Ngày Em Đến Là Ngày Tuyết Tan

Chương 45: Mẹ Có Biết Không, Con Thực Sự Rất Yêu Anh Ấy!



Chương 45: Mẹ có biết không, con thực sự rất yêu anh ấy!

Lễ tang của ông Hứa được tổ chức rất lớn và long trọng. Rất nhiều nhân vật có sức ảnh hưởng lớn trong giới chính trị đều tới tham dự. Nhưng Hứa Mộ Sênh được coi là trưởng tử của Hứa gia lại không thấy xuất hiện trong đám tang. Việc này ít nhiều cũng thu hút sự hoài nghi của ngoại giới.

Hà Tinh Tinh có đánh chết cũng không tới tham gia lễ tang của ông Hứa. Vợ chồng Hà Quân Tâm cũng không còn cách nào khác, chỉ đành tự mình tới trước.

Hứa Định Viễn và Nhϊếp Ẩn tiếp đón khách tới viếng thăm, cảm xúc vô cùng bi thương. Mà bạn nhỏ Hứa Uẩn Hoan đứng bên cạnh lại hoàn toàn vô cảm, biểu cảm cũng tẻ nhạt. Dường như người chết không phải là ông nội của cô bé mà là một người xa lạ vậy.

Khi tới lượt Hà Quân Tâm và La Mỹ Phương, La Mỹ Phương nắm chặt lấy tay Nhϊếp Ẩn, nhẹ giọng an ủi, “Biến cố xảy ra, hãy nén bi thương! Ông cả một đời thành tích chói lọi, hôm nay mất đi cũng coi như là có ý nghĩa.”

Nhϊếp Ẩn lau nước mắt, nức nở nói: “Người mà bố không yên tâm nhất chính là Tiểu Hưu. Trước khi lâm chung vẫn luôn nói với tôi, ông rất tiếc vì không được nhìn thấy Hứa Mộ Sênh và Hà Tinh Tinh kết hôn.”

Nhắc tới con gái, La Mỹ Phương lập tức nói: “Tinh Tinh vốn là muốn đến nhưng tạm thời lại nhận ca phẫu thuật, không thể phân thân được. Em cũng biết đấy, mạng người do trời định, không thể chậm trễ được.”

“Tinh Tinh là đứa trẻ ngoan, không sao hết”. Nhϊếp Ẩn buồn bã nói: “Tiểu Hưu có hiểu lầm với ông nội nó, đến cả lễ tang của ông nội nó cũng không chịu tới. Hy vọng sau này nó sẽ không hối hận.”

La Mỹ Phương nói: “Bọn chúng vẫn còn trẻ, làm sao hiểu được tâm tư của trưởng bối như chúng chứ, sau này sẽ hiểu được khổ tâm của ông thôi.”

Tình hình Hứa gia hai vợ chồng Hà Quân Tâm hiểu rất rõ, hai bên đều đang giả vờ mơ hồ, duy trì sự khách sáo bên ngoài mà thôi.

Nghi thức thăm viếng tiến hành được nửa tiếng thì bên ngoài sảnh đột nhiên có mấy xe cảnh sát tới kinh động hiện trường. Bốn năm cảnh sát mặc cảnh phục bước xuống xe, lập tức đi vào trong hiện trường.

“Có chuyện gì thế?”

“Đang yên lành sao cảnh sát lại tới đây?”

“Không biết nữa… Lại có náo nhiệt rồi…”

………………..

Cảnh sát đột ngột xuất hiện ở hiện trường, mọi người ở đây lập tức thảo luận xôn xao, tất cả đều không hiểu đang náo loạn cái gì.

Hứa Định Viễn nhìn thấy nhiều cảnh sát đi tới đây như vậy, mí mắt lập tức nháy mấy cái, thái dương cũng giật giật, một dự cảm chẳng lành lập tức xuất hiện trong đầu.

Nhϊếp Ẩn lo lắng hỏi: “Anh cảnh sát, đây là có chuyện gì vậy?”

Cảnh sát đứng đầu trực tiếp xuất trình giấy tờ cảnh sát, “Chúng tôi là phòng làm việc cảnh sát thành phố, ông Hứa Định Viễn, cô gái Chu Ái nửa đêm hôm qua tự sát trong quán rượu, trước khi sự việc phát sinh, ông là người cuối cùng gặp cô ấy, mời ông cùng chúng tôi trở về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra!”

