Em Mù Nên Em Không Bao Giờ Được Hạnh Phúc

Chương 3



Anh và em đều đã lớn, chúng ta yêu nhau đã được mấy năm rồi. Tuy chưa cưới nhau, nhưng anh và em ở chung một nhà, vì anh còn công việc, nên anh luôn nói đến một lúc nào đó anh sẽ cưới em, nhất định... Còn bản thân em, em tin tưởng anh nhiều lắm, vì vậy em chắc chắn trong tương lai không xa, em và anh sẽ cùng bước trên lễ đường, tay trong tay, trao nhẫn cho nhau, chiếc nhẫn se duyên ối tình đậm sắc sâu bấy lâu nay...

Nhưng có lẽ... đó chỉ là sự viển vông mãi mãi không tồn tại...

Sáng hôm ấy, em thức dậy sớm do tiếng chuông điện thoại. Em hươ hươ tay lên trên bàn, bắc máy:

“A lô”

“Chi hả? Tao Yến nè!”

“A! Yến hả? Mày đi du học về rồi đó hả?”

“Ừm. Giờ tao đang rất nhớ mày đây! Tao qua nhà mày chơi nhé!”

“OK! Biết nhà tao ở đâu không?”

“Ở XXX đúng không?”

“Sao mày biết?”

“Chuyện! 3h30 chiều nay tao sang nhé!”

Em đã rất vui vì sắp gặp lại được bạn thân cũ. Yến là người bạn tốt, em yêu quý Yến như chị em ruột thịt vậy.

Em đã rất vui vì sắp gặp lại được bạn thân cũ. Yến là người bạn tốt, em yêu quý Yến như chị em ruột thịt vậy.

Chiều.

Anh bảo 4h anh sẽ về.

Em ngồi trên ghế sofa chờ nhỏ Yến đến.

Yến quả thật rất đúng giờ. Lúc chiếc điện thoại của em báo thức điểm 3h30 cũng là lúc có tiếng mở cửa.

- Yến hả?- Em hỏi

- Tao đây!

Đúng rồi, là giọng của Yến. Em vui lắm.

- Dạo này mày khỏe không? Học hành có tốt không? Nhắm được anh nào chưa?- Hình như nỗi nhớ nhung của em đã khiến em buộc miệng hỏi Yến rất nhiều.

- Từ từ để tao trả lời! Mày hỏi hơi nhiều rồi đấy!

Yến và em cứ trò chuyện với nhau vui vẻ như vậy. Em thật hạnh phúc. Dù đã hơn 10 năm trôi qua, nó vẫn còn nhớ đến em.

Lát sau, Yến bảo em ngồi yên một chỗ để nó đi gọt trái cây cho em ăn.

Lúc đó, anh về. Em vui mừng chạy đến ôm anh như thường lệ. Em nghe tiếng chân Yến đi đến và đặt đĩa trái cây xuống bàn. Anh và nó cũng thốt lên:

Lúc đó, anh về. Em vui mừng chạy đến ôm anh như thường lệ. Em nghe tiếng chân Yến đi đến và đặt đĩa trái cây xuống bàn. Anh và nó cũng thốt lên:

- Đây là......

Em mỉm cười:

- Đây là anh Khánh, lúc trước ở cô nhi viện cùng với chúng ta ý. Còn đây là Yến, bạn của em.- Em quay sang nói với anh

Em không trông thấy khuôn mặt anh và nó như thế nào, chỉ nghĩ rằng hai người chắc hẳn rất vui.

- Chào anh!- Yến nói

- Ừ... chào em!- Anh đáp lại

Em vui vẻ nói:

- Chúng ta cùng ăn trái cây đi!

Cứ như vậy, cả ba chúng ta, em, anh và Yến cùng ăn với nhau vui vẻ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...