Kinh Thế Kiếm Thần

Chương 9: Chiến Lý Hiểu Phong 1



Tên nam tử kia mặc dù bộ dạng đáng khinh nhưng thiên phú tu luyện không kém, 25- 26 tuổi cũng đã Trúc cơ, hơn nữa thời gian thăng cấp đủ lâu, căn cơ vững chắc. Nếu như trước đó, Lạc Thiên chưa có khổ luyện ở nơi này, thì có lẽ cũng sẽ phải ngậm đắng nuốt cay mà đi đường vòng.

Lý Hiểu Phong từ chốn tiên bồng thoát ra, mặt mày giận dữ, lại có kẻ dám phá hỏng chuyện tốt của hắn, nhưng lúc này cũng không phải lúc truy vấn kẻ đui mù nào, mà là nhanh chóng thoát khỏi tia sáng đang chém xuống. Hắn nhanh chóng lật người nữ tử kia lại, chỉ nghe một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Nữ tử thân thể lõa lồ bị chém thành 2 mảnh, cũng bay theo mảnh vỡ của chiếc kiệu.

Nam tử vừa sợ, vừa giận, đoán chừng sau này sẽ để lại ám ảnh cả đời không cách nào quên, mỗi khi hắn chuẩn bị lên giường cùng nữ tử nào đó, sẽ nhớ lại khuôn mặt vặn vẹo máu me của vị muội muội này. Tuy nhiên, hắn còn có sau này hay không , vậy thì khó nói rồi.

Tia sáng sau khi xuyên qua nàng kia vẫn tiếp tục chém về Lý Hiểu Phong, lúc này hắn đã có thời gian để xoay người tránh đi. Hắn rất may mắn tránh được chỗ yếu hại, nhưng vẫn bị chém một vết dài từ bụng xuống chân. Máu tươi thấm ướt y phục của hắn, dính sát người. Lý Hiểu Phong lúc này như lâm vào trạng thái điên cuồng, thề sống chết phải làm thịt tên tiểu tử hỗn đản kia.

Tên Lý Hiểu Phong này, không ngờ cũng là một thanh niên tuấn kiệt trong một gia tộc cao đẳng ở thị trấn dưới núi, lần này hộ tống vị muội muội hư hỏng của mình lên núi, nghe nói là tìm bảo quả gì đó, giúp gia tăng tốc độ đột phá Trúc cơ. Hai vị huynh muội này tuy nhân phẩm không được tốt, nhưng lại sinh ra trong gia tộc quyền quý, có tiền có quyền, thiên phú tu luyện cũng không tệ. Chỉ tiếc, dục vọng quá lớn, thường xuyên làm chuyện bại hoại, không chuyên chú tu luyện.

Lần này thì hay rồi, bảo quả còn chưa lấy được thì vị muội muội này lại xong đời, trở về có thể sẽ bị………. Không được, tiểu hỗn đản, ngươi sẽ không thoát khỏi cái chết

Hừ, dám phá nhà của ta, ngươi đã hỏi ý ta chưa ?

Haha, nhà ? Chỉ là một đống rách nát, lại đem so với Hồng sư muội. Ngươi có biết nàng là ai không ? Chính là đệ nhất mỹ nữ trấn Thanh Hoa, bảo bối của Lâm gia gia tộc, Lâm Nhất Hồng. Ngươi sẽ bị Lâm gia truy sát, không chết không thôi.

Phi, ta mới không quan tâm cái gì Lâm Nhất Hồng, cái gì Lâm gia, ai cản ta, đều phải chết.

Từ lúc hợp thể cùng thân thể này, những kí ức của cố chủ cũng được hắn tiếp thu không thiếu sót gì, đối với lòng người, hắn chỉ có một ý nghĩ, chính là lòng người hiểm ác, không có thực lực, chỉ là cặn bã. Đã tạo nên hắn, một Lạc Thiên lãnh khốc vô tình, không quản ta tu chính tà, ta chỉ tu ta (ý nói, ta chỉ theo tâm ta mà đi, thuận ta ta làm, nghịch ta ta chém).

Những người này, vừa nhìn là biết không phải loại tốt lành gì, giết cũng không có gì phải áy náy.

Hảo tiểu tử, ngươi sẽ hối hận. Các ngươi còn ngơ ngác gì, còn không mau bắt lấy hắn.

Rõ.

Lúc bấy giờ đám thị vệ mới phản ứng lại, nhao nhao vây kín Lạc Thiên. Lạc Thiên thấy thế cười khẩy một tiếng, nhanh chóng vận dụng Tinh vân kiếm pháp, lăng không bay đi.

Lý Hiểu Phong thấy thế, liền quát đuổi theo

Xú tiểu tử, còn muốn chạy. Các ngươi còn không mau đuổi theo.

Nói xong hắn cũng phi thân chạy đi. Tuy là thiếu gia gia tộc cao đẳng, nhưng gia tộc hắn vẫn kém hơn Lâm gia một bậc, lại là gia tộc nơi hoang dã, có thể có công pháp thượng thừa gì, ngay cả khinh công cũng không có công pháp mà luyện, chỉ có thể chạy bộ đuổi theo. Càng nghĩ hắn càng quyết tâm hải giết chết tên tiểu tử kia, đoạt lấy công pháp, võ kỹ.
Chương trước Chương tiếp
Loading...