Sủng Hôn Hào Môn
Chương 53
Yến Tuy nhu nhu tóc Mạnh Đình, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một chút, cuối cùng buông người ra, "Đi, anh đưa em đi vào.""Ừm," Mạnh Đình trả lời, sau đó nhìn gò má Yến Tuy, lại hôn một cái, mới buông ra.Lớp Mạnh Đình hiện tại phải đi, là lớp của cô giáo ngữ văn lúc nghỉ hè đã bổ túc hơn phân nửa kiến thức cho cậu, cô đối với tình huống của Mạnh Đình khá rõ ràng, cũng biết Yến gia, cô tuyệt đối sẽ không cho phép người trong trường khi dễ Mạnh Đình, ngay cả có phát sinh cái gì, cô cũng sẽ kịp thời liên lạc cho Yến Tuy.Hơn nữa lớp của cô toàn là học sinh mũi nhọn, tới lớp 12, đa số là vùi đầu vào học, học sinh nhàm chán tới mức muốn đi trêu chọc người khác căn bản là không có.Yến Tuy cũng không có tiễn Mạnh Đình tới cửa lớp học, ở dưới lầu phòng học của bọn họ liền gặp được giáo viên ngữ văn Vương Thu Ngữ xuống lầu đón người, giao người cho cô, Yến Tuy liền quay về.Mạnh Đình nhìn thân ảnh Yến Tuy đến khi không thấy nữa, cậu mới đi theo Vương Thu Ngữ lên lầu.Ánh mắt cậu quét tới xung quanh rất nhiều người cùng đồng phục học sinh với cậu, nhưng ánh mắt phần lớn chỉ rơi vào quần áo của bọn họ chưa nhìn mặt, cậu liền thu lại, cậu tới trường là muốn học bài, bọn họ đối với cậu là thái độ gì, cách nhìn gì cũng không quan trọng.Buổi sáng 7h tới 7h10, lúc này chính là thời gian trường học người tới nhiều nhất, học sinh phần lớn tại thời gian này đi học, Yến Tuy và Mạnh Đình một đường từ cổng trường đi tới, rất nhiều ánh mắt tò mò liền cũng rơi vào trên người bọn họ.Yến Tuy cao lớn tuấn lãng, Mạnh Đình tinh sảo xinh đẹp, hai người đi cùng nhau hết sức bổ mắt, tự nhiên có không ít học sinh bát quái, Mạnh Đình mặc đồng phục trường bọn họ, liền cũng có không ít người nghị luận, Mạnh Đình rốt cuộc là lớp nào, Yến Tuy và cậu là cái quan hệ gì vân vân.Bất quá nơi này là trung học tốt nhất Hải thành, nơi này con cái nhà giàu cũng không ít, tầm mắt học sinh khác nhau, tò mò thì tò mò, nhưng quay đầu không sai biệt lắm liền quên, thật sự cũng sẽ không tạo thành quấy rối gì cho Mạnh Đình.Cặp sách của Mạnh Đình rất lớn rất nặng, sách giáo khoa căn bản cần dùng đến đều mang tới, Vương Thu Ngữ trước tiên dẫn cậu tới phòng làm việc, dặn dò một lần, chờ tiếng chuông vào học buổi sáng vang lên, cô mới dẫn cậu đi tới lớp 2 cao tam."Các bạn học, yên lặng một chút," Vương Thu Ngữ bốn mươi mấy tuổi, kinh nghiệm giảng dạy phong phú, bản thân cũng rất có lực tương tác, cô đứng ở trên bục giảng vừa nói, tiếng đọc sách rì rầm rất nhanh liền biến mất.Cô nhẹ nhàng cười cười, sau đó mới nói tiếp, "Cô giới thiệu cho các em một chút bạn học mới, bạn học Mạnh Đình, bạn ấy bởi vì bị bệnh muộn vài ngày mới tới, mọi người vỗ tay."Thanh âm "bộp bộp bộp" vang lên, không có bao vang dội, nhưng không tỏ ra không kiên nhẫn hay bài xích gì đó, bộ dáng chỉ là rơi vào trên người Mạnh Đình, bất giác đều có vài phần kinh diễm, bọn họ từ hồi bắt đầu học hành căn bản năm nào cũng sẽ gặp một hai học sinh xếp lớp hoặc là học sinh chuyển trường, nam nữ đều có, đẹp không đẹp cũng đều có, nhưng xinh đẹp, trưởng thành giống như Mạnh Đình ngược lại hiếm thấy.Trong ánh mắt mong chờ của Vương Thu Ngữ, Mạnh Đình cũng đi lên bục giảng, "Chào mọi người, tôi là Mạnh Đình."Dứt lời, cậu liền đi xuống, tự giới thiệu bản thân này đơn giản tới khiến người ta phẫn nộ.Vương Thu Ngữ từng tiếp xúc với Mạnh Đình biết cậu nói ít, khẽ gật đầu một cái, coi như cho cậu qua. Đám học sinh kịp phản ứng lác đác mà vỗ tay xong, Vương Thu Ngữ lại phất phất tay, tiếng học bài rì rầm lại lần nữa vang lên.Mạnh Đình dạo này lại cao hơn 2cm, chiều cao 1m78, không tính là đặc biệt cao, cũng coi như không lùn, cậu được xếp ở vị trí gần cửa sổ hàng thứ hai từ dưới lên, cũng không cần người bên kia chuyển vị trí, lần đầu khai giảng, Vương Thu Ngữ đã sắp xếp xong xuôi rồi.Ngồi cùng bàn với Mạnh Đình đi ra, Mạnh Đình đi vào, Vương Thu Ngữ liền tiếp tục ở trong lớp đi lại, mặc dù có chú ý cậu, nhưng cũng không có biểu hiện tới quá mức rõ ràng.Mạnh Đình xếp sách và bài thi trong cặp ra, nhét cặp sách vào trong ngăn kéo, cậu tiện tay rút ra một quyển sách ngữ văn, lập tức liền nghiêm túc nhìn lên, ngồi cùng bàn bên người cậu rốt cục ghé mắt tới, hắn nhìn Mạnh Đình một cái, thoáng ngây người một lúc, mới dời ánh mắt trở lại.Mạnh Đình chưa từng có thói quen chủ động đến gần, chính là hiện tại cũng không có ý thức như vậy, cậu cũng không chào hỏi với bất cứ ai, vùi đầu học bài, khá nghiêm túc, bàn trước sau vốn là còn có muốn cùng cậu quen biết, nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của cậu, cũng đều không thể không biết xấu hổ mà quấy rầy.Sau khi hết tiết, Mạnh Đình liền nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, một cái ao nước nhỏ, một gốc cây già, cứ như vậy lăng lăng nhìn 10 phút, chuông vào học vang lên rồi, cậu mới tự giác dời trở lại ánh mắt, hoặc học bài, hoặc nhìn bảng đen, vẻ mặt đều chuyên chú, buổi học này tới trưa mới kết thúc.Người ở xung quanh cậu thỉnh thoảng chú ý tới cậu, cảm thấy bạn học mới xinh đẹp này đặc biệt lãnh, lãnh tới mức bọn họ cũng không biết mở miệng nói chuyện với cậu như thế nào, có chút cáu, Mạnh Đình không chủ động mở miệng, bọn họ cũng sẽ không mở miệng.Kỳ thực Mạnh Đình thật sự cũng không cố ý như vậy, mà hồi cậu đi học phần lớn đều như thế, trong mắt cậu chỉ có sách giáo khoa và bảng đen, bạn học nói chuyện với cậu, đối với cậu mà nói cũng chỉ có khác nhau giữa đánh nhau và không đánh nhau.Lúc cậu quá mức chuyên chú, ngay cả có người nói chuyện với cậu, cậu đều không quá có thể nghe thấy, điểm này chính là Yến Tuy cũng từng thể nghiệm.Buổi trưa giờ ăn cơm, cậu từ trong túi xách lấy ra một hộp tiện lợi, sau đó liền đứng dậy tới dưới lầu lớp học, tìm góc vắng vẻ, cậu liền bắt đầu ăn, cô Vương chuẩn bị rất phong phú, thịt rau còn có thêm canh xương dược liệu, sau khi ăn xong cậu tản bộ, quay lại lớp học, cậu lấy giấy và bút ra, tính tính toán toán, thời gian nghỉ trưa cũng trôi qua.Cao tam không tính học buổi sáng và nghỉ trưa có 4 tiết, buổi chiều cũng có 4 tiết, buổi chiều 6h mới có thể tan học, một ngày đầy lịch học, phải kiên trì một năm, cũng thật sự là không dễ dàng, bài tập về nhà cũng còn rất nhiều, chỉ ngày hôm nay Mạnh Đình đã nhận được 4 tờ bài thi, mặc dù không yêu cầu toàn bộ làm xong, nhưng ngay cả mỗi tờ làm một nửa, thời gian phải tốn cũng không ít.Mạnh Đình muốn học lại, là bởi vì cậu muốn lên đại học, muốn một lần nữa bái nhập học trò của giáo viên của cậu, muốn có một phòng thí nghiệm của riêng mình, tiếp tục thí nghiệm kiếp trước chưa hoàn thành, nhưng trước mắt cậu cứ như vậy tiêu tốn thời gian vào cậu cái đã học được, hoặc là vĩnh viễn học không được cái gì, cậu đột nhiên có chút do dự quyết định như vậy có đúng hay không."Hey, tôi tên Tiêu Mục." Tiêu Mục ngồi cùng bàn Mạnh Đình nhẫn nhịn một ngày, rốt cục tại thời điểm tan học, mở miệng nói chuyện với Mạnh Đình, ánh mắt hắn còn coi như thanh chính, nhưng không che giấu chút đặc thù trong mắt hắn.Giai đoạn cao trung này, bất kể là tính cách trưởng thành sớm hay là tính cách quen thuộc muộn, tuyệt đại đa số người đối với tính hướng của mình căn bản đều đã rõ ràng, Tiêu Mục chính là như thế, hắn ở cổng trường nhìn thấy Mạnh Đình, hắn đã cảm thấy tâm động, hơn nữa hắn có cảm giác Mạnh Đình cùng hắn là cùng một loại người.Nếu bọn họ sớm ra đời vài thập niên, hắn có lẽ sẽ lựa chọn khắc chế tâm động của mình, dù sao hắn không