Như Giọt Sương Ban Mai
Chương 55
Chiếc xe đen bóng dừng lại trước ngôi nhà nhỏ, hai bên là hàng râm bụt đỏ chói. Trước sân có vài cây hồng đang độ nở hoa. Người phụ nữ bước ra, trên tay cầm bình nước lớn, chăm chút từng nụ hoa nhỏ. Bà đặc biệt thích màu đỏ, vậy nên thêm yêu loài hoa đỏ thắm.Năm ấy bông hoa râm bụt chàng trai hái trước quán là khởi nguồn ối tình đầu đầy đau đớn. Màu đỏ là màu của tình yêu, của hi vọng. Tình yêu đã mất, nhưng hi vọng thì ko thể tắt. Bà sẽ để dành hi vọng này cho đứa con gái yêu quý. Cuộc sống của nó sau này sẽ hạnh phúc hơn bà gấp trăm nghìn lần.Nghe tiếng xe phanh ngoài ngõ, bà Nguyệt gác bình nước lên giá, chạy ra xem rằng ai đã đến. Ông Long bỗng chốc quên đi tất cả những gì đang xảy ra. Dường như cả thế giới này chỉ còn có hai người tồn tại. Hai người nhìn nhau, một cặp mắt đầy yêu thương, nhung nhớ,một cặp mắt đầy đau đớn, hận thù. Ông Long bất giác làm rơi giọt nước trên hàng mi : -Là em. Đúng là em rồi! Tôi ko mơ.! Ở công ty, ở cái ngôi biệt thự kia, ông luôn là chủ, luôn có khả năng điều khiển mọi thứ, nhưng có vẻ ở đây thì ko thể, khi người con gái ông khổ công tìm kiếm bao năm buông một câu lạnh nhạt : -Xin lỗi! Ông tìm ai ak? -Xin lỗi! Ông tìm ai ak? Vừa khi ấy, chiếc xe đen do con quỷ dữ điều khiển lao nhanh đến gần ông Long và bà Ánh Nguyệt, nhưng có lẽ cơn giận giữ kia chưa đủ đô để cậu cho xe lao tiếp. Tiếng phanh xé rách cả mặt đường khiến đôi nam nữ đến sau tái xanh mặt. Cô gái nhỏ quát lớn : -Minh Dương! Cậu điên rồi! Cả hai cùng tiến về phía trước, Nhật Quang đến cạnh Hoàng Đại Long, Hạ Vy lại ôm chặt lấy mẹ. Đôi mắt cô như lưỡi dao sắc nhọn nhìn thấu tận trái tim đang rỉ máu của Minh Dương. Sau phút định thần vì nỗi sợ hãi vừa rồi, cô gái cảm thấy có chút đau, chút xót, và cả bỏng rát nơi lồng ngực.Cảm giác của con người có khả năng giúp họ nhận biết tình cảm. Buồn ư? Hận ư? Ghét ư? Tất cả những thứ cảm xúc cần phải có, cô lại đều ko có. Bởi vì kẻ gây ra chuyện này, kẻ đã suýt cướp đi sinh mạng của mẹ cô lại chính là người cô yêu.Cảm giác của con người có khả năng giúp họ nhận biết tình cảm. Buồn ư? Hận ư? Ghét ư? Tất cả những thứ cảm xúc cần phải có, cô lại đều ko có. Bởi vì kẻ gây ra chuyện này, kẻ đã suýt cướp đi sinh mạng của mẹ cô lại chính là người cô yêu.Đúng vậy! Hạ Vy đã yêu! Yêu tên Minh Dương kia. Nhưng là yêu con người trước đây của cậu ấy. Dù lạnh lùng nhưng vẫn rất ấm áp. Còn hiện tại, cậu ta đã biến thành quỷ dữ khát máu. Chẳng lẽ một con người hoàn mĩ như vậy lại gục ngã trước những dơ bẩn của hận thù? Ông Long hất mạnh cánh tay của Nhật Quang, nhìn lại phía ô tô. Cậu con trai ngồi phía trong mồ hôi đầm đìa, đôi mắt mờ tịt và tai ù đi. Cậu chết lặng bởi đôi mắt kia, đôi mắt như nhát dao chặt đứt mọi yêu thương bao lâu nay đã cẩn thận giữ gìn. "TÔI KO XỨNG VỚI EM "
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương