Like Someone

Chương 1: Thử Yêu



Giờ ra chơi...

Không khi nào mà nó chịu ra khỏi lớp ngoài giờ ra về, lúc nào cũng chỉ ngồi cạnh cái cửa sổ mà nhìn ra ngoài, nó mặc cảm lắm bởi nó sợ thế giới bên ngoài. Trong đầu nó lúc nào cũng chỉ có 1 ý nghĩ: "Nhân loại các người...bọn rác rưởi" Tại sao ngoại hình lại quan trọng đến thế cơ chứ! Lúc nào trong lớp cũng ngồi im thin thít.

- Ái!!! Đau! Thằng l*z nào vậy hả!_ Nó la toáng lên, xoay người lại

Thằng Sơn lúc nào cũng vậy! Luôn kiếm chuyện với nó 1 cách vô cớ. Còn nhớ cái năm học lớp 7, cậu ta ngồi bên cạnh nó, ngày nào cũng gọi nó là heo, hay ký vào đầu nó (Đau lắm á), nhiều lúc còn tống tiền nó nữa! Nhưng...năm nay nó đang giảm cân vì muốn tìm 1 thứ gọi là "Tình yêu". Nó đã giảm được 5kg rùi. Nhưng...nó lại cảm thấy thật khó chịu "Nếu như con người không nhìn nhau bằng cái nhìn bên ngoài thôi thì hay biết mấy!"

Năm nay nó buồn lắm, nó khó chịu khi phải đổi chỗ, không được ngồi bên cạnh cái cậu hay chọc ghẹo mình nữa. Không hiểu sao từ đầu năm nay cậu ta lại ghét nó đến vậy. Cảm giác không giống như trước nữa, thật sự ảm đạm. Nó khó chịu "Tại sao đối với những nữ sinh khác thì mày lại vui vẻ, hòa đồng như vậy. Từ năm lớp 7 đến giờ tao cứ có cái cảm giác mày luôn dành cho tao cái cách đối xử khác biệt không giống như những đứa con gái khác, tao...luôn tự hỏi mày có cái cảm giác giống tao không?" Phải chăng...nó đã yêu mất rồi!?

Bây giờ...cậu ta thật lạnh nhạt...

- Sơn! Mày còn nhớ không? Năm ngoái tao còn nợ mày 80.000 ngàn chưa trả vì mượn viết của mày á!- Nó cố bắt chuyện.

Nhưng cậu ta chỉ cười nhạt rồi bỏ đi...đã lâu lắm không nói chuyện với nhau rồi còn gì! Nhìn thấy Sơn nó luôn cố bắt chuyện nhưng...cái cảm giác bây giờ thật...xa vời. "Đáng ghét! Vừa nãy đã ký đầu tao rồi còn gì!" Nhớ lại cảm giác luôn bị cậu ta ăn hiếp, nhưng...lại cảm thấy vui lắm!

Sáng Chủ Nhật...

- Chán quá! Lên Facebook viết truyện thôi!- Nó lí lắc

Là 1 người đam mê Anime, Manga, nhạc nhật, vẽ Manga. Viết truyện cũng là ước mơ của nó. Ngoài đời nói chuyện cộc cằng vậy thôi, vậy mà trên Facebook nó biết điều ra phết. Còn viết truyện "Sao Chổi May Mắn" nữa chớ!

- Bảo Thanh Nguyễn là thằng l*z nào vậy ta?Thằng đó bắt chuyện với mình kìa! Chat thử coi!_Nó lật đật, đánh chữ nhanh như chớp ấy, mún banh lun cái bàn phím

"Mình viết truyện trên trang Meteor Shower, rảnh thì đọc ủng hộ mình nhen! Cám ơn bạn nhiều" Chà chà...nói chuyện dễ thương vậy mà ngoài đời dâm với tục dễ sợ!

"Ukm! Bạn viết đi rồi mình đọc. Mà bạn tên gì vậy?"

"Mình tên là Vân Anh. Còn bạn?"

"Mình tên Thanh"_Tên gì nữ tính quá!

"Bạn học lớp mấy?"

"Lớp 8/7. Còn bạn?"

"8/7 luôn nè!"

"Sao trùng hợp vậy?"

"Bạn học trường gì?"_Nó hỏi

"THCS Kim Đồng. Còn bạn?"

"THCS Phạm Văn Hai"

Cuối cùng nó với hắn chat mấy tiếng đồng hồ liền rồi cho nhau số điện thoại

"Chúc ngủ ngon! Hôn..."_Nó bạo thật!

Nhắc đến vụ này thì lại nhớ đến chuyện nó chuyên gia hôn mấy đứa trong lớp cả nam lẫn nữ cũng không tha, hồi học lớp 7. Chưa kể, tụi con trai còn bị nó sờ với đấm vào chỗ "Đó đó" nữa là! rùng mình thật! Thế mà năm nay vẫn không thay đổi.

"Là sao!? Bạn hôn mình đó hả!?"_Hắn hoảng hốt

"Uk. Có chuyện gì?"

"Làm...bạn gái mình nha?"

Thấy nó không trả lời, hắn nhắn lại.

"Đồng ý không làm bạn gái mình nha?"

"Để suy nghĩ lại đã"

Chơi hàng gài hả! Đâu có dễ! Lát sau nó nhắn.

"Uk, thì làm người yêu. Nhà bạn ở đâu vậy?"

"Là người yêu rồi mà! Gọi là "Anh, em" đuy!"

"Ừ..."

Tuy vậy...nhưng...nó không có hứng thú với chuyện tình yêu, bởi chuyện đó thật giả tạo nhưng...nó cũng muốn thử...

Chưa đầy 5 phút thì nó đã...

- Thôi chia tay đi. Không có hứng thú với chuyện tình yêu chút nào. Chẳng thú vị gì hết, mày kiếm nhỏ khác đi_Nó nói với giọng điệu lạnh nhạt

- Lúc đầu nói chuyện nghe dễ thương lắm! Vậy mà...mày cũng là đứa chẳng ra gì!

Giọng nói trầm thanh thoát nhưng chứa đầy vẻ mỉa mai, xem thường khiến nó bức xúc như muốn bức nút.

- Cái miệng mày giỏi bú l*z thôi à! Đ*o làm được cái con c*c gì hết á!_Nó tức tối

- Vậy nhào vô bú c*c tao nè!

Nó ức chế quá rồi tắt máy luôn, xóa số điện thoại hắn không chút nuối tiếc. Lúc sau có số lạ gọi đến.

- Alo! Mày là đứa nào! Đập chết mẹ mày bây giờ! Đang bực mình mà còn gọi nhầm số tao nữa! Chém thấy bà nội mày bây giờ!!!_Nó hách dịch hăm he

- Ủa!? Gọi lộn số hả!? Xin lỗi, xin lỗi_Hắn hoảng quá!

Thì ra là số hắn. Ai cũng vậy, số lạ nào mà không có lưu trong danh bạ của nó là khi bắt máy thì nó cứ hâm dọa người ta 1 cách hách dịch như lúc nãy.

- Mày là thằng Thanh l*z phải không?_Nó gằng giọng

-Uk! Mày là vân Anh phải không!Sao mày biến thái quá vậy?

-Thì sao! mày cũng đâu có khác gì tao đâu!

-Lúc đầu nói chuyện nghe dễ thương lắm! Vậy mà ..._Hắn bĩu môi

'' Ai cũng vậy, tên này cũng giống như những đứa con trai khác...người con trai nào cũng chỉ biết những đứa dễ thương, hiền dịu,xinh đẹp thôi.'' mình thì đâu được như những đứa con gái khác''

-Tao thì khác! không cần phải thay đổi để đối phương cảm thấy thích mình.Vậy thì đã sao?Tao không cần phải cố tỏ ra khác biệt để mình không giống những đứa con gái khác. Khi là chính con người thật của mình thì tao đã là 1 con người đặc biệt hơn một ai khác.

Có lẽ hắn đã hiểu ra...

-Xin lỗi, làm hòa nha ?_Giọng hắn như buồn lắm

-Ukm! Ngủ ngon nha chị Thanh

-Nè! Giận à nha ! Tao đâu phải bê đê !

- Tại tên mày nữ tính quá mà!

-Bye!

- Ukm! Bye ... tao với mày còn quen không ?_Nó ngượng ngùng hỏi

- Đương nhiên rồi!_Hắn lên giọng

Vậy là từ nay nó đã có người iu rồi. Lúc đầu bắt chuyện thì 2 đứa nói chuyện lịch sự lắm còn bây giờ cứ "mày mày tao tao" bó tay !

Hai đứa dâm bá đạo. Vậy mới ghê ấy chứ !
Chương tiếp
Loading...