đây? Minh tinh đều ký hợp đồng công ty, không ký hợp đồng đương nhiên có, nhưng mà bọn họ không có tài nguyên, không có tài nguyên thì không có người biết đến, không có người biết đến thì không có độ nổi tiếng, không có độ nổi tiếng thì không có năng lượng!

Tại sao ký chủ lại không ấn kịch bản lưu trình tới?

Hệ thống hoài nghi mình có phải hay không bởi vì xuyên qua thời không nên số liệu tạm thời hỗn loạn, vừa mới tiếp thu tin tức phát sinh sai lầm.

“Tôi không tính toán đến chuyện ký hợp đồng công ty.” Đoạn Thần Dật lặp lại một lần nữa.

“Ký hợp đồng công ty là lựa chọn rất tốt, nhưng có ý nghĩa là tôi phải thực hiện nghĩa vụ đối với công ty. Tôi không thích như vậy.”

“Hiện tại mức độ nổi tiếng của tôi rất cao nhỉ?”

【 không sai, hiện tại mức độ nổi tiếng của ký chủ rất cao, đáng tiếc không phải cái tốt gì. Tài nguyên điện ảnh đều sẽ bỏ qua cậu. 】

“Đây chỉ là tạm thời. Cậu tin tôi không.”

【 hệ thống không có tin tưởng điều vừa nói. 】

“Vấn đề tiếp theo. Quan hệ xã hội, hệ thống cậu có thể làm được không? Tùy thời chú ý động thái trên mạng, khống chế linh tinh một chút.”

【 đây là một kỹ năng chuẩn bị làm hệ thống giới giải trí. 】

“Chúng ta ký hợp đồng công ty, là vì cái gì?”

Hệ thống có chút không trả lời được.

“Vậy quyết định như vậy đi.” Đoạn Thần Dật đứng lên đổi thành đồ vận động, tiếp tục luyện tập cơ thể. Loại chuyện này quan trọng ở chỗ kiên trì.

“Đúng rồi, cảm ơn cậu, tuân thủ ước định của chúng ta.” Không có cường ngạnh cắt bỏ bình luận trên mạng.

【 đây là việc hệ thống nên làm. 】 tên mèo trắng hệ thống từ sau sô pha vụt ra, lỗ tai hơi hơi rũ xuống, có chút mất mát. Cảm giác hệ thống không có mang đến cho ký chủ trợ giúp gì.

“Buổi tối thêm cơm!”

Cái đuôi nhếch lên, lập tức có tinh thần.

【 được! Meo ~~】

Edit: 31/8/2019
Chương trước Chương tiếp
Loading...