Tam Đại Thiên Thần Chạm Mặt Bộ Tứ Ác Quỷ
Chương 12
Giới thiệu nhân vật -“Cô ta”( con nhỏ ngồi trong xe đó) –Phù Ngọc Hoàng Dung: Xinh đẹp, sắc xảo, rất yêu Phong Hàn, có một đứa con 2 tuối với Phong Hàn tên Hàn Phong. Nguyên nhân có con: do sự bồng bột của Phong Hàn. -Gia thề: coi như cũng hơi lớn, chủ của mấy tập đoàn khách sạn lớn. Nhưng dám ra mặt đối đầu với cô nên ………….. tất cả tài sản thuộc bề ông Sang. -“King”(cái anh chàng ngồi bên trong xe): Mai Thiên Hải Đăng, con trai trưởng của ông Mai Hoàng Sang, cháu trai đầu của cô, 24 tuổi, thân hình cơ bắp, đẹp trai, thông minh, tài giỏi, người thừa kế sau này của Ông Sang, I/Q: 350/300, thông minh hơn cả cô lun. -Gia thế: khỏi cần kể lại nha. -Sở thích: cua gái, đánh nhau, đua xe, chế tạo vũ khí và độc dược với cô. -Võ loại super, biết sử dụng nhiều loại vũ khí. Tình hình King quen biết với Dung : -Lúc đó King theo lệnh của cha trà trộn vào tập đoàn nhà Dung để thâu tóm quyền lực của gia tộc họ Phù. Lúc đó là vào 3 năm trước, vô tình cậu biết cô tiểu thư của gia tộc này có thai với Phong Hàn, lúc đó king vô cùng tức giận và đem tất cả chuyện này nói với ba mình nhưng ba cậu nói King không cần quan tâm, hãy lo việc của mình thôi, mọi chuyện ba cậu đã sắp xếp hết tất cả, vợ của Phong Hàn chỉ có em gái ông được bước vào, kêu cậu hãy yên tâm. Quay lại chuyện. -Yume( sau này sẽ xuất hiện): Nguyễn Ngọc Thiên Nữ, xinh đẹp theo kiểu nữ thần Hera, tàn độc nhưng rất rất thương tụi nó và nhất là anh King nhà ta, 19 tuổi( nữ thần Hera đẹp sao chị ấy đẹp dậy đó, cả ba vòng nữa) -Gia thế: , con gái của tập đoàn xe hơi lớn nhất thế giới -Sở thích: giết ngưới, xem phim lãng mạng, Hàn Quốc. Thích nấu ăn, làm bánh -Võ loại dữ, thích sử dụng súng, kiếm -Ngọc Nhân: cô bé 3 tuổi, vô cùng xinh sau này sẽ đẹp, -Gia thế: con gái của cô -Tính tình: lạnh lùng tàn độc, sử dụng giỏi tất cả loại độc tuy chỉ mới 3 tuổi, dùng giỏi ám khí vì khi được 2 tuổi ông sang đã tập cho cô bé phóng phi tiêu, với I/Q: 350/300 nên vô cùng tiếp thu, nhưng trước mặt mẹ mình luôn tỏ ra hiền lành nhưng tất cả đã bị cô nhìn ra lâu rồi. -Huy Hoàng: một cậu bé vô cùng cute, hưởng gen của papa. Ba tuổi, em song sinh khác trứng của Ngọc Nhân -Gia thế: con trai của cô -Tình tình: nham hiểm, thâm độc, luôn vui vẻ với người thân và lạnh lùng với người ngoài. Sử dụng giỏi độc giống chị mình, cũng dùng giỏi ám khí và lí do cũng giống chị mình, I/Q: 350/300. -Tình thế cô có 2 đứa con này: Do uống quá chén trong một buổi tiệc khiêu vũ của hoàng tộc Anh tổ chức, rồi sáng hôm sau cô tỉnh dậy thấy mình ở một nơi lạ hoắc, rồi cô tìm cách kiếm một người khác thế chỗ mình. Rồi vài tháng sau, cô có dấu hiệu thì đi khám bác sĩ, bác sĩ nói cô có thai. Và câu đầu tiên cô đáp lại là: “ hãy phá cái thai này đi”. Nhưng do sự phản đối kịch liệt của mội người trong gia đình nên cô phải sinh đứa con này ra, nhưng không ngờ cô không có chí mà tới 2 đứa con. Sau khi hành quyết ông Hoàng cả đám người đi ăn uống thả ga thì ai về nhà náy nhưng cô phải theo anh mình vế ngôi biệt thự ông Sang xây lên để những người cấp cao của thế giới ngầm của ông ở Việt Nam ở. Biệt thự là một tòa nhà được xây dựng một hơn nửa trên bờ, còn phần còn lại là ở trên mặt hồ, diện tích khoảng 100000 mét vuông(hổng biết có lớn hơn hoàng cung thời xưa của Trung Quốc không ta), chưa tính diện tích của khu vườn và các sân. Phía sau là một khu vườn rộng lớn được trồng rất nhiều cây ăn quả, hoa và một số thảo dược. Được xây ở một nơi yên tỉnh, không ồn ào, lại thoáng đảng, không khí trong lành, tối có thể ngắm sao vì khi bị che chắn bởi vật nào như trên thành phố, và một điều đặc biệt là biệt thự này được xây ở gần hồ nên buổi tối có rất nhiều đom đóm bay nhìn vô cùng lung linh, tòa biệt thự được xây theo kiểu phong cách cổ điển nhưng pha trộn một chút hiện đại, được xây theo quanh hồ nước rất lớn, sân trước trồng rất nhiều cây xanh và cắt tỉa vô cùng gọn, đẹp, bắt mắt. Xa khu biệt thự một chút là một cánh rứng rộng lớn. Biệt thự có hơn 50 phòng, mỗi phòng rất rộng, có hai tầng được trang trí theo phong cách khác nhau, trong phòng như một ngôi nhà cao tầng mini, có đầy đủ tiện nghi như có phòng ngủ, phòng ăn, nhà tắm, phòng đọc sách, phòng làm việc, phòng giải trí. Nơi này chia làm hai tầng nhưng được xây cao lên rất nhiều khoảng 40 mét. -Lâu quá không về đây nhìn nó đẹp sao sao ấy anh hai ơi. Cô vui mừng nói -Đương nhiên đẹp rồi, công thiết kế của King mà. Bà Nhi lên tiếng -Ôi, King yêu dấu của em, không biết bao giờ nói mới hoàn thành xong nhiệm vụ nó nhỉ, em nhớ nó quá à. Hihi. Cô nói -Em đừng lo,nó sắp về rồi. Ông Sang lên tiếng chen vào cuộc nói chuyện của 2 người -Nó sắp về rồi. Thiệt không đó. Cô nhìn anh hai mình – cặp mắt nghi ngờ. -Đương nhiên, nó sắp về. Ông Sang trả lời chắc nịch -Nhưng em có thấy gia tộc họ Phù có bị gì đâu? Cô nhìn anh hai hỏi -Ai nói không bị gì, nhờ có King mà tập đoàn khách sạn của họ càng ngày càng lổ nặng, sắp phá sản rồi. Haha. Ông Sang sangê khoái cười -Giọng cười ông nham hiểm quá. Bà Nhi lớn giọng -Đúng đó lo lái xe đi, coi chừng ba mạng người đó. Cô cười nói -Ok, ma đam. Ông Sang chào theo kiểu quân đội. -À mà em gái nè. Ông Sang chợt nhớ ra gì đó liền gọi cô -Gì anh hai. Cô hỏi -Gì anh hai. Cô hỏi -King nó nói nó về với một người đó nha. Ông Sang nói -Bạn gái nó hả? Cả bà Nhi và cô đồng thanh -No. Ông Sang trả lời ngay tức khắc -Zậy nói làm chi. Bà Nhi quạu nói với chồng mình -Nhưng nhỏ con gái này có một sợi dây liên kết với Phong Hàn đó nha. Ông Sang bí hiểm nhìn em gái -Có phải Phù Ngọc Hoàng Dung không anh? Cô lập tức vui mừng hỏi -Uk. Ông Sang không bằng lòng với thái độ của đứa em gái -Nhỏ kia, em đừng có hồng lấy nhỏ đó thế chỗ em nha, nhưng nếu Phong Hàn chịu thì đệ nhất công chúa Anh quốc cô Milena. Tên tiếng việt là Nhật Lan có chịu không? Bà Nhi nhường mắt nhìn đứa em dâu mình thương hơn cả em ruột nữa -Thôi mà, em xin lỗi mà, em đâu có suy nghĩ đó đâu. cô ôm chị dâu mà làm nũng, cô còn chối liền cái ý nghĩ trong đầu. -Zậy thì được. Ý tới rồi kìa. Bà Nhi la lên -ế có người rước chúng ta kia. Ông Sang nhìn về phía tay em mình chỉ, ông nhìn thấy một đám người hơn ba mươi người, mỗi người ở đây ai cũng còn rất trẻ khỏng 23 đến 25 tuồi, và trong đó có cả phụ nữ, ông tức giận. Vừa thấy xe của ông chủ mình tới thì ai ai cũng vui. Ông chủ là một người vô cùng tốt, giúp đỡ bọn họ và gia đình, cho bọn họ chỗ ở tiện nghi và công việc ổn định, bây giờ bọn họ đều là giám đốc của các công ti đá quý của bà Nhi, nếu không thì những người cai quản các bang phái của ông Sang. Nhưng ông chủ vừa xuống xe thì hịnh nộ mắng bọn họ -tại sao các người còn đứng ở đây -dạ, thưa chúng tôi chờ người. Giám đốc Dương lên tiếng, anh này 23 tuổi, được ông Sang cứu về trong một vụ hỏa hoạn, ông cho anh này ăn học và làm giám đốc công ti đá quý của bà Nhi -Ai cần. Ông tức giận quát. Ai nãy đều sợ rung lên, cả mấy bà vợ của mấy người này cũng xanh mặt nhưng bọn họ đều vui mừng sau khi nghe mấy câu nói của ông Sang: -Tôi đã bảo mấy cậu không cần đón chúng ta mà, sức khỏe của mọi người ở đây đều quan trọng hết, trời ơi, Dương, Tâm, Phong sao lại như thế? -Dạ ông chủ sao ạ. Ai cũng run lên khi nhìn ánh mắt phẫn nộ của ông chủ -Dạ cái gì mà dạ, không phải vợ của mấy cậu mới sinh hay sao mà con để các cô đứng đây, trời ơi 12 giờ khuya rồi kia. Ông coi đồng hồ trên tay -Dạ ông chủ không sao đâu chúng em chịu được mà. Các bà vợ ai nấy đều cảm kích khi thấy ông chủ quan tâm mình -Cái gì, chịu được cái gì. Bà Nhi bây giờ lên tiếng -Dạ. Mấy bà vợ nhìn bà Nhi ngơ ngác, một phụ nữ thất sự xinh đẹp, ông chủ thất có phúc -Tôi nói các cô chịu gì được, tôi đã sinh ba đứa con rồi nha, tôi hiểu khi sinh xong sẽ mất sức nhiều lắm, đứng đây gió lớn, với lại con nhỏ cần mẹ, vô nha nhanh. Bà Nhi lớn tiếng kêu mấy phụ nữ đứng nãy giờ vô nha -Dương. Bà Nhi kêu -Tôi và chồng tôi đã mua rất nhiều quà cho em bé của cậu với mọi người, với mấy thứ tẩm bổ ọi người, kêu người ra lấy đi. Bà Nhi kêu Dương và nói -Dạ, bà chủ, bà không cần khách sáo vậy, chúng tôi đâu cần tẩn bổ làm gì? Dương vui mừng nói -Dạ, đúng bà chủ, bọn tôi ai cũng khỏe như trâu như bò không cần tẩm bổ đâu. mọi người đồng thanh -Thôi đi, không được gọi ta là bà chủ nữa, ta và ông nhà xem mọi người ở đây như con của mình, mà cẩu nghĩ sao mà mọi người ở đây không cần tẩm bổ, tôi biết các cậu mỗi ngày chỉ ăn có hai bữa sáng với tối, buổi trưa làm việc không nghỉ ngơi gì hết. bây giở ta nói các con phải nghe. Bà Nhi lớn giọng nói -Nhưng......... mọi người đang đứng dồng thanh nói -Không nhưng nhị cái gì hết. Bây giờ bọn ta là ba mẹ của tụi con, bọn ta sẽ thay mặt ba mẹ quá cố của tụi con chăm sóc thương yêu tụi con. Ông Sang nói -Thôi bây giờ vào nhà, Dương, con kêu người chút nữa trực thăng sẽ đưa hàng tới, nhớ ra nhận đó, bây giơ vào nhà. Bà Nhi nói -Dạ. Mọi người ở đây dồng thanh trả lời -Haha, bây giờ công nhận em có rất nhiều cháu nha. Bây giờ cô cười lên -Dạ, đây là. Mọi người nhìn thấy một tiên nữ tuyệt đẹp bước ra, ai cũng bàng hoàng cả nam lẫn nữ -À, ta xin giới thiệu với mấy con, đây là em gái ta, tên Băng Ngọc. Ông sang nói -Vậy đây là cô của tụi con rồi. G/Đ Dương hớn hỡ nói -Thôi bây giờ vào nhà. Bà Nhi nói -Thôi bây giờ vào nhà. Bà Nhi nói -Dạ. Cả đám con nuôi của bà đồng thanh Quay lại với tụi nó, đêm nay là một đêm mất ngủ trầm trọng của của đám. Nó từ khi về phòng không nói 1 tiếng liền chạy về phòng mình khóa cửa. Bây giờ nó nhớ lại những gì đã qua, đã 10, 10 trời cố quên kẻ đã làm tổn thương sâu sắc, kẻ đã làm trái tim mình chai sạn, nhưng kết quả vẫn không thể quên, ông trời tại sao ông cho tôi yêu, cho tôi hận, rồi bây giờ lại ép tình yêu đó lại 1 lần nữa ở trong tôi, 1 lần là quá đủ rồi, kết hôn, tôi sẽ không bao giờ có thể chấp nhận tình yêu một lần nữa, ông trời ông có nghe không, tôi không cho ông lấy tôi làm trò đùa, mãi mãi số phận tôi là do tôi tự nắm bắt, kết hôn ư, chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu, mãi mãi. Và bây giờ nó đã khóc, khóc khi nhớ về quá khứ, khóc khi nghĩ tương lai của mình, ông trời quả thật trêu người. Và bây giờ tôi sẽ không khóc nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận số phận mà ông an bài. -Alo, cô hả. Nó lấy điện thoại và gọi cho cô -Uk, có chuyện gì mà con gọi ta khuya zậy? Cô thắc nắc -Dạ, con có chuyện muốn nhờ cô. Nó nói -Chuyện gì, con nói đi, ta giúp được thì ta sẽ giúp. Cô nói -Sau khi tổ chức đám cưới cho Rose, người có thể dặt một vé máy bay đi Anh cho con được không nhứng không để mọi người biết nha. Nó nói một giọng buồn queo -Uk, ta sẽ giúp. Cô thở dài. Thôi con ngủ đi, coi chừng mắt thâm quần bây giờ -Dạ, zậy con cảm ơn cô, bye người. Nó nói -Uk, bye. Cô nói. Sau khi cúp máy cô liền quay vào cười nói: -Haha, thấy chưa, em nói mà, Nhi sẽ trốn đám cưới này mà. Haha. Zậy là em thắng nha. -Tức chết mà, sao nó có thể làm như thế được. Ông tức giận đâm bàn -Cái gì không được, nó đau lòng vì tinh yêu mà, nó mà dám đối mặt với tình yêu thêm một lần nữa em bái anh làm sư phụ luôn đó. Cô đắc thắng nói -Zậy nha, nếu nó đồng ý kết hôn với dương thì em phải bái anh làm sư phụ đó. Ok. Ông Sang nói với cô -Ok thì ok, ai sợ anh, nhưng em phải nói trước là Nhi phải tha thứ những gì Dương làm thì anh mới được tính là thắng đó nha, chị hai chị làm chứng nha, hiệp ước có hiệu lực ngay bay giờ đến ba ngày sau. Cô nói -Hai anh em nhà này đúng thiệt ...... bà Nhi than thỡ -Thiệt sao chị. Cô tò mó -Con nít quá đó. Bà Nhi cười Cả bà người đang nói chuyện thì phòng kế bên có tiếng động, rồi một giọng nói của một cô bé vang lên: -Má mi ơi, má mi đâu rồi. -Ngọc Nhân hả con, mẹ ở đây. Cô lên tiếng -Mẹ ơi, mẹ đã về, con nhớ mẹ quá. Nhân nhè nhẹ nói -Mẹ cũng nhớ Nhân baby lắm á. Cô nựng mà đứa con bé bỏng của mình -Mẹ, sau này không ẹ rời xa con nữa. Nhân ôm chắt cô -Uk, sau này mẹ không xa Nhân của mẹ đâu, mà tại sao bây giờ con chưa ngủ, em ngủ chưa? -Dạ, tại bác nói hôm nay mẹ về đây nên con ngủ không được. Nhân chuyển chủ đề -Zậy con có đói bụng không, mẹ đi nấu. Cô hỏi Nhân -Dạ có, mẹ nấu mì xào cho con nha. Nhân nói -Uk. Anh hai, chi hai hai người ăn gì em nấu. Cô hỏi -Cho ta 1 cơm chiên. Ông Sang nói -Còn ta mý ý nha. Bà Nhi tươi cười -Trời ơi, cái này quá đáng nè. Mì Ý hổng nói, mì xào không nói nhưng cơm chiên em hổng biết làm làm sao mà làm. Cô nhìn ông Sang -Zậy cho ta mì thập cẩm đi. Ông Sang suy nghĩ một hồi rồi nói -Zậy thì được. Nói rồi cô đi vào bếp. Nhưng mọi người không biết cô đã lắp camera ở đây trước vài ngày rồi nhưng cô dặn ai gặp cô đều nói không quen hết nên mọi nội dung trò chuyện sau đó của bốn người kia cô nắm rõ trong lòng bàn tay. -Zậy thì được. Nói rồi cô đi vào bếp. Nhưng mọi người không biết cô đã lắp camera ở đây trước vài ngày rồi nhưng cô dặn ai gặp cô đều nói không quen hết nên mọi nội dung trò chuyện sau đó của bốn người kia cô nắm rõ trong lòng bàn tay. -Dậy rồi hả em trai, ăn gì chị nấu cho. Nhân nhìn cậu bé đang ngáp ngắn ngáp dài bước từ phòng kế bên ra -Chị dẹp cái bộ mặt cún con đó đi nhìn phát ói. Huy giả bộ động tác ói -ừa, phát ói, em coi chừng nét cute bị ta rạch máy nhát thì thành vịt xấu thì đừng trách ta nha. Nhân nói với Huy bằng vẻ đe dọa -Thôi đi chị tưởng rạch em dễ lắm hả, coi chừng gậy ông đập lưng ông nha. Huy hấc mặt về phía chị mình -Được để coi ai hơn ai. Nhân tức đỏ mặt chuẩn bị xông tới, Huy cũng thủ thế sẵn chuẩn bị nghênh tiếp. Thì đột nhiên một tiếng nói vang lên -Mẹ con đang ở đây đó, coi chừng lộ thì ta không thể nuôi mấy đứa nữa đâu đó. Ông Sang lên tiếng -Bác cứ yên tâm, mẹ không bắt tụi con về nuôi đâu. nhân nhìn bác hái mình cười -Tại sao con biết mẹ con không bắt con về nuôi? Bà Nhi tò mò hòi -Bác hai đừng quên mẹ con đang muốn hủy cái hôn ước với nhà họ Hoàng làm sao mà đưa tụi con ra được. Huy nói -ồ đúng rồi hả. Đúng là hổ mẫu sinh hổ tử ha. Bà Nhi nói -đương nhiên, ai biểu nó là em gái anh chi, anh là Satan, thì nó cũng là Thần chết à. Ông Sang nói ra câu này nhưng không biết ở nới nào đó có người đang nghiến răng, phi mấy con dao vào tường đùng đùng. Còn về phía tụi hắn, bọn hắn vẫn trở về nhà của họ. Bây giờ hắn đang tươi cười nói chuyện làm cả nhà hắn ai cũng không rét mà rúng, rồi bà Ngọc Lan thấy chuyện không ổn hỏi: -Dương, sao con cười nhiếu quá vấy, hay có chuyện vui gì nói ẹ biết mau. -Mẹ này, ta cười mà mẹ cũng phải biết lí do hả? -Sao không biết nhưng mẹ thấy hơi lạ nha, anh hai Devil mission lại vui vẻ như xưa hồi nào ta -À, hay là do bé Nhi mẹ. Hiếu nói -Uk, đúng đó. Goddess đống thanh nói -Chắn chắn nha. Ông Thiên Sang nói -Ta còn hổng biết Nhi có đồng ý lấy con không nữa mà ở đó cười tươi zậy. Bà Ngọc lan nói một câu mà có sức công phá lớn tới mức làm không khi đang vui bỗng nhiên lạnh băng -Mẹ này, sao mẹ nói zậy. Hiếu không vui hỏi mẹ -Goddess. Bà Nhật Lan nói -Dạ dì kêu con. Goddess lễ phép trả lới -Con vẫn nhớ tính cách của chị hai con chứ. Bà nhật lan nhìn goddess -Dạ....? Goddess gãi đầu tỏ ý không hiểu -Hình như ta quên nhắc cho con biết nha, tính của Nhi là nó sẽ vứt bỏ tất cả để đi theo tình yêu nhưng nó sẽ không bao giờ chấp nhận con người đã vức bỏ nó. Con nên nha, chình con 10 năm trước đã tuyệt tình tuyệt nghĩa đối xử tệ bạc với Nhi con nghĩ Nhi sẽ dồng ý kết hôn với con. Bà Lan nhìn con trai bà. -À, đúng rối ba ngày nữa là ngày kết hôn của Thành với Rose, Hiếu với Goddess chừng nào kết hôn? Bà Nhật Lan nham hiểm cười -Mẹ này, mẹ nói đúng y con ghê nha. Chừng nao ta và em bước lên thánh đường đây. Hiếu cũng hùa theo mẹ mà làm khó Goddess -Chừng nào cô với chị hai, anh Dũng kết hôn thì ta hẳn kết hôn. Goddess đỏ mặt nói -Nhưng lúc đó là lúc nào, lỡ sau này cô với Nhi không kết hôn thì anh không được lấy em hay sao, lúc đó anh chịu không nổi đâu. hiếu nhìn Goddess -Zậy thì anh quyết định đi, anh muốn kết hôn ngày nào cũng được. Nói xong câu này mặt Goddess đỏ hơn quả cà chua chín nữa. -Zậy hả. Zậy ba ngày sau mình kết hôn đi, lúc đó làm đám cưới tập thể. Hiếu nói xong liền chạy lại ôm Goddess Và cuối cùng bọn họ cũng đi ngủ có những người yên giấc ngủ, còn có những người không tài nào chợp mắt được. còn cô lúc quay lại thì tỏ ra vui cười coi như không có chuyện gì hết. Hết chap 12
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương