Tự Nhiên! Nàng Chạy Không Thoát Đâu
Chương 10: Nguyệt Dạ Lam chi (10)
Tròng mắt ôn nhu dịu dàng giờ đây đâu còn nữa, thay vào đó là một ánh mắt vô cảm sâu không thấy đáy lạnh lùng quét một lượt tất cả những người trong cốc. Vốn mọi nguoeif đang ra sức hít lại không khí đại ma nhân đã rời đi thì lại hít thêm một ngụm khí lạnh. Không biết làm sao khi nghe thấy lời nói này của Tử Đan bọn họ không nhịn được mà tay chân run rẩy...trong lòng bọn họ thầm nói:" Thiên...âT nói này cái thành viên bang Huyết Tộc có thể không bá đạo như vậy được không, dù sao bọn họ cũng là bang chủ, trưởng lão của các bang nga. Lời nói không chừa mặt mũi này cũng có thể nói ra." Dù như thế bọn họ cũng không giận được không tức được bởi chỉ nguyên nhân chỉ có một: hắn là huynh đệ kết nghĩa của Ma thần Hàn Quân Ly là hộ pháp của bang Huyết tộc dỉnh định top một không ai dám tranh không ai không tôn kĩnh Bọn họ vẫn cúi đầu, ánh mất Tử Đan dừng lại một góc nào đó, nụ cười nhếch lên đầy phần chế diễu giọng nói đầy phần châm chọc:-" Ta thấy bang chủ Hồ Nguyệt cần bộ y phục mới có cần ta sai người đưa cho ngài một bộ không?" Sau đó hướng con mắt từ đầu đến chân của Khương Lâm nụ cười hiện lên càng đậm nét châm chọc trong con người.Đôi mắt của Khương lâm căng lên hiện lên tia huyết giật giật,hắn thập phần căm tức nhưng hắn có thể làm gì, đánh không đánh được mắng chưa chắc đã mắng lại. Hắn lấy hết âm lượng thét lớn:-" Không cần hữu hộ bận tâm ta còn có việc đi trước. Cáo từ " Vừa nói rứt lời, Khương Lâm hắn ta lập tức xoay người chuẩn bị truyền thống ra khỏi cốc thì từ đằng sau tiếng Tử Đan vọng lại:-" Khương Lâm bang chủ đi cẩn thận nhớ giữ ấm bản thân đừng để ta cất công đi viếng thăm"-" Khốn khiếp " Lòng Khương Lâm ngậm cục tức mà thét.-" Các người chưa đi" Tiếng nói lạnh lùng lại thốt lên, mọi người trong gang tấc nín lặng.Một nam tử trung niên mạnh mẽ đứng lên:" Hữu hộ Tử Đan tại hạ cùng Bang U Cốc đi trước cáo từ " Xong cứ thế một toán người rời đi trong nhanh chóng..... Lần lượt tất cả mọi người từ biệt rồi lần lượt ùa ùa như ong vỡ tổ ra khỏi cốc.Tử Đan đạp gió dùng đôi cánh ( chỉ có top 1 các hệ mới có thể có cánh truyền thống) bay lên không trung biến mất.Băng Loan Cốc lại trả lại một khoảng không gian tĩnh mịc gió hiu hắt lùa vào nhữ tán lá tơi tả sau một buổi hỗn chiến phát ra tiếng xào xạc bi thương.Trên không trung, một bóng hình nam tử mập mờ cưỡi thần long phiêu dạt ẩn hiện trên trời xanh. Vé mặt đầy lo lắng rủ đôi ngươi tím nhạt ngừng lại trên khoaan mặt mỹ mạo của nữ tử trong lồng ngực. -" Ưm...ưm " Âm thanh nhỏ khẽ vang lên xé tan sự im lặng của đất trời. Thiếu nữ mĩ mạo nheo mắt đôi mi dài cong nhếc lên đôi chút vén màn cho ánh mắt trong trẻo của nàng hện ra. -" Nàng tỉnh..." Hàn Quân Ly dấu không nỏi sự vội vã cùng tia vui sướng ôn nhu như nước mua xuân dịu nhẹ nói.Nheo mắt lại cố gắng nhìn rõ nam tử trước mắt đúng là một dung mạo khiến người ta chết mê chết mệt. Nàng nhận ra hắn có điều thoáng chốc nàng phát hiện ra tại sao nàng lại mệt mỏi toàn thân rã rời như vậy còn nữa vì sao nàng nhìn tên yêu nghiệt này từ đằng dưới ngước lên. Lúc này vòng eo nàng một lực mạnh siết chặt lấy nàng cố định nàng không cho nàng tách rời ra, nàng hướng con mắt lạnh lùng lên khuôn mặt mỹ lệ của Quân Ly:-" Buông ra " Âm thanh như đang cảnh cáo thốt lên không khỏi khiến người ta run sợ.Quân Ly ủ rũ, hắn cũng không nói gì nhẹ nhàng nới lỏng bàn tay ra khỏi vòng eo thon nhỏ của Lam Chi thật sự thì hắn không nỡ rời xa vòng eo đó của nàng, nhưng đói diện với lời nói của nàng hắn lại không thể kháng cự chỉ biếc ngoan ngoan nghe theo. Lam Chi vừa được nới lỏng liền dùng sức đặt tay lên ngực Quân Ly đẩy mạnh. Nàng bật ra khỏi lồng ngực hắn. Hắn cũng cách xa nàng vài bước. Một tia hỗn độn không ngừng từ trong huyết mạch nàng chào sôi. Nàng thầm nói" Không phải chỉ chịu 20% tổn thương do bị phản phệ sao cảm giác đau buốt thấu xương này đâu phải 20% mà dõ ràng là 100% lừa người nga. Lam Chi nhăn mặt lại đôi mày liễu dường nhue cũng hiện lên một trạng thaks khks chịu trên trá từng hạt mồ hôi to vương vấn trên trán nàng không rời. Quân Ly thấy không ôn, hắn mặc kệ có bị nagf mắng cho một trận cũng phải chạy tới bên nàng, vừa bước tới đối diện với nàng... bỗng nhiên:-" Phụt...." Một đạo máu cuồn cuộn phun ra trong môi mọng anh đào của nàng. Quân Ly vội cúi người hắn chưa kịp đưa tay ôm lấy nàng thì bỗng nhiên, cầm phiến trong không gian nàng xuông thẳng ra ngoài vụt tới đánh Quân Ly lùi ra xa nàng hớn lúc ban đầu... Cầm phiên lúc này đỏ rực tửa như nhuốm lấy hết thảy mùi máu tanh vạn vật như tu la không cho ai tới gần Lam chi. Trên không chín đạo thiên lôi ầm ầm kéo tới hướng Lam Chi mà đi mỗi lúc một gần hơn. Ngay cả Thần Long cũng bị uy vũ của thiên lôi làm cho run sợ thân hình đang thăng băng hỗng dưng trao đải trên không trung, vốn là bầu trời trong xanh tựa bồng lại giờ lại giống như nơi giao hòa giữa địa nguvj và trần thế. -" Phụt.... " ngay lúc Lam Chi phun thêm ngụm huyết thứ hai cũng là lúc chín đạo thiên lỗi kia ập đến bao vậy chín hướng ngăn cách Quân ly và Tử Đan. Thần long cũng bị bao vây cùng Lam Chi. Lúc này Lam Chi chợt nghĩ ra gì đó chỉ thấy nagf ấn ấn vài cái trên khung trung một bảng hệ thống xuất hiện:Hệ thống: Bạn có sẵn sàng thoát game ấn Hủy hoặc Đồng Ý Ngay lúc Lam Chi nàng ấn "Đồng Ý" thì một bảng thông báo hiện ra:Hệ thống thông báo: Hiện tại không thể tự thoát game xin người chơi tự nghĩ cách Hàn Quân Ly hét to:-" Lam chi mau thoát game cứ như này không ổn " từng âcu từng chữ như đang gào thét... ập đến tai của Lam Chi.Nàng rất muốn trả lời hắn:" Nàng không thoát ra được " có thể không.Cái này là muốn nàng thật sự tức chết mà cái gì mà lỗi xin người chơi tự khắc phục.... Nàng thề nếu nàng binh an mà thoát nàng sẽ đốt cái tổ chức game này a....Trên không trung, một con phượng hoàng uy vũ với đuổi lửa rực rỡ khoe sắc trong màn đêm u ám hiện tại đang lao thẳng từ trên đỉnh đầu nàng hướng tới nàng... -" Đoang........" Nàng mơ hồ, mí mắt cụp lại khung cảnh hiện tài chie mơ mơ hồ hồ nhòa nhòa hiện hiên...nàng cảm nhật được bản thâ đã ngũ xuỗng lưng thần long cũng cảm nhật đươc chín đạo thiên lôi kia đã biến mất. Nàng không còn sức lực, thoáng cái chỉ nghe thấy tiếng gọi của Quân Ly hắn ta:-" Lam Chiiiiii......" bóng hình hắn nàng đã không nhìn rõ tất cả chỉ là một mảng tối đên mờ mịt....Nàng mơ hồ... bên tai có nghe tiếng gọi:-" Tiểu thư.. tiểu thư người tỉnh rồi...." một bóng hình quen thuộc xuất hiện..... Nàng mở mắt, khẽ run yếu ớt nói:-" Ưm.... Ta đang ở đâu"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương