Quân Hôn Này, Chúng Ta Cùng Vun Đắp
Chương 30: Anh Cởi Áo Ra Đi
Minh Lãm đứng nhìn Ngọc Lam co giò bỏ chạy sau khi dám hắt nước lên mình thì lắc đầu cười cười không nói gì mà lại tiếp tục rửa cho xong chỗ bát,đĩa còn lại rồi vào giường nằm nghỉ một lát để chiều tiếp tục huấn luyện mà Ngọc Lam sau khi trêu chọc được anh thì thích thú chạy ra gốc cây bàng gần đấy ngồi cười tủm tỉm.Khoảng nửa giờ sau cô đi về phòng nhón chân đi nhẹ nhàng vào phòng xem anh đang làm gì thì không thấy anh đâu nên đoán anh lại tranh thủ đến thao trường sớm.Ngồi rảnh chẳng có việc gì làm Ngọc Lam thấy có cuốn sách ở đầu giường mà tối nào cô cũng thấy anh đọc nên tò mò mở ra xem thì đó là một cuốn sách về chính trị mà cô đọc chẳng hiểu nhưng cũng cố lật vài trang thì thấy có một tờ giấy,Ngọc Lam biết mình tự ý chạm vào đồ của người khác thì không đúng nhưng sự tò mò đã chiếm toàn bộ tâm trí của cô nên cô mở ra xem. Trên tờ giấy là nét chữ quen thuộc của Minh Lãm bởi trước đây mỗi khi anh gửi thư cho chị gái Ngọc Lan thì cô là người đọc và phải viết thư trả lời thay cho chị gái nên nét chữ của anh cô nhận ra anh,trong thư anh chỉ ghi đúng hai chữ: " Hận tình ".Hai chữ ngắn gọn,dứt khoát như chính tính cách của anh cô nằm trên giường miên man suy nghĩ có khi nào bởi cô là người thay thế chị gái làm cô dâu nên anh mới sinh hận với cô và chán ghét cô như thế nhưng mấy ngày nay ở chung cô thấy tính cách của anh cũng hòa hoãn không còn lạnh nhạt với cô như mấy ngày đầu,cô nghĩ về tất cả sự việc từ khi cô có trí khôn đến giờ hình như bản thân luôn là nguồn cội của mọi rắc rối khiến người khác chán ghét từ ba mẹ đến chị gái và anh.Nhưng cô đâu có làm gì lên tội đâu mà lúc nào cũng phải chịu luồn lụy nhìn sắc mặt của người khác từng chút một như thế.Nhưng chẳng phải mẹ anh mới đầu cũng gây khó dễ cho cô đủ điều nhưng bây giờ mẹ đã chấp nhận và yêu thương cô như con gái rồi đấy sao? Như vậy con người cô căn bản đâu phải quá đáng ghét đâu nên cô hãy thử một lần sống thật với những gì mình muốn làm giống như Minh Tiên khi yêu đương với bạn trai luôn tự do bộc lộ cảm xúc của mình vậy từ giờ trở đi cô sẽ phải nắm bắt cơ hội để được tạo ra những khoảnh khắc đáng nhớ trong thời gian cô ở lại đây.Nếu như anh chỉ xem cô là vợ hờ thì cô sẽ trân trọng cơ hội này mà thử được ở gần bên anh nếu như anh cứ đẩy cô ra thì sau nàu hết thời hạn năm năm thì cô sẽ rời đi không hối tiếc bởi là con người ai cũng sống chỉ một làn vậy lên mình hãy cố gắng sống với bản chất thật với tình yêu thật sự mà mình mong ước và theo đuổi nếu tình yêu này Ngọc Lam đuổi kịp thì cô sẽ bảo vệ và bám theo mãi cho đến hơi thở cuối cùng còn nếu tình yêu cô dành cho Minh Lãm mà không được anh chấp nhận thì cô sẽ ngẩng cao đầu để rời đi.Sau khi tự mình đả thông tư tưởng là vì tình yêu đơn phương bao nhiêu năm qua với trai đẹp Minh Lãm thì cô sẽ bắt đầu sáp vào tấn công anh trên mọi mặt trận để xem anh có bị cô cưa đổ không? Nhưng với một người đàn ông lạnh lùng lại không ưa Ngọc Lam ngay từ khi còn nhỏ thì hành trình trinh phục này rất rất gian nan và vất vả nhưng chẳng phải người ta vẫn nói chẳng có con đường nào trải thảm mà bạn chắc chắn sẽ bước được đến bục vinh quang mà đôi khi những trông gai bạn phải bước qua lại là bước đệm để bạn đứng trên đỉnh vinh quang đấy sao?Tối hôm ấy cả hai lên giường ngủ chẳng ai nói với ai câu gì nhưng lại rất hòa hợp nằm trên phần giường của mình và cùng đắp chung một cái chăn khi Ngọc Lam đang rìu rìu ngủ thì nghe tiếng thở có vẻ nặng nề của Minh Lãm nên cô ngồi dậy mở chăn ra nhìn anh đang đưa tay xoa xoa phần eo,cô thấy vậy mạnh miệng hỏi:- Anh bị đau sao?Minh Lãm xoay nhẹ người nhìn cô nói:- Chỉ là buổi chiều đang huấn luyện lơ đãng có một tí mà bị …Ngọc Lam thấy mặt anh hơi nhăn lại nên xuống giường mở trong giỏ xách của mình ra lấy chai dầu rồi vào giường nói:- Anh cởi áo ra rồi nằm sấp xuống đi để em bóp dầu cho.Minh Lãm cũng không biết lúc này mình bị gì mà nghe lời cô cởi áo tỉnh bơ rồi nằm sấp xuống nhưng khi Ngọc Lam thấy anh cởi áo để thân trên trần thì lại xấu hổ ngại ngùng nuốt nước bọt một lần cảm thán: " Ôi mẹ ơi,sao mình lại lẹ miệng nói anh ấy cởi áo ra làm gì cũng may điện ngủ mờ mờ nếu không anh mà nhìn thấy cái bản mặt thích trai đẹp của mình thì toang."Trong khi Ngọc Lam đang ngây người thì Minh Lãm cất giọng thúc giục nói:- Cô mau bắt đầu đi.Ngọc Lam giật mình vội mở nắp chai dầu ra đổ lên tay rồi hỏi:- Anh đau ở chỗ nào?- Ở ngay phần thắt lưng ấy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương