Hàn Tuyết Ly Trùng Sinh

Q2.Chương 14 : Quỷ Dữ Đội Lốt Người (1)



Âu Dương Cẩn vô cùng hài lòng trước câu trả lời của Lý Thần Nhượng.

Hắn híp mắt cười cười, bước lên một bước nắm lấy tay anh, sau đó trước ánh mắt kinh ngạc của Lưu Vệ Tình gật đầu xác nhận.

Hắn đã hỏi rõ ràng, nữ nhân này cũng không phải như hắn suy nghĩ là vợ của tiểu Nhượng, mà là tiểu thư Lưu gia, mang thai trốn khỏi nhà, giữa đường ngất xỉu, may mắn gặp tiểu Nhượng được giúp đỡ.

Nếu cùng tiểu Nhượng không có quan hệ như hắn nghĩ vậy hắn cũng không bận tâm. Khi xưa hắn cũng được Tuyết Ly cưu mang nhưng ngày tháng tăm tối.

Nghĩ đến Hàn Tuyết Ly ,Âu Dương Cẩn có chút phiền muộn, đến giờ vẫn chưa tìm ra được tung tích của cô ấy.

Đó là ân nhân, là em gái , là người thân mà hắn đã nhận định từ kiếp trước. Hiện tại không rõ sống chết hắn quả thật vô cùng lo lắng.

.

.

Âu Dương Cẩn không biết, kiếp trước Lưu Vệ Tình là kết hôn cùng Lý Thần Nhượng, nếu không hắn cũng không thể hào phóng suy nghĩ như vậy a.

Tất nhiên hôn nhân đời trước giữa hai người là không tình yêu, chỉ là Lý Thần Nhượng khi biết tin Âu Dương Cẩn qua đời giống như mất đi linh hồn, thậm chí..tìm đến cái chết.

Sau đó bị Lưu Vệ Tình vốn được hắn cưu mang trước đó, tạm thời ngụ ở nhà hắn kịp thời phát hiện đưa đến bệnh viện.

Mạng giữ được nhưng cũng chỉ là cái vỏ bên ngoài mà thôi, Lý Thần Nhượng ngày qua ngày lay lắt.

Ở khi Lưu Vệ Tình cầu xin Lý Thần Nhượng giúp đỡ, giúp cô giữ lại đứa con, Lý Thần Nhượng liền đồng ý lấy Lưu Vệ Tình làm vợ.

Hắn nghĩ , đời này mình cũng không lại yêu ai, chi bằng giúp đỡ Lưu Vệ Tình đồng thời che mắt Mr.John, tránh để ông ấy hối thúc mình kết hôn sinh tử.

Cứ như vậy hai người tương kính như tân , không tình yêu nhưng có tình nghĩa chậm rãi an bình đến cuối đời.

Chỉ có Lý Thần Nhượng biết trái tim hắn từ lâu đã khép lại rồi, đi theo Âu Dương Cẩn chôn dưới mồ sâu ba thước đất.

--------------------------------------

Trở lại nước Z.

Mấy hôm nay, truyền thông không ngừng đưa tin về hai tin tức nóng hổi

Thứ nhất là ngày kết hôn của Khuynh tổng tài hoa cùng thiên kim thị trưởng Ngải tiểu thư đã được định xuống. Là ngày 30 tháng bảy.

Thứ hai là Ngải thị trưởng lượng phiếu bầu theo như tin tức rò rỉ ra ngoài là vô cùng lớn, rất có thể Ngải thị trưởng sẽ đắc cử thắng áp đảo các đối thủ khác.

Có thể nói Ngải gia hiện tại "song hỉ lâm môn"

Hàng ngày đều có truyền thông đưa tin.

---------------------------

---------------------------

Khuynh gia.

Khuynh Tất nắm trong tay tập tài liệu điều tra mày nhăn thật chặt.

Trước mặt ông là một nam nhân khuôn mặt không có bất kỳ biểu tình gì thập phần cung kính đợi lệnh.

Khuynh Tất càng nhìn tập tài liệu tâm tình càng xuống thấp, sau cùng nén một hơi thật sâu, đặt tập điều tra xuống bàn phiền muộn thở dài.

-"Jody, ngươi nói xem, Phong nhi là đang định làm gì a." Khuynh Tất sâu kín thở dài.

Người nam nhân kia cũng không có trả lời, chỉ một mực im lặng đứng đó.

Khuynh Tất dường như đã quen với tác phong người trước mắt, cũng không chấp, ngược lại có chút suy nghĩ.

Đứa cháu này là mối lo lắng duy nhất trong lòng ông. Hiện tại Khuynh gia ngàn năm truyền thừa phụ thuộc vào nó.

Nếu nó ngoan ngoãn kết hôn cùng Ngải Vi, sau thu nạp cô gái kia làm tình nhân, yêu thương chăm sóc gì gì trong bóng tối ông sẽ không ngăn cản. Đó là nhượng bộ cuối cùng của ông. Vì Khuynh gia ngàn năm, ông không thể cứng rắn.

Mặc dù có chút bất công với cô gái kia, nhưng rõ ràng làm một người thừa kế gia tộc, Khuynh Phong phải đặt lợi ích gia tộc lên hàng đầu.

Theo điều tra, Khuynh Phong hiện tại đang thần thần bí bí làm gì đó nhưng ông lại không tài nào tìm ra được kẽ hở, chỉ có thể nóng lòng đi qua đi lại.

Quan hệ của ông và Khuynh Phong từ cái ngày ông mở miệng nói sẽ truy sát Hàn Tuyết Ly liền triệt để đóng băng.

Tuy nó đã trở lại Khuynh thị tiếp tục công tác, xem như ngầm đồng ý lời đe doạ của ông nhưng..

Haiz..

Nếu không phải vì bảo vệ bí mật kinh khủng kia, ông cần gì thốt lên lời tàn nhẫn vậy cơ chứ. Đó cũng xem như chắt của ông, là huyết mạch Khuynh gia.

Nghĩ đến bí mật kia, cả người Khuynh Tất không khỏi rùng mình.

Bí mật này trăm triệu đừng thụ ánh sáng mới tốt a. Khuynh Tất lần nữa thở dài.

-------------------------------------------

Cùng lúc đó.

Tại biệt thự Hách Liên Thần Hi.

Trần a di ngồi trong phòng gương mặt trắng bệch.

Hồi tưởng một chút hình ảnh mình đã thấy, Trần a di chỉ cảm thấy trước ngực nổi lên tia lạnh lẽo.

Tay bà không tự chủ nắm chặt nệm dưới thân , đem nó vò nát.

Tay bà không tự chủ nắm chặt nệm dưới thân , đem nó vò nát.

Trần a di đứng dậy, chậm rãi đi đến trước gương, hai tay run rẩy mở từng khuy áo.

Trước gương, một người phụ nữ tuổi hơn năm mươi cắn chặt làn môi tái nhợt đến bật máu nhìn không chớp măt thân ảnh trong gương.

Người trong gương trên bờ vai, loang lổ trước ngực, và toàn bộ sau lưng lưu lại vô số vết sẹo chằng chịt dữ tợn chèn ép lên nhau, nhăn nhúm.

Hệt như một miếng thịt mỡ cho vào lửa lớn liền co cụm vặn vẹo.

Những vết sẹo kinh dị này đích thực là bị đốt cháy mà ra.

Trần a di nhìn chăm chăm vào vết sẹo, ánh mắt bà mịt mờ, lâm vào hồi ức.

.

.

.

Bà như trở lại năm xưa, là một bà sơ trẻ tại cô nhi viện.

Trước mặt bà hiện ra rất nhiều gương mặt, hoặc nói hoặc cười, rất thân thiết.

Đó là những sơ trong cô nhi viện cùng bà.

Bà lại nhớ, có một ngày nọ, một vị khách vô cùng "quý" xuất hiện tại cô nhi viện, theo sau là rất nhiều phóng viên.

Nghe Sơ trưởng nói, đó là có một vị tổng tài hảo tâm cùng con gái đến nơi này quyên góp quỹ tài trợ cô nhi viện.

Là một trong các sơ trông coi trẻ, bà cùng bạn đương nhiên đối với tin tức này vô cùng vui mừng, bởi vì một khi có tài trợ đồng nghĩa với việc những đứa trẻ ở đây sẽ nhận được đãi ngộ tốt hơn.

Thậm chí trong lòng hảo cảm đối với tổng tài và tiểu thư kia tăng lên đến một độ cao vô cùng lớn.

Ai biết được chuyện vui không bao lâu, tai hoạ liền ập tới.

Cô nhi viện bốc cháy!!

Mọi người đều nghĩ đây là một hồi tai nạn , ngoài ý muốn rủi ro.

Chỉ có bà cùng một người bạn bà hiểu được, đây căn bản không phải một vụ hoả hoạn tự phát do sơ suất của cô nhi viện, mà là một hồi giết người diệt khẩu.

------------------------------------
Chương trước Chương tiếp
Loading...