Phép Thuật Nguyên Thủy

Chương 005 - 006



Chương 5

Mùa đông ập đến mang theo cái lạnh chưa từng có trong suốt 10 năm. Giá lạnh là thứ không thể làm giả được. tuyết rơi dày đến nỗi công việc làm thêm thịnh hành nhất của bọn trẻ trung học là đi cào tuyết thuê cho những gia đình giàu có. Cái lạnh khiến người ta chẳng muốn rời khỏi nhà dù chỉ là đi bộ vài met tới điểm độn thổ hay bước ra thềm lấy báo buổi sáng. Và nhất là trong ngày cuối tuần, ai cũng tự thưởng ình cái thú vui ngồi bên cạnh lò sưởi xem bản tin buổi sáng và uống café. Thế nhưng cũng có những trường hợp ngoại lệ. Lui Frank đứng co ro trong gió rét giữa nghĩa địa lạnh lẽo và tối tăm trong tay ôm một bó hoa to. Cậu ta không đi viếng mộ vì đơn giản là không một thằng điên nào lại đi viếng mộ trong thời tiết này vào lúc 6giờ sáng cả. đôi mắt to với hàng mi dài cong vút thường ngày lạnh lùng vô cảm thì bây giờ đảo như rang lạc về phía căn chòi tối om của người gác nghĩa địa. chốc chốc, Lui lại nhìn về phía tay phải, nơi đang phát ra những tiếng lịch kịch như có ai đó đang đào bới, một cách sốt ruột. Lui nhìn đồng hồ. 6giờ 10 phút rồi, lẽ ra phải xong rồi chứ. Lui vừa nghĩ thế thì một tiếng húyt gió vang lên. Xong rồi. Liếc 1 cái nữa về phía căn chòi tối, cậu ta rảo bước nhanh về phía bên phải. có điều, việc Lui tưởng rằng đã xong vẫn chưa xong hay đúng ra là họ chưa đạt được mục đích. Trước mặt Lui là một ngôi mộ đã bị đào tung lên, đống đất đắp qua một bên cao quá đầu gối và đứng bên cạnh ngôi mộ là Cat. Cô đang nhìn chằm chằm xuống cái lỗ đen thui. Liếc một cái nữa về phía chòi canh, Lui hỏi:

- sao thế?

- Chúng ta tới trễ rồi.

Lui mím chặt môi và nhìn xuống ngôi mộ. quan tài đã bị bật nắp ra và trong đó trống rỗng. Cat nhìn trừng trừng vào ngôi mộ và lẩm bẩm thần chú. Cả cỗ quan tài bốc lên không trung, bay lên ngang tầm mặt Cat rồi cô tập trung sức lực vào tay phải sử dụng “đoạt hồn”. bàn tay Cat sang xanh lên, cô chạm nhẹ vào cỗ quan tài. Không có gì cả. Cat tức giận nghiến chặt hai hàm răng lại thả cỗ quan tài xuống hố rồi khua đũa phép lấp đất lại. Lui chỉ nhìn Cat mà không hỏi điều gì. Họ nhanh chóng rảo bước ra khỏi nghĩa địa, tiến về phía chiếc xe ôtô đen đậu bên lề đường dưới gốc táo. Lui không thể nén được sự tò mò nữa, cậu ta hỏi:

- có lấy được gì không?

Cat không trả lời ngay, cô ngồi vào trong ôtô và tháo khăn quàng cổ ra rồi nhìn trân trân vào hư vô. Có kẻ nào đó đã nhanh tay hơn, đào mộ cha cô lên trước rồi mang hết phần hài cốt bên trong đi và thế vào đó là một cỗ quan tài rỗng. khi Lui lái xe đi thì Cat mới lên tiếng:

- chẳng có kí ức nào trên chiếc quan tài đó cả, tất cả chỉ là một màu đen. Kẻ đào mộ hẳn là đã rất cẩn thận.

Lui liếc Cat một cái, rồi dường như sự tò mò chiến thắng nỗi lo lắng về một cơn giận kinh người của Cat, Lui hỏi tiếp:

- vậy bây giờ chúng ta sẽ kiểm tra bằng gì đây? Đồ dùng cá nhân của ba cậu đều đã bị tiêu huỷ hết rồi, những thứ trong ngôi mộ là những thứ cuối cùng mà.

Cat lắc đầu nhìn ra bên ngoài. Trời vẫn còn rất tối, gió lạnh rít bên ngoài nghe như tiếng gào thét trong lòng Cat. Chúng giết cha cô, huỷ hết chứng cứ rồi đào nốt phần còn lại của thi hài không nguyên vẹn lên mà đem đi đâu đó. Hừ, các người cứ đợi đấy. Cat nhìn Lui, ánh mắt cô ánh lên sự nghi ngờ. kể từ sau khi cha cô chết, không có một ngày nào là Lui không ra rả kêu bên tai Cat rằng chuyện đó hoàn toàn không giống như những tai nạn thông thường. không thể bói đâu ra lửa xung quanh kho chứa đạn, cũng không thể có bất cứ ai bén mảng đựơc tới đó mà vô tình gây ra vụ nổ. tất cả những người có quyền vào kho đều đã chết, trong đó bao gồm cả cha cô. Một tuần sau tai nạn thảm khốc đó, Lui dí vào mặt Cat bản điều tra rất chi tiết về các đối tác cạnh tranh và các nguồn hàng của tập đoàn Frank. Không một kẻ nào hay một tổ chức nào nằm trong vòng nghi vấn mà có khả năng thực hiện điều đó cả. Lui đã thuyết phục Cat tin rằng tai nạn khủng khiếp đó là một vụ giết người có chủ đích mà mục tiêu chính là cha cô. Thực ra, ban đầu Cat cũng không tin vì cha cô là một người hoàn toàn hiền lành và không bao giờ kết thù oán với ai cả. nhưng Lui có phần đúng khi khẳng định rằng một người như cha Cat sẽ không thể là người bình thường được vì ông có phép thuật quá kinh khủng, Cat đã bị thuyết phục ở chính điểm này. Cô cũng luôn thắc mắc từ khi còn rất nhỏ rằng tại sao một gia đình bình thường như gia đình cô lại sinh ra một đứa con sặc mùi hắc ám như Cat và tại sao công việc của cha cô lại tầm thường như vậy trong khi phép thuật của ông không tầm thường chút nào. Tuy nhiên đó chỉ là những giả thuyết của Lui mà thôi. Cat sẽ không ở đây, không đào mộ, không lao vào tìm kiếm nếu như buổi chiều hôm đó cô không tìm thấy cái thứ trong nhà kho của cha cô. Đó là mười ngày sau khi cha Cat chết. Cat đi quanh trong ngôi nhà mình rồi ma quỷ dẫn cô lên nhà kho mà cha cô dùng để chứa đồ đạc hư hỏng. cái kho trống rỗng vì trước đó mẹ cô đã dọn sạch. Cat ngồi trong đó cả giờ đồng hồ rồi cô trông thấy một chuyện lạ nhất trong suốt mười lăm năm cuộc đời mình: trong góc nhà, có một vật gì đó phát ra ánh sáng màu xanh nhạt trông vô cùng ma quái. Cat giật thót mình, ban đầu cô tưởng đó là người. Cat kéo hết tất cả các rèm che cửa lại, tắt hết điện, ánh sáng xanh hiện ra rõ nét hơn và dường như vật phát sáng có kích thước như một cái rương con con nhưng hoàn toàn vô hình. Cat vừa sợ vừa ngạc nhiên. Cô biết mình khác người vì có thể nhìn thấy một số thứ phát sáng mà người thường không nhìn thấy ví dụ như những ánh sáng còn vương lại trên đũa phép ngay sau khi bùa chú được phóng đi, hay ánh sáng từ những dụng cụ hắc ám…… nghĩ tới đó Cat thấy lạnh gáy. Những dụng cụ hắc ám phải vô cùng kinh khủng mới có thể tự phát sáng, không lẽ cái khoảng không vô hình kia có sức mạnh kinh khủng như một vũ khí hắc ám sao? Không, ít có khả năng lắm.

Cat đã mất đúng 1 ngày 1 đêm để tóm được cái thứ vô hình cứ lẩn như chạch đó và 1ngày nữa để mở được nó ra. Những thứ trong rương làm Cat kinh hoàng. Chúng là những tài liệu mật hầu hết được mã hoá và chỉ nhìn sơ qua thôi cũng biết chúng từ đâu ra. Từ văn phòng chính phủ. Cha cô làm việc cho chính phủ.

