[Chuyển Ver] [Vkook] Thiếu Gia Ác Ma Đừng Hôn Tôi
Chương 32+33
“Kookie!!" Lee Hanuel vẻ mặt vui vẻ quay đầu đứng lên, nhìn thấy Kim TaeHyung ôm Jeon JungKook vẻ mặt lãnh đạm.Con của cô đương nhiên cô biết, một khi Kim TaeHyung bày ra biểu tình như vậy chắc chắn đã xảy ra chuyện gì không hay. Nhìn Jeon JungKook bị Kim TaeHyung bế trong lồng ngực không nhúc nhích, cô liền đoán được Jeon JungKook ở trường nhất định là bị người khác khi dễ.Tức giận ném dao nĩa trong tay xuống đất, phát ra tiếng vang thật lớn dọa Kim NamJoon sợ tới mức không dám thở mạnh.Lúc này nếu ai dám chọc vào Lee Hanuel rõ ràng là muốn chết a!"Chuyện này là sao?" Thanh âm của Lee Hanuel hơi run run, chạy đến trước mặt Kim TaeHyung: "Kookie, Kookie? Con đừng dọa dì a..."Kim TaeHyung đi hướng ngược lại tránh Lee Hanuel lao tới, khuôn mặt bình thản làm cho người không biết hắn đang nghĩ gì."Cậu ấy đang ngủ, mọi người ăn cơm trước đi." Dứt lời, bế Jeon JungKook cứ thế đi lên cầu thang. Tuy rằng mặt hắn không chút thay đổi, nhưng ai cũng có thể cảm giác được trên người hắn tỏa ra ám khí."Kim quản gia!!!" Nhìn thân ảnh Kim TaeHyung biến mất cuối cầu thang, Lee Hanuel nhắm mắt phát huy tiếng hét sư tử của cô.Kim quản gia cúi đầu đi đến trước mặt Lee Hanuel. Sống ở Kim gia nhiều năm như vậy, ông cũng sớm đã biết rõ tính cách của Lee Hanuel. Đối với cô mà nói, một khi thích cái gì sẽ liều mạng mà thích, một khi chán ghét cái gì dù chết cũng sẽ không để đồ vật kia tiếp tục tồn tại.Ăn nói rất khéo léo, Lee Hanuel là người vô cùng thẳng thắn."Phu nhân, tôi chạy về nhà lấy tài liệu cho lão gia, lại trùng với thời gian tan học nên không đến Kang JaeJin đón Jeon thiếu gia kịp." Ý nói, ông cũng không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.Mũi nhọn vừa chuyển, Lee Hanuel căm hờn xoay người trừng mắt nhìn Kim NamJoon, ánh mắt đều mang theo dày đặc sự tức giận."Vợ yêu, tôi sai rồi! Tôi thề! Sau này tuyệt đối sẽ không để cho Kim quản gia rời khỏi Kookie của bà nửa bước!" Không đợi Lee Hanuel mở miệng mắng to, Kim NamJoon tự mình kiểm điểm trước."Hỗn đản!" Nhìn biểu tình thành khẩn của Kim NamJoon, Lee Hanuel nhịn không được nguyền rủa một câu, xoay người nói với Kim quản gia: "TaeHyung không chịu nói đã xảy ra chuyện gì, vậy thì bây giờ ông đi điều tra rõ ràng cho tôi! Rốt cuộc là ai đem Kookie nhà tôi biến thành bộ dáng kia..."Không thể không nói Jeon JungKook vừa rồi quả thật dọa đến Lee Hanuel, sắc mặt tái nhợt giống như một cái dịch toái gốm sứ oa nhi giống như. Phải biết rằng Lee Hanuel vẫn đem Jeon JungKook cho rằng trước kia chính mình. Coi hắn tính tình, làm sao có thể làm cho trước kia chính mình chịu ủy khuất?"Tôi... Lập tức đi ngay!" Kim quản gia nhìn Kim NamJoon, xoay người bước ra khỏi phòng khách.Lee Hanuel không hề có dấu hiệu giảm bớt sự tức giận, đặt mông ngồi xuống ghế da ở phòng khách. "Bà đừng như vậy mà..." Kim NamJoon đứng dậy đi đến ngồi bên cạnh Lee Hanuel.Nghe nói, Lee Hanuel xoay người nhìn chằm chằm Kim NamJoon: "Không phải xảy ra với ông ông đương nhiên không quan tâm! Dù sao trong mắt tôi, tôi tuyệt đối không để Kookie bị người khác khi dễ!"Kim NamJoon liên tục xua tay giải thích nói: "Tôi không phải có ý không quan tâm mà..."Chưa dứt lời, Lee Hanuel liền đánh gãy lời Kim NamJoon: "Ông không phải có ý không quan tâm vậy