[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé

Chương 31~



Chương 31:

Suy nghĩ còn chưa kịp tàn, cánh tay của Rin đã huơ huơ đến trước mặt Len. Cậu bình thản nghiêng đầu né tránh, bàn tay nhanh chóng vụt lên, bắt lấy bàn tay lộn xộn...

Rin nhíu nhíu mày, nó cảm thấy thân người nặng trịch, cảm giác như bị kìm hãm, có một tảng đá to lớn nằm đến lồng ngực cũng cảm thấy ngạt thở. Nhíu nhíu mày, mắt to từ từ mở ra. Gương mặt sắc nét đầy góc cạnh đập vào đôi mắt khiến nó run người, tứ chi không kiềm chế liền cuộn chặt lại...

- Anh... anh... Sao...

Rin lắp bắp, gió luồn qua cửa sổ khiến sóng lưng nó khẽ rùng mình. Nó ngơ ngẩn mà rụt rè nhìn Len, ánh mắt thăm thẳm phản chiếu cả ánh trăng bên ngoài khung cửa sổ...

- Anh sao lại vào đây??

Nó hít mấy hơi lấy không khí, hỏi thẳng, cố kiềm chế cho thân hình mình đừng run rẩy. Nhìn thấy cậu, vết cắn trên bả vai lại càng cảm thấy đau nhói...

Len từ trên nhìn xuống, cảm thấy cả thân người nóng bừng bừng không thể kiềm chế. Lại nhíu mày, mắt đẹp cậu đảo quanh thân người nó... Dừng lại ở bả vai đang bắt đầu ứa máu tươi...

- Cởi ra!!

Cậu khẽ thổi hơi nóng bên tai nó khiến mặt Rin không tự chủ nóng ran. Cư nhiên vẫn không hiểu cậu đang nói đến cái gì...

- Ý anh...

Roẹt....

Lời Rin còn chưa dứt, đột nhiên thấy bả vai lạnh toát như gió lùa vào. Rin ngây ngờ nhìn xuống, lập tức một cảnh tượng khiến đầu óc nó rối loạn...

Lời Rin còn chưa dứt, đột nhiên thấy bả vai lạnh toát như gió lùa vào. Rin ngây ngờ nhìn xuống, lập tức một cảnh tượng khiến đầu óc nó rối loạn...

- Anh... anh cứ...

Nó vùng vẫy đẩy cậu. Cậu nhíu mày nhìn vết thương đã rỉ máu, bắt lấy bàn tay không an phận kia, nói như ra lệnh...

- Ngồi yên nào!...

Lời vừa dứt, lập tức áo của Rin lại bị Len thẳng tay xé một cái, toàn cảnh xuân như lộ ra trước mắt cậu. Làn da trắng với những vết sẹo quen thuộc. Vai được dán lên một miếng băng lớn đã bắt đầu ứa máu...

Chỉ là một vết cắn, máu lại có thể chảy nhiều đến vậy sao??... Da của Rin cũng không phải là quá mỏng đi??...

Rin dù mới 15, nhưng thân thể đã trổ mã, đã có vòng cong của một thiếu nữ. Ngực cũng không phải là không có. Bị nhìn như vậy lại không tránh được xấu hổ, nó đưa tay lên che chắn, lập tức động ngay vết thương ở vai khiến nó đau đến xót ruột...

- Ngu ngốc!! Đừng có đụng!!

Bị Len trừng cho một cái, Rin chả còn muốn động đậy nữa, nhưng thân thể bị nhìn như vậy thì nó không thể nào quen được. Cứ như bị kiến cắn, nhích tới nhích lui không yên. Len ngước mắt lên, nhìn gương mặt đỏ au au vì xấu hổ, tâm trạng bỗng tốt lên đến không ngờ, dù vậy thì ngoài mặt vẫn lạnh như băng...

- Thân thể con gái tôi không phải lần đầu thấy, em xấu hổ cái gì??

Nghe đến đây, tim Rin khẽ thót. Không phải lần đầu thấy?? Trong lồng ngực như bị nhét bông gòn ngột ngạt đến khó chịu, nó cắn chặt môi, cảm giác đến khóe mắt cũng ươn ướt... Bàn tay run rẩy khẽ siết chặt. Rất khó chịu, bản thân còn không biết đang khó chịu vì cái gì. Rin hít sâu...

- Thân thể tôi không giống đống công cụ làm ấm giường của anh. Nếu muốn thì đi mà nhìn thân thể của họ ấy!!...

Lại chống đối. Len nhíu mày, nhưng không buông lời nửa. Tay khẽ động vào vết thương, Rin đã "a" lên một tiếng, ấm ức theo nước mắt mà chảy ra...

Nó còn lại khóc, khó chịu vì câu nói của cậu cũng không vì đó mà giảm bớt...

Nó còn lại khóc, khó chịu vì câu nói của cậu cũng không vì đó mà giảm bớt...

- Đau??

Len nhướn mày nhìn nó, không hề phát hiện lực đạo trên tay cũng vì đó mà giảm bớt, dịu dàng đi rất nhiều... Cẩn thận tháo băng xuống, Len lấy băng mới, cẩn thận tỉ mỉ băng lại cho nó. Nghĩ đến cũng thật buồn cười, lão đại ở thế giới ngầm lại đi băng bó cho một đứa con gái?? Thiên hạ nghe được không phải là sẽ cười trước sao??...

Băng xong, Len mới chú ý đến giọt máu chảy đang chảy dài đến cổ tay. Chắc do khi tháo băng, máu không cẩn thận lại chảy ra...

Len không nghĩ ngợi nhiều, liền cúi đầu, chiếc lưỡi ranh ma khẽ lướt dọc theo cánh tay nó, máu vươn nơi đầu lưỡi với một hương vị quen thuộc. Lưỡi Len lướt đến đâu, nơi đó lập tức liền trở nên vô cùng ấm nóng. Len đẹp như một loài quỷ đầy gai, sức hút đến mê người, đêm trăng như tô điểm cho vẻ đẹp ác ma kia làm càn...

Mặt Rin lại nóng ran...

Len buông tay nó ra, đứng lên quay ra cửa chính, hờ hững quay lại nói một câu...

- Nói người hầu chuẩn bị quần áo, ngày mai sẽ theo tôi sang Canada!!

Xong, cửa liền ngay khắc đóng lại. Rin trân trân nhìn chiếc cửa gỗ, bàn tay kia cầm cánh tay đã bị cậu "săn sóc" qua...

A ~!! Vẫn còn cảm giác nóng người đến tê dại...

...
Chương trước Chương tiếp
Loading...