Thật là khó khăn khi nghĩ rằng cha bị giết hại, nhưng với những bằng chứng đang có trong tay, Cat không thể không nghi ngờ. và đặc biệt là việc chúng đã đào mộ cha cô nữa… Cat nói nhỏ:

- chúng ta sẽ tìm theo hướng khác, nếu không phải là tìm kẻ giết cha mình thì tìm kẻ đã gây ra vụ nổ cũng được. dù thế nào đi nữa thì chúng cũng phải trả giá cho điều đó.

Lui mỉm cười:

- cậu vẫn nghi ngờ vụ nổ không phải nhắm vào cha cậu ư?

- cậu vẫn nghi ngờ vụ nổ không phải nhắm vào cha cậu ư?

Cat chép miệng một cách khó chịu:

- một chuyện như thế bảo mình tin ngay cũng khó. Phải, cha mình không phải là người bình thường mà là một mật vụ của chính phủ. Sức mạnh của ông vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta nhưng tại sao một người đặc biệt như vậy lại chết lãng nhách thế được.

Lui bẻ tay lái đỗ xe vào lề đường và nói nhỏ nhưng cứng rắn:

- chúng ta chưa bao giờ trao đổi thực sự nghiêm túc về vấn đề này nhưng mình không nghĩ như cậu. vì cậu quá bận rộn với những bằng chứng có thực nên quên mất rằng con người ta còn một thứ cũng tạo nên nhiều kì tích nữa. đó là trí tưởng tượng.

Cat trợn mắt nhìn Lui. Tưởng tượng ư? Tất cả những chuyện này đã vượt xa mọi sự tưỏng tượng của Cat rồi. Lui cười nhạt:

- chưa bao giờ tưởng tượng xem chuyện gì đã xảy ra trứơc vụ tai nạn hôm đó là điều sai lầm đấy Cat. Thử tưởng tượng xem nhé, nếu như trước vụ nổ đã có một trận đánh mà cha cậu chết trước khi chúng châm ngòi vào kho đạn thì sao? Hay chúng kéo đến định giết ông ấy nhưng ông ấy chống cự rất quyết liệt và trong khi họ giao chiến bùa chú đã làm giãn lớp bảo vệ kho đạn, đến một chừng mực nào đó thì chỉ cần một lời nguyền nho nhỏ và tất cả nổ tan tành và nát bét.

Thật là hoang đường. Cat thở dài. Giá như cô luyện được “đoạt hồn” sớm hơn, giá như cô giữ lại một vài thứ của cha như đã giữ ngón tay út của ông trong hộp chân không. Giá như chuyện này chỉ là một giấc mơ. Lui nói nhỏ:

- và mình đang tưởng tượng ra một chuyện nữa mà chắc chắn cậu không thích đâu. Khu nhà máy đó của nhà mình nằm dưới sự bảo hộ của chính phủ.

Cat ngạc nhiên nhìn Lui:

- một nhà máy thì chính phủ bảo hộ cái gì mới được chứ?

Lui bật cười:

- Cat, cậu ngây thơ quá đấy. một nhà máy bình thường thì không cần nhưng nhà máy đó sản xuất vũ khí giết người Cat ạ. Vũ khí của con người cũng gây nguy hiểm cho cả phù thuỷ nữa đấy và với số lượng cực lớn như thế thì mấy lão trong chính phủ sẽ nhúng mũi vào là chuyện đương nhiên rồi. cậu đâu thể nuôi một con rắn độc trong nhà mà không nhốt nó lại!

Cat gật gù. Chính phủ bảo hộ thì cũng được thôi ý Lui là quái gì chứ? Cat cắn môi:

- mình vẫn không hiểu.

- ôi trời ơi!- Lui đập đầu vào vô lăng- cậu không phải là ngốc mà là đại ngốc mới đúng. Cái quái gì đã xảy ra ngày hôm đó? Lớp bảo vệ bên ngoài nhà máy hoàn toàn nguyên vẹn, còn nguyên vẹn Cat ạ. Không hề có dấu hiểu bị phá cũng chẳng tổn hại gì trừ chuyện hai người bảo vệ chết queo. Chúng làm cách nào để vào nhà máy nêu không phải là đường hoàng đi cửa chính chứ.

- ôi trời ơi!- Lui đập đầu vào vô lăng- cậu không phải là ngốc mà là đại ngốc mới đúng. Cái quái gì đã xảy ra ngày hôm đó? Lớp bảo vệ bên ngoài nhà máy hoàn toàn nguyên vẹn, còn nguyên vẹn Cat ạ. Không hề có dấu hiểu bị phá cũng chẳng tổn hại gì trừ chuyện hai người bảo vệ chết queo. Chúng làm cách nào để vào nhà máy nêu không phải là đường hoàng đi cửa chính chứ.

Cat ngớ cả người ra, miệng há hốc. cái gì? Lui cho rằng chính người trong chính phủ đã giết cha cô sao? Lui nhìn khuôn mặt Cat với vẻ hài lòng và tiếp tục độc thoại:

- cậu tưởng rằng làm việc cho chính phủ là điều tốt đẹp nhất trên đời và chỉ kết thù oán với bọn tội phạm thôi chắc. nhìn mình đi Cat, nhìn sự nhục nhã mà mình phải chịu đựng ở trường khi đối mặt với Alex ấy. chỉ vì ba cô ta là một thượng nghị sĩ, chỉ vì ông ta ủng hộ chuyện làm ăn của ba mình mà mình phải nhịn nhục hết lần này đến lần khác. Chính phủ cũng có người nọ người kia, ko hợp ý nhau thì cũng đấu đá chém giết và trong nhiều trường hợp họ cũng hi sinh cái nhỏ vì lợi ích lớn nữa.

Tai Cat cứ ù đi. Làm việc cho họ, bán mạng cho họ để rồi bị chính ông chủ của mình sai người giết sao? Trời ạ, sao lại có chuyện trớ trêu như vậy. nghi ngờ bọn tội phạm thôi cũng đủ mệt rồi nhưng giờ nghi ngờ cả chính quyền thì ….

Đầu Cat ong lên và đau buốt. cô bóp trán rồi bất chợt Lui có một hành động đột ngột hết sức. cậu ta rút một con dao găm sáng choang và bén ngọt ra kề lên cổ Cat. Cái quái gì đang xảy ra thế này. Cat chưa kịp bang hoàng, chưa kịp suy nghĩ thì Lui thu con dao lại:

- mình nghĩ cha cậu cũng có vẻ mặt đó trước khi chết. chúng ta thường ko đề phòng những người ở bên cạnh chúng ta vì một thứ ko chắc chắn gọi là “niềm tin”. Tuy nhiên, khi bị phản bội người ta mới biết mình đặt niềm tin không đúng chỗ. Nhận ra điều đó ngay trước khi chết là quá muộn rồi.

Cat chẳng thể nói gì cả, cô thở hắt ra một hơi. Quá nhiều chuyện, quá mệt mỏi ột cái đầu non nớt ngày hôm qua còn ngây thơ trong sáng chẳng hiểu chuyện đời. Lui lái xe đi và ko nói gì thêm nữa. bị giết bởi bọn tội phạm hoặc chính những người trong chính phủ và có thể còn là đồng nghiệp, những người mà cha cô ít đề phòng nhất nữa. trời ơi. Tuy điều đó sẽ làm phạm vi điều tra đựơc thu hẹp lại nhưng đến bao giờ Cat mới đủ điều kiện để sờ vào những tổ chức của chính phủ đây? Người bên cạnh cũng bị nghi ngờ thì còn tin ai được nữa.

Cat mím chặt môi liếc Lui. Cậu ta cũng bằng tuổi Cat mà cái gì cũng biết trong khi cô chẳng biết cái gì. Sao cha cô không dạy cô một chút kiến thức để đối phó với cuộc đời chứ? Sao ông không đề phòng hơn nữa với mọi người khi mà công việc của ông gây nguy hiểm cho bản thân nhiều như vậy chứ. Phải nghi ngờ cả những người bên cạnh thật là mệt mỏi….

Lui liếc Cat bằng ánh mắt thăm dò, một ánh mắt lạ mà Lui chỉ dùng để nhìn người khác khi có điều gì đó cậu ta không muốn nói. Cat nhận ra điều đó. Vậy cô có nên nghi ngờ cả Lui không? Có nên nghi ngờ hết nhưng người bên cạnh mình ko? Sống như thế thì làm sao mà sống được. Cat bóp trán một lần nữa rồi một kí ức hiện ra trong đầu cô khiến cô quay ngoắt sang trợn mắt nhìn Lui. Có phải…. có phải tất cả những điều Lui vừa nói về niềm tin về sự không đề phòng về người bên cạnh dùng để ám chỉ mẹ Cat ko? Lui bối rối, tránh ánh mắt dữ dội của Cat. Cat thực sự ko thể tin được, lần này thì trí tưởng tượng của Lui đi quá xa rồi. mẹ cô….rất khác….ôi ko, ko….

Cat lắc mạnh đầu xua đi sự nghi ngờ về người mẹ của mình và nhìn ra ngoài cửa sổ cố gắng thư giãn nhưng điều đó không hề dễ dàng. Những câu hỏi, những sự nghi hoặc cứ len lỏi vào đầu óc cô như chất độc. những kí ức về sự lạ lùng của cả ba và mẹ mấy tuần trước khi ba chết quấn lấy tâm trí Cat. Nghi ngờ mẹ có nghĩa là công nhận bà cũng là người của chính phủ, chỉ cần Cat chứng minh bà là một người hoàn toàn bình thường là được. chỉ cần cầm đũa phép của bà lên và kiểm tra bằng “đoạt hồn” để xem sức mạnh của bà đến đâu và những câu thần chú nào hay được sử dụng… phải, chỉ cần chứng minh bà không hề liên quan đến chuyện này thì mọi thứ sẽ ổn.

Chương 6

Lui lái xe qua xưởng đồ chơi để lấy hợp đồng trước khi đưa Cat tới trường. nhắc mới nhớ, Cat đã làm cho xưởng đồ chơi do Lui quản lí được gần 1 tuần để cho tiện qua lại với Lui mà ko bị người khác nghi ngờ.

Suốt cả buổi sáng, Cat ngồi trong lớp mà ko được chữ nào vào đầu. làm sao có thể học được khi mà kẻ giết cha cô, đào thi hài ông lên và đem đi đâu đó đang nhởn nhơ ngoài kia mà không phải chịu bất cứ sự trừng phạt nào, ko bị bất cứ cơ quan tổ chức nào điều tra. Làm sao có thể học được với những suy tư đè nặng trên vai về mối nghi ngờ chính người mẹ của mình. Cat thở dài lần thứ n và điểm lại trong đầu những kiến thức cô có để tước đoạt đũa phép của người khác mà ko bị phát hiện. mẹ cô rất yếu ớt nên hầu như bà ko thể làm gì nếu ko có đũa phép. Bà luôn mang đũa phép bên mình mọi lúc, mọi nơi. Nếu Cat lấy, nếu bà biết…. sự tổn thương mà cô gây ra sẽ làm mẹ cô không thể vượt qua nỗi đau về cái chết của cha…

- Catarina Luss.

Giáo sư Black quát to làm Cat giật mình ngẩng đầu lên. Radic Bruno đang đứng bên cạnh ông ta ở bàn giáo viên. Chuyện gì đang xảy ra thế nhỉ? Cat liếc những dòng chữ trên bảng: “nghệ thuật hắc ám và ứng dụng trong chiến đấu”. Alex nhắc:

- lên đó đi, đấu tay đôi…

- lên đó đi, đấu tay đôi…

Cat đứng lên. Đấu tay đôi với Radic ư? Hừ. nếu cho cô chọn thì cô sẽ chọn một con rồng khổng lồ thay vì Radic. Tên này là tên khó chịu nhất trong trường. Giáo sư Black nói bằng giọng lạnh nhạt:

- 10phút và bất cứ bùa nào mà hai cô cậu biết. Luss, rút đũa phép ra.

Cat mím môi, rút cây đũa phép trong túi ko đáy ra và nhìn sự ngạo mạng trên khuôn mặt của Radic. Thằng ranh con kiêu ngạo, kênh kiệu, đáng ghét. Nếu là trước đây thì Cat sẵn sàng nhường hắn phần thắng để đổi lấy sự bình yên nhưng bây giờ thì…. Máu nóng của cô sẵn hơn bao giờ hết từ cái ngày nghi vấn về cái chết của cha cô xuất hiện và tăng dần theo thời gian. Cô sẽ đấu hết sức mình, dù thắng hay thua thì đó cũng là một lần thử sức.

Cat lùi dần ra cửa trong khi giáo sư Black nới rộng lớp học ra khiến cho Cat và Radic như đang đứng trên sân trường vậy. đồng thời hình như ông thầy khó tính này yếm thêm bùa cách li để bùa chú ko làm những học sinh còn lại bị tổn hại. tuy cực kì ghét lão già này nhưng Cat cũng không thể phủ nhận rằng ông ta rất giỏi.

- Bắt đầu đi.

Giáo sư Black bước tới gần chỗ ngồi của Lui và nhìn Cat chờ đợi. Cat thở dài và chỉ trong một tích tắc, Radic vung đũa phép lên. Một tia sang xanh lè bay thẳng vào Cat với tốc độ không thể tin được. Cat ko kịp lập bùa chắn, cô nhảy vọt sang một bên tránh lời nguyền và sững người nhìn cái lỗ to bằng quả táo bị lời nguyền khoét thủng đang bốc lên làn khói xanh mỏng manh. Nếu Cat bị trúng bùa đó… Radic nhìn sự kinh ngạc của Cat với ánh mắt hài lòng như muốn nói: “tỉnh ngủ chưa ranh con” và điều đó làm Cat điên tiết. dù là lời nguyền gì đi chăng nữa thì hắn cũng chẳng phải kẻ tốt đẹp gì. Tuy sự hắc ám trong tâm hồn làm cho các lời nguyền hiệu quả hơn hẳn nhưng có cần đánh hết sức như vậy ko? Cat cắn môi và phản công. Lần lượt từng lời nguyền một từ thấp đến cao phóng ra từ đũa phép của Cat nhưng không một cái nào trúng Radic. Hắn hoá giải các lời nguyền bằng một câu thần chú duy nhất, một câu thần chú hoá giải được mọi lời nguyền của Cat và làm cô điên tiết vì cô không biết đó là câu thần chú gì. Cái thứ ánh sáng trắng khốn kiếp đó cứ nhá lên là y như rằng lời nguyền nào của Cat cũng vô dụng. không những thế Radic luôn tìm được những kẽ hở để tấn công khi Cat lơ là làm cô chống cự hết sức khó khăn. Bùa chú, lời nguyền cứ đụng nhau chan chat trên không và bắn tứ tán khắp nơi cày lên nền lớp học những cái hố lỗ chỗ không đều nhau. Mồ hôi bắt đầu tuôn trên trán Cat và sự sợ hãi nhen nhúm trong tâm hồn cô. Cat biết sức mình tới đâu và cô không khó gì để nhận ra rằng Radic mạnh tới đâu. hắn sẽ gây nguy hiểm cho Cat nếu họ đối đầu nhau, hắn sẽ là vật cản lớn nhất trên con đường của Cat.

- hết giờ.

Giáo sư Black quát lên làm Cat hơi sững lại một giây và chỉ trong khoảnh khắc đó, Radic phóng ra một lời nguyền cực mạnh. Lời nguyền đập trúng vào ngực Cat làm cô bàng hoàng và ngay lập tức cảm thấy cơ thể đau như bị hang ngàn mũi kim châm. Lui đứng phắt dậy hất đổ cả bàn ghế, đôi mắt xanh quắc lên một cái nhìn chết người. đó là những điều cuối cùng Cat nhìn thấy. mắt cô tối đen lại và cơn đau tăng vụt lên như có ai đó nung nóng cả ngàn mũi kim đang đâm khắp người Cat. Độc địa, độc địa quá sức tưởng tượng. những trang sách rời rạc lướt qua trong tâm trí đang dần u mê của cô và dồn hết sức lực còn lại với suy nghĩ về cuộc chiến một mất một còn, Cat thực hiện một trong những nghệ thuật khó nhất thế kỉ: “lời nguyền của quỷ sa tăng”, một lời nguyền không thần chú.

Ngay khi sức mạnh của Cat thoát ra khỏi cơ thể nhanh như hắt nước trong cốc đi, Radic mở to đôi mắt một cách kinh hoàng và ông lấy ngực. sự đau đớn tột độ hiện ra trên khuôn mặt hắn. Cat lảo đảo. lời nguyền của Radic thoát khỏi người cô làm sự đau đớn biến mất như chưa hề tồn tại, các giác quan của Cat quay trở lại, cô tức giận. ko. “Tức giận” chưa phải là từ chính xác để diễn đạt cảm xúc của Cat khi đó. Phải nói là “điên tiết”. máu trong người Cat như sôi lên sung sục ko phải vì sự độc địa của lời nguyền mà Radic sử dụng, cũng không phải vì sức mạnh của hắn nhỉnh hơn Cat mà vì hắn đã chơi bẩn. hắn đã cố tình chơi bẩn vào phút chót.

Lớp học lặng như tờ nhìn Radic ôm lấy ngực bằng cả hai tay và phát ra tiếng rít đau đớn trong khi cố gắng kháng lại lời nguyền. ko học sinh nào– kể cả Lui Frank – hiểu được chuyện gì đang diễn ra nhưng giáo sư Black thì khác, ông ta biết chính xác. Tiến lên một bước, gs vẩy đũa phép giải lời nguyền cho Radic và nói:

- được rồi….

Radic ngẩng phắt đầu lên và phóng ra hàng loạt những tia sang xanh lè. Đôi mắt hắn đỏ lên trông không khác gì một con thú ăn thịt đói mồi lâu ngày. Nhưng, sự may mắn- hay nói đúng hơn là lợi thế của hắn chẳng còn nữa khi mà Cat đã đề phòng. Không riêng gì Radic, bản thân Cat cũng đang điên lên từng phút một. họ đánh nhau ngày một dữ dội và cả hai không ai nghe thấy tiếng quát tháo của ông thầy tội nghiệp mặt mũi đang tái mét ko giám nhúng tay vào giữa cuộc chiến, cũng không nghe thấy tiếng kêu kinh hãi của Bacbara khi những lời nguyền phá vỡ hết bùa chú bảo vệ của gs Black và bay tứ tán khắp nơi. Radic lùi dần vào tường khi Cat bắt đầu tung ra loạt lời nguyền trong cuốn “những nghệ thuật hắc ám kinh khủng nhất thời hiện đại”. từng trang sách lướt qua đầu Cat, từng lời nguyền phóng ra đẩy Radic vào sát tường và làm dòng máu trong người Cat sôi sục trong sự hưng phấn. sức mạnh hắc ám bị kìm nén lâu trong cơ thể được giải phóng ra như một đàn hổ đói sổ lồng chỉ chực vồ lấy ăn tươi nuốt sống Radic. Tạ ơn chúa là Radic cũng không phải là một thằng ngu khù khờ nên chưa trúng lời nguyền nào chứ nếu Radic chỉ cần trúng một trong số những lời nguyền đó thôi thì sẽ lãnh thương tật suốt cả cuộc đời và Cat sẽ không thoát được 2 năm quản thúc ( án treo).

Đứng bên ngoài, Lui nhận ra sự thay đổi trong đôi mắt Cat. Quả thực nếu ko biết thì sẽ chẳng sợ nhưng biết rồi mà không sợ thì đúng là điên. Trái tim Lui đập thình thịch trong lồng ngực khi ngờ ngợ nhận ra những lời nguyền Cat đang sử dụng nằm trong danh mục “đặc biệt nguy hiểm” và kèm theo những mức án khủng khiếp. Lui rút phắt đũa phép ra và đảo mắt tìm kiếm trong đầu bùa chú mạnh nhất mà mình có thể thực hiện mà có ích trong trường hợp này: “hố đen”. Hay đúng hơn chỉ là một phần của “hố đen”. Cậu ta khua đũa phép trên không và lẩm bẩm thần chú. Một cái xoáy đen ngòm hiện ra, to dần theo những âm thanh lầm rầm của một bài ca dài phát ra từ miệng Lui cho đến khi hố đen to đủ để nuốt gọn cả một người. nhưng âm thanh của bài ca làm Cat rợn tóc gáy và khi lời chú cuối cùng vừa dứt khỏi miệng Lui thì Cat thấy sức mạnh của mình như bị hút ra khỏi cơ thể. Không kịp cho bất cứ một sự chống cự nào, Cat ngã sụp xuống sàn với cơ thể bất động, bàng hoàng vì không thể nhấc nổi một ngón tay. Radic thậm chí còn đổ nhanh hơn cả Cat. Sự nhẹ nhõm hiện lên trên mặt Lui và cậu ta phẩy đũa phép. Hố đen tan biến. Cat cảm thấy như có ai đó rót một chất lỏng ấm nóng lên người, cô từ từ ngồi dậy, cả người run lên bần bật còn trái tim nện ầm ầm. Cat nhìn hai bàn tay mình và kinh hãi với những gì mình đã làm.
Chương trước Chương tiếp
Loading...