có ý gì?!" Vợ à..." Kim NamJoon bộ mạt tươi cười nhích lại gần Lee Hanuel: "Bà nhớ lại một chút đi, vừa rồi tình cảnh có gì đó không đúng a."" Không đúng?" Lee Hanuel nghiêng đầu mắt trừng lớn quay về bên phải nhớ lại, kết quả cô nửa ngày cũng không biết là cái gì. Quay đầu nhìn Kim NamJoon, chờ đợi ông nói ra chỗ nào không đúng.Kim NamJoon thuận thế ôm Lee Hanuel trong tay, giải thích rõ ràng cho cô." Nhìn tình hình sáng nay xem, TaeHyung đứa nhỏ này rõ ràng là không thích JungKook , nhưng bây giờ nó lại có vẻ mặt khẩn trương bế JungKook lên lầu. Chuyện này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ kế hoạch 'làm cho TaeHyung yêu Kookie' đã không cần đến nữa rồi!"Có điều phải đề cập đến, đó chính là từ lúc Jeon JungKook ngồi xe đến trường cùngKim TaeHyung, Lee Hanuel liền phát huy tinh thần tác giả* của cô lập ra một kế hoạch.* Lee Hanuel là một tác giảGiật mình hiểu ra gật đầu, Lee Hanuel bỏ tay Kim NamJoon ra đứng lên: "Đúng vậy! Chuyện quan trọng như vậy sao tôi không để ý chứ?""Vậy nên bà đừng bày ra bộ dáng tức giận đó nữa... Tôi cảm thấy chuyện này hai người chúng ta đừng nên nhúng tay vào, con trai nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này! Nếu vì chuyện này làm cho mối quan hệ giữa hai đứa nó trở nên gần gũi hơn, thì... người vui nhất không phải bà sao?"Kim NamJoon không hổ là cáo già, nói mấy câu đã đem toàn bộ mọi chuyện nói rõ ràng rồi.Lee Hanuel mỉm cười, đột nhiên nụ cười cứng đờ, hé môi nói: "Tôi muốn lên lầu xem bọn nó đang làm cái gì.""Ơ! Đừng..." Kim NamJoon muốn ngăn Lee Hanuel lại, Lee Hanuel bất đắc dĩ xúc động đứng lên chạy với tốc độ liều mạng Nhìn bóng lưng Lee Hanuel biến mất, Kim NamJoon bất đắc dĩ lắc đầu: "Chuẩn bị xe đi, tôi đi làm." Lee Hanuel giống làm kẻ trộm kề sát vách tường, rướn cổ lên nhìn xuyên qua khe cửa nhìn vô trong.Phòng Jeon JungKook rất im lặng, im lặng đến kỳ cục."Đồ ngốc, cậu không phải rất giỏi sao?" Thanh âm TaeHyung đột nhiên vang lên. Lee Hanuel không nhìn thấy bên trong, đem lỗ tai để trên cửa cẩn thận nghe.Nhìn khuôn mặt tái nhợt củaJeon JungKook , Kim TaeHyung thở dài lấy điện thoại từ trong túi ra bấm liên tiếp một dãy số." Uy, là bác sĩ Oh sao? Ông lập tức mang một ít thuốc... vì vận động mạnh quá lâu làm mệt mỏi quá độ đến lầu hai. Ngay lập tức..."Bác sĩ Oh là bác sĩ tư nhân của Kim gia, không khám bệnh cho người ngoài. Lúc nãy TaeHyung gọi điện thoại cho bác sĩ Oh đã vô thức đã đem JungKook trở thành người một nhà.Sau khi nghe được tin này, Lee Hanuel che miệng lại cười trộm không ngừng.Bác sĩ Oh sống cách Kim gia không xa, nên lúc ông đến lầu hai đã nhìn thấy Lee Hanuel ngồi dưới đất đang che miệng không ngừng cười.Quả nhiên là tính trẻ con chưa bỏ sao?Chậm rãi ngồi xuống trước mặt Lee Hanuel: "Phu nhân? Bà không có việc gì làm đi?""A!!!" Bị thanh âm bất ngờ hù dọa, tim Lee Hanuel thiếu chút nữa bị dọa đến ngừng đập." Phu nhân?" Bác sĩ Oh không nhìn rõ Lee Hanuel. Cô cũng không nên phản ứng mạnh như vậy đi? Đúng, có lẽ sau này ông nên kiểm tra sức khỏe cho Kim gia thường xuyên hơn, đặc biệt là kiểm tra xem tim của Lee Hanuel có đập tốt không."Xuỵt —" Lee Hanuel khẩn trương đưa ngón trỏ đặt ở trên môi: "Ông nói nhỏ một chút, đừng để con trai tôi nghe được!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để
lùi/sang chương