Vợ À, Em Là Khắc Tinh Của Anh Phải Không

Chương 10



Thân phận thật sự

“ Ha, anh muốn ra ngoài? Chúng ta đi”- nó bỏ ngoài tai lời nói chứa ngàn dao của hắn, nắm tay hắn đứng dậy.

----------------------------------------

Hai người đi từ từ ra khỏi căn phòng đổ nát. Chậm rãi đi về phía trước, hắn không ra dáng anh hùng nữa, chỉ lẳng lặng đi theo phía sau nó. Nó trong lòng rất thấy hứng thú nhưng ra ngoài trước đã rồi chơi đùa sau. ( tg: ha, chị gian manh nha/ Nghi Nghi: im, đánh chết giờ, để ta làm ăn/tg: vâng vâng).

Hai người đang đi bỗng hắn đạp phải một sợi dây thừng. Vì tưởng là rắn nên hắn la toáng lên.

“ AAAAAAAA!!!! Rắn, rắn ba ơi!!!”- hắn nhảy lên, mặt mày xanh lét, từ bé giờ, cả sư tử hắn còn không sợ, duy chỉ sợ nhất rắn, rắn rất là xấu, hắn ghét rắn, ghét rắn nhất trên thế gian này. ( tg: báo cáo anh tin buồn/ TB: gì/ tg: vợ anh tuổi rắn/ TB: o_O, ô mai chuối).

Một đám người mặc đồ đen cằm theo súng nhanh chóng bao vây nơi phát ra tiếng động, cũng là hai người họ. Lần đầu tiên thấy nhiều người cằm súng như vậy hắn rất sợ, đứng nép sau lưng nó. Nó rất muốn cười bộ dạng thỏ đế của hắn nhưng bây giờ không phải lúc, đành nuốt trận cười vô bụng. Nó bình thản hỏi:

“ Sao các người lại bắt bọn tôi”

“ Ha, cô em xinh đẹp, em không liên quan, chỉ là bọn thuộc hạ bắt nhằm thôi, nào nào, hay là em làm vợ anh, anh sẽ cho em ở sung sướng..há hả”- tên cầm đầu bụng phệ,đầy mỡ núc nắc, nói.

ÔI trời, tởm, muốn nàng làm vợ hắn???? Có tu chín kiếp cũng không có cửa đâu!!!

ÔI trời, tởm, muốn nàng làm vợ hắn???? Có tu chín kiếp cũng không có cửa đâu!!!

“ Ai nói cô ấy là của ông?”- hắn nhịn không được lên tiếng, đây là con mồi của hắn, hắn chưa đụng tới thì ai cũng đừng hòng.Nó khá vui khi nghe hắn nói câu đó nhưng câu nói của hắn không có một chút tác dụng để giải vây cho nó mà còn có hiệu quả ngược lại.

“ Hê hê, chú em, đã bị bắt rồi mà còn lớn láo hã, công ty của cha mày làm công ty tao phá sản, hôm nay tao phải bắt thằng cha của mày cùng mày đến chiệu tội, lo mà chịu chết đi ..hê hê hê”- tên béo bụng, nở nụ cười ghê tởm đến không ngờ, làm cho bọn thuộc hạ thấy mà sợ.

“Ngươi!!!” – hắn uất ức mà phản bác, nhưng cũng chẳng làm được gì.

“ Các ngươi biết ta là ai không?”- nàng cười yêu mị nhìn bọn chúng làm cho ai nấy đều thèm nhỏ dãi ( tg: kinh tởm, một lũ dơ bẩn >o “ Ối, nàng cười, thật xinh đẹp, làm vợ…”- Hắn chưa nói hết câu thì bị một cú đá xoay của nó làm cho chao đảo cả cơ thể to đùng rồi ngã xuống một cái rầm.Hắn kinh ngạc. Bọn thuộc hả sợ hãi, lấy súng chỉa vào nó.

Nó bình thản kéo mặt sợi dây chuyền trên cổ nó ra, lộ ra một hình săm nhỏ. Mọi người cố gắng nhìn kỹ, mới phát hiện một chấn động mạnh mà ai thấy cũng đổ rạp xuống như cát nóng: Hie hình xăm một con con rắn màu đỏ tượng trưng cho [ Hime-Himenashaki] [ Devil- Black Devil]. Sát thủ đứng đầu thế giới.

Đây là bí mật nó giấu mọi người, kể cả ba mẹ nó lúc trước và ông nội bây giờ, nó chưa từng kể với ai. Nó bắt đầu là sát từ lúc nó biết mình, lúc nó 10 tuổi. Vì một lần đi chơi bị lạc lên rừng, nó đã gặp phải tổ chức của Mafia đứng đầu thế giới. Nó đã được huấn luyện làm sát thủ từ đó. Và tất nhiên đây là bí mật lớn nhất, chỉ có mình nó và sư phụ- thủ lĩnh băng Mafia lớn mạnh nhất thế giới mới biết, sư phụ bắt nó kế nghiệp tổ chức của người. Giờ nó đã là BOSS của Black Devil- tổ chức Mafia mạnh nhất thế giới. Hồi còn ở , nó đã cố gắng học giỏi để che giấu, nhưng nó cũng thật không ngờ thân phận mình lại là tiểu thư như bây giờ. Nó không định bước chân vào giới sát thủ thật sự, từ hồi nó lên tiếp quản sự nghiệp của sư phụ, nó không còn làm nhiệm vụ nữa mà là chỉ đạo những sát thủ bậc nhất làm thôi. Nó muốn sống với nó bây giờ, tiểu thư của Lạc gia.

“ Biết làm gì rồi chứ”- nó cười nói nhẹ nhàng làm cho hắn ngạc nhiên cực độ. Người con gái này, người con gái này quả thật không tầm thường nha. Tại sao bọn họ lại phải sợ nó như vậy chứ. Hắn tự hỏi, chỉ là một nữ nhân thôi, làm gì mà sợ dữ vậy, nãy giờ hắn chưa thấy nó ăn thịt ai đâu.( tg: làm như con người ta là sói không bằng/ TB: ta thích ta nói, mắc mớ gì tới người, ta cho ngươi đi chầu diêm vuông bây giờ/ tg: ừ, không mắc mớ tới ta, có muốn ta cho gương mặt đẹp trai của ngươi bị vài đấm không?*cười đểu*/ TB: ngươi..ngươi!!!).

Bỗng một trăm mấy người áo đen tự lấy súng bắn vào đầu mình. Tại sao họ lại làm vậy, hắn tự hỏi, thật là dã man, ôi kinh quá. Hắn sợ hãi lui về sau mấy bước, chỉ riêng nó đứng đó quan sát, sau khi tất cả êm xui, nó chỉ nhếch miệng cười. Rồi quay đầu lại hắn, bỏ lại vũng máu tanh lạnh cứa da thịt.

NHìn mặt hắn sợ hãi mà nó than trong lòng. Có gì để sợ chứ? Chỉ là mấy trăm người chết thôi mà. Đúng là đồ nhát gan!

NHìn mặt hắn sợ hãi mà nó than trong lòng. Có gì để sợ chứ? Chỉ là mấy trăm người chết thôi mà. Đúng là đồ nhát gan!

“ Đi thôi, đường này bị cụt rồi!”- nó vừa nói vừa đi về phía trước, hắn cũng như cái xác không hồn đi theo.

--------------------------------------------------

Ra đến nơi, không khí dễ chịu hơn hẳn. Vậy là kế hoạch trả thù của tên kia thất bại. Thay vào đó là sự tổn thất nghiêm trọng về tính mạng. Hắn khoái chí cười nhưng khi nhớ lại cảnh hàng loạt người tự sát, máu óc văng ra tứ tung thì miệng hắn cứng lại, khuôn mặt xanh mét.

“ Tại sao lúc nãy bọn họ lại tự sát?”- hắn gượng hỏi nó.

“ Vì họ biết mình đụng sai người, nên tự sát cho cái chết được đẹp một chút!”- nó vô tư nói, bây giờ chẳng phải quá muộn đi, 1 giờ đêm rồi, bây giờ mà về là bị nội thuyết giảng tới sáng luôn.

“ Đụng nhằm ai, cô sao?”- hắn ngạc nhiên hỏi.

“ Phải”- nó cũng không muốn che dấu, dù gì cũng biết rồi, nó lấy mặt sợi đây chuyền đặt lại vị trí cũ.

“ Là sao, cô là ai?”- hắn hoang mang hỏi nó. Nó cũng buồn trả lời nên phớt lờ câu nói của hắn.

“ Hình như anh có hẹn mà nhỉ?”- nó hỏi, từ lúc thấy hắn nhìn chiếc đồng hồ ngạc nhiên là nó đã đoán ra được vấn đề.

“ Hình như anh có hẹn mà nhỉ?”- nó hỏi, từ lúc thấy hắn nhìn chiếc đồng hồ ngạc nhiên là nó đã đoán ra được vấn đề.

“ A, sao cô biết, mà.. mới 1 giờ, vẫn còn kịp..”- hắn nhìn đồng hồ rồi nói.

“ Tôi có thể đi không, bây giờ về là nội sẽ không tha đâu”- nó nói với hắn như một người bạn thân thuộc, nói thật lý do nó không muốn về nhà.

Hắn nhìn bộ dạng của nó rồi đánh giá. Quá tuyệt mỹ, dù nhìn như thế nào cũng không ra nó và hắn vừa từ một đống hỗn độn đi ra. Thân hình lẫn khuôn mặt đều trên cả tuyệt vời…vậy thì…

“ Cô giả làm bạn gái của tôi, tôi sẽ cho cô theo”- hắn cười chí hửng nói.

“ OK”- biết rõ là bây giờ nếu nó không đi chung hắn thì chỉ còn cách bơ vơ, mướn khách sạn 6 sao ở thì sợ bị nội phát hiện vì nhà trọ trên 5 sao đều là của Lạc gia kinh doanh, nhưng đã quen nằm êm trên giường lớn nó thật khó chịu khi phải ngủ ở một cái khách sạn dưới 5 sao chật hẹp, khó chịu.

“ Thật sao, vậy ta đi!”- hắn nắm lấy tay nó kéo vào xe của mình rồi chạy thẳng tới bar à bạn hắn sắp đặt cho hắn.

Cảnh báo nha, chương sau có cảnh H gần 17 á, mọi người chuẩn bị khăn giấy nha :3
Chương trước Chương tiếp
Loading...