muốn trở thành làm ngoại tộc, nhưng bây giờ luật hôn nhân đồng tính thông qua, quan niệm quốc dân căn bản thay đổi, hắn muốn theo đuổi Mạnh Đình, liền giống như hắn muốn theo đuổi một nữ sinh.Nhưng Mạnh Đình lãnh tới mức có chút không bình thường, cậu từ lúc tới lớp học này đã không nhìn bất cứ ai, liền cũng bao gồm hắn ngồi cùng bàn, hiện tại Mạnh Đình thu dọn đồ liền muốn đi, hắn cũng có chút kiềm chế không được.Mạnh Đình nghe vậy tiếp tục cầm cặp sách lên, đeo trên người, chống lại ánh mắt Tiêu Mục, xác định hắn không phải muốn tìm cậu đánh nhau, cậu khẽ gật đầu một cái, "Chào cậu."Nói xong lời này, cậu nhanh chóng nói tiếp, "Gặp lại."Lại sau đó, cậu nhẹ nhàng nhảy một cái, liền nhảy lên bàn, xoay người ra khỏi vị trí, cũng không cần Tiêu Mục nhường, thân thủ khá xinh đẹp.Lúc rất nhiều bạn học còn chưa kịp phản ứng, cậu liền bước ra lớp học, tốc độ xuống cầu thang cũng rất nhanh, cậu biết Yến Tuy nhất định sẽ tới đón cậu.Đi ra cổng trường, cậu liền nhìn thấy Yến Tuy tựa bên cửa xe, ánh mắt vừa lúc nhìn sang, Mạnh Đình giơ giơ tay lên, cước bộ lại nhanh vài phần.Yến Tuy nhìn thấy Mạnh Đình liền đứng thẳng thân thể, chờ Mạnh Đình bước nhanh đến gần.Mạnh Đình ở trước người Yến Tuy nửa bước mới dừng lại, lại gần hơn chút liền giống như lao vào cái ôm, cậu nhìn Yến Tuy, mắt dần dần cong lên, lúc lên lớp cậu không nhớ Yến Tuy, nhưng vừa tan học cậu liền nhớ anh. Trước mắt nhìn thấy ngời, cậu lại càng nhớ."Yến Tuy, em nhớ anh."Thanh âm Mạnh Đình không cao, trước cổng trường ồn ào, thậm chí còn có chút mơ hồ, nhưng cũng không ảnh hưởng tới Yến Tuy nghe thấy.Yến Tuy đưa tay qua nhẹ nhàng ôm ôm người, anh thấp giọng nói, "Anh cũng nhớ em, chúng ta về nhà."Mạnh Đình gật gật đầu, Yến Tuy mở cửa xe, cậu trước tiên ngồi vào, Yến Tuy ngồi lên, cửa xe còn chưa đóng lại, anh đã bị Mạnh Đình mạnh mẽ ôm trụ, cậu muốn còn thật sự không trộn lẫn một chút dưỡng khí, quyến luyến cũng đều không cất giấu che đậy, muốn ôm liền ôm, muốn thân mật liền thân mật.Yến Tuy tiếp tục đóng cửa lại, xoay người lại ôm người, nụ cười khóe miệng lại mãnh liệt hai phần, nói thật lúc để Mạnh Đình tới trường, anh ngoại trừ không muốn, còn có lo lắng, nhưng trước mắt anh được Mạnh Đình quyến luyến mà ôm như vậy, những lo lắng kia lại tạm tời liền không cánh mà bay."Hôm nay học hành nhiều không?" Yến Tuy hỏi, vuốt vuốt sau lưng Mạnh Đình."Vẫn tốt," Mạnh Đình cũng không sợ bài tập nhiều, cậu chính là đột nhiên cảm thấy thời gian có chút cấp bách, không biết có nên tiêu tốn thời gian trên những cái cậu đã biết hay không, cậu cọ cọ má Yến Tuy, sau đó nói nhỏ, "Buổi tối, em có chuyện muốn thương lượng với anh." Yến Tuy nghĩ không ra Mạnh Đình là chuyện gì, nhưng nhìn sắc trời đã tối rồi, anh liền cũng không gấp gáp.Anh cứ như vậy ôm Mạnh Đình, một đường ôm về tới trước nhà cũ, xe dừng lại, anh mới buông người ra, Mạnh Đình lần này hiếm thấy không ngủ, mắp chớp a chớp, vẫn coi như có tinh thần.Ăn xong bữa tối thịnh soạn, lại tản bộ một lát, hai người cùng nhau đến thư phòng, Yến Tuy xử lý chuyện của anh, Mạnh Đình trước tiên làm bài tập, dù sao cậu trước mắt vẫn là học sinh, hoàn thành bài tập là hàng đầu.Nhanh chóng tới 11h, Mạnh Đình ngáp rốt cục hoàn thành bài tập, Yến Tuy không biết từ lúc nào đã đứng phía sau cậu, anh chậm rãi cúi người xuống, ghé vào bên tai Mạnh Đình nói nhỏ, "Mệt rồi?"Mạnh Đình nhẹ nhàng "ừ" một tiếng, sau đó Yến Tuy liền nghiêng sang một bước, bế cậu lên, "Chúng ta trở về ngủ."Mạnh Đình nhìn lướt qua bài thi cậu còn chưa thu dọn, như có chần chờ."Không sao, sáng mai anh cho người thu dọn." Yến Tuy nói, nhẹ nhàng hôn hôn mi tâm Mạnh Đình.Mạnh Đình gật gật đầu, ôm chặt cổ Yến Tuy, lại dán vào trên mặt anh, hôn hôn, trong mắt cậu mang theo buồn ngủ cùng tiếu ý, bất giác khẽ híp lại, Yến Tuy nhìn lướt qua, hầu kết không tự chủ lăn lăn.Mạnh Đình ban đầu còn nhớ mình muốn thương lượng với Yến Tuy cái gì, nhưng trong quá trình tắm, cậu liền ngủ mất, buổi sáng tỉnh dậy chạy bộ dắt chó, lên xe cậu mới nhớ tới, nhưng ở trên xe rõ ràng không phải nơi nói chuyện, Yến Tuy tiếp tục hỏi cậu, cậu liền lắc lắc đầu."Chúng ta chủ nhật nói."Yến Tuy nghe vậy ôm Mạnh Đình tới trong ngực, lại nghiêng đầu hôn hôn trán cậu, "Được."Lần này hai người ở cổng trường tạm biệt, Yến Tuy tới công ty, Mạnh Đình tới trường, cuộc sống trường học đối với Mạnh Đình mà nói cũng không bao nhiêu khác biệt, thầy Nhâm hẳn đã được Vương Thu Ngữ dặn dò, suốt 5 ngày tới đây, Mạnh Đình chưa từng một lần bị hỏi tới.Trao đổi giữa cậu và Tiêu Mục ngồi cùng bàn cũng vẫn dừng lại ở "Chào cậu, gặp lại" ngày đầu tiên, bạn học xung quanh cũng đều quen trầm mặc ít nói của Mạnh Đình, mặc dù không có cố ý bài xích, nhưng chủ động tìm Mạnh Đình nói chuyện căn bản không có.Chiều thứ 6 tiếng chuông tan học vừa vang lên, Mạnh Đình lại nhanh chóng mà thu dọn đồ đạc, Tiêu Mục vội vàng đứng lên," Mạnh Đình, lát nữa có trận bóng rổ của đội khối chúng ta, tớ cũng tham gia, cậu tới xem đi."Mạnh Đình nghe vậy ánh mắt quét về phía Tiêu Mục, suy nghĩ một lát cậu mới tựa như nhớ tới người cùng cậu nói chuyện là ai, cậu nhẹ nhàng lắc đầu, "Tớ còn có việc."Tiêu Mục nghe vậy cũng không từ bỏ, "Mỗi ngày tới đón cậu là anh trai cậu đi, cậu nói với anh ấy một tiếng, tới lúc đó tới đưa cậu về nhà.""Không phải, không được," Mạnh Đình hiếm thấy lập tức trả lời hai vấn đề, cậu đeo cặp sách trên lưng, nhìn về phía Tiêu Mục, rõ ràng cho thấy muốn hắn nhường đường, lúc này nữ sinh trước bàn Mạnh Đình cũng xoay tới."Mạnh Đình anh trai cậu thật đẹp trai a."Nữ sinh so với nam sinh trưởng thành sớm hơn chút, mấy nhân sĩ tinh anh xã hội, lực hấp dẫn đối với các nàng cũng lớn hơn, Yến Tuy rõ ràng liền thuộc về cái này, còn có thể là kiểu "bá đạo tổng tài" chân thực, mấy ngày nay anh mỗi ngày đều ở cổng trường đón Mạnh Đình, người trong lớp chú ý tới cũng không ít.Nhưng Mạnh Đình không thích nói chuyện, ngay cả muốn thăm dò cái gì đó, cũng tìm không được cơ hội mở miệng, trước mắt Tiêu Mục thật vất vả dẫn dắt đề tài, Vương Duyệt Duyệt trước bàn Mạnh Đình liền không nhịn được chen vào một câu, bất quá thần sắc hoa si trên mặt cô cũng không có gì có thể giấu diếm."Anh ấy không phải anh trai tôi," Mạnh Đình lại tiếp tục cường điệu một lần, cậu đi lên phía trước, lệ khí trong mắt đột nhiên bộc phát khiến Tiêu Mục sững sờ một cái, sau đó liền bị Mạnh Đình đụng phải bả vai một cái, nghiêng người đi.Mặc dù Yến Tuy nhà cậu rất đẹp trai, nhưng từ trong miệng người khác nghe được, Mạnh Đình vẫn là rất không thoải mái, không đến nỗi giận chó đánh mèo, nhưng cậu đối với người cản đường cậu, từ trước đến giờ là không khách khí.Lúc tới cổng trường, cước bộ Mạnh Đình đột nhiên dừng một chút, cậu nhìn thấy Yến Tuy, ánh mắt ngay sau đó lại nhìn về bốn phía, lúc này mới nhận thấy được rất nhiều ánh mắt không giống nhau rơi vào trên người Yến Tuy, Yến Tuy của cậu cứ như vậy trắng trợn bị người nhìn nhiều ngày như vậy.Mạnh Đình đi tới trước người Yến Tuy cũng không nói gì, kéo cửa xe ra liền muốn Yến Tuy trước tiên ngồi vào.Yến Tuy nhíu nhíu mày, không rõ làm sao, nhưng không cự tuyệt ý tứ của Mạnh Đình, anh ngồi lên xe, sau đó kéo người lên.Mạnh Đình không giống bình thường lên xe liền dính người, mà là nhìn Yến Tuy, ánh mắt ở trên người anh đánh giá chung quanh."Sao thế?" Yến Tuy có chút nghi ngờ, bộ dáng Mạnh Đình không quá giống giận anh, nhưng không khỏi cũng có chút không được tự nhiên, anh sáng nay lúc đưa cậu đi học, Mạnh Đình và anh còn rất tốt, hẳn không phải là vấn đề của anh, "Trong lớp có người nói gì? Hay là làm cái gì?"Mạnh Đình không trả lời, cậu tiếp tục nhìn Yến Tuy, sau đó dịch dịch dịch, dịch tới bên người Yến Tuy, "Anh sau này đừng đứng ngoài xe chờ em, anh ở trong xe chờ, em nhận ra được xe nhà chúng ta."Yến Tuy nghe vậy thần sắc có chút dừng lại, còn chưa kịp nghĩ cái gì, Mạnh Đình liền lại tiếp tục lẩm bẩm."Anh bị nhiều người nhìn như vậy, em mất hứng."Cậu nói đưa tay ôm cổ Yến Tuy, hết sức nghiêm túc cường điệu một lần, "Anh là của em."Ngày đầu tiên khai giảng, Vương Thu Ngữ đã nhấn mạnh một chút với Mạnh Đình, không nói nói cho người khác biệt chuyện cậu đã kết hôn, cô dự tính ban đầu cũng là tốt, không muốn những người khác đối với Mạnh Đình quăng ra quá nhiều ánh mắt khác thường, Mạnh Đình đáp ứng, cho nên vừa nãy cậu nếu không cao hứng, liền cũng không nói.Bằng không, cậu kỳ thực rất muốn nói cho bọn họ biết, Yến Tuy mới không phải anh trai cậu, anh ấy là người yêu của cậu, người yêu đã kết hôn.Yến Tuy nghe vậy trong mắt tràn ra chút tiếu ý, ngay sau đó bừng tỉnh Mạnh Đình như vậy...... là ghen.Yến Tuy ôm người vào trong ngực, nâng cằm cậu lên, hôn lên môi Mạnh Đình, trong mắt mỉm cười, ngữ khí khẳng định, "Anh là của em."Mạnh Đình và Yến Tuy nhìn nhau, má khẽ đỏ hồng, sau đó cậu giống như được chữa khỏi mà "ừ" một tiếng.Cậu sáp tới cọ cọ má Yến Tuy, tiếp theo sau đó ôm trụ Yến Tuy, lại qua chốc lát, cậu đột nhiên ngó ngó lên trên, "Triệu Binh, anh cái gì cũng không nhìn thấy đúng không?"Không nhìn thấy cậu ghen, không nhìn thấy Yến Tuy hôn cậu, cũng không nhìn thấy cậu cọ người......Khuôn mặt cứng đờ mấy chục năm của Triệu Binh, nhịn không được muốn vặn vẹo, hồi lâu, hắn trái với lương tâm mà "ừ" một tiếng.Mạnh Đình hài lòng gật đầu một cái, quay mắt lại chống lại tầm mắt Yến Tuy, cậu nói nhỏ, "Triệu Binh lái xe rất nghiêm túc, nhìn không thấy chúng ta."Triệu Binh nghe vậy không chỉ có khuôn mặt da thịt cứng ngắc tới không còn hình dáng, thân thể cũng cứng ngắc chút, hắn mặc dù lái xe nghiêm túc, cũng không tới mức ngay cả thời gian nhìn kính chiếu hậu cũng không có, càng không tới trình độ cái gì cũng không nghe được a.Yến Tuy nghe vậy, nhu nhu má Mạnh Đình, ngước mắt nhìn về phía kính chiếu hậy, vừa vặn chống lại ánh mắt không tự chủ nhìn sang của Triệu Binh, sống lưng Triệu Binh chợt lạnh, lần này hắn thật sự không dám nhìn kính chiếu hậu, nếu như có thể, hắn kỳ thực muốn nhét tai nghe vào tai.Mạnh Đình tâm an ý đắc, liền thật sự không tiếp tục cố kỵ Triệu Binh nữa, ghen tuông của cậu kỳ thực không có hạ xuống, hai tay ôm lấy Yến Tuy đều ngại không đủ, má dán người, cọ cọ, cọ tới mức Yến Tuy tâm viên ý mã.Một tuần này Mạnh Đình học tập cực khổ, anh thông cảm người, đến giờ cũng chỉ ôm người ngủ, tình cảnh thoáng cái từ đêm đêm triền miên quá độ tới chỉ có thể ôm không thể ăn, anh kỳ thực rất khó chịu, trước mắt bị Mạnh Đình cọ như vậy, hỏa khí vẫn luôn áp chết cũng có chút áp không nổi nữa.Xe dừng lại, cửa xe mở ra, đầu Đại Hoàng liền sáp lên, Mạnh Đình rốt cục buông Yến Tuy ra, xoay người ôm lấy Đại Hoàng."Đại Hoàng ngoan, tao và Yến Tuy về nhà rồi.""Gâu......" Đại Hoàng đáp một tiếng, sau đó lè lưỡi hướng về phía Mạnh Đình các loại nồng nhiệt liếm, chủ yếu đều liếm ở những nơi đặc biệt nhạy cảm như cổ, Mạnh Đình cười, thân thể dần dần liền nghiêng sang một bên, Yến Tuy ôm lấy cậu, lại đẩy Đại Hoàng, đẩy Đại Hoàng ra ngoài. (Vịt: Anh đúng là cha ghẻ mà =.=)"Trước tiên xuống xe."Mạnh Đình gật gật đầu, xuống xe, sau đó Đại Hoàng lại đi lên dán lấy chủ nhân của nó.Yến Tuy một bên nhìn rất có kích động ôm lấy Mạnh Đình đi, anh đều chưa hảo hảo hôn người, ngược lại để cho một con thú cưng chiếm trước.Triệu Binh tiếp tục lái xe vào gara, hắn cảm thấy hắn gần đây gầy đi một hai lạng, ngày nào sớm tối đều phải bị đút một bữa lương cẩu, có thể không gầy sao.(Min: Tại sao không mập nhỉ? Ăn đường ngập mặt mà =))))) Về đến nhà, Yến Tuy trước tiên kéo Mạnh Đình đi về phía cầu thang, "Bọn cháu để đồ, rửa tay lại xuống."Cô Vương gật đầu một cái, sau đó kêu người giúp việc dọn cơm.Mạnh Đình tới phòng trước tiên cởi đồng phục học sinh, chiều nay có tiết thể dục, cậu chảy chút mồ hôi, vừa nãy lại cùng Đại Hoàng náo loạn một trận, mũi cậu lại rất linh, liền trước tiên ghét bỏ chính mình."Anh đi ăn trước, em tắm rửa rồi xuống."Mạnh Đình nói với Yến Tuy xong, xách khăn tắm lên liền chạy vào phòng tắm, cậu đóng cửa rất nhanh, Yến Tuy muốn có động tác đều không kịp.20 phút sau, Mạnh Đình mới mở cửa ra, liền bị Yến Tuy canh giữ ở ngoài cửa ôm trụ."Sao anh vẫn ở đây? Anh cũng muốn......"Lời của Mạnh Đình chưa nói xong, cậu đã bị Yến Tuy hôn lên, hai người vừa hôn vừa lui tới bên giường, Mạnh Đình mặc dù bị đánh úp, nhưng cậu đã quen cái ôm và nụ hôn của Yến Tuy, cũng không kinh sợ, càng không có ý tứ muốn cự tuyệt.Mắt cậu khẽ cong lên, nhiệt tình mà hôn đáp lại, mà Yến Tuy vốn chỉ định hôn một chút giải khát, liền thật sự không cách nào chỉ lướt qua là dừng lại.Nụ hôn kết thúc, hai người đã nằm ở trên giường, Yến Tuy vây Mạnh Đình ở bên dưới, Mạnh Đình thở khẽ không ngừng, lồng ngực cậu cũng phập phồng không ngừng, anh nói nhỏ, "Đói không?"Thanh âm Yến Tuy mang theo hai phần khắc chế, dễ nghe lại say lòng người, Mạnh Đình suy nghĩ một chút lắc lắc đầu, "Cô Vương còn chuẩn bị điểm tâm cho em."Cậu lúc rảnh tiết thể dục liền ăn, kỳ thực cũng không tồi, cậu hơi ngẩng một chút, hôn hôn môi Yến Tuy, "Còn anh?"Yến Tuy nghe vậy trên mặt lộ ra chút ý cười, anh dán lên môi Mạnh Đình, áp người trở lại giường, "Đói rồi, cho nên Đình Đình phải chịu trách nhiệm đút anh ăn no."Hai chữ Đình Đình này, Mạnh Đình cũng không phải là chưa từng nghe người khác gọi cậu như thế, nhưng từ trong miệng Yến Tuy nói ra, nhịp tim cậu bỗng nhiên liền tăng nhanh hơn chút, cậu không có trả lời, nhưng cậu nhẹ nhàng lộ ra đầu lưỡi, chủ động hôn Yến Tuy, cái này có thể so với bất cứ câu trả lời nào đều muốn cho thấy tâm ý của cậu hơn.Khăn tắm buộc ngang hông cậu nhẹ nhàng kéo một cái, liền ném ở một bên, ngược lại Yến Tuy cởi quần áo mình, lộ ra vẻ vội vàng chút, Mạnh Đình mím môi cười, thỉnh thoảng dùng chân cọ cọ người, ngược lại một chút cũng nhớ không nổi cảnh tượng mình lúc xin tha.Thật vất vả đem mình cởi sạch sẽ, Yến Tuy đưa tay lên liền túm lấy cái chân thỉnh thoảng quấy rối của Mạnh Đình, anh đặt vào bên môi hôn hôn, liền từ mu bàn chân bắt đầu hôn lên, Mạnh Đình cũng không biểu hiện bao nhiêu xấu hổ, cậu không phải cúi người hôn tóc Yến Tuy, cũng giống như chơi đùa.Hai người cũng đã quen thuộc thân thể lẫn nhau, tình nồng ý hợp, không bao lâu liền đều tiến vào trạng thái.Thời gian xa cách một tuần, thân thể Mạnh Đình vốn còn có chút không thích ứng lần nữa tìm về phù hợp đã từng, không bao lâu, hai người liền đều đầy mồ hôi, Yến Tuy hôn tới trán Mạnh Đình mồ hôi rịn ra, anh khẽ hôn vô cùng ôn nhu, nhưng động tác khác của anh cũng không phải như vậy.Đương nhiên cũng không thể nói thô lỗ hoặc dã man, thật sự muốn Mạnh Đình dùng từ để hình dung, hẳn là gợi cảm đi, gợi cảm thuộc về nam nhân.Mạnh Đình cũng không phải là người dễ dàng cầu xin tha thứ, cậu nắm lấy vai Yến Tuy, ánh mắt bị tình dục trùng kích tới hơi lơ lửng, nhưng rất nhanh liền lại khắc sâu bộ dáng Yến Tuy vào trong mắt, "Yến Tuy, anh là của em......"Ở chung một chỗ càng lâu, phần dục chiếm hữu không cho người khác mơ ước này liền càng rõ nét, Mạnh Đình đến lúc này còn rất để ý chuyện Yến Tuy bị nhiều người cùng tuổi nhìn như vậy."Anh là của em." Yến Tuy rất thích bộ dáng Mạnh Đình ghen khống chế không được, anh nhẹ nhàng cắn tai Mạnh Đình, lại chốc lát, anh mới cúi người chặt chẽ ôm người vào trong ngực, "Mạnh Đình, anh yêu em."Thần trí Mạnh Đình bị chấn động tới có chút tán loạn, thật lâu mới hoàn hồn, "Anh nói cái gì, nói lại lần nữa.""Anh yêu em."Mạnh Đình nghe vậy hé mắt, "Em cũng đoán thế."Cậu nói đôi môi màu anh đào lại cùng đi lên, "Yến Tuy, em cũng yêu anh, rất yêu rất yêu ~."Yến Tuy không nói nữa, anh cúi đầu lại hôn hôn người, dục vọng thân thể tạm thời nhận được thư giải, nhưng kỳ thật hơn cả vẫn là thỏa mãn trong lòng.Hai người lại ôm nhau trong chốc lát, Yến Tuy liền ôm lấy người tới phòng tắm, thời gian anh dẫn người về phòng cũng quá lâu, mấy người cô Vương và bác Tiêu hẳn đoán được nguyên nhân bọn họ lâu như vậy không xuống.Mạnh Đình chỉ cần thanh lý sạch sẽ, xối nước chút là được rồi, ngược lại Yến Tuy vẫn còn ở trong phòng tắm xối nước một lát, bất quá anh đi ra ngoài, Mạnh Đình vẫn ở đây, cậu thay xong quần áo, nằm nhoài trên giường nghịch điện thoại."Đi, chúng ta trước tiên ăn chút, trở lại lại chơi.""Vâng," Mạnh Đình trả lời, bò xuống giường, cậu lại thích ứng hai chân hơi bủn rủn một chút, sau đó mới đưa tay cho Yến Tuy.Yến Tuy nghiêng đầu nói nhỏ, "Trở lại anh lại mát xa cho em."Mạnh Đình gật gật đầu, "Vâng."Cậu đáp lời lại nhanh chóng hôn một cái lên má Yến Tuy, coi như là phần thưởng cho anh.Hai người ở trên lầu thời gian nán lại nửa tiếng, không chỉ bác Tiêu cô Vương chờ, Yến Mạn Gia và Chân Hàm cũng ở đây chờ."Ta trở lại có chuyện, thuận tiện về cọ bữa cơm......"Yến Mạn Gia nói có chút dở khóc dở cười, bà cũng không ngờ tới phải chờ lâu như vậy mới có thể ăn.Chân Hàm thì không sao cả, y kỳ thực mới đến không bao lâu, cùng Yến Mạn Gia gặp mặt chỉ do trùng hợp, bất quá y vừa vặn cũng có chuyện muốn hỏi Yến Mạn Gia, liền cũng lưu lại.Bất quá ánh mắt y nhìn Yến Tuy cũng mang theo bất mãn, lôi kéo người học cực khổ một tuần như vậy vội vã, không được tốt đi, như thế nào trước hết để cho người ta ăn no rồi hãy nói a."Cô, em họ." Mạnh Đình gọi người, liền cũng ngồi xuống, ánh mắt trông mong mà chờ ăn cơm, vốn cơm canh đã mang lên, lại đưa về phòng biếp tiếp tục hâm nóng.Yến Tuy mặt không đổi sắc mà ngồi xuống, phất phất tay, mấy người cô Vương lập tức bưng thức ăn tới."Sau này cô và Chân Hàm tới, liền ăn trước, không cần đợi bọn cháu."Chân Hàm nghe tiếp tục ngạc nhiên một chút ranh giới cuối cùng của Yến Tuy, điều này nói rõ bọn họ sau này phải thường xuyên gặp phải tình trạng trước mắt. Anh họ hệ cấm dục trước kia đã biến thành hệ túng dục rồi a.Yến gia không có thói quen ăn không nói ngủ không nói, bất quá cũng sẽ không cố ý đem chuyện phóng tới trên bàn cơm nói, ngay cả nói cũng là nói về thức ăn, Yến Mạn Gia và Chân Hàm vốn không tính là đói đều cũng phải chờ tới đói bụng, huống chi Yến Tuy và Mạnh Đình còn vận động một trận.Cô Vương và bác Tiêu cũng cùng nhau ăn, sáu người một bàn ngược lại so với thường ngày náo nhiệt hơn chút.Sau khi ăn xong, bọn họ cũng không ngồi xuống ghế salon, cô Vương bác Tiêu thu dọn đồ đạc, bốn người khác cùng nhau tới trên sân cỏ tản bộ.Sau khi đi một đoạn, Chân Hàm rốt cục phá vỡ trầm mặc, "Em nghe nói Tô Tư Vũ được nộp tiền bảo lãnh rồi."