Hoang Cổ Thánh Thể (Dịch)

Chương 16: Đệ Thập Tự Liệt, Quân Trượng Kiếm Xuất Quan! (2)



Nhưng ả lại không dám đến gây chuyện với Quân Tiêu Dao và Quân Linh Lung, chỉ có thể dựa dẫm vào Quân Trượng Kiếm.

Những lần trước đó, khi có người đắc tội Lan Thanh Nhã thì chỉ cần tìm Quân Trượng Kiếm, cuối cùng nhất định là người khác nhận lỗi.

Cũng vì thế nên mới tạo thành tính cách kiêu căng của Lan Thanh Nhã.

Oanh!

Đúng lúc này, trên đỉnh núi bỗng truyền đến một dao động thật mạnh.

Gió lốc pháp lực khủng bố cuốn ngang qua thiên địa, giống như hình thành gió lốc.

“Là Trượng Kiếm công tử, hắn lại đột phá!”

Phía trên linh đảo, một vài người theo đuổi Quân Trượng Kiếm bị kinh động, ánh mắt đều nhìn lên đỉnh núi xa xôi kia.

Chút tủi thân trên mặt Lan Thanh Nhã chợt biến mất, có vẻ rất phấn chấn.

Quân Trượng Kiếm đột phá, thực lực lại tăng mạnh thêm, nói vậy có thể giúp ả trút giận.

Không nói đến chuyện giáo huấn Quân Tiêu Dao, ít nhất cũng phải dạy cho Quân Linh Lung một bài học.

Trên núi, một thiếu niên áo đen vác kiếm đang giẫm lên hư không để bước xuống.

Nhìn chung, sau Linh Hải Cảnh, tới được Thần Cung Cảnh thì có thể đạp không mà đi.

Thực hiển nhiên, thiếu niên áo đen này đã là cao thủ Thần Cung Cảnh.

Hắn ta chừng mười ba mười bốn tuổi, tóc đen tung bay, hắc đồng thâm thúy, khí chất cả người tựa như một thanh thần kiếm trảm phá trời xanh, khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ hãi.

Thiếu niên áo đen này chính là Đệ Thập Tự Liệt của Quân gia, Quân Trượng Kiếm!

Nghe đồn ngày hắn ta giáng sinh, tất cả bội kiếm, trường kiếm của Quân gia đều tự chủ ra khỏi vỏ, chỉ về hướng Quân Trượng Kiếm ra đời.

Trời sinh hắn kiếm tâm trong sáng, người còn mang Bất Diệt Kiếm Thể, có thể cất chứa kiếm khí vô tận trong cơ thể, còn có thiên phú yêu nghiệt đối với công pháp võ học kiếm đạo.

Cũng vì đủ loại thiên phú này nên Quân Trượng Kiếm mới cường thế quật khởi, trở thành một trong thập đại Tự Liệt.

Tuy rằng chỉ xếp ở Đệ Thập Tự Liệt cuối cùng, nhưng vẫn không thể khinh thường.

Phải biết là, trong toàn bộ Quân gia, thiên kiêu tuổi trẻ lên đến con số ngàn vạn, muốn có được thân phận một Tự Liệt gian nan đến cùng cực.

Không phải ai cũng giống như Quân Tiêu Dao, sinh ra đã đứng trên đỉnh cao, địa vị phi phàm.

“Thanh Nhã, ngươi vẫn luôn đợi ta sao?”

Quân Trượng Kiếm đáp xuống đất, đám người theo đuổi chung quanh đều khom người chắp tay, Quân Trượng Kiếm lại trực tiếp bỏ qua, chỉ nhìn về phía Lan Thanh Nhã.

“Trượng Kiếm công tử!”

Lan Thanh Nhã nặn ra vài giọt nước mắt, lộ ra vẻ mặt tủi thân, bổ nhào vào lòng Quân Trượng Kiếm.

“Kỹ nữ này...” Những người theo đuổi khác thầm mắng trong lòng, ánh mắt lộ ra chút khinh thường.

Cho dù đều là người theo đuổi Quân Trượng Kiếm, nhưng bọn họ cũng không ưa nổi điệu bộ này của Lan Thanh Nhã.

Còn nói Quân Linh Lung người ta là kỹ nữ trà xanh, bản thân ả mới là kỹ nữ chân chính thì có.

“Làm sao vậy, lại có ai chọc ngươi không vui sao?” Quân Trượng Kiếm cười khẽ.

Hắn thật sự rất là sủng hạnh Lan Thanh Nhã, thái độ đối với ả khác với những người theo đuổi còn lại.

“Chuyện là như thế này...” Lan Thanh Nhã kể lại đầu đuôi mọi chuyện.

Sau đó ả chỉ lo tủi thân rơi lệ, khẽ nói: “Trượng Kiếm công tử, Thanh Nhã chỉ suy nghĩ cho mặt mũi của ngài, ai mà ngờ Quân Tiêu Dao và Quân Linh Lung kia...”

“Ngươi nói... Ngươi đắc tội Quân Tiêu Dao?”

Mái tóc đen che lấp đôi mắt của Quân Trượng Kiếm, làm người ta không thấy rõ vẻ mặt của hắn.

“Đúng vậy, Trượng Kiếm công tử, ngài nhất định phải đòi lại công đạo cho Thanh Nhã...” Lan Thanh Nhã tủi khổ mà nói.

Chát!

Nhưng nghênh đón ả lại là một bàn tay vang dội!

“Ngươi đang muốn hại chết ta sao!?”
Chương trước Chương tiếp
Loading...