Hoàng Tử Băng Và Công Chúa Nụ Cười

Chương 33



Cô ngẩn ngở một hồi trước tấm hình đó , bỗng một ý nghĩ lóe ra trong đầu cô

_” không lẽ . . . . . . ? không lẽ anh cứu cô vì cô giống người con gái này ? ”

_ đẹp lắm phải không ?

Do suy nghĩ ngẩn ngơ nên cô không biết là anh đã đứng bên cạnh rất lâu rồi

Anh đưan cho cô ly rum trái cây mát lạnh rồi ngồi xuống cạnh cô

_ cô gái đó. . . . . . là ai vậy anh ?

Cô nhìn vào tấm hình rồi hỏi anh

_ là em gái anh ! nó là cháu gái của tập đoàn Royal đó

Anh cười tươi khi nói điều đó vì anh rất tự hào về em gái mình và vì một lý do khác nên ánh mắt anh có chứa một tình yêu sâu đậm

_ sao ? vậy anh là cháu của. . . . ?

Cô lấp bấp

_ không phải cháu ruột ! anh là cháu nuôi , là anh nuôi của nó

Anh nhẹ vuốt tóc cô và cười nhẹ

_ thôi trễ rồi ! em đi về

Cô thấy hơi ngột ngạt khi ở đây , cô không hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt của anh nhìn tấm hình đó cô lại ghen tỵ với người con gái đó

_ anh đưa em về

Anh vớ lấy cái áo khoác rồi chạy theo cô

_ khoang đã ! Okomi em không định thay đồ ?

Anh nhìn cô rồi cười cười

_ á ! xin lỗi anh ! em không có ý mặc luôn đâu

Cô cúi đầu xin lỗi anh rồi loay hoay tìm áo để thay nhưng bộ đồ lúc chiều của cô mất tiêu rồi

_ em vào trong phòng tắm ấy ! ở trong đó có một bộ đồ

Anh chỉ tay về căn phòng nho nhỏ ở gần bàn làm việc

Cô không nói gì liền chạy một mạch vào đó và thay đồ

Khi cô tháy xong thì anh đưa cô về nhà , suốt chặn đường đi cô không nói với anh câu nào vì cô đã ngủ rồi

Chiếc xe dừng lại trước căn nhà nhỏ ở một ngôi làng hẻo lánh , mọi người đổ dồn ra coi chiếc xe của anh làm anh cảm thấy rất lạ

Cô bỗng tỉnh giấc vì tiếng ồn ào bên ngoài , khi cô mở mắt ra thì thấy anh đang nhìn ra ngoài nên nhìn theo

_ A ! về nhà rồi

Cô cười tươi định bước xuống thì

_ anh. . . anh. . . anh muốn em làm bạn gái anh được chứ ?

Khi thấy cô định bước xuống thì anh nắm tay cô lại và hỏi

_ em. . . . .em. . . .

Okomi đỏ mặt nhìn anh rồi nhẹ gật đầu

Anh nở một nụ cười mản nguyện rồi bước xuống xe và mở cửa cho cô

_ anh muốn gặp ba mẹ em !

Anh nói nhỏ với cô

_ vậy mời anh vào nhà chơi

Cô nói rồi bước vào nhà trước

Anh lấy mấy cái túi đã kêu người chuẩn bị trước rồi di theo sau lưng cô

Trong nhà có hai người già đang ngồi nói chuyện , khi thấy cô bước vào thì hai người đó liền ôm chặt cô , cả nhà ba người ôm nhau khóc , họ khóc vì vui mừng , vì con gái họ đã về thăm họ

Anh đợi mọi người bình tỉnh lại rồi mới tự giới thiệu về mình . sau khi ba và mẹ cô nghe chuyện anh đã cứu cô hai người đó liền cảm on anh rối rít . Tuy đã đưa anh về nhà nhưng trong làng không ai biết anh là ai nên ít phiền phức

_ à mẹ ơi ! lâu rồi con không về đây . Ở đây có thay đổi gì không ạ ?

Cô nhìn quanh hỏi

_ cũng thế thôi ! à mà con bé Ymika mà con chơi chung nó đã đi lấy chồng rồi

Mẹ cô chợt nhớ ra nên nói cho cô nghe

_ con bé đó như thế mà lại có phúc . Lấy được thằng chồng cũng tốt

Bà cười cười nói , bà tiếc cho con gái mình vì tại cái gia đình khó khăn này mà cô phải như thế

_ à ! mà cháu tên gì ?

Ba cô nhìn qua anh hỏi

_ dạ cháu là Yuki Sohma ạ !

Anh lễ phép nói

_ uhm ! ta nghe cái tên này ở đâu rồi nhỉ ?

Ông gãi gãi đầu cố nhớ lại

_ thôi cũng trễ rồi ! anh về nhà đi nha ! có gì mai em lại chỗ anh làm

Okomi lo ông sẽ sợ khi biết anh là ai nên đuổi khéo anh về

Anh cũng hiểu nên đứng dậy rồi chào ông bà để đi về

_ haizzz . . . . ! mới có làm bạn gái anh mà đã muốn đuổi anh đi rồi à ? mai mốt mà làm vợ chắc đuổi anh dài dài quá

Anh lám lỉnh nhìn gương mặt đỏ au của cô rồi bước và xe và đi về nhưng trước khi bước vào . . . .

_ Okomi lại đây anh nói này nè !

Okomi liền đi lại

_ kề tai lại đây anh nói nhỏ nói lớn ngượng lắm

Okomi cứ tưởng anh sợ cô mắc cỡ nên liền cúi xuống nhưng nào ngờ anh lại hôn một cái vào má cô làm cô đỏ mặt rồi chạy xe đi mất tiêu

Cuộc sống của anh cứ thế trôi đi , thấm thoát anh rời nó đã được một tháng rồi và anh gặp cô cũng đã được một tháng rồi .

Hôm nay cô nói là muốn đến gặp anh có việc rất gấp nên anh chờ cô ở công ty

_ sao bây giờ em mới tới ? định bỏ đói chồng trước khi cưới à ?

Khi thấy cô bước vào anh liền chạy tới ôm cô nhưng lại không thể vì cô đã đẩy anh ra

_ em sao thế ?

Như cảm nhận được điều chẳng lành nên anh liền hỏi

_em. . . . . em. . . . em không xứng đáng với anh đâu ! hãy tìm người tốt , hãy tìm một vị tiểu thư cao quý và hợp với anh đi

Nói xong cô liền chạy đi để anh không thấy nét mặt thảm hại của mình và những giọt nước mắt trong suốt và dễ vỡ như thủy tinh ấy

Còn anh thì cứ đứng thừ người ra , khi biết được chuyện gì đang xảy ra thì cũng đã muộn rồi , cô đã đi rồi. . . . . ..

Còn tiếp nhé mọi người ! mai post phần kia cho ! hứa đó

Cô ngẩn ngở một hồi trước tấm hình đó , bỗng một ý nghĩ lóe ra trong đầu cô

_” không lẽ . . . . . . ? không lẽ anh cứu cô vì cô giống người con gái này ? ”

_ đẹp lắm phải không ?

Do suy nghĩ ngẩn ngơ nên cô không biết là anh đã đứng bên cạnh rất lâu rồi

Anh đưan cho cô ly rum trái cây mát lạnh rồi ngồi xuống cạnh cô

_ cô gái đó. . . . . . là ai vậy anh ?

Cô nhìn vào tấm hình rồi hỏi anh

_ là em gái anh ! nó là cháu gái của tập đoàn Royal đó

Anh cười tươi khi nói điều đó vì anh rất tự hào về em gái mình và vì một lý do khác nên ánh mắt anh có chứa một tình yêu sâu đậm

_ sao ? vậy anh là cháu của. . . . ?

Cô lấp bấp

_ không phải cháu ruột ! anh là cháu nuôi , là anh nuôi của nó

Anh nhẹ vuốt tóc cô và cười nhẹ

_ thôi trễ rồi ! em đi về

Cô thấy hơi ngột ngạt khi ở đây , cô không hiểu sao khi nhìn thấy ánh mắt của anh nhìn tấm hình đó cô lại ghen tỵ với người con gái đó

_ anh đưa em về

Anh vớ lấy cái áo khoác rồi chạy theo cô

_ khoang đã ! Okomi em không định thay đồ ?

Anh nhìn cô rồi cười cười

_ á ! xin lỗi anh ! em không có ý mặc luôn đâu

Cô cúi đầu xin lỗi anh rồi loay hoay tìm áo để thay nhưng bộ đồ lúc chiều của cô mất tiêu rồi

_ em vào trong phòng tắm ấy ! ở trong đó có một bộ đồ

Anh chỉ tay về căn phòng nho nhỏ ở gần bàn làm việc

Cô không nói gì liền chạy một mạch vào đó và thay đồ

Khi cô tháy xong thì anh đưa cô về nhà , suốt chặn đường đi cô không nói với anh câu nào vì cô đã ngủ rồi

Chiếc xe dừng lại trước căn nhà nhỏ ở một ngôi làng hẻo lánh , mọi người đổ dồn ra coi chiếc xe của anh làm anh cảm thấy rất lạ

Cô bỗng tỉnh giấc vì tiếng ồn ào bên ngoài , khi cô mở mắt ra thì thấy anh đang nhìn ra ngoài nên nhìn theo

_ A ! về nhà rồi

Cô cười tươi định bước xuống thì

_ anh. . . anh. . . anh muốn em làm bạn gái anh được chứ ?

Khi thấy cô định bước xuống thì anh nắm tay cô lại và hỏi

_ em. . . . .em. . . .

Okomi đỏ mặt nhìn anh rồi nhẹ gật đầu

Anh nở một nụ cười mản nguyện rồi bước xuống xe và mở cửa cho cô

_ anh muốn gặp ba mẹ em !

Anh nói nhỏ với cô

_ vậy mời anh vào nhà chơi

Cô nói rồi bước vào nhà trước

Anh lấy mấy cái túi đã kêu người chuẩn bị trước rồi di theo sau lưng cô

Trong nhà có hai người già đang ngồi nói chuyện , khi thấy cô bước vào thì hai người đó liền ôm chặt cô , cả nhà ba người ôm nhau khóc , họ khóc vì vui mừng , vì con gái họ đã về thăm họ

Anh đợi mọi người bình tỉnh lại rồi mới tự giới thiệu về mình . sau khi ba và mẹ cô nghe chuyện anh đã cứu cô hai người đó liền cảm on anh rối rít . Tuy đã đưa anh về nhà nhưng trong làng không ai biết anh là ai nên ít phiền phức

_ à mẹ ơi ! lâu rồi con không về đây . Ở đây có thay đổi gì không ạ ?

Cô nhìn quanh hỏi

_ cũng thế thôi ! à mà con bé Ymika mà con chơi chung nó đã đi lấy chồng rồi

Mẹ cô chợt nhớ ra nên nói cho cô nghe

_ con bé đó như thế mà lại có phúc . Lấy được thằng chồng cũng tốt

Bà cười cười nói , bà tiếc cho con gái mình vì tại cái gia đình khó khăn này mà cô phải như thế

_ à ! mà cháu tên gì ?

Ba cô nhìn qua anh hỏi

_ dạ cháu là Yuki Sohma ạ !

Anh lễ phép nói

_ uhm ! ta nghe cái tên này ở đâu rồi nhỉ ?

Ông gãi gãi đầu cố nhớ lại

_ thôi cũng trễ rồi ! anh về nhà đi nha ! có gì mai em lại chỗ anh làm

Okomi lo ông sẽ sợ khi biết anh là ai nên đuổi khéo anh về

Anh cũng hiểu nên đứng dậy rồi chào ông bà để đi về

_ haizzz . . . . ! mới có làm bạn gái anh mà đã muốn đuổi anh đi rồi à ? mai mốt mà làm vợ chắc đuổi anh dài dài quá

Anh lám lỉnh nhìn gương mặt đỏ au của cô rồi bước và xe và đi về nhưng trước khi bước vào . . . .

_ Okomi lại đây anh nói này nè !

Okomi liền đi lại

_ kề tai lại đây anh nói nhỏ nói lớn ngượng lắm

Okomi cứ tưởng anh sợ cô mắc cỡ nên liền cúi xuống nhưng nào ngờ anh lại hôn một cái vào má cô làm cô đỏ mặt rồi chạy xe đi mất tiêu

Cuộc sống của anh cứ thế trôi đi , thấm thoát anh rời nó đã được một tháng rồi và anh gặp cô cũng đã được một tháng rồi .

Hôm nay cô nói là muốn đến gặp anh có việc rất gấp nên anh chờ cô ở công ty

_ sao bây giờ em mới tới ? định bỏ đói chồng trước khi cưới à ?

Khi thấy cô bước vào anh liền chạy tới ôm cô nhưng lại không thể vì cô đã đẩy anh ra

_ em sao thế ?

Như cảm nhận được điều chẳng lành nên anh liền hỏi

_em. . . . . em. . . . em không xứng đáng với anh đâu ! hãy tìm người tốt , hãy tìm một vị tiểu thư cao quý và hợp với anh đi

Nói xong cô liền chạy đi để anh không thấy nét mặt thảm hại của mình và những giọt nước mắt trong suốt và dễ vỡ như thủy tinh ấy

Còn anh thì cứ đứng thừ người ra , khi biết được chuyện gì đang xảy ra thì cũng đã muộn rồi , cô đã đi rồi. . . . . ..

Ngay sau đó anh cho người đi tìm cô nhưng vẫn không có tinh tức , nhà thì đã chuyển đi , nơi làm việc , người thân và những thứ khác như không khí mà biến vào hư vô . . . . .

Trở lại nó và hắn sau hai chap vắng mặt nhé !

Còn chỗ nó và hắn thì. . . . .

Sau một tháng anh nó ra đi thì nó cũng không tốt là bao , tuy nó biết anh ra đi chỉ vì anh thương nó , vì anh không muốn nó đau lòng nhưng nó thật sự không muốn điều đó xảy ra .

Từ ngày anh đi , nó như một người khác . Nó bắt đầu tiếp nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị bí ẩn mà bà sắp đặt

Nó bắt đầu làm một người thừa kế mà ông mong muốn , ông rất hài lòng vì những biểu hiện đó nên ông quyết định là . . . . . . . . Hoàng Vũ Điệp phải trở về để còn chính thức thừa kế nữa chứ

Sau khi quyết định , ông và mọi người đã có một kế hoạch . . . . .

Hôm nay như thường lệ , nó đến công ty rất sớm và không bị ai phát hiện như mọi khi . Cứ tưởng hôm nay sẽ đi đến phòng thuận lợi mà không cản trở ai ngờ ông trời lại phụ lòng người , ông đã để nó gặp hắn

lúc nó đi ngang phòng hắn thì thấy hắn đang cắm cúi ký những đống văn kiện gì đó , trông hắn rất mệt mỏi , nó rất muốn giúp hắn nhưng . . . . . . nó không thể vì bây giờ nó chưa thể lộ diện , nó phải đợi bà ra chỉ thị mới được trở về

trong phòng làm việc của nó. . . .

_ Điệp à ! chị đến nè

Hy xách một cái hộp gì đó rất to rồi chạy lại ngồi ở ghế sofa trong phòng làm việc

_ gì thế chị ?

_Canh đu đủ hầm sườn

Hy cười tươi rồi múc cho nó một bát và mình một bát

_ em định sao ? chị muốn hai người phải hạnh phúc ! nếu không chị sẽ dành . Năm đó em đi vì chị , chị rất cảm ơn em

Cô nắm lấy tay nó cảm ơn

_ chị em cả mà ! em nên làm

Nó cười vui vẻ

_ à mà Trang sao rồi ?

Nó nhìn chị hỏi

_ à ! hôm qua nó mới tìm chị nè ! nó hỏi chị có tin gì của em không nên chị kêu nó hôm nay đến công ty . chắc sắp tới rồi đó

Hy vừa nói hết thì có người gõ cửa

_ ai ?

Nó hỏi lạnh lùng và bỏ chén canh xuống

_ Điệp. . . . . Điệp phải không ?

Trang nói lắp bấp qua loa

_ trang ?

Nó hỏi

_ không nhận bạn bè hả ? bà ra đi bao lâu bà biết tui nhớ bà lắm không ?

Trang nhẹ nấc một cái

Cửa mở ra , Trang liền bước vào và ôm chằm lấy nó

_ bà ác lắm ! bà biết tui đợi bà mãi không ?

Trang dụi dụi mắt nói

_ thôi mà ! dù gì tôi cũng về rồi

Nó nhẹ nhàng khuyên

_ sao không cho anh ấy biết ?

Trang hỏi nó khi cô bình tỉnh lại

_ chuyện này. . . . chuyện này. . . . . .

_ vì bà không cho nói , bà muốn Điệp phải làm tốt tập huấn

Hy thấy nó không trả lời được nên trả lời

_ vậy tại sao năm đó bà đi nhanh vậy ?

Trang hỏi

_ vì năm đó ông bắt anh Vỹ đi và buộc chị phải làm mọi cách để cho tui đi Mỹ nếu không sẽ cho anh Vỹ chết nên. . . . . .

_ nên mới đi mà không nói gì ?

Trang liền nói tiếp

_ nhưng mà Điệp à ! chị nghĩ hạnh phúc là do mình tự nắm lấy , không ai có thể ngăn cản em lúc em ở cạnh Vũ đâu ! hãy nắm bắt đi

Hy khuyên nó nên gặp hắn

_ đúng đó

Trang phụ họa thêm

_ nhưng mà. . . . . . .

Nó lưỡng lự

_ mọi chuyện do em quyết định

Nói rồi cô bước đi và dẫ Trang theo

_ mình nên gặp không ? hay là mình nên thử lòng Vũ ? cơ hội tốt đây !

Cô cười nhẹ rồi ngồi xuống và tiếp tục công việc dỡ dang
Chương trước Chương tiếp
Loading...