Đương nhiên, vẫn là người cha không nguyên tắc cưng chiều hắn kia làm, nghe nói Tô lão thái gia còn bị chọc tức tới đi bệnh viện, bất quá theo y nhìn, chưa chắc có nghiêm trọng như bên ngoài đồn đại."Không sao." Yến Tuy hiển nhiên so với Chân Hàm sớm biết tin tức kia hơn, anh tâm có tính toán trước, Chân Hàm nhìn nhìn anh, liền cũng không nói nữa."Tuy Tuy làm việc, càng ngày càng làm cho người ta yên tâm." Yến Mạn Gia nói trong mắt có một chút cảm thán, bà và Yến Vũ cũng không hoàn thành kỳ vọng của cha mẹ bà, ngược lại Yến Tuy càng ngày càng phù hợp tiêu chuẩn gia chủ Yến gia trong miệng cha của bà, anh càng ngày càng có bộ dáng của một chủ gia đình.Mà việc làm theo lời bà, cũng không chỉ hành động thương nghiệp gần đây nhằm vào Mạnh gia và Tô gia có, còn bao gồm chuyện anh quyết liệt với Hà Uyển."Ta không đi, ta còn có một tỷ muội chờ, ta đi trước, thứ 7 tuần sau ta lại về."Yến Mạn Gia nói nhìn về phía Mạnh Đình, "Đình Đình học tập đừng quá mệt mỏi.""Vâng, cô cũng chú ý thân thể." Mạnh Đình trả lời, cùng Yến Tuy cùng nhau dừng lại, Chân Hàm cũng vậy, bọn họ tiễn Yến Mạn Gia một đoạn, sau đó trở lại phòng khách.Chân Hàm ngồi xuống, sắc mặt cũng không che dấu thêm nữa, "Xem ra...... bà ấy thật sự không biết."Vốn lời y muốn hỏi, cũng không hỏi nữa.Yến Tuy ôm Mạnh Đình cùng nhau ngồi xuống, lúc này mới trả lời Chân Hàm, "Ngay cả biết, em cũng không cần kích động."Yến Tuy nói lại cường điệu một câu, "Kích động hỏng việc."Chân Hàm gật gật đầu, chống lại ánh mắt Mạnh Đình nhìn sang, nghiêm túc trên mặt y tản đi chút, "Em biết rồi."Y mặc dù không có Mạnh Đình nghe lời, nhưng cũng sẽ không làm chuyện níu chân, chỉ là y đối với Yến Mạn Gia như cũ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, rõ ràng mọi mặt đều không kém, hết lần này tới lần khác muốn treo cổ trên cái cây xiêu vẹo này."Có gì tiến triển anh sẽ không giấu em, em...... vẫn là phải để ý cô chút."Lời của Yến Tuy tới điểm là dừng, Chân Hàm cũng hiểu. Y không kéo chân sau của Yến Tuy, cũng không đại biểu Yến Mạn Gia không biết.Mặc dù bà vẫn cảm thấy mình rất khôn khéo, nhưng thật sự nữ nhân khôn khéo tới tuổi này của bà, không nói là gia đình hạnh phúc, nhưng cũng hẳn là có sự nghiệp riêng của mình, bà theo đuổi nam nhân nửa đời, cuối cùng cái gì cũng không đuổi tới tay.Trong mắt Chân Hàm xẹt qua chút u ám, gật gật đầu, y cũng không ở đây làm bóng đèn nữa, y đứng dậy nói tạm biệt rời đi.Mạnh Đình trong một tuần này chỉ ở trong thư phòng thỉnh thoảng nghe một hai chuyện tiến triển, trước mắt nghe đối thoại của anh và Chân Hàm, cũng mơ hồ, liền cũng không biết có thể nói cái gì an ủi bọn họ. Vả lại Yến Tuy và Chân Hàm cũng không phải là người cần người khác an ủi.Yến Tuy nhu nhu tóc Mạnh Đình, "Chúng ta trở về phòng.""Vâng," Mạnh Đình gật đầu một cái, cậu mặc dù còn có bài tập chưa làm, nhưng tối nay cũng không có ý định làm.Tâm tình Yến Tuy cũng không bị ảnh hưởng bởi đề tài vừa nãy, sau khi trở về phòng, theo lời anh lúc trước nói với Mạnh Đình, Mạnh Đình nghịch điện thoại, anh xoa chân cho cậu.Mạnh Đình chơi một lát đặt điện thoại sang một bên, cậu nhìn về phía Yến Tuy, mấy phần suy nghĩ rốt cục mở miệng."Yến Tuy, em có chuyện muốn nói với anh."Yến Tuy khẽ gật đầu một cái, tiếp tục xoa chân, thứ hai lúc anh đón người Mạnh Đình đã nói có chuyện gì đó muốn thương lượng với anh, sau đó chính cậu lại đổi đến chủ nhật, trước mắt hẳn cũng là nhắc tới chuyện này.Nhưng là Mạnh Đình lại trầm mặc một chút, cậu kỳ thực rất buồn bực Tô Tư Vũ như thế nào dễ dàng như vậy liền mở miệng, cậu từ lúc quyết định tới giờ vẫn còn do dự, cậu sợ Yến Tuy coi cậu là yêu quái.Ánh mắt cậu chậm rãi thấp xuống, rơi vào trên tay Yến Tuy, cậu kéo tay anh qua, sau đó ngồi dậy đổi tư thế, trực tiếp nằm tới trong ngực Yến Tuy, như thế cậu mới tiếp tục mở miệng."Em và Tô Tư Vũ là giống nhau."Mạnh Đình sau khi mở miệng liền càng không dám nhìn Yến Tuy, nhưng cậu vẫn là ôm người rất chặt, xác định Yến Tuy không muốn đẩy cậu ra, cậu mới tiếp tục nói, "Chỉ là...... em trước kia không muốn làm "phế vật"."epti,0
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương