Nam Thần Phòng Bên Là Lớp Trưởng

Chương 2: Cả Ngày Xui Xẻo



Reng! Reng! Reng!

Đồng hồ báo thức kêu inh ỏi cô mới liền thức dậy. Nhưng ối dồi ôi còn kịp giờ nhưng cô còn chưa soạn sách vở nữa là ! Đêm qua không biết kiểu gì nửa đêm cô tỉnh dậy thấy phòng bên có tiếng sột soạt , lăn qua lăn lại trên giường mấy lần cô mới ngủ được nên sáng nay dậy cũng đúng giờ nhưng lại cảm thấy vô cùng nhọc. Tịch Phỉ nhanh chóng làm xong thao tác cần làm vào mỗi sáng rồi rối rít soạn sách soạn vở. Đồng phục còn chưa có nên cô đanhf phải măc sơ mi trắng với quần bò.Sau khi sửa soạn xong sách vở thì Thiên ơi! Cô chính thức muộn học trong ngày đầu tiên đến trường.

Chạy nhanh lên chiếc xe bus rồi thở hồng hộc ngồi vào chỗ, cô vẫn còn chưa ăn sáng mà!Mới sáng ra đã phải vận hết tất cả công lực để mà đi kịp chuyến xe bús này giờ thì bụng đang kêu lên kia kìa.Đứng trước cổng trường Tịch Phỉ lao nhanh vào trong sân trước khi bác bảo vệ khóa cổng. Lúc này sân trường vắng tanh chuông báo giờ học bắt đầu đã kêu từ lúc cô đến trước cổng trường rồi!Có lẽ đang kiểm tra sĩ số - Lòng Tịch Phỉ nghĩ vậy và quả thật là như vậy. Cô rón rén đứng sau cửa lớp ,tên lớp trưởng đang kiểm tra sĩ số lưng quay về phía cửa chỗ mà cô đang lấp ló không dám đi vào.

- Bạn học Tịch Phỉ có không? Tôi xin hỏi lại bạn học Tịch Phỉ có trong lớp không?- Tên lớp trưởng cất giọng

Lớp vẫn im thin thít không một tiếng động. Tịch Phỉ rụt rè lấp ló sau của đi ra nói :

- Mình ...Mình đây!

Bóng lưng ấy quay lại , ôi mặt lạnh hết mức, ánh mắt u tối nhìn chằm chằm vào cô , giọng trầm ổn vang lên:

- Bạn học Tịch Phỉ đến từ Thành phố C chuyển đến đây nhờ đạt giảitrong cuộc thi quốc gia, ngày đầu tiên mà bạn đã đi học muộn sao?

- À, mình thật xin lỗi bạn và cả lớp mình sáng nay gặp chuyện không tốt nên đến học muộn! Thật xin lỗi , thật xin lỗi!- Cô tìm một lí do để biện minh cho bản thân

- Lí do ấy của bạn thật không có tính thuyết phục! Sau giờ học ở lại trực nhật đi! Vào lớp!

- a, cảm ơn!

Cô chạy vào lớp liếc nhìn xung quanh cuói cùng có một bạn nữ tốt vẫy tay chỉ chỗ trống bên cạnh ý bảo cô ngồi đó.Cô liền chạy ngay đến đó à ngồi vào chỗ còn không quên nói lời cảm ơn với cô nàng bên cạnh: - A, bạn thật tốt cảm ơn đã cho mình chỗ ngồi nha!

- Có gì đâu bạn bè với nhau mà! à, mình là Hạ Nhiên còn you?

- Mình là Tịch Phỉ hihi

- Cùng nhau cố gắng nha!

- Ừ

Và hai người bọn họ quen và thân nhau từ hôm đó.

Buổi học cuối cùng cũng kết thúc cô cảm thấy học ở trường chuyên có khác thầy cô giảng dây tận tình dễ hiểu mà lại thân thiên với học sinh, các bạn trong lớp thì cũng nhanh làm quen với cô khiến cô vô cùng hạnh phúc. Lớp mới này của rất nhiều tài năng nha! Người thì chuyên toán, chuyên văn, Hóa ..Còn có cả chuyên vẽ nữa! Tát cả đêỳ thật tốt! Còn cái tên lớp trưởng mặt lanh kia thì ôi hình như được cả lớp sùng bái kính nể hăn nói một câu la cả lớp gật đầumột cái không ai phản biện, không ai khó chịu trước lới nói của hắn cả. Mà công nhận hắn cũng đẹp trai đi cứ mỗi giờ ngỉ sau tiết học là có cả khối em nữ sinh và bạn học đến nào là tặng quà, nào là tặng cơm... Cô thì chỉ có hơi bất ngờ một chút và nể hắn một chút thôi chứ cũng chả quan tâm cho lắm nhưng nghe nói hắn hình như tên là Đường Mặc , gia thế không rõ vô cùng bí ẩn nha! NHưng mà....

Haiz! buổi học kể thúc nhưng mà cô còn phải ở lại dọn lớp! Hu Hu tên ác nhân lớp trưởng kia ngày đầu người ta đến trường mà cũng không tha cho. Ngậm "khối căm hờn" này trong lòng cô lủi hủi dọn lớp, Nhiên Nhiên kia thì phải về sơm có việc nên không đợi cô được!

Tịch Phỉ dọn xong đồ thì mặt trời cũng bắt đầu lặn , vươn vai hít một hơi thật dài cô nhanh chóng khoác cặp trở về. Sân trường lác đác vài bạn vẫn còn ngồi trên ghế đá ôn bài hoặc đợi người tới đón . Cô nhanh chóng lên được chuyến xe bus cuối cùng để trở về khu chung cư . Sáng nay thấy phòng bên lại sột soạt tiếp lúc mà cô đánh răng rồi thấy thấp thoáng qua khe cửa là một người con trai tốc độ đi bình thản nhanh lại vụt một phát thoát ra khỏi tầm nhìn của cô. Hình như anh ta ở phòng bên của cô nhìn góc nghiêng lại vô cùng đẹp nha! Hảo soái, hảo soái , Tối nay nhất định phải sang hỏi thăm một tí dù gì cũng là hàng xóm của nhau mà! Cô thấy anh nam thần ấy hình như khí chất còn ngút ngàn hơn là tên lớp trưởng lớp cô ý chứ!

Về đến nhà lấy chìa khó mở cửa phòng thấy phong bên kia mở ra , Tịch Phỉ nghiêng người nhìn thì mắt trợn tròn và:

.......
Chương trước Chương tiếp
Loading...