Buổi Tối Không Muốn Tăng Ca
Chương 19: Thuần Lương
Công việc của Lang Giai Âm tiến hành cũng không quá thuận lợi. Vấn đề so với nàng tưởng tượng còn muốn phức tạp hơn. Cũng phải thôi, nếu như là vấn đề đơn giản, quản lý cũng sẽ không nói đây là kỳ sát hạch quan trọng nhất trong kỳ thực tập này của nàng. Từ Hồng Kông trở về, Lang Giai Âm cho là mối quan hệ giữa mình và quản lý sẽ phát triển tốt hơn. Nhưng là cái gì cũng không có, đã vậy còn xuất hiện tình huống "Đình trệ". Thân cận còn không bằng như lúc ban đầu ở Hồng Kông. Mất mát sao? Hơi có một ít. Đại khái là nhân viên ai cũng đều hi vọng được cấp trên coi trọng đi. Lạc Uy trở lại không lâu, mẫu thân liền tới. Còn là vì chuyện nàng ở lại Thượng Hải. Tuy nói là vì nàng mà tới, ngày thứ hai hay liền đi thăm phụ thân. Mẫu thân đến cùng vẫn còn mong nhớ phụ thân, tuy rằng mẫu thân rất ít đến thăm hắn. Từ quan hệ pháp luật mà nói, cha mẹ nàng đã không có gì để rằng buộc. Lúc trước, phụ thân là cố ý muốn cùng mẫu thân ly hôn, phụ thân vốn là người quật cường, mẫu thân không cưỡng được hắn. Thẳng đến về sau, trong nhà mới biết phụ thân xảy ra chuyện, không muốn liên lụy người nhà mới làm thế. Cha mẹ khẳng định là còn tình cảm, lúc trước Lang Giai Âm còn hỏi mẫu thân, nếu như phụ thân ra tù, mẫu thân có nguyện ý tái hôn hay không. Mẫu thân cũng không nói gì, chỉ là thở dài một cái."Đều đã qua nữa đời người." Mà phụ thân nhiều hơn chính là áy náy."Ta xin lỗi mẹ ngươi. Ta không muốn hại nàng." "Mẹ, ngươi cùng ba tán gẫu thế nào?" Lang Giai Âm vẫn chờ ở bên ngoài, chờ mẫu thân đi ra, nàng mới đón hỏi. "Ba ngươi theo ý ngươi." Lang mẫu thở dài một hơi."Ta biết ta không nên tới gặp ba ngươi." Mẫu thân là người nhẹ dạ lúc trước muốn nàng ở lại quê nhà, chỉ là muốn nàng có chỗ dựa vào . Không ngờ đến lúc quyết định nàng cũng giống ba nàng. Lang Giai Âm biết mẫu thân bị ba nàng thuyết phục. Nàng không có đáp lời mẫu thân, mẫu thân ở lại Thượng Hải hai ngày thì về. Ngày đưa nàng trở về, Lang Giai Âm còn cố ý xin nghỉ làm một buổi. "Giai Âm, ngươi tại sao muốn ở lại Thượng Hải?" "Ở đây, ta cảm giác mình có chuyện cần làm." Đáp án này không phải rất tích cực, nhưng là ý tưởng thật của Lang Giai Âm. "Ở nhà cũng có rất nhiều chuyện để làm a." Lang mẫu nói rằng: "Trọng yếu nhất, ngươi có thể bồi bên mẹ." "Mẹ. . ." Bồi mẫu thân một lúc, Lang Giai Âm một cuộc điện thoại từ quản lý. Lang Giai Âm rất ít hướng về mẫu thân nói tới sự tình trong công ty, nhưng là mẫu thân cũng biết có một người gọi là Tống quản lý. Không chỉ Lang Giai Âm đề cập tới, ngay cả Lang Giai Âm phụ thân cũng đặc biệt đề cập tới. Tựa hồ là một hậu bối rất lợi hại. Lang phụ đã rất lâu không có khen một người như vậy. Cũng đúng, hắn cả ngày ở bên trong từ, có thể nhìn thấy người nào đâu. Còn không phải là nghe Giai Âm nói sao. Xem ra Giai Âm xác thực rất yêu thích vị quản lý này. "Ngươi là không nỡ bỏ Tống quản lý sao?" Chờ Lang Giai Âm cúp điện thoại, lang mẫu mới hỏi. Nữ nhi đã quyết tâm, thì để nàng ở Thượng Hải hai năm đi. Lang mẫu một câu nói này, đã hòa hoãn bầu không khí của hai mẹ con trong lúc đó rất nhiều. "A?" Lang Giai Âm không nghĩ tới mẫu thân đột nhiên nhắc tới Tống quản lý."Không, vừa nãy nàng hỏi ta một vài vấn đề trong công việc." "Ta nhìn ra được, quản lý của ngươi rất coi trọng ngươi. Bằng không cũng sẽ không lấy việc lớn như vậy cho ngươi làm." Trước khi đi, lang mẫu lại dừng một chút."Vì lẽ đó, ngươi phải cố gắng hơn." Lang Giai Âm đầu tiên còn không phản ứng kịp, tựa như lúc trước, mẫu thân đồng ý để mình ở lại Thượng Hải."Phàn a di nơi đó. . ." "Còn có biện pháp gì?" Lang mẫu nói rằng: "Xem lúc nào đuọce, ta sẽ cùng ngươi Phàn a di nói." "Phụ thân ngươi nói đúng, ngươi là một đứa nhỏ ít để người khác phải lo. Ta không nên quá bao che ngươi." Lang mẫu nói rằng. Ngày hôm trước đến thăm Lang phụ, Lang phụ cũng cùng Lang mẫu nói rồi. Nếu như đối đầu với lập trường của con cái, chỉ có thể đem quan hệ của hai người trở nên gay gắt. Đúng là, nữ nhi bây giờ có rất nhiều chuyện cũng không muốn nói với nàng. Nữ nhi hiện tại đang trải qua giai đoạn trọng yếu nhất trong đời, vào lúc này nàng không nên kéo chân sau của nữ nhi, để nữ nhi phải phân tâm. Lúc Lang mẫu đi vào đoàn tàu, còn hướng về Lang Giai Âm phất tay. Cũng đã đi khá xa, mẫu thân tựa hồ muốn nói trở về đi thôi. Xem bóng người của mẫu thân từ từ biến mất, trong một khoảnh khắc, Lang Giai Âm muốn cùng mẫu thân về nhà. Mẫu thân nói đúng, ở quê hương, nàng có nơi dựa vào, có gia đình. Trong lòng nghĩ như vậy, Lang Giai Âm vẫn là lên tàu điện ngầm về công ty. Một lần nữa tập trung vào công tác, nhờ sự căng thẳng trong công việc hòa tan tâm tình"không nỡ" của Lang Giai Âm. Nói cho cùng, nàng đối với cố hương mong nhớ duy nhất chính là mẫu thân đi. Rõ ràng là Lang Giai Âm cùng Khương Quyển Bách có quan hệ hợp tác, lui tới mật thiết lại là Diêu Tinh và Khương Quyển Bách. Diêu Tinh trong một tháng này, hầu như đều chạy thuế vụ cho Văn Vũ. Qua lại thường xuyên, cũng cùng Khương Quyển Bách quen biết. Lúc Lang Giai Âm hỏi Diêu Tinh, Diêu Tinh có nói với nàng, nàng cùng Khương Quyển Bách là cơm hữu. "Khương luật sư chuẩn bị đi đón Diêu Tinh sao?" Vừ xong hội nghị, Lang Giai Âm cùng Khương Quyển Bách ra phòng họp. Nàng thấy Khương Quyển Bách xem đồng hồ. "Đúng vậy. Chúng ta hẹn cơm tối. Lang tiểu thư muốn cùng đi sao?" Khương Quyển Bách nhiệt tình mời nói. "Không cần. Ta buổi tối còn muốn tăng ca."Lúc Lang Giai Âm tan tầm về, Diêu Tinh đã sớm trở lại. Nàng đang cuộn lại chân chơi game."Giai Âm, ngươi ăn cơm tối sao? Ta mang cho ngươi một phần, để ở trên bàn của ngươi." "Ừm." Ngày hôm nay Lý Nhân về nhà. Lang Giai Âm liền ngồi xuống bên cạnh người Diêu Tinh. "Làm sao?" "Ngươi cùng Khương luật sư thật sự chỉ là cơm hữu sao?" "Bằng không đây?" "Ta sợ bạn cùng phòng của ta lại cuốn vào một bộ cẩu huyết tình tay ba a." Lang Giai Âm nói rằng. "Ta còn sợ chính mình cuốn vào cái gì 'Bạn cùng phòng kịch tình' hơn đây." Lang Giai Âm sửng sốt một chút, ánh mắt khá là phức tạp nhìn Diêu Tinh. "Ngươi nghĩ đi đâu đó? Ta là nói ngươi với Lý Nhân a." Diêu Tinh nói rằng. "Cái gì?" "Ta gần nhất phát hiện mới phát hiện thôi." Diêu Tinh nói: "Lý Nhân tựa hồ đối với ngươi không giống mọi người." "Ngươi lại nói sang chuyện khác." Lang Giai Âm dừng một chút."Ngươi thật là đối với Khương luật sư có 'ý tứ' sao?" Diêu Tinh làm cái 'xin nhờ' tư thế."Giai Âm, ngươi không phải người thích chuyện bát quái a?" "Ngươi yên tâm, ta là thẳng nữ." Diêu Tinh dựng thẳng lên chính mình ngón trỏ."Thẳng tấp." " Mấy ngày trước ngươi còn nói, muốn hạ thấp tiêu chuẩn xu hướng tình dục." "Ta nói đùa giỡn a." Diêu Tinh ôm lấy bả vai Lang Giai Âm."Quản lý còn tìm ngươi sao?" "Không có." "Ta liền nói đi. Ngươi phải ở trước mặt nàng, phủi xuống chính mình có bạn trai." Diêu Tinh nói rằng: "Vị ca ca lớn hơn ngươi năm tuổi kia, cuối cùng cũng làm được một chuyện tốt." Trong lúc Diêu Tinh đang nói luyên thuyên không ngừng, Lang Giai Âm tâm tư liền thả hồn đi. Nàng còn đang suy nghĩ nhân sinh của mình. Mãi đến tận kì nghỉ xuân lần trước. Kì nghỉ xuân lần trước, nàng cùng quản lý công tác giao lưu bắt đầu tăng lên. Quản lý đối với nàng vẫn là như thế, hoàn toàn không giống một tháng này "Lạnh nhạt kỳ" ."Buổi tối muốn tới tham gia liên hoan sao?" Lúc quản lý hỏi Lang Giai Âm, Lang Giai Âm còn phải sửng sốt. Tham gia liên hoan, đây có thể coi là chuyện riêng sao. Một tháng này, quản lý đều chỉ hỏi đến công việc. Quản lý hơi vung lên khóe môi, ở Lang Giai Âm xem ra, quản lý thật giống như có một ít "Nắm chắc phần thắng" ? Tựa hồ là biết chắc chắn nàng sẽ tham gia liên hoan. Lang Giai Âm không muốn làm chuyện mà quản lý đã "Liệu định" trước, nhưng chẳng biết quỷ thần xui khiến thế nào lại gật đầu."Quản lý cũng sẽ tham gia sao?" "Sẽ." Quản lý nói: "Dù sao mấy ngày nữa, liền muốn nghỉ đông." "Tân niên vui sướng." Quản lý câu lên khóe môi."Đây không phải còn chưa tới sao?" "Chúc phúc là muốn đúng lúc." Quản lý nói. Bộ tiêu thụ là một bộ ngành khá lớn, người tương đối nhiều. Lang Giai Âm làm thực tập sinh, cũng không có phân tới vị trí trên lầu. Trên lầu đều là bộ tiêu thụ cao tầng cùng nòng cốt tinh anh. Tiểu Sở giống như nàng, đều là ở dưới lầu. " Cuối cùng cũng sắp đến tết, hàng năm chỉ ngóng trông mấy ngày này." Đồng sự dưới lầu nói rằng. "Đừng nói. Phỏng chừng về nhà, lại bị thúc hôn." Một dồng sự khác nói: "Ta tình nguyện quản lý phân thêm nhiều điểm công tác, thật muốn lưu lại công ty tăng ca." "Đừng nói a, trên lầu có tai nghe đấy. Ngươi nhỏ giọng một chút, quản lý lỗ tai rất linh." Ăn được phân nữa, Tống quản lý đi xuống. Tống quản lý đi xuống lúc này, thật là đúng dịp. Dưới lầu đồng sự đang ồn ào, tựa hồ là cho Lang Giai Âm uống rượu. Lang Giai Âm còn chưa chuyển sang sang chính thức, bên trong bộ ngành vài cái nam sĩ độc thân đều nhìn chằm chằm nàng. Dù sao mỹ nhân a, ai lại không yêu thích. Tống quản lý đi xuống, các đồng nghiệp cũng không ồn ào, đều cùng nhau cho Tống Nguyên Minh chúc rượu. Lang Giai Âm cũng chậm rì rì trạm lên, tựa hồ cũng muốn cho Tống Nguyên Minh chúc rượu. Tống Nguyên Minh nhấp một miếng, lại ngăn cản Lang Giai Âm chén rượu."Uống rượu sao?" Đương nhiên không. Tống Nguyên Minh nhìn thấy cái ly bên cạnh chén cơm của Lang Giai Âm. Rượu cũng là mới vừa đổ đầy. "Vậy thì thật tốt. Ta uống một chút rượu, đợi lát nữa ngươi đưa ta về công ngụ." Tống Nguyên Minh thanh âm không lớn, nhưng đủ doạ mấy đồng sự dưới lầu. Mọi người lần này không dám cho Lang Giai Âm chúc rượu. Biết đợi lát nữa Lang Giai Âm còn phải đưa Tống quản lý đi về. "Quản lý, ta cũng không uống rượu." Tiểu Sở xen mồm. "Nga? Thật sao?" Tống Nguyên Minh cũng không nói gì, chỉ là nhẹ nhàng câu lên khóe môi. Tống Nguyên Minh nở nụ cười này, Tiểu Sở liền lập tức kinh hãi. Kinh hãi sau đó, đồng sự xung quanh liền cười ha hả."Tiểu Sở, ngươi không được a. Nhà ta có hài tử, ta cũng uống vài chén. Ngươi mau mau đổ đầy." "Ai ai, quản lý ta mời ngươi một chén." Tiểu Sở vốn muốn tìm cái bậc thang, nói ra lại hối hận rồi. Nàng lại cho quản lý chúc rượu, này không phải là tìm không nguy sao? Bất ngờ, Tống quản lý còn là cho Tiểu Sở mặt mũi. Tiểu Sở thực sự bị thụ sủng nhược kinh, hai tay nâng cái chén, mau mau cùng quản lý cạn ly. Đừng nói một chén, quản lý cho nàng mặt mũi như vậy, nàng còn muốn uống hai chén. Liên hoan trên lầu muốn kéo dài tới rạng sáng. Dưới lầu, trái lại sớm kết thúc. Lúc Tống Nguyên Minh đi xuống, liền nhìn thấy Lang Giai Âm còn ngồi ở trên ghế salông chơi điện thoại di động. Tỉ mỉ lông mi, lại nhẹ nhàng vén lên tóc dài rơi xuống ở bên mặt. Điềm đạm nội liễm."Quản lý." Tống Nguyên Minh cùng người bên cạnh nói một tiếng, liền hướng Lang Giai Âm ngoắc ngoắc tay. Lang Giai Âm cũng ngoan ngoãn, ôm tiểu ba lô của mình, liền như thế đi tới trước mặt Tống quản lý."Ngươi phải đi về sao?" "Ngươi một mực đang đợi?" Tống Nguyên Minh vốn không có ý định để Lang Giai Âm đưa mình về. Vừa nãy chẳng qua là giúp Lang Giai Âm chắn rượu. Ngay cả Tiểu Sở còn hiểu. Thật là một đứa trẻ thuần lương. Ra tới cửa, Tống Nguyên Minh liếc nhìn Lang Giai Âm bên cạnh."Bạn trai sẽ tới sao?" "Không." Lang Giai Âm cơ hồ là bật thốt lên."Ta không có bạn trai."E2=sv
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương