Sau Tất Cả
Chương 8: Cảm Tạ Ông Trời!
Hôm nay là ngày đầu tuần, mặc dù vẫn rất buồn nhưng cô vẫn thản nhiên, chỉ đè nén chúng trong lòng mà thôi. Sau khi thức dậy, cô rửa mặt, thay đồng phục xong thì thẳng tiến đến trường bằng chiếc xe đạp điện. Khi cổng trường thân quen đã ở ngay trước mặt, An Thư bước vào gửi xe và bắt đầu một ngày mới tốt lành. Trên đường đi đến lớp của mình, cô phải đi qua lớp 12A1. Mỗi ngày thì lớp học này rất là ngoan ngoãn, nghiêm túc nhưng sao hôm nay náo nhiệt hẳn lên. Nữ sinh ở đâu mà đứng kín cửa lớp. Có nhiều bạn còn cầm trên tay nào là hộp quà, nào là gấu bông, đầy đủ cả.Mãi đến khi nhân vật chính của câu chuyện - Minh Đông bước ra, lạnh nhạt bảo: -“ Các bạn đừng tập trung ở đây nữa, về lớp của mình đi.”Nói xong anh bước vào lớp, về chổ ngồi của mình. Đeo tai nghe hòng tránh những tạp âm ngoài cửa. Các bạn nữ sinh không những không tức giận mà còn khen anh đứng gần nhưng vẫn đẹp trai vô đối, còn cực kì cool ngầu nữa chứ. Họ cứ đứng đó ngắm anh, không hề định nghĩa được chữ MỆT, chữ CHÁN là gì. Mãi đến khi trống đánh họ mới tản ra hết.An Thư cảm thấy họ mê trai hơi quá! Cô đúng là rất thích anh nhưng cũng đâu có rõ ràng, sến súa đến thế. Họ cứ vây quanh anh đi, miễn sao anh không đếm xỉa gì tới họ là cô đã an tâm rồi. Cô bước vào lớp và bắt đầu tiết học của mình.Hôm nay, mọi chuyện đều rất thuận lợi và suôn sẻ. Dần dần, cũng kết thúc các tiết học. Cô và các bạn của mình cùng bàn giờ gặp mặt vào buổi chiều hôm nay. Ý cười tràn đầy trên khuôn mặt họ khiến cô cũng vui lây. Thật ra cô cũng rất mong chờ buổi chiều hôm nay. _________________Chiều thứ hai ________________ Buổi chiều hôm nay, hai lớp 11A1 và 12A1 sẽ cùng tập vợt văn nghệ với nhau. . Các học sinh đã tập trung đầy đủ ở phòng tập. Vài phút sau cô Minh Trang – cô giáo dạy âm nhạc của trường mới bước vào, hỏi: -“Các anh chị đến đầy đủ chưa?”-“Đầy đủ hết rồi cô ạ!” Một bạn học sinh lên tiếng.-“Bây giờ thì bắt đầu nha. Các em lớp 12A1 thì chọn cho cô một bạn nam, còn lớp 11A1 thì chọn một bạn nữ.”Hoài Đức nháy mắt với Tuấn Anh, nói lớn: -“Bạn nam thì cứ để Minh Đông nha cô, bạn đó nhảy giỏi, hát hay lắm.”Tuấn Anh liền tiếp lời: -“Còn nữ thì em đề cử An Thư.”Hoàng Phương thấy cũng xen vào hưởng ứng: -“Bạn ấy giỏi lắm cô, chọn bạn ấy đi cô.”-“Bạn ấy giỏi lắm cô, chọn bạn ấy đi cô.”-“Ừm, vậy hai bạn bước lên đây.”Minh Đông thì không quan tâm lắm đến việc này nên khi bị ép cũng bước lên mấy bước. Còn An Thư thì tỏ vẻ “sang chảnh” như không muốn lên, nhưng trong lòng thì vui như muốn nổ tung ra.Tú Liên thấy thế thì tức giận vô cùng nói với Kim Ánh ngồi kế bên:-“Con nhỏ đó bày đặt văn nghệ chung với anh “soái ca” của lòng tao, đíu có hợp.”-“Tao thấy hợp mà.”-“Cái…. gì…?” Tú Liên trừng đôi mắt cả ngàn mũi tên hướng về Kim Ánh. Kim Ánh thấy thế thì đổi ngay thái độ: -“À..cặp đôi xấu nhất tao từng thấy. Chỉ có Tú Liên mới hợp với Minh Đông thôi.”-“Vậy còn được.”Khi Minh Đông và An Thư bước lên phía trước, hai cô nàng mới kết thúc cuộc nói chuyện mình. Cô Trang thấy hai bạn bước lên, mới quay sang nói: -“Hai bạn này sẽ múa chính cho tiết mục.”