***

Việc này xảy ra, mọi người đều ồ lên.

Hứa Định Viễn nắm lấy tay cảnh sát, cả người run rẩy như bị sét đánh, cơ thể lung lay sắp ngã xuống, “Anh nói cái gì, Chu Ái?”

“Đúng, con gái nhỏ của Chu gia, Chu Ái, nửa đêm hôm qua đã tự sát.”

“Ông Hứa, mời ông đi cùng chúng tôi một chuyến!”

Hứa Định Viễn lập tức hoang mang, “Việc này không liên quan gì tới tôi! Hôm đó khi con bé đi vẫn còn ổn mà… không liên quan tới tôi… Anh cảnh sát, chuyện này không hề liên quan tới tôi…”

Cảnh sát đứng đầu sắc mặt lạnh lùng, đứng im nói: “Dẫn đi!”

Trước nay Hứa Uẩn Hoan chưa từng gặp tình huống như thế này, cô nắm lấy tay Nhϊếp Ẩn, “Mẹ, chuyện gì vậy? Chu Ái là ai? Bố có quan hệ gì với cô ta?”

Nhϊếp Ẩn lộ ra vẻ mặt hung ác, “Chuyện tốt mà bố con làm, hỏi bố con đi!”

Tiểu cô nương lập tức khóc lớn, giọng nói run rẩy, “Bố, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Bọn họ sao lại bắt bố chứ!”

Hứa Định Viễn giãy ra, lớn tiếng hét lên: “Hoan Hoan, bố vô tội… Chuyện này không liên quan gì với bố hết…”

Sau đó ông nhanh chóng bị hai cảnh sát trẻ tuổi áp giải lên xe cảnh sát, còi kêu inh ỏi. Xe cảnh sát rời đi rất nhanh.

Hứa Định Viễn đột nhiên bị cảnh sát dẫn đi, nghi thức phúng viếng cả hội trường trở nên hỗn loạn chưa từng có. Sắc mặt mọi người phức tạp, ồn ào thảo luận, âm thanh gì cũng có.

Nhϊếp Ẩn dưới sự trợ giúp của quản gia sơ tán hết khách khứa ở hiện trường, sau đó hạ táng ông Hứa.

Con trai bảo bối bị dẫn đi trong chính lễ tang của mình, ông Hứa ở trên trời có linh sợ là chết cũng không được nhắm mắt.

-------------------

Hứa Định Viễn buổi sáng bị cảnh sát dẫn đi, buổi chiều các báo liền lập tức đưa tin. Sức mạnh của dư luận vô cùng mạnh mẽ, Hứa gia nhất thời bị đẩy tới đầu sóng ngọn gió.

Đến tối, tất cả những tin tức tiêu cực liên quan tới Hứa Định Viễn đều bị đưa lên báo. Lấy chức quyền mưu cầu chuyện tư, giao dịch chức quyền và tiền bạc, tham ô nhận hối lộ, chơi gái, cả chuyện tư tình với con gái Chu gia cũng bị bại lộ hoàn toàn.

Trong khoảng thời gian ngắn, náo động các giới.

Đến ngày thứ ba, một số người chỉ sợ thiên hạ không đủ loạn kéo theo Hứa Mộ Sênh. Hứa Mộ Sênh là trưởng tử Hứa gia, nhất thời liền bị công kích mãnh liệt từ những anti fan. Weibo của anh hoàn toàn hỗn loạn, các loại mắng chửi đều có đủ.

Chịu ảnh hưởng từ chuyện này, một vài đại ngôn của anh bị ép phải dừng lại giữa chừng, hợp đồng cũng lần lượt giải ước. Ký giả và anti fan vây kín hiện trường, còn có người làm ra chuyện tốt trực tiếp gây chuyện ở phim trường. Cả phim trường hoàn toàn rối loạn đến không nỡ nhìn.

Đạo diễn Hoắc điều tới vài đội nhân viên bảo an nhưng đều không cách nào khống chế được cục diện ở phim trường.

Để đảm bảo cho sự an toàn của Hứa Mộ Sênh, đạo diễn Hoắc quyết định trì hoãn tiến độ quay phim, để anh trở về nghỉ ngơi chút.

Khách sạn Nam Đại nơi anh ở cũng bị rất nhiều ký giả và anti fan vây kín đến mức con kiến cũng không thể chui lọt được, anh bị nhốt trong khách sạn, hành tung bị hạn chế, căn bản không thể ra ngoài được.

Cách thức duy nhất để liên lạc với thể giới bên ngoài chỉ có thể dựa vào điện thoại.

Hà Tinh Tinh ngày đó cũng nhận được tin tức. Cô dạo một vòng ở Weibo của Hứa Mộ Sênh, quả thực là bị những bình luận ác độc thâm hiểm làm cô tức đến mức ruột gan đau nhức. Cái gì mà ra cửa bị xe đâm, cả nhà chết, con sinh ra không có c̠úc̠ ɦσα, các kiểu mắng chửi khó nghe đều có.

Cô không có tâm tư lo lắng tới Hứa gia, co chỉ lo cho Hứa Mộ Sênh. Khi cô gọi điện cho anh, anh lại rất bình tĩnh, không hề bị ảnh hưởng một chút nào. Còn không ngừng trấn an cô, bảo cô không cần chú ý tới những lời nói trên mạng.

Nhưng làm sao có thể không để ý chứ?

Thế giới này chính là tàn khốc như thế, lòng người chính là dễ dàng thay đổi như vậy. Một giây trước còn là fan chân thành yêu thương bạn, ủng hộ bạn, kính yêu bạn, coi bạn là chuẩn mực. Một giây sau lại có thể trở thành anti fan, bôi đen trù ẻo bạn, các loại lời nói khó coi đều có thể mắng được. Bạn ngã xuống nước, mọi người chỉ hận không thể đạp cho bạn một cái.

Bạo lục mạng khủng khiép như thế nào, những năm qua cô đã từng gặp không ít. Càng huống hồ không lâu trước đây, Nguyễn Đông Dương cũng từng gặp tình trạng tương tự. Phong ba trên mạng còn có thể trào dâng thành làn sóng lớn, khiến cho lòng người sợ hãi. Càng huống hồ là giới giải trí, Hứa Mộ Sênh còn là ảnh đế.

Nghệ sĩ chú trọng nhất là hình tượng, chuyện này một khi phát sinh, hình tượng mà Hứa Mộ Sênh khổ tâm xây dựng trong bao nhiêu năm nay cứ như thế bị hủy hoại trong chốc lát.

Lắm người mạnh miệng tung tin đồn nhảm, nhưng người bác bỏ tin đồn thì lại chẳng thấy đâu. Những anh hùng bàn phím trốn phía sau màn hình máy tính, bọn họ nào có hiểu được nỗi khổ tâm của người trong cuộc chứ.

Hứa Mộ Sênh nỗ lực trên con đường này biết bao nhiêu năm, đi một chặng đường dài như vậy, đã trải qua biết bao khó khăn, không dễ dàng gì mới có được thành tựu như ngày hôm nay, không dễ dàng gì mới có được một vị trí trong giới giải trí này. Sao anh có thể chịu được sự huy hoàng trong phút chốc bị dập tắt chứ?

Lúc này cô nhất định phải ở cạnh anh, cô không thể để anh một mình chịu những chuyện như thế này. Cô chỉ muốn lập tức bay tới Thiển Đô, ở bên cạnh anh. Cô không thể đợi thêm một khắc nào nữa rồi.

Cô đã từng nói, cô sẽ luôn ở bên cạnh anh. Đắng cay ngọt bùi, người trên thế gian có vô vàn trạng thái, cô sẽ cùng anh nếm thử từng thứ một.

Cô không nói với anh qua điện thoại là cô muốn đi Thiển Đô. Bởi vì cô rất rõ anh nhất định sẽ không đồng ý cho cô tới đó. Bây giờ anh ở Thiển Đô, vậy thì Thiển Đô chính là trung tâm của dư luận, hứng chịu mọi phong ba bão táp. Cô tới đó không khéo sẽ bị liên lụy. Vì sự an toàn của cô, anh nhất định sẽ không đồng ý để cô tới đó.

Nhưng cô lại không thể để anh một mình ở đó, cô nhất định phải nhanh chóng tới đó. Vì thể chỉ đành giấu anh.

Tắt điện thoại, Hà Tinh Tinh lập tức xin nghỉ phép, lãnh đạo nhanh chóng phê duyệt đơn nghỉ phép nửa tháng của cô.

Khi đó cô thấy rất khó hiểu, từ khi nào lại dễ dàng xin nghỉ phép như thế chứ. Không lâu sau, cô liền hiểu rõ mọi chuyện.

Thì ra là bố mẹ đã sớm thăm hỏi lãnh đạo bệnh viện rồi.

Cô vừa mới đi ra khỏi bệnh viện, đang chuẩn bị về nhà trọ chuẩn bị mấy bộ quần áo tới sân bay, thư ký Tề Bạch Nham của bố liền tới đón, lịch sự nói: “Tiểu thư, phu nhân nói tôi tới đón cô về nhà.”

Cô dường như chỉ một giây sau đã hiểu rõ ý tứ của bố mẹ.

Hứa gia giờ lâm vào vũng lầy, sợ rằng vĩnh viễn cũng không thể thay đổi được tình hình. Hứa Mộ Sênh bị liên lụy, đặt mình nơi đầu sóng ngọn gió. Cuộc hôn nhân này trở thành không đúng thời điểm nữa rồi. Bố mẹ sợ bị liên lụy, tất nhiên sẽ nghĩ cách khiến cô và Hứa Mộ Sênh chia tay.

“Chú Tề, từ nhỏ tới lớn cháu chưa từng nhờ chú chuyện gì, một lần này chú giúp cháu được không? Bây giờ cháu không thể về nhà, cháu nhất định phải tới Thiển Đô, cháu muốn ở cùng với anh ấy.”

“Tiểu thư, là ý của tiên sinh và phu nhân, tôi không thể trái lời được. Bọn họ đều là vì tốt cho cô.” Tề Bạch Nhan vẫn kiên định, bình tĩnh nói.

“Vì tốt cho cháu?” Hà Tinh Tinh lập tức cười ra tiếng, “Nếu như thật sự là vì tốt cho cháu sẽ không đối xử với cháu như vậy đâu. Khi Hứa gia còn hưng thịnh, một mực tác hợp cháu và Hứa Mộ Sênh. Bây giờ Hứa gia sớm ngày suy tàn, bọn họ lại muốn cháu và Hứa Mộ Sênh chia tay. Bọn họ coi cháu là gì chứ? Là hòn đá lót chân cho tiền đồ của bố cháu sao? Bọn họ rốt cuộc có từng lo lắng cho hạnh phúc của cháu hay không? Người cháu yêu chính là Hứa Mộ Sênh, không phải là cái họ của anh ấy.”

“Tiểu thư, những lời này cô trở về nói với tiên sinh và phu nhân đi. Tôi chỉ là làm theo yêu cầu, cô đừng làm khó tôi.”

“Chú Tề, cháu xin chú đấy, để cháu đi đi có được không?” Nước mắt Hà Tinh Tinh đã chảy vòng quanh rồi, trước nay cô chưa từng có cảm giác tuyệt vọng như thế này.

Tề Bạch Nhan nói với hai vệ sĩ to béo bên cạnh, “Mời tiểu thư lên xe!”

“Vâng.” Sau đó hai vệ sĩ liền tiến lên mấy bước, ép Hà Tinh Tinh lên xe.

Dựa vào cô làm sao có thể giãy dụa được chứ, bọn họ giữ chặt lấy cô, khiến cho cô không thể động đậy được.

Chuyện đến nước này có giãy dụa cũng vô dụng. Vào thời khắc nguy cấp nhất phải thông báo cho Hứa Mộ Sênh.

Không ngờ tới một vệ sĩ bên cạnh cướp lấy điện thoại của cô, một vệ sĩ khác thì thừa cơ lấy nốt cả túi của cô.

Hà Tinh Tinh: “...”

Tề Bạch Nhan ở ghế phó lái nói: “Tiểu thư, phu nhân dặn dò, hai thứ này vẫn là để tôi giữ giúp cô.”

Hà Tinh Tinh: “...”

Trong túi có ví tiền của cô, trong ví tiền có thẻ ngân hàng, chứng minh thư và tiền mặt. Những vật quan trọng đều ở trong đó. Quan trọng nhất là điện thoại của cô cũng bị thu rồi, cô mất đi mọi thứ để liên hệ với thế giới bên ngoài.

Lâm Điềm và Chu Tuấn Thâm đều biết cô muốn đi Thiển Đô tìm Hứa Mộ Sênh. Bọn họ nhất định sẽ cho rằng cô đang ở trên máy bay rồi. Làm sao nghĩ tới cô thực ra bị bố mẹ bắt về nhà chứ.

Bác sĩ Hà rất bi thương phát hiện cô hoàn toàn mất liên lạc với thế giới bên ngoài rồi.

Cô biết mẹ cô làm thật, là nhất định muốn cô và Hứa Mộ Sênh chia tay.

Xem ra trong mắt mẹ, Hứa gia thất thế, sợ rằng vĩnh viễn không có ngày vực dậy được rồi. Chuyện hôn nhân của cô và Hứa Mộ Sênh cũng không đợi được nữa rồi. Theo tính toán của mẹ, mẹ tất nhiên sẽ không thừa nhận cuộc hôn nhân này nữa. Mẹ sẽ đem cô đính hôn với một gia tộc xứng với Hà gia, hoặc là gia tộc còn hiển hách hơn cả Hà gia. Bất luận là loại nào, cũng đều không có khả năng là Hứa gia đang ở đầu sóng ngọn gió bây giờ.

Cô trước nay chưa từng bất lực như thế này. Cô cảm thấy mình hình như lại quay lại mùa hè sau khi thi đại học đó. Bởi vì chuyện điền nguyện vọng mà cô giằng co với bố mẹ.

Nhưng cô hiểu rất rõ, tình hình này so với năm đó nghiêm trọng hơn rất nhiều.

--------------

Hà Tinh Tinh thở dài một hơi trong lòng, về đến nhà nhất định sẽ lại cãi nhau với mẹ một trận.

Ở trong cái nhà này bố hoàn toàn không có quyền phát ngôn, cả quá trình đều là cô giằng co với mẹ.

Mặc cho cô giải thích thế nào, mềm yếu đều dùng thử rồi, La Mỹ Phương cũng không hề xoay chuyển, Hà Tinh Tinh tức đến mức muốn phá luôn cái nhà.

La Mỹ Phương ngồi trên sô pha, bình tĩnh nhìn con gái mình, nói: “Tinh Tinh, bất luận lần này con làm thế nào, mẹ cũng không chịu thỏa hiệp đâu. Con nhất định phải chia tay với con trai Hứa gia, không được thương lượng. Đừng lên ý đồ lấy chuyện năm đó để đối phó với mẹ, chỉ cần con chịu đựng được, chuyện tuyệt thực mẹ không có ý kiến.”

“Mẹ, mẹ xem bây giờ mẹ trở thành người như thế nào rồi? Trong mắt mẹ, trong lòng mẹ, chỉ có thể nhìn thấy quyền lực và địa vị. Khi Hứa gia còn có quyền thế, một mực tác hợp con và Hứa Mộ Sênh. Chưa từng hỏi xem con có thích hay không. Bây giờ Hứa gia suy tàn, mẹ liền muốn con chia tay với anh ấy. Mẹ có biết không, con thực sự rất yêu anh ấy! Trong lòng mẹ có cái nhà này, có con gái là con hay không? Mẹ có từng nghĩ tới hạnh phúc của con hay không? Con chỉ muốn tìm một người con yêu rồi yên bình trải qua quãng đời còn lại, khó đến như vậy sao?”

Hà Tinh Tinh đau đớn vô cùng, giọng nói cũng khàn đi, “Con thực sự yêu anh ấy, yêu anh ấy rất nhiều năm rồi, năm đó con học y cũng là vì anh ấy. Mẹ cứ ép con như thế, con thực sự sẽ chết đấy…”

Cô nắm lấy ống tay áo của Hà Quân Tâm, “Bố, bố khuyên mẹ đi có được không? Con xin bố, đừng đối xử với con như vậy…”
Chương trước Chương tiếp
Loading...