Đám học sinh còn lại khi nghe cô nói thì xì xào to nhỏ, sau đó là tiếng vỗ tay hưởng ứng của các bạn.-“Ồ..đẹp đôi.”-“Hợp hợp…mình chịu”-“Bài múa này chắc hay lắm đây.”An Thư nghe thấy thế thì hơi ngại ngại nhưng trong lòng lại hạnh phúc vô cùng. Có gì hơn được việc được tập nhảy cùng anh, có thể nhìn ngắm anh mỗi ngày, thấy anh cười, thấy anh nghiêm khắc. Đúng là ông trời còn thương cô, hôm trước cô còn đau buồn muốn khóc hôm nay lại nhận lấy một niềm vui vô tận. Con thành thật cảm ơn ông trời!Thấy cô chấp tay, mắt long lanh nhìn trời cảm thán mà sao Minh Đông thấy cô đáng yêu vô cùng. Không biết cô gái này đang suy nghĩ cái gì mà lại vui vẻ như vậy. Hay là đang mong các buổi tập được thuận lợi cho tới đêm diễn, cũng có thể là đang vui vì được múa chung với anh( anh tự tin thái quá rồi đó anh à, mà sao anh lại đúng thế, lí do đó đó) hoặc là vì một lí do khác chăng? Cô gái này đúng là khiến anh thích thú. Vừa suy nghĩ anh vừa nhìn An Thư nở một nụ cười trìu mến nhưng An Thư có biết đâu, cô đang cảm ơn rối rít ông trời mà.Thấy cô chấp tay, mắt long lanh nhìn trời cảm thán mà sao Minh Đông thấy cô đáng yêu vô cùng. Không biết cô gái này đang suy nghĩ cái gì mà lại vui vẻ như vậy. Hay là đang mong các buổi tập được thuận lợi cho tới đêm diễn, cũng có thể là đang vui vì được múa chung với anh( anh tự tin thái quá rồi đó anh à, mà sao anh lại đúng thế, lí do đó đó) hoặc là vì một lí do khác chăng? Cô gái này đúng là khiến anh thích thú. Vừa suy nghĩ anh vừa nhìn An Thư nở một nụ cười trìu mến nhưng An Thư có biết đâu, cô đang cảm ơn rối rít ông trời mà.Tú Liên thấy thế thì mặt mày bí xị lên tiếng: -“Cô ơi em cảm thấy bạn Thư không thích hợp để múa chính cho tiết mục này, em xin tự bầu cử cho mình.”Cả nhóm “Ngủ chúa soi” thấy vậy thì tức sầm mặt, Quỳnh Như nhướn mày thách thức: -“Vậy chúng ta bầu cử xem bạn Thư và bạn Liên ai được nhiều phiếu bầu hơn thì người đó sẽ nhảy chính nha cô.”-“Được rồi, vậy ai bình chọn cho An Thư nào?”Ngoại trừ Tú Liên, Kim Ánh và một số bạn nữ ghen tức với An Thư thì có rất nhiều cánh tay ồ ạt đưa lên, trong đó có cả cánh tay của Minh Đông nữa.Với số phiếu chiếm ¾ số người trong phòng thì An Thư đã thắng tuyệt đối Tú Liên. Cô tươi cười mừng rở mặc cho đối thủ của mình tức đến xanh cả mặt. Hoàng Phương thấy cô nàng tức giận quá thì châm chọc, mong cho Tú Liên tức đến bốc hỏa luôn đi: -“Không làm được cũng bày đặt ý kiến này ý kiến nọ.”Ngọc Hân liền đá xéo: -“Kệ nó đi, đừng hơn thua với mấy con ấy ấy.”Cả phòng cười ầm lên, Tú Liên mặt đỏ bừng bừng, họng thì cứng đờ không nói nên lời. Cô Trang lên tiếng, cắt đức cuộc chiến nảy lửa của hai nhóm: -“Đùa như vậy là đủ rồi, bây giờ quay lại chủ đề chính đi các em.”-“Tiết mục của lớp chúng ta là nói về nguồn gốc tổ tiên và biết ơn họ, nên cô sẽ chọn múa bài Lạc Long Quân và Âu Cơ. Bạn Minh Đông sẽ vào vai Lạc Long Quân, còn bạn An Thư sẽ vào vai Âu cơ. Các bạn còn lại sẽ phụ họa cho tiết mục nha.”Cô Trang nói tiếp.-“Vâng ạ.”Cả hai lớp đồng thanh nói lớn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương